Chương 97: Dân giang hồ qua sông là giỏi
Cao Lão Thành nhả cây tăm đang ngậm trong miệng ra, dùng lưỡi liếm môi, chỉ vào chiếc xe tải kiểu cũ Studebaker US6 đã được sửa lại ở phía xa sau lưng Trần Thái, nói: "Mày thấy chiếc xe kia không
Lẽ ra dầu trên xe là của chúng ta, nhưng giờ bọn chúng chẳng thèm chào hỏi mà đã ngang nhiên chở dầu của mình đi
Mày nói xem phải làm thế nào
Đương nhiên là phải cướp lại chứ còn gì nữa
Trần Thái được Tống Thiên Diệu giao cho Cao Lão Thành
Ban đầu Tống Thiên Diệu muốn để Trần Thái đến Lợi Khang phụ giúp lái xe, nhưng Chử Hiếu Tín lại muốn sắp xếp em trai của Trần Jodie vào Lợi Khang
Trần Thái lại không giỏi những việc phải động não, nên Tống Thiên Diệu quyết định giao Trần Thái cho Cao Lão Thành trước, để lão chăm sóc cậu ta, giúp cậu ta tìm việc ở bến tàu
Chờ mấy hôm nữa xong việc, anh sẽ giúp Trần Thái sắp xếp công việc sau
Nhưng Cao Lão Thành hiển nhiên đã hiểu sai ý của Tống Thiên Diệu, hắn cho rằng Tống Thiên Diệu muốn Trần Thái tìm việc làm ở bến tàu để Trần Thái lập công ở đó
Dù sao trước đó Trần Thái từng một mình đánh ngã hai tên côn đồ của Nhị Bình Hồng ở bến tàu, công phu lợi hại như vậy mà không ra giang hồ xông xáo thì quá đáng tiếc
Vì vậy, hôm nay Cao Lão Thành mang theo Trần Thái cùng hơn hai mươi thuộc hạ của Phúc Nghĩa Hưng, cố tình đi đường xa đến bến tàu Tân Giới để thị phạm cho Trần Thái, chỉ dạy cho cậu ta cách "làm việc" ở bến tàu
Tân Giới hẻo lánh cũng giống như Sa Đầu Giác do Nhan Hùng trấn giữ lúc này, thuộc khu vùng núi xa xôi của Hồng Kông
Trước chiến tranh hoặc mấy năm sau chiến tranh, đừng nói dân giang hồ như Cao Lão Thành, mà người dân bình thường cũng chẳng ai muốn lặn lội đường xa đến những vùng quê nông thôn
Họ thà ở lại khu nhà gỗ trong thành phố chịu khổ còn hơn đến Tân Giới, nơi đầy cỏ dại mọc hoang và nghĩa địa hoang tàn này
Nhưng từ sau chiến tranh Triều Tiên, Tân Giới đã thay đổi
Các nước phương Tây do Mỹ cầm đầu cấm vận Trung Quốc, mặt hàng dầu mỏ bị liệt vào danh sách cấm vận hàng đầu
Ở Hồng Kông lúc bấy giờ, dù lượng xăng dầu tiêu thụ nội địa không lớn, nhưng đây lại là trạm trung chuyển quan trọng cho các sản phẩm dầu mỏ ở châu Á, đặc biệt là Đông Nam Á
Trong khi đó, Trung Quốc từ trước đến nay vẫn là nước tiêu thụ chính các sản phẩm dầu mỏ, lại bị các chuyên gia phương Tây phán định là "nước thiếu dầu", mọi sản phẩm dầu mỏ đều phải nhập khẩu từ bên ngoài
Vì vậy, ở Hồng Kông thời đó có vô số công ty dầu mỏ lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Họ còn xây kho chứa dầu ở nhiều nơi
Sau khi chiến tranh Triều Tiên bùng nổ, lệnh cấm vận được ban hành, các kho dầu này trở thành miếng mồi ngon cho các thương nhân muốn phát tài nhờ buôn lậu hàng cấm
Họ mượn danh nghĩa các công ty để mua dầu thành phẩm từ các công ty dầu mỏ, rồi vận chuyển sang đại lục để bán với giá gấp bội
Đương nhiên kho dầu không thể đặt ở khu vực sầm uất, hầu hết đều được xây dựng ở các vùng quê Tân Giới
Những bến tàu nhỏ ở Tân Giới cũng từ đó trở nên phồn hoa giả tạo, phần lớn đều hình thành từ việc tranh giành dầu mỏ
Dân giang hồ như Cao Lão Thành không dám cướp kho dầu do quân Anh và cảnh sát vũ trang trấn giữ
Nhưng đoạn đường từ khi mua dầu thành phẩm của công ty dầu mỏ, dùng xe vận chuyển đến bến tàu để xếp lên thuyền, nếu không có đủ thực lực thì không thoát khỏi việc phải nộp phí bảo kê hoặc toàn bộ dầu bị cướp
Điều này dẫn đến việc các thương nhân có thể mua được dầu mỏ đều liên kết với các trùm giang hồ có thế lực
Họ được đảm bảo an toàn hàng hóa và chia lợi nhuận cho đối phương theo tỷ lệ
Những trùm này có được lợi nhuận kếch xù, tự nhiên sẽ sắp xếp thuộc hạ là những tên giang hồ hung hãn, mang danh nghĩa của mình để đảm bảo an toàn cho những lô dầu thành phẩm này
Cao Lão Thành cho rằng, nếu Trần Thái muốn gây dựng tên tuổi trong giang hồ, thì nên thử sức ở những bến tàu nhỏ tại Tân Giới này
Bến tàu ở đây không giống như Trung Hoàn hay Tiêm Sa Nhai, nơi đám phu khuân vác tranh giành việc làm hay địa bàn mà đánh nhau loạn xạ
Nơi đây hẻo lánh, ngay cả cảnh sát cũng chẳng thấy mặt, mà lợi nhuận lại cao
Cho dù có mất vài mạng, cũng chỉ cần tùy tiện đào hố chôn ở trong rừng
Trông chờ cảnh sát phá án ư
Cảnh sát nếu không đi một lúc mười mấy người thì bọn họ chẳng dám đến những nơi này
Nếu Trần Thái có thể cướp lại được xe chở dầu từ tay một tên trùm giang hồ nào đó, sau này khi trở lại thành phố, không chừng sẽ được trùm lớn để ý hoặc được các băng nhóm nhỏ mời chào, có cơ hội phất lên thành Hồng Côn hoặc thăng lên vị trí cao hơn, một bước thành danh trong giang hồ
"Cướp chiếc xe đó á
Cướp kiểu gì
Ta không biết lái xe
Trần Thái mặc chiếc áo ba lỗ trắng bẩn và quần túi hộp, chân mang dép móng trâu
Lúc đầu cậu ta nghĩ là sẽ ra bến tàu làm khuân vác, không ngờ Cao Lão Thành vừa mở miệng đã bảo cậu đi cướp xe
"Không cần mày lái
Mày thấy hơn hai mươi người phía trước và sau xe kia không
Lát nữa mày dẫn đám huynh đệ này ra chặn đường, nói với bọn chúng, hoặc là giao một vạn tệ tiền bảo kê, hoặc là để lại xe và biến về, không thì sẽ bị đánh cho nằm sấp mặt
Cao Lão Thành vỗ vai Trần Thái: "Trước đây ở bến tàu mày đã đánh đám người của Nhị Bình như thế nào thì giờ mày cứ nhớ mà đánh mạnh hơn một chút, đánh đến khi nào chúng không đứng dậy nổi thì thôi
Tống thư ký đã giao cho ta giúp mày tìm việc, đương nhiên ta sẽ lo cho mày chu đáo
Làm việc ở bến tàu không cần phải động não, chỉ cần nắm đấm của mày đủ cứng thì tất cả mọi người sẽ sợ mày
Nói xong, Cao Lão Thành lấy ra một cây rìu mũi nhọn sáng loáng từ sau lưng nhét vào tay Trần Thái: "Đi thôi
"Diệu ca bảo ta làm thì ta làm thôi
Trần Thái nhìn cây rìu trong tay, nhét nó vào cạp quần phía sau
Cậu ta không hề chào hỏi đám huynh đệ của Cao Lão Thành mà đã trực tiếp bước ra khỏi lề đường, ngây ngô đứng giữa đường, nhìn chiếc xe chở dầu và hơn hai mươi người đang ở cách đó mấy chục mét
"Đi theo, nếu đối phương cùng nhau xông lên, thì các ngươi động thủ
Nếu đối phương có người muốn đơn đấu với A Thái thì các ngươi cứ đứng xem kịch
Cao Lão Thành ra hiệu cho đám huynh đệ sau lưng đứng sau Trần Thái, dặn dò
Chiếc xe chở dầu là loại xe tải Mỹ cải tiến, tải trọng 3 tấn, nhưng thùng xe được chế lại, nhìn thể tích thùng xe, nếu đổ đầy dầu thành phẩm, ít nhất phải được tám chín tấn
Nên tốc độ trên đường có lẽ cũng chỉ nhanh hơn xe đạp một chút
Vừa thấy Trần Thái và Cao Lão Thành xuất hiện trên đường, chiếc xe đã lập tức giảm tốc độ
Hơn hai mươi người phía trước và sau xe đồng loạt vén vạt áo, rút dao dưa hấu, tam giác mài, rìu các loại hung khí ra
Một gã đại hán hơn hai mươi tuổi đi đầu, nhanh chóng bước về phía Trần Thái, miệng la lên:
"Huynh đệ
Ta là Ngưu Bình, Thủy Phòng Hồng Côn
Đám hàng này là của Thủy Phòng đình gia
Nếu huynh có gặp khó khăn gì, cứ nói một tiếng, giang hồ giúp đỡ vài trăm tệ cũng không phải chuyện lớn, đừng làm mất hòa khí đồng môn
Trần Thái gãi đầu, cậu ta không phải dân giang hồ, không hiểu kiểu tự báo danh thế lực này, liền quay sang nhìn Cao Lão Thành đang ngồi trên tảng đá
Thấy Cao Lão Thành không nói gì, cậu ta chỉ có thể học theo lời Cao Lão Thành vừa dặn mà nói với Ngưu Bình: "Dầu trên xe là của chúng ta, hoặc giao một vạn tệ tiền bảo kê, hoặc để lại xe và hàng, bọn mày cút đi, không thì tao cho chúng mày quỳ hết
Trần Thái lúc này người trên nở nang, toàn thân cơ bắp đen bóng lấp lánh trông rất oai vệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù cho cậu ta có thật thà mở miệng thì đám người đối diện cũng xem như đang giả ngơ trêu chọc bọn chúng
Sắc mặt của Ngưu Bình lập tức trở nên u ám
Đối phương giả ngơ không chịu báo danh, còn dám đòi một vạn tệ phí bảo kê
Rõ ràng là không có ý định giảng hòa
Hắn quay người lại phía đầu xe tải, rút một thanh kiếm nhật cán dài từ bên ngoài ra, chỉ thẳng vào Trần Thái: "Đàm ư
Vậy thì đánh xong rồi bàn
Tao Pồ mẹ mày
Chém chết lũ dám đến chỗ bọn tao đánh cướp, coi bọn tao là dê cổ đói
Ngưu Bình hai tay nắm chặt kiếm nhật, miệng hét lên hung hăng, nhưng bước chân xông về phía Trần Thái thì lại không gấp gáp như tiếng hét của hắn
Hai chân hắn bước đi không nhanh không chậm
Đến khi đám thủ hạ Thủy Phòng đã vượt qua hắn xông về phía Trần Thái, hắn mới bắt đầu chạy chậm được vài mét
Trần Thái hai chân đứng im, thân trên bên trái nghiêng người tránh khỏi một nhát rìu bổ tới của đối thủ, chờ rìu lướt qua mặt mình trong tích tắc, đột nhiên thò tay trái ra, động tác cực nhanh nắm lấy cổ tay cầm rìu của đối phương: "Là các ngươi ra tay đánh ta trước, sư phụ nói rồi, người không phạm ta, ta không phạm người, các ngươi ra tay trước, không coi là ta không nghe lời sư phụ
Vừa nói, tay phải đã từ dưới cánh tay đối phương luồn qua, chộp lấy nách, đột nhiên dùng sức nhấc bổng cả người đối phương lên
Một cú quật vai đẹp mắt
Ném đối phương như bao tải hàng ở bến tàu, hung hăng nện xuống đất
“Rầm” một tiếng vang trầm, người bị ngã sau khi lưng chạm đất, miệng lập tức há hốc, một ngụm máu tươi liền phun ra
Sau khi ném đối phương từ trên đỉnh đầu xuống đất, Trần Thái liền buông tay mặc đối phương sống chết, đã vung quyền đánh về phía người thứ hai, người thứ hai đánh một quyền vào ngực Trần Thái, cả người cơ hồ bị đánh bật hai chân khó khăn lắm rời khỏi mặt đất, lảo đảo ngã ra sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bay thẳng ra bốn năm mét mới nằm vật xuống, lăn lộn đến trước mặt Ngưu Bình, ôm ngực mấy lần muốn giãy giụa đứng lên đều không nổi
Ngưu Bình vốn đang trấn áp, từ từ súc thế nhìn thấy Trần Thái trong nháy mắt đã phế đi hai huynh đệ mình, không thèm giả bộ thâm trầm nữa, lúc này cần phải có khí thế mới được, cho nên hai chân nhanh chóng giao thế bước chữ Vạn, lao nhanh đến trước mặt Trần Thái, miệng không ngừng quát lớn, dao nhật hướng phía nửa người trên của Trần Thái đang nghiêng người né một nhát dao phay bổ xuống
Bất luận là thời cơ hay ra chiêu, đều rất hung ác và gấp gáp
Có thể ở trên bến tàu chở những kẻ vận chuyển dầu thành phẩm buôn lậu này, Ngưu Bình tự nhiên không phải hạng tép riu, hắn có danh hiệu “trâu chết”, rất thích đánh nhau hung hãn, ban đầu ở Tân Giới cướp dầu lậu của người khác, sau bị đám nhà giàu lớn của Thủy Phòng chọn trúng nuôi dưỡng làm thuộc hạ, coi như là một kẻ khá hung hãn trong đám dân giang hồ vận chuyển lậu ở Tân Giới này
Hắn vừa ra dao, khí thế mà Trần Thái vừa rồi dùng song quyền đối phó với mấy tên thủ hạ kia rốt cuộc không còn, thân thể cứng đơ ngã ngửa ra sau làm Thiết Bản Kiều, tay trái và hai chân chống xuống đất, tay phải từ sau hông đã rút ra chiếc rìu mà Cao Lão Thành đưa cho hắn, Ngưu Bình vung dao nhật nghiêng chém, Trần Thái đã vung rìu đập vào thân dao đối phương, rồi thuận thế xoay người, chật vật đứng dậy, có chút hoảng hốt nhìn về phía Ngưu Bình
Trần Thái tuy hiểu quyền cước, nhưng chưa từng đối mặt với cục diện sống chết tương bác, coi như trước đây đánh nhau với người của Nhị Bình ở bến tàu, đối phương cũng không lập tức vung dao vào cổ hay ngực mình, thế nhưng nhát dao vừa rồi của Ngưu Bình nếu không phải mình tránh nhanh, đầu, cổ và hơn nửa ngực lúc này có lẽ đã bị cắt mất
Đối phương muốn mạng mình, chưa từng trải qua loại đấu tranh liều mạng này, Trần Thái dù công phu có mạnh, nhưng trong lòng đã có chút khiếp ý
Đám thủ hạ của Cao Lão Thành phía sau hắn đã nghênh chiến với mấy huynh đệ khác của Ngưu Bình, vừa lúc còn lại Ngưu Bình và Trần Thái giằng co, Ngưu Bình đã là lão giang hồ, chỉ cần nhìn thấy ánh mắt rụt rè của Trần Thái là biết đối phương có chút nhát gan, vung lưỡi dao lên, từ dưới lên trên, dùng lưỡi dao chém vào bụng dưới của Trần Thái
Trần Thái dùng rìu đỡ một nhát dao, hai chân lại lùi về sau hai bước, mà Ngưu Bình lại khí thế bừng bừng, đao đao bổ về phía chỗ yếu của Trần Thái, còn Trần Thái thì luống cuống tay chân dùng rìu đỡ, liên tiếp lùi về sau
Cao Lão Thành từ trên tảng đá bên đường đứng dậy, động tay động chân một chút, vừa la hét với hai người đang chém giết nhau vừa nói: "Muốn kiếm tiền để đưa cha mẹ ngươi giống Tống thư ký chuyển đến nhà lầu cảng đảo Đường, loại đầu óc như Tống thư ký, chỉ dựa vào nắm đấm của ngươi mà đánh chết hắn, đánh không chết thì cả đời ngươi cũng chỉ là kẻ khổ sai thôi, người giang hồ là đường lui tốt, đường tắt
Ngươi mà lùi thêm hai bước nữa, ta liền đưa ngươi về gặp Tống thư ký, nói ngươi là phế vật, đến công việc ở bến tàu cũng làm không xong."