Kiêu Hùng Trọng Sinh Hongkong 1950

Chương 75: Khờ tử Trần Thái




“A Thái?” Triệu Mỹ Trân kéo cái người thanh niên cao lớn vạm vỡ này từ dưới đất lên, nhìn một chút nói: “Đúng là nó, quả thực sinh ra giống hệt cha ngươi.” Phía sau Tống Thiên Diệu thở dài, hắn rất hiếu kỳ về đôi mắt tinh tường của mẹ mình, lần trước cái người Tam thúc đến nhà nhờ mình giúp đỡ, đen gầy nhỏ, còn cái A Thái trước mặt đây, cao to lực lưỡng, hoàn toàn không nhìn ra điểm nào tương đồng, thế mà Triệu Mỹ Trân lại còn nói hai cha con giống nhau như đúc, thật không biết bà ấy nhìn ra từ đâu
“A Diệu, nhanh lên chào hỏi biểu đệ vào ngồi đi, ta đi mua thức ăn tiện mua ít trái cây.” Triệu Mỹ Trân xoay đầu lại thúc giục Tống Thiên Diệu một câu
Nói xong còn vỗ vỗ vai Trần Thái: “A Thái, đây là biểu ca A Diệu của ngươi, vào ngồi đi, buổi trưa ở lại ăn cơm.”
“Diệu ca, đa tạ ngươi tìm người bảo lãnh ta ra.” Trần Thái từ dưới đất bò dậy, theo Triệu Mỹ Trân hướng Tống Thiên Diệu đi qua, đến trước mặt Tống Thiên Diệu liền muốn lại quỳ xuống chuẩn bị dập đầu mấy cái
Tống Thiên Diệu giữ chặt hai tay hắn: “Không cần, đứng nói chuyện là được rồi.” Trần Thái nhất quyết quỳ xuống, hai tay Tống Thiên Diệu phải dùng hết sức lực mới giữ được hắn khỏi quỳ, Trần Thái bị Tống Thiên Diệu giữ lại, cũng chỉ ngơ ngác cười một tiếng không kiên trì nữa, thuận thế đứng thẳng gối ở trước mặt Tống Thiên Diệu
Tống Thiên Diệu hơi ngẩng mặt đánh giá Trần Thái, Trần Thái so với Tống Thiên Diệu còn cao hơn nửa cái đầu, bên dưới cái áo lót rách nát là những bắp thịt cuồn cuộn cường tráng, trên quần áo còn mơ hồ có chút vết máu màu nâu đen
“Đều là người một nhà, không cần dập đầu, ngồi xuống nói chuyện.” Tống Thiên Diệu giúp Trần Thái kéo một cái ghế để hắn ngồi xuống, sau đó thầm ngưỡng mộ nhìn bộ quần áo kia không giấu được cơ bắp cuồn cuộn, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với mấy múi cơ bụng đáng thương mà Tống Thiên Diệu ở kiếp trước vất vả lắm mới có được trong phòng tập thể hình nhờ ăn lòng trắng trứng
“Ta mới ra khỏi trại tạm giam, không có tiền mua quà, chỉ có thể dập đầu mấy cái với dì Trân và Diệu ca, sau này kiếm được tiền nhất định sẽ báo đáp hai người.” Trần Thái sờ đầu, ngồi xuống ghế nhìn Tống Thiên Diệu cười hề hề nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Thiên Diệu cảm giác biểu hiện của Trần Thái lúc này có chút không nhanh nhạy, cười một tiếng: “Ở đồn cảnh sát mấy ngày có bị đánh không?”
“Có, mới vào thì hai tên sai vặt treo ta lên thay phiên đánh, nhưng mà sau đó thì không ai đánh nữa, cũng không cần ăn đồ ăn của heo, mỗi bữa đều có một cái đùi gà, mẹ ta nói là Diệu ca bảo người ở đồn cảnh sát cố ý sắp xếp.” Trần Thái nói với Tống Thiên Diệu: “Ta ăn mấy ngày đùi gà, còn không muốn ra, là sai lão nói có người bảo lãnh ta, không cho phép ta ở lại nữa, ta mới ra.”
“Vì sao ở bến tàu lại đánh nhau với đám người giang hồ kia?” Tống Thiên Diệu thực ra hoàn toàn không biết gì về Trần Thái, cho nên không có chuyện gì để nói, mà Tống Thiên Diệu cũng không muốn biết căn nguyên đánh nhau của Trần Thái, chỉ là vì nể tình việc đối phương cố ý chạy đến tận cửa dập đầu cảm tạ, lại thêm mẹ còn đi mua đồ ăn, mình không thể tránh mặt được, cho nên chỉ có thể hỏi câu có câu không
“Ta đi bến tàu tìm việc làm, có người hỏi ta có muốn làm không, ta đương nhiên nói muốn, sau đó hắn liền dẫn ta đi bốc hàng, ta kiếm được hơn bốn mươi cây trúc, làm được nhiều nhất, kết quả cái lão thả hàng chỉ chịu trả sáu phần tiền cho ta, ta hỏi ông ta vì sao, lão thả hàng liền chỉ vào cái người giới thiệu việc làm cho ta nói, người kia muốn thu bốn phần.” Trần Thái nói tới việc mình đánh nhau, vẫn còn căm giận bất bình, lúc này nhíu mày oán hận khó chịu giới thiệu với Tống Thiên Diệu: “Thật ra nếu không có chuyện này, ta đã định đi lấy tiền mời tên kia đi uống rượu, cảm ơn hắn giúp ta giới thiệu việc, thế nhưng một chút lại lấy đi của ta bốn phần tiền
Ta liền nói với lão thả hàng không được, bảo lão ta phải trả hết tiền cho ta, tên kia liền nói ta không hiểu quy tắc ở bến tàu, có phải muốn gây sự không
Sau đó lập tức liền có mười mấy người xông tới làm ta sợ, ta sợ cái gì chứ
Liền đánh với bọn chúng
Bọn chúng cầm dao, ta liền lấy một cái đòn gánh, đánh bại bốn tên, mấy người còn lại không tiến lên nữa, sau đó liền có ba tên sai lão đến bắt ta đi.” Tống Thiên Diệu có chút buồn cười nghe Trần Thái nói, tóm lại là do Trần Thái phá hỏng quy củ ở bến tàu, làm ở bến tàu nếu có người đứng đầu, sẽ không không có việc làm, không có người đứng đầu gia nhập đám lao động khổ sai, thì mới có những cái người đứng đầu kia đi hỏi có muốn làm không, chủ yếu là vì thương gia đang gấp rút, vội vàng giao hàng, cho nên tạm thời tìm chút lao động khổ sai không có người đứng đầu làm gấp, theo quy củ bến tàu, tiền của những người lao động khổ sai không có người đứng đầu này kiếm được, có một nửa là phải giao cho người đứng đầu đã giới thiệu việc cho anh ta
Cái người cùng đám Nhị Bình, chắc là nhìn trúng thân hình vạm vỡ của Trần Thái, lại thấy hắn không có người đứng đầu, nên mới mở miệng giới thiệu việc làm cho hắn, hơn nữa không chừng còn có ý thu nạp hắn vào đám của mình, nên mới rộng lượng chỉ trừ có bốn phần tiền, bình thường thì sẽ trừ luôn năm phần
Nghe nói chỉ đánh bại được bốn người của đám Nhị Bình, thì không ai dám tiến lên nữa, Tống Thiên Diệu không khỏi cảm thán, quả nhiên là cái đám tiểu đệ trong miệng của Phúc Nghĩa Hưng, không phải mà thay bằng mấy đám như Triều Dũng Nghĩa hoặc là Phúc Nghĩa Hưng thì đánh bại bốn người ư
Phía sau còn có bốn mươi người mài dao chờ sẵn, cho dù đám tiểu đệ không được tích sự gì, thì cũng vẫn còn Song Hoa Hồng Côn trấn thủ bến tàu ra mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Vậy sau này còn muốn đi bến tàu làm không?” Tống Thiên Diệu cười nói với Trần Thái
Trần Thái lắc đầu nói: “Đương nhiên là không đi nữa, ta chuẩn bị đi mấy cái xưởng ở phía bắc tìm việc.” Thời gian nói chuyện không dài, Triệu Mỹ Trân đã xách đồ ăn mua được quay về, nói với Tống Thiên Diệu và Trần Thái: “Ngoài đường náo nhiệt thật đấy, hai đám người đứng cãi nhau ngoài đường, nhưng lại không đánh nhau, có một người trông rất quen, từng tới nhà mình rồi, là khi con không ở nhà, có cái ông kêu..
Kêu cái gì Lôi đó, mang theo bốn thỏi vàng và một đống đồ bổ tới đó.” Kim Nha Lôi dẫn người đi gây gổ trên đường khu nhà gỗ
Không thể nào, Tống Thiên Diệu hơi nghi hoặc một chút, Kim Nha Lôi ít nhiều gì cũng có thân phận là một đại ca giang hồ, lại đứng ở đường cái mà cãi nhau với người khác, không sợ người ta cười sao
Nhưng mà mẹ mình chắc sẽ không nhận lầm người, có thể nói ra muốn tặng vàng cho mình, thì ngoài Kim Nha Lôi ra thì cũng không có người khác
Bất quá cho dù Kim Nha Lôi gây gổ với người thì cũng không cần đến mình giúp đỡ, mà mình cũng không định giúp
Hắn đứng dậy tiếp nhận đồ ăn trong tay Triệu Mỹ Trân, tiện thể để Triệu Mỹ Trân ở lại nói chuyện với Trần Thái, còn mình thì tìm tạp dề của mẹ đeo lên rồi đi vào cái sân nhỏ chuẩn bị sơ chế đồ ăn để nấu cơm
Cho dù là ở kiếp trước hay kiếp này, thì tay nghề của Tống Thiên Diệu đều khá ổn, chủ yếu là kiếp này, do ba mẹ không có thời gian, một người thì sửa giày một người thì làm thuê ở quán trà, nên từ lúc bảy tám tuổi Tống Thiên Diệu đã bắt đầu trông nom em gái Tống Văn Văn, đồng thời giúp nhà nấu cơm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa bóc tỏi vừa nghe Triệu Mỹ Trân ở trong phòng trò chuyện cùng Trần Thái về chuyện nhà, khoảng thời gian này Tống Thiên Diệu luôn ở bên ngoài hiếm khi mới có cảm giác thoải mái, ở khách sạn lúc thì thân thể thả lỏng, nhưng đầu óc thì căng như dây đàn, lúc này ở nhà, tay thì bận rộn chuẩn bị nấu cơm, nhưng lòng thì nhẹ nhõm
Vừa mới ngâm gan heo vào trong nước chuẩn bị sơ chế thì cửa ngoài bị đẩy ra, Kim Nha Lôi mang theo Cao Lão Thành từ bên ngoài đi vào, đối mặt với Tống Thiên Diệu đang đeo tạp dề sơ chế gan heo trong sân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.