Kiêu Hùng Trọng Sinh Hongkong 1950

Chương 70: Thiếu tiền




Chương 70: Thiếu tiền
"Cần ta làm gì
Angie - Perez cảm thấy chàng trai trẻ người Trung Quốc này vừa thoáng qua ánh mắt đã có sự thay đổi, vô cùng mê người: "Ngươi không sợ ta lừa tiền của ngươi sao
"Với khẩu vị lớn như phó trưởng phòng đó, ngươi lừa không được đâu
Tống Thiên Diệu từ trong cặp táp của mình lấy ra một hộp danh thiếp đặt trước mặt Angie - Perez: "Ta đã giúp ngươi chuẩn bị chiều nay, ngày mai đi gặp các phu nhân phó trưởng phòng kia, cũng có thể dùng đến
Angie - Perez nhẹ nhàng đẩy nắp hộp danh thiếp gỗ ra, theo nắp hộp mở ra, một tấm danh thiếp cũng tự nhiên được đẩy ra
"Mùi bạc hà
Angie - Perez khi hộp danh thiếp mở ra, ngửi thấy một mùi bạc hà, nàng nhẹ nhàng nhặt tấm danh thiếp thẳng đứng lên, mặt trước danh thiếp chỉ có hai chữ cái đầu viết tắt màu tím đỏ là AP, bên dưới chữ cái là tên đầy đủ kiểu chữ Anh màu đen, quan trọng nhất là, toàn bộ bối cảnh danh thiếp không phải màu trắng hoặc màu đen thường thấy, cũng không in hoa văn huy chương kiểu Anh rườm rà, mà là toàn bộ nền màu da dê cũ, dùng màu tối gần với màu da dê ấn lên mấy đường hoa văn kiểu Roman mà giới thượng lưu Anh quốc thời kỳ Phục Hưng tôn sùng
Xoay tấm danh thiếp lại, phía dưới thêm vào ba đường màu xanh, trắng, đỏ xen kẽ chạy qua tấm danh thiếp cùng màu với quốc kỳ Anh, phía trên đường màu sắc, lớn nhất vẫn là tên của nàng, phía trên tên, ba hàng chữ kiểu chữ trục thu nhỏ, theo thứ tự là tên công ty, địa chỉ công ty, điện thoại công ty, mà chức vụ trưởng phòng pháp chế, thì sắp dọc theo ba hàng chữ cuối cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không câu nệ kiểu danh thiếp đối xứng cũ, nhưng cách sắp xếp lại khiến người nhìn vào cảm thấy dễ chịu, tỉ mỉ nhất là mặt trước danh thiếp chỉ có một cái tên, không in bất kỳ thông tin nào, khi tặng danh thiếp sẽ không lộ ra bất kỳ vẻ khoe khoang nào, mà phải để đối phương tự xoay tấm danh thiếp mới thấy các thông tin khác
"Ta cố ý bảo khách sạn chuẩn bị cho chút tinh dầu bạc hà để tăng thêm hương thơm cho trang phục, đem những danh thiếp này cùng tinh dầu bạc hà bỏ chung một chỗ đến tận trưa, mới miễn cưỡng hun được chút mùi hương
Tống Thiên Diệu nói: "Danh hiệu chủ quản phòng pháp chế của công ty Lợi Khang thương mại, ta đoán so với danh hiệu luật sư của ngươi hữu dụng hơn chút, ít nhất là về thái độ của người Anh đối với ngươi
"Có ai nói với ngươi chưa, ngươi thật ra nên đi học thiết kế kiến trúc hoặc thiết kế thời trang
Rất tinh xảo
Angie - Perez vuốt tấm danh thiếp trên tay nói: "Ngươi từng lớn lên ở Anh
"Nếu ta là ngươi, sẽ không hỏi thêm nữa, mà trở về phòng, khóa cửa lại, ngủ một giấc thật ngon, sau đó ngày mai thức dậy sẽ nghĩ xem làm thế nào đi gặp các phu nhân phó trưởng phòng kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Thiên Diệu đứng dậy, thu găng tay cùng sách của mình, chìa tay về phía Angie - Perez: "Ta có thể đưa cô ra cửa phòng
"Cảm ơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Angie - Perez tối nay vì muốn lấy thêm chút tin tức nên uống không ít rượu vang đỏ, không từ chối nhã ý của Tống Thiên Diệu, tự nhiên nắm tay hắn, cả hai đi ra quán cà phê, hướng về phía khu phòng ở
Đưa Angie - Perez đến trước cửa phòng, Tống Thiên Diệu nói một tiếng chúc ngủ ngon với vị nữ luật sư rất dụng tâm thu thập thông tin này, rồi quay người rời đi
Tuy nữ luật sư hôm nay ăn mặc có chút gợi cảm nhưng Tống Thiên Diệu hoàn toàn không có tâm trạng tán tỉnh, hiện tại hắn cần tiền, tuy Lâu Phượng Vân có tiền của hắn, nhưng chuyện này, dù hắn có muốn lấy tiền ra trước cũng phải để Chử Hiếu Tín biết đã, ra khách sạn lên xe kéo, Tống Thiên Diệu đến Lệ Trì hoa viên ở góc bắc
Ở sảnh vẫn là ông quản lý đầu to Kim tiếp đãi khách mới, thấy Tống Thiên Diệu đi tới, Kim quản lý cười hì hì đi tới: "Tống thư ký chào buổi tối, tự mình đến tiêu khiển hay là đến tìm Tín thiếu
"Lão bản ở đây vui chơi, ta một thư ký thì làm sao có thể đến đây hưởng lạc, phiền Kim quản lý đưa ta đi gặp Tín thiếu
Tống Thiên Diệu lễ phép mỉm cười đáp lại với ông Kim này một câu
Đi theo sau lưng Kim quản lý, Tống Thiên Diệu vào phòng khiêu vũ, lúc này giữa sân khấu vẫn còn ca sĩ cùng vũ nữ biểu diễn, thỉnh thoảng có những cậu ấm cô chiêu lớn tiếng gọi nhân viên phục vụ mang hoa lên tặng, Kim quản lý dẫn Tống Thiên Diệu đến hàng ghế đầu, Chử Hiếu Tín ngồi chính giữa, lúc này bên cạnh đang vây quanh mấy người trẻ tuổi, người mà Tống Thiên Diệu từng thấy qua là Trần Jodie lúc này cẩn thận ngồi bên cạnh Chử Hiếu Tín, thỉnh thoảng rót rượu cho mọi người
"A Diệu
Tối muộn thế này đến đây làm gì
Chẳng lẽ là khoe mẽ xong vụ cô luật sư quỷ quái đó rồi à
Không giống lắm nhỉ
Chử Hiếu Tín đang trò chuyện với bạn bè, thấy Tống Thiên Diệu đi đến, hứng khởi vẫy tay với hắn: "Đến đây ngồi
Nói xong còn cố ý khoát tay với Trần Jodie: "Jodie à, cô xuống hậu trường giới thiệu cho A Diệu mấy em, thấy bộ dạng hắn thần đầy tinh đủ thế kia, biết chắc không chiếm được tiện nghi rồi, đến đây uống rượu cũng được, hay ra ngoài cũng được, cứ tính vào ta
"Có chút việc muốn nói chuyện với Tín thiếu
Tống Thiên Diệu đến gần, trước hết nói cám ơn với Trần Jodie đã đứng lên nhường chỗ, rồi mới ngồi xuống cạnh Chử Hiếu Tín lên tiếng
Chử Hiếu Tín không vội hỏi ngay, mà thân mật khoác lên vai Tống Thiên Diệu, tay kia nâng chén rượu nói với những người khác: "A Diệu, Tống Thiên Diệu, thư ký của ta, khi không tìm được ta thì đi đến thương hội tìm cậu ta, chỉ cần không phải là lên giường với phụ nữ, chuyện gì nói với cậu ta cũng như nói với ta
Chờ Tống Thiên Diệu cùng đám công tử bột kêu la ầm ĩ rồi uống hết một vòng bia, Chử Hiếu Tín lúc này mới hỏi hắn: "Nếu cậu muốn đến đây thì sớm gọi điện báo với tôi ở trong quán rượu một tiếng, tôi đã cho tài xế đưa xong tôi là đi đón cậu rồi, cậu tìm tôi có việc gì
"Thiếu tiền
Tống Thiên Diệu xòe tay ra với Chử Hiếu Tín: "Thiếu rất nhiều tiền
Mặt mày có chút hơi men của Chử Hiếu Tín khựng lại một chút: "Không thể nào
Con quỷ luật sư đó vòi tiền dữ vậy hả
Vừa chạng vạng còn hùng hồn đòi mượn tiền cho tao, giờ đã thành kẻ nghèo hèn rồi sao
A Diệu, tán gái không phải kiểu của cậu, ngoài tiền ra, cậu không còn gì để dùng sao
"Phó trưởng phòng công thương nghiệp quản lý sở, tôi muốn để Lợi Khang bắt mối quan hệ với hắn, nhưng mà phó trưởng phòng đâu phải là trưởng hải quan hoặc nhân viên hải quan, đâu phải vài vạn tệ là có thể giải quyết được, lần gặp mặt đầu tiên chắc đã phải hết hơn vạn, có cách nào không
Tống Thiên Diệu nói với Chử Hiếu Tín: "Không có thì tôi tự đi giải quyết, nhưng mà nếu tôi tự lấy tiền ra, đến lúc chủ tịch Chử biết được, chắc sẽ nổi giận, nên là tính như tôi mượn cậu được không
"Tôi xin thua, vài vạn tệ là đủ để tôi mua Nhan Hùng từ Sha Tau Kok hai tháng trời, ở trong miệng cậu, lại chỉ đủ để gặp mặt một lần thôi hả
Chử Hiếu Tín ngơ người ra, đầu óc quay cuồng hỏi Tống Thiên Diệu một cách bình tĩnh
Tống Thiên Diệu cầm lấy gói thuốc lá trên bàn châm một điếu: "Đại ca, đó là phó trưởng phòng sở công thương nghiệp quản lý đó, hơn nữa sắp lên trưởng phòng, ngang hàng với trưởng phòng sở cảnh sát và lão đại đội cảnh sát, muốn tìm người này bắt tay còn phải cần ít nhất là cấp bậc như tổng tham trưởng của đội cảnh sát thì mới đúng quy cách, gặp một lần mất vài vạn tệ tôi còn thấy không chắc đã đủ
Chính Chử Hiếu Tín cũng cầm một điếu thuốc lá ngậm lên miệng, đợi Tống Thiên Diệu châm lửa cho mới lên tiếng: "Chỉ là buôn lậu hàng cấm thôi mà, có cần thiết phải vung ra nhiều tiền vậy không, chi bằng để lão đậu nhà ta ra mặt giải quyết, vừa không mất tiền, mà lúc đầu lão đậu cũng đang thấy lạ là sao Lợi Khang lại không để lão ra mặt chào hỏi với sở công thương
"Quen biết phó trưởng phòng rồi, còn cần phải lo buôn lậu
Đương nhiên là buôn lậu một thời gian, tích lũy đủ vốn rồi thừa cơ bắt hắn ký giấy phê duyệt để làm các mối làm ăn nguyên vật liệu hiếm ở Hongkong
Tống Thiên Diệu kẹp điếu thuốc nói với Chử Hiếu Tín: "Một con cá lớn như vậy, mà chỉ dùng để buôn lậu thôi thì quá lãng phí, chuyện này, Tín thiếu có thể viết giấy nợ vay tiền của người trong nhà, có thể vay tiền của bất kỳ ai cũng được, tuyệt đối không được để chủ tịch Chử và Trung thiếu vào cuộc
"Tín thiếu, tôi dẫn em gái tới đây
Trần Jodie dắt tay một cô gái đi đến, mắt cười nhìn về phía Tống Thiên Diệu: "Tống thư ký, thấy em gái tôi thế nào?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.