Chương 39: Lời mời của Chử Diệu Tông
Tống Thiên Diệu đi theo người nhà họ Chử lái xe đáp thuyền nhỏ từ Thái Bạch hải sản phường trở về bến tàu, lại ngồi xe Ford hướng khu Khắc Đốn, nơi ở của nhà họ Chử
Sau khi lên xe, Tống Thiên Diệu không nói một lời, trong đầu suy nghĩ tại sao Chử Diệu Tông lại muốn mời hắn cùng ăn tối
Hắn chỉ là một thư ký, nói ra thì có thể dọa mấy tay anh chị và đám sai nha, nhưng thực tế Tống Thiên Diệu hiểu rõ, ở nhà họ Chử, đừng nói thân tín, có lẽ đến cả tinh anh cũng không tính, chỉ đơn giản là một người hầu và cái bóng của Chử Hiếu Tín mà thôi
Chẳng lẽ Chử Diệu Tông thấy hắn hôm qua giúp Chử Hiếu Tín thu xếp ổn thỏa mọi chuyện, nên sinh hiếu kỳ
Tống Thiên Diệu khẽ lắc đầu, không thể nào, một ông trùm Hoa Thương, lăn lộn ở Hương Giang mấy chục năm, hạng người gì mà chưa từng gặp, chỉ riêng nhà họ Chử, chỉ sợ thư ký hay quản lý kinh doanh, những người tài giỏi cũng không thiếu
Dù sao hắn cũng muốn được gặp Chử Diệu Tông, nhưng khi Chử Diệu Tông thật sự nói mời hắn về nhà ăn cơm, hắn lại có chút không hiểu rõ ý đồ của đối phương
Xe dừng lại trước biệt thự, Tống Thiên Diệu xuống xe, một người hầu trẻ đã không cần ai sai bảo mà chủ động mở cửa giúp hắn: "Tống thư ký
Lão gia và các thiếu gia đang ở phòng ăn, mời đi theo tôi
Đi theo người hầu vào đến cửa phòng ăn, Ân thúc trong phòng thấy Tống Thiên Diệu đến, mỉm cười gật đầu, nói với Chử Diệu Tông đang dùng thìa húp súp: "Lão gia, Tống thư ký của tín thiếu gia đã đến
"Bảo cậu ấy vào cùng ngồi
Chử Diệu Tông đặt thìa xuống, dùng khăn ăn lau miệng nói
Ân thúc đi đến cửa phòng ăn, nói với Tống Thiên Diệu: "Tống thư ký, mời vào
"Cảm ơn Ân thúc
Tống Thiên Diệu đi vào phòng ăn, lúc này trên chiếc bàn dài hình chữ nhật, một lão nhân hơn 50 tuổi ngồi ở vị trí chủ tọa, Chử Hiếu Tín và một người đàn ông trầm ổn đang nhìn về phía hắn ngồi đối diện, còn ở vị trí cuối bàn là một thiếu niên tầm 11-12 tuổi mặc đồ thường, có vẻ là con út của Chử Diệu Tông, Chử Hiếu Trí
"Chử hội trưởng, tín thiếu, buổi tối tốt lành
Tống Thiên Diệu đứng ở cửa, tươi cười chào hỏi Chử Diệu Tông và tín thiếu
Chử Diệu Tông chỉ vào chỗ trống bên phải Chử Hiếu Tín: "Ngồi đi, Tống thư ký, Ân thúc, bảo người thêm một phần ăn nữa
Tống Thiên Diệu kéo ghế ngồi xuống, lưng thẳng tắp nhìn Chử Diệu Tông
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tống thư ký còn trẻ quá, trông có khi còn nhỏ hơn A Tín
Chử Diệu Tông đánh giá dáng vẻ, khí chất của Tống Thiên Diệu, khẽ mỉm cười gật đầu: "Tuấn tú lịch sự
"Không dám nhận lời khen của Chử hội trưởng, ta là người Triều Phong, Chử hội trưởng cứ gọi ta Thiên Diệu tử, hoặc A Diệu, Thiên Tử cũng được, chứ thư ký hai chữ, người ngoài gọi thì ta không cản được, nhưng Chử hội trưởng mà gọi thì ta không dám nhận
Tống Thiên Diệu hơi cúi đầu, khiêm tốn nói với Chử Diệu Tông
Lời nói này vô cùng kín kẽ, nếu như không có câu "Ta là người Triều Phong", Tống Thiên Diệu đã trực tiếp để Chử Diệu Tông gọi mình A Diệu, có chút leo cao quá vội vàng, nhưng Tống Thiên Diệu lại nói mình là người Triều Phong trước, sau đó mới để Chử Diệu Tông gọi A Diệu, mùi vị đã nhạt đi nhiều, Chử Diệu Tông là người Triều Châu, lại là một người Triều Châu nổi bật ở Hồng Kông, gọi một đàn em đồng hương là A Diệu cũng không có vấn đề gì, hơn nữa hai câu cuối, chính là chỉ rõ Tống Thiên Diệu rất hiểu vị trí của mình ở nhà họ Chử, ở ngoài, hắn với danh nghĩa thư ký gánh danh nhà họ Chử, nhưng trước mặt người nhà họ Chử, thì vẫn còn xa mới có thể thân cận như vị trí thư ký
"Người Triều Châu chúng ta có nhiều nhân tài
Chử Diệu Tông khẽ vuốt cằm, thật cũng không ngạc nhiên khi Tống Thiên Diệu nói ra những lời này: "Được, cứ gọi ngươi A Diệu, nghe Ân thúc nói, tối qua ngươi giúp A Tín bôn ba bên ngoài, giải quyết rõ ràng chuyện ở Lệ Trì Hoa Viên, vất vả cho ngươi, nên tối nay ta mới bảo Ân thúc mời ngươi đến cùng ăn tối
Có thể trong một đêm, vừa xử lý đám cảnh sát kiểm tra mục, vừa giúp người khác kiếm tiền, nếu như đến cả mấy câu nói xã giao cũng không nói được, thì mới khiến Chử Diệu Tông ngạc nhiên
Người hầu nhà họ Chử đặt một bộ đồ ăn bằng sứ hình thỏ bạc trước mặt Tống Thiên Diệu, lại giúp Tống Thiên Diệu múc một chén súp để trước mặt, lúc này mới lui xuống, Tống Thiên Diệu nói cảm ơn người hầu trước, rồi mới nhìn Chử Diệu Tông: "Chử hội trưởng, ta là thư ký của tín thiếu gia, việc chân chạy bôn ba này là lẽ phải
Chử Diệu Tông nghe Tống Thiên Diệu trả lời, cũng không nói thêm gì, mà lại tiếp tục cầm thìa đưa lên miệng
Chử Hiếu Trung ngược lại sinh ra chút hứng thú với Tống Thiên Diệu, lên tiếng hỏi: "Tống thư ký, không biết cậu đã học hành ở đâu, trước đây làm việc ở đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tôi là đồ bỏ học của Văn Trì thư viện, sau đó từng làm quản lý kinh doanh nửa năm ở hiệu buôn tây Maradu ở Macau
Tống Thiên Diệu trả lời Chử Hiếu Trung
"Hiệu buôn tây Maradu, công ty lớn đấy, nghe nói năm nay thu nhập của hiệu buôn tây Maradu tăng trưởng rất nhanh, giá cổ phiếu cao ngất, sao Tống thư ký lại bỏ việc đúng lúc Maradu đang ăn nên làm ra thế này
Chử Hiếu Trung vừa múc súp đưa lên miệng vừa cười hỏi Tống Thiên Diệu: "Chẳng lẽ bị người ta đuổi việc à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đừng để ý, tôi chỉ nói đùa thôi, sinh viên tốt nghiệp xuất sắc của Văn Trì thư viện thì sao mà bị đuổi ra được chứ
Tống Thiên Diệu vốn đã chờ người hỏi câu này, thực tế lần đầu gặp Chử Hiếu Tín ở Thái Bạch hải sản phường, hắn đã chờ Chử Hiếu Tín hỏi câu này rồi, tiếc rằng Chử Hiếu Tín hoàn toàn không quan tâm, hắn lại chờ Chử Diệu Tông hỏi câu này, nhưng Chử Diệu Tông cũng không hề mở miệng, hiện tại, Chử Hiếu Trung hỏi ra, lại khiến Tống Thiên Diệu nhịn không được muốn đứng lên bắt tay đối phương, cảm ơn vì đã hỗ trợ
Câu hỏi này có thể phá tan tất cả những nghi ngờ vô căn cứ về thân phận của hắn, bởi vì chuyện nhà gỗ của hắn, không thể giấu mãi được những người này, dù bây giờ không rõ ràng, sau này cũng sẽ biết, vậy thì, vấn đề đến rồi, một đứa trẻ nghèo ở nhà gỗ, sao có thể học ở một trường tốt như Văn Trì thư viện, rồi vào được công ty lớn như Maradu của Bồ Đào Nha
"Trung thiếu gia, là tôi chủ động từ chức khỏi hiệu buôn tây Maradu, người ngoài thấy hiệu buôn tây Maradu hiện tại rực rỡ hào nhoáng, giá cổ phiếu cao ngất, thậm chí còn có nhiều người ở Macau mua cổ phiếu của hiệu buôn tây Maradu trên thị trường chứng khoán Bồ Đào Nha, nhưng trước đây tôi làm quản lý kinh doanh ở đó, tôi cho rằng hiệu buôn tây Maradu nhiều nhất chỉ một năm nữa là phá sản, những cổ đông mua cổ phiếu của hiệu buôn tây Maradu đó, rất có thể mất hết vốn
Tống Thiên Diệu nhìn thẳng vào mắt Chử Hiếu Trung, khẳng định nói
Lời này khiến Chử Diệu Tông lại một lần nữa nhìn Tống Thiên Diệu, hiệu buôn tây Maradu, hiện đang là hiệu buôn Bồ Đào Nha nổi tiếng nhất Macau, không chỉ làm ăn ở Macau mà còn có rất nhiều tài sản ở Bồ Đào Nha, vậy mà trong miệng Tống Thiên Diệu, lại chỉ sống không quá một năm
Chử Hiếu Trung phản ứng là, Tống Thiên Diệu đang nói hươu nói vượn, thân phận quản lý kinh doanh của hiệu buôn Maradu chắc là giả
Chử Diệu Tông phản ứng là, Tống Thiên Diệu giọng điệu chắc chắn, kết hợp với biểu hiện vừa rồi của hắn, đây là một thanh niên trầm ổn, không biết nói bừa, chắc là đã biết một ít tin tức về hiệu buôn tây Maradu.