Chương 57: Có việc cầu ngươi
Từ vừa rồi Tống Thiên Diệu nói câu kia, Kim Nha Lôi đã ý thức được, vị Tống thư ký này đã cân nhắc chuyện Phúc Nghĩa Hưng tiến bến tàu, mà lại không phải do hắn giở trò quỷ, hẳn là vị Tín thiếu này biết người nhà thư ký mình bị quấy rối, nên mở miệng huấn hắn vài câu
Hắn lập tức hiểu ý, tươi cười rạng rỡ, đặt mình vào vị thế thấp nhất, liên tục gật đầu với Chử Hiếu Tín, thành khẩn nói: "Tín thiếu nói phải, chuyện này từ đầu đến cuối đều là lão Phúc không đúng, là ta không đúng
Mong Tín thiếu đại nhân đại lượng, cho ta cơ hội tạ tội với Tống thư ký
Hay là thế này, phiền Tín thiếu đứng ra làm trung gian, ngài làm chủ
Ngài cứ mở lời, dù phải bán hết bất động sản để bồi thường Tống thư ký, ta cũng gật đầu đồng ý, không hai lời
Nếu gã này giống Trần A Thập, với Chử Hiếu Tín là một thiếu gia Chử gia bất tài mà ngạo mạn qua loa, thì Chử Hiếu Tín có thể làm chủ giao mối làm ăn bến tàu cho câu lạc bộ khác
Nhưng Kim Nha Lôi lúc này gần năm mươi tuổi, lại khúm núm trước mặt mình
Người ta vẫn nói không nỡ đánh người mặt tươi cười, đối phương đã hạ mình đến mức muốn mặc mình tùy ý đánh chửi, ngược lại làm Chử Hiếu Tín ngại không nói lời nặng
“Thôi đi, A Diệu đã nói giúp ngươi hết nước hết cái rồi, còn đem chỗ hoàng kim kia giao cho ta, A Hùng cũng đã giúp ta một phen
Không cần ngươi bán nhà cửa làm gì
Ngươi cứ bày một bàn để tạ tội với A Diệu là được rồi.”
Chử Hiếu Tín tự cho là nói vậy không sai, Tống Thiên Diệu bên cạnh lại không khỏi thở dài trong lòng
Cái đầu của ông chủ mình thật khiến người ta cạn lời
Kim Nha Lôi coi như bây giờ chưa hiểu, e là vài ngày nữa cũng rõ thôi
Quả nhiên, Kim Nha Lôi nghe Chử Hiếu Tín nói, nhìn sang Tống Thiên Diệu
Vị Tống thư ký này lại không hề nhận số vàng kia
Mà lại giao cho Tín thiếu
Khó trách Tín thiếu cuối cùng chịu mở miệng cho câu lạc bộ mình tiếp nhận mối làm ăn ở bến tàu
Sau khi ra oai phủ đầu xong, Chử Hiếu Tín cũng không làm khó Kim Nha Lôi nữa
Hắn xem loại người giang hồ như Kim Nha Lôi như người làm thuê lái xe cho mình trong nhà vậy
Theo hắn thấy, những người này trình độ văn hóa không cao, chỉ có thể làm mấy công việc chân tay
Dù là đại ca giang hồ, cũng chỉ là kiếm cơm bằng sức lực, không đáng để hắn phải tốn công lấy lòng
Vậy nên nói vài ba câu, hắn không còn gì để nói với Kim Nha Lôi nữa
May còn có Tống Thiên Diệu ở đây, trò chuyện mấy chuyện hài cho bớt tẻ
Nhân tiện kể chuyện cười, còn ám chỉ việc Kim Nha Lôi tự ôm quà cáp lớn nhỏ tới
Ngay lập tức, Kim Nha Lôi cũng hiểu ý, đứng dậy mang mấy thứ kia đặt lên bàn
Lần này Kim Nha Lôi mang đến kha khá quà cáp
Đa phần đều là những thứ mà Chử Hiếu Tín chẳng thèm để mắt, nào là yến sào, vi cá, hải sâm, hải cẩu tiên, roi cá đuối, hải mã, rùa biển, các loại hoa quả khô, thuốc bổ
Trong mắt người khác đây là những thứ quà biếu quý báu, nhưng với Chử Hiếu Tín, con nhà giàu mà từ lúc sinh ra đã hận không thể súc miệng bằng tổ yến, bào ngư làm đồ ăn vặt, vi cá để làm quạt thì đây đều là những thứ hàng keo kiệt không ra gì
May là Kim Nha Lôi cũng đã tìm hiểu kỹ sở thích của Chử Hiếu Tín, nên ngoài mấy món quà lặt vặt đó, Kim Nha Lôi còn móc trong ngực ra một chiếc chìa khóa, đặt trên bàn trước mặt Chử Hiếu Tín
"Đưa bất động sản à
Chử Hiếu Tín liếc cái chìa khóa trên bàn, hiếu kỳ hỏi Kim Nha Lôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kim Nha Lôi toe toét cười: "Tín thiếu nói đùa, sao ta có tư cách tặng ngài bất động sản chứ, chỉ là một căn nhà lầu kiểu Đường Tây thôi, tuy là hơi cũ kỹ nhưng trong đó đều có thành ý của Phúc Nghĩa Hưng và của ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong đó là mấy cô nương được tuyển từ đám kỹ nữ nổi tiếng của Cửu Long Thành
Cô nào cũng biết chiều chuộng, hiểu chuyện hầu hạ người..
Chưa để Kim Nha Lôi nói hết, Chử Hiếu Tín đã ném chìa khóa cho Tống Thiên Diệu, miệng nói với Tống Thiên Diệu: “Ngươi đừng than lão bản đối xử với ngươi tệ bạc nữa
Tự ngươi đến một nén vàng cũng không mua nổi một cô nàng ra hồn, đây, cái chìa khóa này cho ngươi
Cứ tự mình đi Đường Tây mà ngủ với mấy cô đó
Cửu Long Thành, mấy cô ở Cửu Long Thành...”
Cũng may là hắn chưa kịp dứt lời, đã thấy ánh mắt của Tống Thiên Diệu
Chử Hiếu Tín liền nuốt lại nửa câu sau: "Gái Cửu Long Thành ai mà thèm ngủ"
Nếu không, thể diện của Kim Nha Lôi đúng là chẳng còn tí gì
Người ta đã cúi mình thấp như vậy rồi, lại còn dụng tâm tuyển gái, xét cả lý và tình thì Chử Hiếu Tín cũng không nên nói ra như thế
“Lôi ca, xem ra anh cần phải để tâm nhiều hơn mới phải, Tín thiếu là người chung tình nhất đó anh không biết à
Hắn một lòng một dạ hiện tại chỉ biết có vị tiểu thư Trần Jodie trong vườn Lệ Trì thôi
Trần Jodie lại là cậu ấm đoàn trưởng của cậu ta đó nha, nhỡ tiểu thư Trần Jodie biết chuyện anh vụng trộm đưa đàn bà cho Tín thiếu, nhỡ nàng lại ghen tuông nói xấu với Tín thiếu, thì anh lại chết chắc
Mà thôi ta thì không sao, anh có thể đưa nhiều thêm một chút cũng được, để lão bản của tôi cho tôi tiện thể hưởng thụ
Tống Thiên Diệu cười trên môi, đôi ba câu liền giúp Chử Hiếu Tín che đậy đi
Biết Chử Hiếu Tín thích thú chơi bời, tối qua sau khi về đến nhà, Kim Nha Lôi đã không ngủ ngon giấc
Hắn đích thân lựa chọn từ các kỹ viện nổi tiếng của Phúc Nghĩa Hưng sáu cô gái xinh đẹp, đưa đến căn nhà ở Đường Tây, kết quả không ngờ là Chử Hiếu Tín ngay cả nhìn một cái cũng chẳng muốn, cái chìa khóa còn bị ném cho Tống Thiên Diệu
Vì vậy mà trong lòng Kim Nha Lôi rất không thoải mái, nhưng chỉ qua đôi ba câu của Tống Thiên Diệu, hắn cũng đã hiểu, không phải là do mấy cô gái của mình có vấn đề mà do gần đây Chử Hiếu Tín đang mặn nồng với ca sĩ trong vườn Lệ Trì
"Tín thiếu si tình như thế, vậy cái chìa khóa này xem như là quà tạ lỗi ta gửi đến Tống thư ký cũng được
Tín thiếu đã có giai nhân ái mộ, thì Tống thư ký cũng nên có người hầu hạ.” Kim Nha Lôi rất biết cách ăn nói, đã tặng thì không tính chuyện thu hồi lại
Chử Hiếu Tín không nhận, hắn tặng cho Tống Thiên Diệu cũng không sao
Điều hắn sợ nhất là tặng không xong
Chử Hiếu Tín vừa bị Tống Thiên Diệu trêu chọc, lúc này, thuận theo câu nói của Kim Nha Lôi liền quay lại trêu Tống Thiên Diệu: “Đúng, câu này Kim Nha Lôi nói rất có lý
Thật sự là hắn nên có đàn bà hầu hạ, người vung tiền như rác thế này thì phải cho cả ngày ăn chực mới phải.”
"Lão bản, tôi biết sai rồi có được không
Hay là cứ nhất quyết lôi chuyện này ra trêu tôi mãi vậy
Chẳng lẽ định trêu tôi tới tận lúc sáu mươi tuổi
Tống Thiên Diệu khổ sở nói với Chử Hiếu Tín: "Chìa khóa tôi cất cho ông, đợi lúc ông hẹn tiểu thư Trần Jodie đi thuê phòng, tôi sẽ mang mấy cô nương kia qua trợ hứng cho ông nha.”
Hắn và Chử Hiếu Tín cứ thế trêu chọc nhau, Kim Nha Lôi chỉ biết đứng bên cười xòa cho qua
Chử Hiếu Tín ngồi một lúc rồi đứng dậy chuẩn bị đi bãi tắm ở vườn Lệ Trì tắm
Vốn định kéo Tống Thiên Diệu cùng đi, nhưng Tống Thiên Diệu lại kín đáo liếc Kim Nha Lôi một cái, ra hiệu là còn có chuyện muốn nói với gã
Chử Hiếu Tín thấy thế cũng tự mình đi trước đến vườn Lệ Trì
Đợi Chử Hiếu Tín rời đi, Kim Nha Lôi mới thở phào một hơi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Thiên Diệu tươi cười nhìn Kim Nha Lôi: "Lôi ca, chúc mừng anh
Mối làm ăn bến tàu của Lợi Khang thương hội về tay Phúc Nghĩa Hưng rồi
Đến đây, uống trà.”
"Đa tạ Tống thư ký, đa tạ Tống thư ký
Ơn này của anh, trên dưới Phúc Nghĩa Hưng chúng tôi chắc chắn sẽ ghi nhớ trong lòng.” Kim Nha Lôi nhìn Tống Thiên Diệu rót trà cho mình, ngữ khí đầy cảm kích nói
Tống Thiên Diệu đặt ấm trà xuống, cười nhẹ với Kim Nha Lôi: “Không cần khách sáo, ta còn có việc muốn nhờ anh.”