Thiếu nữ mới mười lăm tuổi, trên khuôn mặt vẫn còn nét ngây thơ, nhưng ánh mắt lại kiên định, sáng rực, khiến người đối diện vô thức quên đi tuổi tác non nớt “Hằng nhi à.” Lan thị ban đầu không tin, nhưng lòng yêu con gái khiến bà không muốn bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào, vội hỏi:
“Con nói có cách giúp nhị tỷ con giải ưu, là cách gì?”
Bà nhìn chằm chằm vào cô gái trẻ trước mặt, cảm thấy bản thân vừa buồn cười lại vừa bi ai “Nhị bá mẫu, sao không dùng kế gậy ông đập lưng ông?”
“Ý con là gì?”
“Tổ phụ không muốn từ bỏ mối hôn sự này, vậy hãy để Tây Bình hầu phủ chủ động từ chối là được.”
Lan thị sững người:
“Bắt đầu từ phía Tây Bình hầu phủ sao?”
Thu Hằng khẽ gật đầu:
“Đúng vậy, từ phía Tây Bình hầu phủ Nhị bá mẫu nắm trong tay chuyện xấu nhất mà phu nhân Tây Bình hầu muốn che giấu, chỉ cần ngầm ám chỉ với bà ta, chắc hẳn bà ấy sẽ không nhất quyết chọn nhị tỷ.”
Lan thị bừng tỉnh, ánh mắt sáng lên Quả thật, trong lúc nóng vội, bà đã trở nên chậm chạp Thu Quyên lại có chút lo lắng:
“Nhưng nếu để phu nhân Tây Bình hầu biết chúng ta biết được chuyện xấu của bà ta, liệu bà ấy có ghi hận không?”
Thu Hằng nhìn Thu Quyên, bình thản nói:
“Dù có ghi hận thì sao So với hạnh phúc cả đời của nhị tỷ, chuyện này nặng nhẹ thế nào?”
“Đúng vậy, không thể vẹn cả đôi đường, thì phải chọn cái hại ít hơn.” Lan thị hạ quyết tâm Vì con gái, ngay cả việc chấp nhận bị bỏ bà cũng đã dám nói, sao còn sợ phu nhân Tây Bình hầu ghi hận Dù gì, Vĩnh Thanh Bá phủ cũng là một gia đình danh giá, nhà Tây Bình hầu dẫu cao hơn cũng chẳng thể lấn lướt đến mức muốn đánh giết là được Thu Quyên ôm mặt tự trách:
“Là con đã gây phiền phức cho phụ mẫu…”
“Quyên nhi, đừng suy nghĩ lung tung, chỉ tại con xui xẻo bị phu nhân Tây Bình hầu chọn trúng thôi.” Lan thị ôm con gái, dịu dàng an ủi Thu Hằng nhẹ lắc đầu:
“Nhị tỷ, tỷ tự nhận trách nhiệm không liên quan vào mình làm gì, vừa mệt mỏi lại không cần thiết Một là phu nhân Tây Bình hầu không ngay thẳng, hai là tổ phụ chỉ biết lợi ích, đều là lỗi của bọn họ.”
Thu Quyên nghe mà ngây người [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chỉ nói thẳng thế là xong, đổ hết trách nhiệm cho người khác Lan thị đang buồn khổ, lại bị câu nói này chọc cho bật cười Bà nhìn sâu vào cô gái nhỏ trước mặt, vừa ngạc nhiên vừa cảm phục Phải nói rằng, những lời của Thu Hằng khiến bà cảm thấy chấn động sâu sắc, như từ gợn sóng nhỏ chuyển thành cơn sóng lớn Khi còn làm con gái, bà được dạy rằng phải hiền thục; làm vợ thì dịu dàng; làm con dâu thì phải kính thuận; làm mẹ thì phải yêu thương Chưa bao giờ bà có cơ hội nói rằng tất cả đều là lỗi của người khác Những lời của Thu Hằng đã làm Lan thị quyết tâm hành động dứt khoát hơn Ngay trong ngày, bà lặng lẽ ra ngoài, hẹn gặp phu nhân Tây Bình hầu Cụ thể hai người nói gì thì không ai biết, nhưng hôm sau, bà vú đi gửi thư cho Tây Bình hầu phủ trở về với vẻ mặt khó coi “Lão phu nhân, phu nhân Tây Bình hầu nói rằng từ khi hai nhà bàn chuyện hôn sự, trong nhà xảy ra nhiều điều không may, có lẽ hai đứa nhỏ xung khắc bát tự, nên thôi hủy bỏ.”
Lão phu nhân tức đến mức suýt ngất Lúc đầu là họ đến cầu hôn, giờ không vừa ý cũng là họ Nhà này đúng là lạ lùng Điều duy nhất bà cảm thấy may mắn là bản thân cũng chẳng thiết tha gì mối hôn sự này Bà lập tức sai người gọi Vĩnh Thanh Bá đến, thông báo hôn sự bị hủy “Nuôi con trai kiểu gì mà để nó làm ra chuyện như vậy, lại còn muốn lừa gạt người ta Bá gia cứ xem như báu vật đi.”
Vĩnh Thanh Bá tức giận đến mức mặt đen như than, bỏ đi thẳng, vừa đến ngoại viện thì cơn đau đầu lâu nay không tái phát lại bùng lên “Đốt an thần hương lên ngay!”
Đại nha hoàn Giáng Hương lặng lẽ bỏ hương vào lò, không dám lên tiếng Lão phu nhân thì trong lòng vui mừng khi báo tin hủy hôn cho Lan thị, nhưng để giữ thể diện cho Vĩnh Thanh Bá, khóe miệng bà chỉ nhếch nhẹ “Con dâu biết rồi, đa tạ lão phu nhân.” Lan thị dù đã đoán trước kết quả, nhưng vừa mở miệng vẫn không kìm được mà đỏ hoe mắt Lão phu nhân lườm bà một cái, không mấy thiện cảm:
“Làm mẹ thì liệu mà nói với nhị nha đầu cho rõ, đừng để nó suy nghĩ linh tinh.”
“Dạ, con dâu sẽ đi ngay.”
Lan thị vội vàng rời đi, chỉ còn lão phu nhân lặng lẽ trầm ngâm Đại nha đầu năm đó… đúng là không được may mắn như vậy Khi Thu Quyên nghe mẹ kể lại mọi chuyện, lòng mới thực sự nhẹ nhõm, không kìm được mà ôm chầm lấy mẹ khóc nức nở Lan thị nhẹ nhàng vỗ lưng con gái, đợi nàng khóc hết nỗi sợ hãi và ấm ức rồi nhắc nhở:
“Con nhớ đi cảm ơn lục muội, cũng thay ta cảm tạ một tiếng.”
“Vâng.”
Thu Quyên tới Lãnh Hương cư, mang theo lễ vật mà Lan thị và nàng đã chuẩn bị “Đây là mấy chiếc khăn tay thêu lúc rảnh rỗi, lục muội cứ dùng thoải mái Còn đây là lễ vật mẫu thân bảo mang cho muội…”
“Nhị bá mẫu và nhị tỷ thật khách sáo Ta chỉ tiện miệng nói thôi mà.”
Khăn tay thêu hai mặt, nói dùng tùy ý thì thật uổng phí Còn đôi vòng vàng Lan thị tặng cũng không phải là món quà tầm thường Thu Hằng không quá xem trọng vật chất, nhưng có qua có lại thì ai mà không vui [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] “Lục muội sao có thể gọi là tiện miệng nói được Không nhờ muội gợi ý, làm sao khiến Tây Bình hầu phủ tự từ bỏ Chưa kể chuyện của Triệu Tứ cũng nhờ muội nhờ Tiết đại nhân Hoàng Thành Ty điều tra mới biết được…”
Thoát khỏi rắc rối, Thu Quyên cuối cùng cũng có tâm trí nghĩ tới chuyện khác, liền hỏi:
“Lục muội và Tiết đại nhân quen thân lắm sao Nhờ ngài ấy giúp đâu dễ dàng gì?”
“Đoan Ngọ năm ngoái, Gia Nghi Quận Chúa rủ ta đi xem đua thuyền, bị một tên công tử bột kiếm chuyện, vừa hay Tiết đại nhân bắt gặp, liền mắng hắn một trận Lần khác, ta đi dâng hương ở chùa Đại Phúc, trên đường về gặp lúc thành đang kiểm tra nghiêm ngặt, cũng tình cờ gặp Tiết đại nhân Thấy ngài ấy là người nhiệt tình, nên ta nhờ giúp đỡ Nhị tỷ đừng lo lắng, cứ xem như ngài ấy nhận một việc riêng thôi.”
“Nhận việc riêng?” Thu Quyên sững người Là ý như nàng nghĩ sao “Lục muội, muội trả tiền nhờ Tiết đại nhân làm việc Chuyện này, chuyện này phải tốn bao nhiêu bạc?”
Tiết đại nhân chẳng phải là người đứng đầu Hoàng Thành Ty sao Thu Quyên bất giác nghĩ đến số tiền tiêu vặt mình đã tích góp mấy năm nay, liệu có đủ để trả thay cho lục muội không Nếu không đủ, đành phải xin mẹ bù vào, chứ không thể để lục muội tự trả số tiền này “Cũng không nhiều lắm.” Thấy Thu Quyên có vẻ lo lắng, Thu Hằng liền nói thật: “Chỉ tốn một lượng bạc.”
Thu Quyên: “…”
Nàng im lặng hồi lâu, nhìn cô gái nhỏ vẫn còn nét ngây thơ trước mặt Có lẽ, Tiết đại nhân không phải nhận việc riêng, mà là… có cảm tình với lục muội Bằng không, làm sao chỉ một lượng bạc lại có thể nhờ được vị đứng đầu Hoàng Thành Ty làm việc Nhìn dáng vẻ hồn nhiên của lục muội, có lẽ nàng vẫn chưa nhận ra điều gì Thu Quyên bỗng rơi vào trăn trở Nếu nhắc nhở, liệu có vô tình khiến lục muội nảy sinh tình cảm Tiết đại nhân không phải không tốt, nhưng thời buổi này, tình cảm không được trưởng bối chấp thuận thường khó có kết quả tốt đẹp Nhưng nếu không nói gì, lục muội lỡ bị tổn thương thì sao “Chỉ một lượng bạc thôi, nhị tỷ đừng bận tâm.”
Thu Quyên lại bị “một lượng bạc” làm cho chấn động, trong lòng bỗng thoải mái hơn Chỉ cần một lượng bạc đã khiến Tiết đại nhân chịu giúp, có lẽ người chịu thiệt không phải lục muội [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lục muội là người dám nói thẳng thắn rằng tất cả lỗi là của người khác kia mà Đêm qua, Thu Quyên gần như không ngủ, cứ mãi suy nghĩ về chuyện hôm qua Chưa từng có câu nói nào khiến nàng chấn động mạnh đến mức này, thậm chí làm lung lay cả những quan niệm đã khắc sâu từ nhỏ “Nhị tỷ.”
“Ừ?”
“Sẽ ổn thôi.”
Dù thế nào, cũng sẽ không tệ hơn cái kết ngắn ngủi trên trang giấy cũ kia.