Giữa lúc mọi người còn đang say mê ngắm pháo hoa, bỗng có tiếng hô kinh hãi vang lên:
“Không xong rồi Có người rơi xuống nước!”
Tiết Hàn nghe thấy tiếng động liền quay đầu, nơi xảy ra hỗn loạn chính là vị trí của Thu Hằng Một cơn căng thẳng vô cớ dâng lên trong lòng, thúc giục hắn bước nhanh hơn Trên mặt sông Bích Ba, ánh hoa đăng lập lòe bị những đợt sóng gợn đẩy tách ra Thu Hằng đang ở giữa dòng, dốc sức kéo Thu Quyên về phía bờ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bên bờ sông, đám đông vây kín, tiếng kêu kinh hãi xen lẫn cả tiếng khóc nức nở “Nhị tỷ Lục muội!”
Thu Vân nắm chặt tay Thu Doanh: “Lùi lại một chút, không lại rơi xuống mất!”
Thu Phù căng thẳng dõi theo hai bóng người đang dần tiến đến gần bờ, cố hết sức vươn tay ra:
“Ở đây Nhanh lên!”
Thu Quyên được kéo lên trước, vừa lên bờ đã sặc nước ho sù sụ, cả người vẫn chưa hoàn hồn “Lục muội còn ở dưới nước!” Thu Doanh lo đến giậm chân Bên bờ, người sốt ruột có, kẻ xem náo nhiệt cũng không ít, bàn tán râm ran “Người rơi xuống sông là ai vậy?”
“Hình như là Nhị tiểu thư của Vĩnh Thanh Bá phủ, muội muội nàng ấy nhảy xuống cứu…”
“Vậy người vẫn còn dưới nước là Thu Lục cô nương sao?”
“Hình như thế…”
Giữa lúc nghị luận xôn xao, Thu Hằng đã bơi đến sát bờ, chống tay leo lên “Lục muội, muội không sao chứ?”
“Không sao Nhị tỷ thế nào?”
Thu Quyên cố gắng trấn định, giọng vẫn hơi run: “Ta cũng không sao.”
Nàng quét mắt nhìn quanh, phát hiện vô số ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, liền cắn răng nói:
“Chúng ta về nhà trước đã.”
Đúng lúc này, mấy viên quan sai tuần tra chạy tới, lớn giọng hỏi:
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Thu Phù tiến lên trước, chắn trước tầm mắt của quan sai, giọng cứng rắn:
“Không có chuyện gì cả Chỉ là tỷ muội chúng ta sơ suất rơi xuống nước, giờ đã lên bờ rồi, bọn ta chuẩn bị về nhà đây.”
“Có người rơi xuống nước Là vô ý hay có kẻ cố tình gây sự Chuyện này cần phải điều tra rõ ràng!” Viên quan sai cầm đầu ra vẻ nghiêm chính, nhưng ánh mắt lại lộ rõ chút suy tính riêng Tiểu thư khuê các toàn thân ướt sũng, đúng là cảnh tượng hiếm thấy “Không cần điều tra Chẳng qua là do bị xô đẩy nên ngã xuống thôi.” Thu Phù cố nhịn giận mà cự tuyệt Giữa chốn đông người như vậy, dù có kẻ giở trò thì cũng chẳng thể tìm ra Nếu bị đám quan sai này lằng nhằng tra hỏi, cuối cùng chịu thiệt vẫn là Nhị tỷ và Lục muội “Thế thì không được, đây là trách nhiệm của chúng ta.” Quan sai nọ vẫn cố chấp Một giọng nói lạnh lẽo đột ngột vang lên:
“Từ khi nào Ty Tuần Kiểm lại có trách nhiệm đến thế?”
Mấy quan sai thoáng giật mình, vội thu lại tâm tư, khúm núm cúi đầu chào:
“Bái kiến Tiết đại nhân.”
Tiết Hàn không đáp, chỉ nghiêng đầu dặn dò Hồ Tú:
“Đưa các vị cô nương lên xe ngựa.”
“Tuân lệnh!”
Hồ Tú dẫn theo binh sĩ Hoàng Thành Ty hộ tống Thu Hằng cùng các nàng đến xe ngựa đang đỗ ở đầu phố Tiết Hàn quay người rời đi, mấy quan sai lập tức vây lại nịnh nọt:
“Đại nhân vẫn chưa về nghỉ ngơi sao?”
Trong đám đông, không ít tiểu thư khuê các dõi theo bóng dáng thiếu niên thanh tú xa dần, khe khẽ dò hỏi:
“Vị công tử đó là ai Oai phong quá.”
“Suỵt Đó là Hoàng Thành Sứ Tiết Hàn.”
“Là Hoàng Thành Sứ ư—”
Các thiếu nữ có chút tâm tư thầm lặng thu hồi suy nghĩ Quan gia bình thường đều kiêng dè Hoàng Thành Ty, có mơ tưởng cũng chẳng ích gì Song, cũng có cô nương gan lớn lại càng thấy thiếu niên ấy thêm phần hấp dẫn Hoàng Thành Sứ thì sao chứ Hoàng Thành Sứ cũng cần phải lấy vợ mà Trên xe ngựa, nha hoàn vội vã giúp Thu Quyên thay y phục, vấn tóc ướt lên Nước sông tháng Bảy không lạnh, nhưng lòng nàng lại lạnh thấu Rõ ràng đã ngồi trong xe ngựa ấm áp an toàn, thế nhưng vẫn có cảm giác như bản thân đang rơi vào một hầm băng không thể thoát ra, toàn thân run lên từng hồi Lần này năm tỷ muội ra ngoài, dùng hai cỗ xe ngựa Đợi Thu Quyên và Thu Hằng thay y phục xong, tất cả liền chen chúc ngồi chung một xe “Nhị tỷ, tỷ rốt cuộc ngã xuống nước thế nào?”
Thu Phù nhịn nãy giờ, cuối cùng không kìm được mà hỏi Lúc ấy, mọi người đều đang bị pháo hoa thu hút, Nhị tỷ lại đột nhiên rơi xuống sông May mà Lục muội phản ứng nhanh nhảy xuống cứu, nếu không bị dòng nước cuốn đi thì hậu quả khó mà tưởng tượng được Dù Thu Phù gan lớn, giờ phút này nghĩ lại vẫn không khỏi hoảng sợ Càng nghĩ càng sợ…
Thu Quyên tựa vào vách xe, im lặng không nói Thu Phù có chút sốt ruột: “Nhị tỷ, tỷ nói gì đi chứ.”
Ánh mắt Thu Quyên chậm rãi lướt qua từng người, cuối cùng mới mở miệng:
“Có người đẩy ta.”
Lời này vừa thốt ra, cả xe ngựa liền vang lên tiếng hít khí lạnh Sắc mặt Thu Doanh tái nhợt, giọng nói cũng lắp bắp:
“Nhị, Nhị tỷ, ý tỷ là… có người cố ý?”
Thu Quyên trầm ngâm một lúc, sau đó gật đầu:
“Mặc dù lúc đó có rất nhiều người, nhưng ta có thể khẳng định không phải do bị chen lấn, mà là có một đôi tay đã đẩy ta một cái…”
Cơn sợ hãi khi rơi xuống nước lại khiến đầu óc nàng tỉnh táo hơn, nàng liên tục hồi tưởng lại những chi tiết khi ấy Lúc đó, bên trái nàng là Tứ muội, bên phải là Tam muội và Ngũ muội Lục muội thì đứng xa nhất, chuyên chú ngẩng đầu nhìn pháo hoa trên trời Nàng thậm chí còn cảm thấy bộ dạng ngây ngốc ngắm pháo hoa của Lục muội trông rất thú vị, ai ngờ ngay khoảnh khắc ấy, nàng đột nhiên bị đẩy xuống sông “Ai lại muốn hại Nhị tỷ?” Thu Vân hoảng sợ, sắc mặt càng lúc càng khó coi Giữa các tỷ muội, nàng vốn là người nhát gan nhất Nhị tỷ xưa nay luôn đối nhân xử thế ôn hòa, chưa từng tranh giành với ai Nếu đến một người như Nhị tỷ cũng có thể rơi vào họa sát thân, thì nàng thì sao Bên trong xe ngựa, bầu không khí trầm mặc hẳn Câu hỏi của Thu Vân khiến tất cả rơi vào suy tư Thu Quyên bất giác nhìn về phía Thu Hằng:
“Lục muội, muội có suy nghĩ gì không?”
Lần trước, chính Thu Hằng đã giúp nàng thoát khỏi mối hôn sự tệ hại Hôm nay lại nhảy xuống nước cứu nàng Điều này khiến lòng tin và sự cảm kích của nàng đối với Thu Hằng đạt đến đỉnh điểm Thậm chí, nàng còn có một chút kính nể, dù không muốn thừa nhận Vốn dĩ người làm tỷ tỷ như nàng mới là người cần bảo vệ muội muội “Muội không nghĩ ra Nhị tỷ đã đắc tội với ai Nhưng nếu đối phương đã dám ra tay, thì e rằng không đơn thuần chỉ là xung đột cãi vã.”
Thu Hằng khẽ cau mày, trong lòng đã có suy đoán, nhưng lúc này chưa tiện nói ra “Muội có một nghi ngờ, cần kiểm chứng trước Chờ khi có kết quả, muội sẽ nói cho Nhị tỷ biết.”
Thu Phù không hài lòng:
“Có chuyện gì mà chúng ta không thể nghe?”
Thu Hằng mỉm cười:
“Không có gì cả Nếu Tứ tỷ muốn nghe, lúc đó cùng nghe cũng được.”
Những âm mưu hiểm độc, những góc khuất xấu xa, nàng chưa bao giờ có ý định che giấu tỷ muội của mình [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thấy nhiều hơn, nghe nhiều hơn, cũng không phải chuyện xấu Tại Vĩnh Thanh Bá phủ, lúc này trong viện của lão phu nhân, bà cùng các nữ quyến đang cúng nguyệt thần, vừa trò chuyện vừa chờ các cháu gái trở về Đại phu nhân Triệu thị lên tiếng khuyên nhủ:
“Mẫu thân cứ về nghỉ ngơi trước đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bọn trẻ ham chơi, năm nào cũng phải một lúc lâu mới về.”
Lão phu nhân lắc đầu, không đồng ý:
“Ta không mệt, chờ bọn chúng về rồi hẵng tính.”
Năm nay không giống những năm trước, trong phủ có thêm Lục nha đầu, bà lúc nào cũng thấp thỏm lo có chuyện bất trắc xảy ra Nhưng mà, bờ sông Bích Ba xưa nay vẫn là nơi các cô nương thích đi chơi vào dịp Thất Tịch Bên cạnh lại có nha hoàn, hộ vệ đi cùng, quan sai tuần tra liên tục, chắc cũng không có chuyện gì…
Lão phu nhân vừa nghĩ như vậy, đã thấy một nha hoàn bước vào bẩm báo:
“Các tiểu thư đã về.”
Lão phu nhân cuối cùng cũng an tâm, nhưng khi chỉ thấy ba người bước vào, bà lập tức cau mày:
“Quyên nhi và Hằng nhi đâu?”
Ba người liếc nhìn nhau, cuối cùng Thu Phù lên tiếng:
“Nhị tỷ rơi xuống nước, Lục muội nhảy xuống cứu tỷ ấy Hiện giờ tóc họ vẫn còn ướt, nên đã về phòng tắm rửa thay y phục rồi.”
Dù sao lúc ở bờ sông cũng đã có người nhận ra các nàng, nên cũng không cần giấu diếm chuyện này với tổ mẫu nữa.