Chương 78: Dọn nhà
Chưa đến giữa trưa, hai tên đàn em Phúc Nghĩa Hưng đã giúp Tống Thiên Diệu thu dọn lại quầy sửa giày của cha hắn
Thấy vẻ mặt giận mà không dám nói gì của cha, Tống Thiên Diệu đoán chắc hai tên đàn em này đã dùng chút thủ đoạn uy hiếp để đuổi những người hàng xóm đi
Kim Nha Lôi hôm nay nghe đàn em nói Tống Thiên Diệu đã về nhà, buổi trưa rảnh rỗi nên mới đến rủ hắn uống rượu
Nhưng thấy Tống Thiên Diệu đang chuẩn bị dọn nhà vào buổi chiều, hắn liền không rủ Tống Thiên Diệu đi tửu lâu nữa mà bảo Cao Lão Thành đi mua hai vò rượu song chưng Triều Châu thượng hạng và ít đồ nhắm về
Tống Thiên Diệu, Tống Xuân Lương, Kim Nha Lôi, Cao Lão Thành và Trần Thái năm người trong phòng không ngồi vừa, Trần Thái bèn giúp kê bàn ăn ra ngoài
Ở khu nhà gỗ này, việc mọi người ăn cơm, nếu khách đến không đủ chỗ ngồi thì kê bàn ra đường là chuyện thường
Về phần Triệu Mỹ Trân, tuy tính tình mạnh mẽ nhưng có khách nàng sẽ không bao giờ ngồi vào bàn ăn
Năm người quây quần bên bàn, Tống Xuân Lương là chủ nhà, lại là cha của Tống Thiên Diệu, vốn nên lên tiếng đôi lời nhưng Tống Thiên Diệu biết rõ cha mình chỉ giỏi uống rượu và ăn cơm chứ khoản xã giao thì không được
Vì vậy, hắn tự mình mở nắp vò, rót rượu cho mọi người
Kim Nha Lôi kính cẩn chạm chén với Tống Xuân Lương, thể hiện lễ phép của đàn em, cảm tạ Tống Xuân Lương khoản đãi
Thực ra, Kim Nha Lôi có khi còn lớn tuổi hơn Tống Xuân Lương, nhưng trên giang hồ trọng lễ nghĩa, Tống Thiên Diệu gọi hắn một tiếng "Lôi ca" chứ không phải "Lôi thúc", "Lôi bá", thì hắn cũng chỉ có thể cùng Tống Thiên Diệu kết giao huynh đệ
Ngược lại, Tống Xuân Lương có chút run rẩy khi mời rượu Kim Nha Lôi, làm đổ cả mấy giọt
“Tống thư ký, không biết chuẩn bị dọn đi đâu?” Kim Nha Lôi kính rượu Tống Xuân Lương xong liền hỏi Tống Thiên Diệu
Tống Thiên Diệu nói: “Ta định đến Vịnh Tử thuê một tầng lầu cho cả nhà ở, nhưng chưa biết cụ thể thuê ở đâu, đợi xe đến nơi rồi liên hệ người ta sau.”
Kim Nha Lôi thấy Tống Thiên Diệu nói rất bình thường nhưng Tống Xuân Lương suýt nữa phun cả rượu trong miệng ra
Con trai ông vậy mà còn chưa tìm được nhà đã muốn dọn đi buổi chiều
Nếu thuê xe chở đồ đạc đến Vịnh Tử mà chưa có chỗ ở thì chẳng phải buổi tối cả nhà phải ngủ ngoài đường hay sao
“Phòng ở và tiền đặt cọc đều chưa thỏa thuận xong sao?” Người thợ sửa giày Tống Xuân Lương là cha của gia chủ đã lấy hết dũng khí hỏi Tống Thiên Diệu trên bàn rượu
Tống Thiên Diệu đương nhiên gật đầu: “Đến đó rồi chọn sau cũng được, dù sao phòng ốc rộng rãi, thích ở tầng nào thì ở tầng đó.” Tống Xuân Lương nhìn Kim Nha Lôi rồi lại nhìn Cao Lão Thành, thấy không ai có vẻ gì là khó tin như mình
Ông thật sự không hiểu vì sao dọn nhà mà lại không tìm nhà trước, thuê một căn nhà giờ còn phải trả tiền đặt cọc mấy ngàn đô nữa
Hongkong bây giờ không phải là khan hiếm chỗ ở, một phần ba người dân sống ở khu nhà gỗ dễ cháy, nguyên nhân chủ yếu là vì tiền thuê nhà quá đắt
Chính phủ thực dân Hongkong mặc dù có cải thiện điều kiện sống cho dân, hạn chế giá thuê, yêu cầu tiền thuê mỗi tháng tối đa không được vượt quá 400 đô la Hongkong
Nói cách khác, dù là biệt thự trên Thái Bình Sơn, giá thuê một tháng cũng chỉ thu tối đa 400 đô la Hongkong, nhiều hơn sẽ có cơ quan chính phủ tìm chủ nhà nói chuyện
Nhưng có phải như vậy người nghèo đã có chỗ ở
Đương nhiên không, dù tiền thuê nhà chỉ 400 đô, nhưng chủ nhà sẽ thu thêm một khoản tiền đặt cọc khi cho thuê phòng, khoản này không tính là tiền thuê nhà, cho nên không phạm luật Hongkong
Tiền đặt cọc khác nhau tùy theo loại phòng, nếu tính theo giá của các tòa nhà ở Vịnh Tử, tiền đặt cọc cũng phải từ 4000 đến 7000 đô
Có nghĩa là, nếu trả 7000 tiền đặt cọc thì chủ nhà mới ký hợp đồng thuê một năm, sau đó mỗi tháng vẫn phải trả 200 tiền thuê nhà
Cho nên, khi rao cho thuê lầu ở Vịnh Tử hai trăm một tháng, thì trên thực tế để thuê một năm phải bỏ ra khoảng 6000 đến 8000 đô la Hongkong
Nhưng trong mắt Kim Nha Lôi, cách thuê nhà của Tống Thiên Diệu mới tiện nhất
Hắn có thể cho xe chở hết đồ đạc đến Vịnh Tử rồi nhờ những nhân viên tạp vụ ở các trà lâu tìm giúp, bồi cho vài chục đô, họ sẽ dẫn đi xem phòng
Thích tầng nào thì trả tiền ký hợp đồng tầng đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kim Nha Lôi còn nghĩ rằng Tống Thiên Diệu có khi còn không định mang theo đồ đạc cũ, có thể sẽ tìm một căn nhà mới đã có đầy đủ nội thất rồi vào ở luôn
Thấy cha lo lắng, Tống Thiên Diệu nói: “Không cần lo, chưa đến chiều tối là có chỗ ở ở Vịnh Tử.”
Sau khi ăn xong bữa cơm, đám đàn em Phúc Nghĩa Hưng đã thuê được một chiếc xe chở hàng kiểu cũ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng vì khu nhà gỗ chật hẹp, xe chỉ có thể đỗ ở ngoài đường
Nên việc dọn nhà đều do đám đàn em Phúc Nghĩa Hưng cùng Trần Thái đảm nhiệm
Tống Thiên Diệu cũng làm bộ ôm nửa bao gạo, bị Trần Thái giành lấy gánh trên vai
Sau đó, hắn cùng Kim Nha Lôi đứng một bên nhìn mọi người bận rộn
Ở khu nhà gỗ này, không có quá nhiều đồ đạc giá trị, chỉ đơn giản là hai tủ đựng quần áo và mấy thứ như chậu rửa mặt, bình hoa cũ… Chưa đến nửa tiếng đồng hồ đã chuyển đi hết
Khi toàn bộ gia sản được xếp lên xe, Kim Nha Lôi cũng cáo biệt Tống Thiên Diệu
Từ đầu đến cuối, vị đại ca Phúc Nghĩa Hưng này không hề nói muốn giúp Tống Thiên Diệu tìm chỗ ở
Nếu suy nghĩ thiển cận, có thể cho rằng Kim Nha Lôi keo kiệt, hoặc ngay cả xã giao cũng không muốn, nhưng Tống Thiên Diệu lại biết vị trợ lý Phúc Nghĩa Hưng này là người thông minh, biết phải làm gì để người khác không khó chịu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện bất động sản không chỉ có thuê chỗ ở là xong, nhất định phải là do chính Tống Thiên Diệu thích thì mới được
Cho nên Kim Nha Lôi không dám mạo muội mở miệng gánh thêm việc, chỉ giúp Tống Thiên Diệu chất đồ lên xe rồi cáo từ ngay
Tống Thiên Diệu đợi mẹ mình thu dọn xong xuôi rồi mới bảo bà đến trà lâu đón Tống Văn Văn về
Trong lúc chờ đợi Tống Văn Văn, Tống Thiên Diệu hỏi Trần Thái đang mồ hôi nhễ nhại:
“A Thái, ngươi có phải học qua võ công không?”
“Dạ có, khi còn ở quê, trong thôn có phường hội võ, tự bản thân con đã theo sư phụ học quyền, hơn trăm người học quyền mà sư phụ nói con là người dụng tâm nhất.” Trần Thái vừa lau những giọt mồ hôi trên mặt vừa trả lời
Tống Thiên Diệu vỗ vai hắn: “Tối về nhà nói với ba mẹ, bảo không cần đi làm ở nhà máy, ta tìm cho ngươi công việc, bao ăn ba bữa và chỗ ngủ.”
“Diệu ca, anh giúp đỡ con còn chưa cám ơn kịp mà đã giúp con kiếm việc nữa, miệng con dở không biết nói gì, nhưng con nhất định sẽ làm thật tốt, con có sức lắm.” Trần Thái không biết làm gì để cảm ơn Tống Thiên Diệu, chỉ có thể khoe cơ bắp với Tống Thiên Diệu, làm hắn không khỏi đảo mắt
Một gã đàn ông trước mặt mình khoe cơ bắp
Làm ta tưởng mình gay à
“Tống thư ký
Tống thư ký
Dừng bước
Ta là… Sư Gia Huy!”