Chương 84: Tần Quỳnh fan hâm mộ hội gặp mặt 【 cầu nguyệt phiếu 】"Nhị ca, hoan nghênh hoan nghênh
Lý Dụ mừng rỡ vô cùng, cuối cùng cũng trông được Tần Quỳnh, gần đây trong nhóm khách hàng mỗi ngày đều có người muốn xin chụp ảnh chung với Tần Quỳnh, không ít người thậm chí còn dò la Tần Quỳnh làm việc ở đâu, rồi đến đơn vị tìm
Người có mị lực cao quả nhiên khác biệt… Nghĩ đến sự cuồng nhiệt của những khách hàng kia, Lý Dụ không nhịn được lóe lên một ý niệm, nếu nói với mọi người rằng Tần Quỳnh là người Lịch Thành, đoán chừng một đám người sẽ chạy đến Tế Nam tìm kiếm khắp nơi a
Tần Quỳnh nhìn thấy Lý Dụ, buông gói đồ xuống chắp tay hành lễ: "Mấy ngày gần đây, Bồ Sơn công đều ở lại Nhị Hiền Trang, ngu huynh lo lắng lộ bí mật, không dám đến thế giới hiện thực, mong hiền đệ đừng trách
"Không có gì, chỉ là không thấy nhị ca đến, trong lòng nhớ mong
Lý Dụ dẫn Tần Quỳnh vào phòng khách, đang lúc Bộ Nhân Giáp Tú Hà cười chào hỏi: "Tần ca cuối cùng cũng đến, lễ tân mỗi ngày đều nhận được một đống điện thoại hỏi thăm về anh, tiếc là lão bản nói công việc của anh ở đơn vị cần giữ bí mật, ngay cả tôi cũng không nói
Tần Quỳnh lần nữa chắp tay hành lễ: "Làm phiền Tú Hà muội tử, tại hạ hổ thẹn
Tú Hà nghe xong liền che miệng cười nói: "Ha ha ha ha, Tần ca không phải người của đoàn kịch đó chứ
Nói chuyện thật thú vị, lúc nãy mà quay lại phát lên nhóm thì hay quá, mấy khách hàng thích nghe nhất loại giọng điệu này đó
Những người yêu Hán phục cũng đồng thời là người thích cổ phong, không chỉ mặc Hán phục để đi lễ hội cổ xưa, mà ngay cả nói chuyện cũng tao nhã, bắt chước người cổ đại một cách toàn diện
Hiện tại đã có hình mẫu này rồi, mọi người đương nhiên sẽ thích vô cùng
Tần Quỳnh lại cùng Tiểu Cúc và Hiểu Thần chào hỏi, thấy Lý Dụ như có chuyện muốn nói, bèn xin lỗi một tiếng, đi theo lên lầu thư phòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nhị ca uống trà, đây là Thiết Quan Âm mới mua
Lý Dụ pha một bình Thiết Quan Âm, rót vào chén trà, bưng cho Tần Quỳnh
"Đa tạ hiền đệ, Ôn Hầu cùng Nhị Lang đã tới chưa
"Phụng Tiên lão ca đã tới, Nhị Lang vẫn chưa có tin tức..
Lý Dụ ngồi xuống, nghiêm túc kể lại một lần việc Lữ Bố tìm đến Tôn Phát Tài, và suy luận về "Người hiện đại xuyên không, có thể làm thay đổi thế giới trong sách
Tần Quỳnh nghe xong, chợt vỗ đùi: "Như vậy, Đan hiền đệ được cứu rồi
Nhưng hắn lập tức lại rơi vào hoang mang: "Thế giới hiện thực có đủ loại khoa học kỹ thuật tiên tiến, có cuộc sống tiện nghi, còn có đủ món mỹ thực, so ra thì thế giới Tùy Đường cằn cỗi và lạc hậu hơn rất nhiều, lại thêm đại chiến sắp tới, e là sẽ không ai nguyện ý đến đó
Nếu vì cứu Đan Hùng Tín mà gây tổn thương đến người khác, Tần Quỳnh sẽ không đồng ý
Vẫn còn nhiều năm nữa Đan Hùng Tín mới bỏ mình, Lý Dụ nói: "Hiện tại chỉ là suy luận, cụ thể có được hay không còn phải chờ quan sát sự phát triển của Tôn Phát Tài ở thế giới Tam Quốc, chờ xác nhận thật sự có thể, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp cũng không muộn
"Cũng chỉ có thể như thế
Tần Quỳnh đặt chén trà xuống, vẻ mặt cảm kích: "Hiền đệ vì chuyện của chúng ta mà phí tâm, Đan hiền đệ bảo ngu huynh mang cho ngươi một phần lễ vật
Lễ vật
Chẳng lẽ lại là gạch vàng phiên bản xã hội đen giới hạn sao
Tần Quỳnh mở gói đồ mang theo ra, ôm ra một tượng Kỳ Lân làm từ ngọc dương chi, lớn cỡ quả bóng rổ
Kỳ Lân được điêu khắc rất giống thật, vô cùng thần khí, mắt, đầu, lưng đều được khảm các loại châu báu nhiều màu, trông vừa đẹp lại mang vẻ tục tằn khó tả
Giống như một kẻ nhà giàu mới nổi, cố gắng chồng chất tất cả đồ tốt lại với nhau, không có phối hợp ra được vẻ đẹp, mà chỉ muốn nói với mọi người: Ta rất giàu
"Vật này là Đan hiền đệ đoạt được từ tay một viên quan sĩ, tên là Châu Quang Bảo Khí Ngọc Kỳ Lân, đặc biệt nhờ ngu huynh tặng cho hiền đệ… Còn có một phong thư, cũng là Đan hiền đệ tự tay viết
Dựa vào, ta chỉ bán một thanh đuôi trâu đao thôi, mà lại được tặng một món lễ lớn như vậy, Đan Nhị Ca thật không hổ là người nghĩa khí đảm đương trong chuyện Tùy Đường, quá để ý
Nhưng cách đặt tên của Đan Hùng Tín đúng là kiểu con trai thẳng, con Kỳ Lân này vốn đã đủ tục khí, mà còn đặt một cái tên tục khí nữa chứ
Lý Dụ thầm nghĩ rồi nhận lá thư Tần Quỳnh đưa tới, thấy phong thư còn bịt sáp, trong lòng vô cùng tiếc khi phải mở ra
Cái này mẹ nó chính là thư đến từ triều Tùy đấy, nếu bán cho bảo tàng thì mấy chục vạn là chuyện quá bình thường
Gần đây hay nói chuyện phiếm với Chu Nhược Đồng nên Lý Dụ cũng có thêm chút kiến thức về cổ vật
Ví dụ như, giá trị của cổ vật luôn theo nguyên tắc chữ càng nhiều càng quý, bởi vì văn tự trực tiếp mang theo thông tin, dễ đọc hơn các hình thức khác
Năm đó khi Tưởng Khải Thạch sang Đài Loan, ông không mang theo chiếc đỉnh Ti mẫu Mậu nổi tiếng mà lại chọn chiếc bàn tán thị trông rất bình thường, cũng vì chiếc bàn đồng nhỏ kia có mấy trăm chữ, chứa nhiều thông tin hơn
Ngoài ra, nguyên nhân mà chiếc tôn Tứ Dê nổi tiếng không được đưa vào bảo tàng quốc gia là do trên đó không hề có chữ nào
Không có văn tự thì giá trị khảo cổ mất đi hơn một nửa
Cho nên đừng coi thường một lá thư bình thường, chỉ cần có chữ thôi, các nhà khảo cổ học đã mừng như điên rồi
"Hiền đệ sao không mở ra
Tần Quỳnh thấy Lý Dụ cầm thư mà ngẩn người thì tò mò hỏi
"Ta mở ra một cái, thế mà phá hư văn vật đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Dụ trêu đùa một câu rồi cẩn thận xé mở lớp sáp trên phong thư, lấy ra mấy tờ giấy hơi ố vàng, cẩn thận mở ra, thấy nội dung lá thư: "Bái yết Lý Quân: Hùng tín gần đây nhận được bảo đao của tiên sinh, mừng vô cùng, đặc biệt tặng một tôn Châu Quang Bảo Khí Ngọc Kỳ Lân, đáng tiếc thời không cách trở, đường sá xa xôi, Hùng tín không thể đến tận nơi cảm tạ, mong tiên sinh thứ tội
"Ta nghe huynh trưởng kể về nơi tiên sinh ở, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ, nếu một ngày mạo muội đến bái kiến, mong tiên sinh chớ trách
"Những thứ huynh trưởng tiêu xài, tiên sinh cứ viết thư thông báo, tuy gia nghiệp của Hùng tín nhỏ bé nhưng cũng không làm khó được tiên sinh
..
Thật là tình chân ý thiết..
Sau khi xem xong, Lý Dụ hỏi Tần Quỳnh: "Lá thư này là do Đan Hùng Tín viết hay là do Đơn Trục viết
Nhớ trong đoạn Tần Quỳnh bán ngựa, Đan Hùng Tín nghe nói người bán ngựa là người huyện Lịch Thành nên muốn nhờ anh ta chuyển thư cho Tần Quỳnh, liền sai quản gia Đơn Trục viết giúp mình một lá thư
Hiện tại nhìn thấy thư của Đan Hùng Tín, Lý Dụ không tự giác liền nhớ đến đoạn này trong truyện
Vừa đang thưởng thức trà, Tần Quỳnh cười: "Quả nhiên không gì có thể giấu được hiền đệ, thư này đúng là do Đơn Trục viết, nhưng nội dung là do Đan hiền đệ nói ra, hắn tự thấy chữ viết xấu xí, sợ bị chê cười, nên thư từ qua lại đều do Đơn Trục viết thay
Ra là thế..
Lý Dụ gấp lá thư lại rồi cất vào phong thư, lát nữa sẽ khóa chung với ngọc Kỳ Lân trong tủ
Lần này tủ chắc đầy ắp mất thôi, không biết con ngọc Kỳ Lân này có bán được cho bảo tàng làm nghiên cứu không nữa
Uống trà xong, Lý Dụ đề nghị: "Lần này ở thêm hai ngày đi, vừa hay có không ít người muốn đến chụp ảnh chung, không biết nhị ca có muốn giao lưu nhiều hơn với các nàng không
Tần Quỳnh hơi sững sờ: "Ngu huynh chưa từng thân quen với những người này, tại sao bọn họ lại đối đãi tốt với ta như vậy
Ai bảo mị lực của anh là max cấp đâu
Lý Dụ cười: "Người trong giới này đều thích cổ phong, nhị ca anh có dáng vẻ oai hùng, cử chỉ đều mang nét cổ xưa, lời nói lại tao nhã, bọn họ đương nhiên sẽ chạy theo thôi..
Nhưng nếu anh ngại phiền, thì thôi vậy
Mọi việc đều phải theo ý Nhị ca, không thể gò bó suy nghĩ và tự do của bọn họ
Tần Quỳnh không từ chối: "Có người nguyện ý giao lưu cùng ngu huynh, ta còn mong còn không được, sao có thể từ chối
Nhưng thông báo một lượt thì mất không ít thời gian đó
Ngu huynh hai ngày nữa có thể lại phải rời đi rồi, không thể ở lâu được
Lần trước ở hai ngày đã nóng lòng muốn về, lần này đoán chừng cũng vậy thôi
Nên Tần Quỳnh phải nói trước để mọi người khỏi mất công đi một chuyến tay không
Lý Dụ lấy điện thoại ra: "Nhị ca không biết đấy thôi, xã hội hiện đại không cần phiền phức vậy đâu, tin tức có thể truyền đi vạn dặm trong nháy mắt, rất là tiện lợi
Nói rồi hắn mở nhóm WeChat, nghiêm túc giảng về nguyên tắc tin nhắn tức thời, sau đó gửi vào nhóm một tin: "Mấy bà muốn gặp soái ca đại thúc ở nhà trọ thì tranh thủ hai ngày này nha, ai muốn chụp ảnh chung thì có thể đến
Sau khi gửi tin nhắn, hắn lại giơ điện thoại chụp ảnh Tần Quỳnh đang uống trà trong thư phòng rồi cũng gửi vào nhóm
Bức ảnh này lập tức làm mọi người trong nhóm sôi sùng sục: "A a a a, ta vừa đi làm thì ảnh tới, có phải sợ tui tỏ tình không
"Anh trai, tôi nhớ anh là con trai mà
"Trai thì sao
Tui đây chỉ thích 'gặm' cái CP này thôi
"Thật à
Ta cũng là trai nè, mi 'gặm' thử ta đi
"Cút sang một bên đi Văn Tĩnh, ngoài việc cua gái cậu còn biết làm gì khác không
"Mua phòng vào tối mai thôi, ta muốn qua đó sớm, chụp một đống ảnh với ông chú này
"Ông chú cổ phong đẹp trai ai mà chả thích, chờ đó đi, ta cũng đi đây
..
Nhìn dòng tin nhắn dày đặc trong nhóm, Tần Quỳnh há hốc mồm: "Đây đều là từng người sống sờ sờ đó sao
Bọn họ..
bị giam vào trong điện thoại rồi à
Lý Dụ lắc đầu: "Đây là nhờ internet truyền tin, tiện anh cầm điện thoại luôn, tôi chỉ cho anh cách dùng, hai ngày này anh cũng có thể dùng để chụp ảnh cho mọi người
Bước đầu tiên để người cổ đại hòa nhập với xã hội hiện đại, đó là phải biết cách dùng đồ vật thường ngày hiện đại, ví dụ như điện thoại
Lý Dụ lấy một chiếc điện thoại mới ra, trước tiên dạy Tần Quỳnh cách mở máy, sau đó chỉnh một số cài đặt, còn nói sơ qua về công dụng của WiFi
Nhưng giai đoạn này chỉ giới thiệu chút thôi, để Tần nhị ca biết có thứ như vậy là được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Để học hết khoa học kỹ thuật hiện đại, phải mất rất nhiều thời gian tìm hiểu, căn bản không thể một sớm một chiều, rốt cuộc không phải ai cũng có trí thông minh của Giả Hủ
"Vật này mà lại thần kỳ như vậy
Tần Quỳnh hứng thú, mày mò một hồi, còn mở máy ảnh ra, chụp mấy bức ảnh và quay hai đoạn video vào cửa sổ
Lý Dụ giúp anh tải một vài phần mềm có thể dùng offline, như cờ tướng, cờ vây, và mấy quyển sách chữ phồn thể để Tần nhị ca ở thế giới Tùy Đường đỡ buồn chán
Sau khi hướng dẫn xong cách dùng, Lý Dụ lại mang tấm sạc pin năng lượng mặt trời đến, dạy Tần Quỳnh cách sử dụng
Loại tấm sạc gấp gọn tiện dụng này rất thực tế, đã trở thành một vật phẩm thiết yếu cho những người thích hoạt động ngoài trời
Nghĩ kỹ lại thì đúng là vậy, cứ để dưới nắng là có thể sạc được cho điện thoại và các đồ vật khác, cất trong túi cũng không tốn diện tích, thật sự rất hữu ích
"Nhị ca cứ nhét thẳng điện thoại vào ngực là được rồi, không cần cẩn thận từng ly từng tí thế đâu
Lý Dụ thấy Tần Quỳnh nâng niu hai tay, nâng niu đến không biết nên nhét vào chỗ nào, bèn nhắc nhở một câu
Tần Quỳnh cảm thán nói: "Thứ này mà có thể truyền âm ngàn dặm, nếu dùng trên chiến trường..
Lý Dụ lắc đầu: "Không được đâu, không có vệ tinh, không có cột sóng thì không liên lạc được bằng điện thoại đâu, nhưng có thể mua bộ đàm, thông tin cự ly gần thì không thành vấn đề
Bộ đàm hiện đại có thể đạt được mười cây số, nếu phối hợp với trạm tiếp sóng thì có thể truyền đi xa hơn nữa
Nhưng có xa hơn nữa..
cũng không hữu dụng
Lý Dụ gãi gãi đầu, chợt nhớ ra radio, nếu mang cái này đến thế giới Tam Quốc và Tùy Đường thì chẳng phải giải quyết được vấn đề thông tin đường dài hay sao
Hơn nữa vào thời kỳ này thì trình độ khoa học kỹ thuật trên toàn cầu còn rất lạc hậu, không lo bị nghe lén, tầng điện li cũng rất sạch sẽ, không bị sóng radio gây nhiễu
Lý Dụ càng nghĩ càng thấy phương pháp này khả thi, nhưng cái đồ chơi này hình như không dễ mua lắm, phải quay đầu hỏi thăm những người có nghề
Tối đến, Tần Quỳnh đã nắm được cách chơi điện thoại, còn cố ý xuống lầu quay một lúc Đạo ca cùng Tú Hà chơi đĩa ném, định mang về cho Đan Hùng Tín xem
Lý Dụ đóng máy tính lại, xuống lầu chuẩn bị cơm tối
Hôm nay Nhị ca tới, lại tiện thể nghĩ ra được cách giải quyết thông tin đường dài cho thời cổ đại, phải làm mấy món ngon để chúc mừng mới được
Vừa đến phòng ăn, râu quai nón Triệu Đại Hổ liền ưỡn bụng đi đến, trong tay cầm nửa miếng da dê đã lột: "Tối nay ăn thịt dê hầm à
Lý Dụ nhìn miếng da dê trong tay hắn: "Sao lại có một nửa vậy
Ở chợ, thịt dê đã được xẻ sẵn ra từng bộ phận, như dê sườn, chân trước, chân sau, chứ chưa từng thấy miếng dê nào bị xẻ làm đôi từ ngang lưng thế này
Triệu Đại Hổ vừa cười vừa nói: "Chiều nay mua dê về thử đao, hai cái chân sau để cho Quốc An, nửa trên ta tự ăn
Lý Dụ: "..
Rốt cuộc là muốn thử dao hay muốn ăn thịt dê
Hắn hỏi: "Quốc An đến tìm cậu hả
Sao không đến nhà trọ chơi
"Ở đây có chó, hắn không dám tới
Nghĩ đến dáng vẻ sợ chó của bạn thân, Triệu Đại Hổ lại muốn đấm cho hắn hai quả, con chó đáng yêu như thế, có gì mà phải sợ chứ
Lý Dụ nhận lấy nửa con dê, chuẩn bị nấu chung hai chân trước với phần sườn trên, còn lại sườn thì để riêng làm dê nướng kiểu cây thì là
Hắn vào bếp bận rộn, còn Triệu Đại Hổ thì đến gần Tần Quỳnh, cười hì hì chào hỏi: "Tần nhị ca đến rồi à, hút thuốc không
Lấy một điếu nhé
Râu quai nón lấy một gói Lợi Quần từ trong túi ra, rút một điếu đưa cho Tần Quỳnh, ngược lại làm Tần Quỳnh có chút mờ mịt: "Đây là vật gì
Ăn được không
"Ha ha, lão ca anh đúng là mọi nơi đều giữ đúng hình tượng ha, đây là thuốc lá, hút
Triệu Đại Hổ nói xong, ngậm thuốc lên miệng, móc bật lửa ra đốt, hút một hơi thật sâu, sau đó nhả ra một làn khói đầy mặt thỏa mãn
Tần Quỳnh ngơ ngác nhìn: "Không khó chịu sao
"Quen là hết khó chịu à, ai chưa hút thì bị sặc, ho sù sụ đấy
Nói xong, Triệu Đại Hổ đưa một điếu cho Tần Quỳnh: "Thử đi, sống trong xã hội, không hút thuốc không uống rượu thì khó có tiếng nói chung lắm, bình thường Tần nhị ca ở đơn vị chưa từng tham gia loại tiệc tùng nào sao
Tần Quỳnh thấy mùi khói khó chịu, liền lắc đầu từ chối: "Hằng ngày bận bịu công vụ, không để ý đến những thứ này
Hắn đang nói về việc mình làm tuần bổ ban đầu ở nha môn Lịch Thành, lúc ấy đạo tặc rất nhiều, khiến tuần bổ phòng ngay cả ngày nghỉ cũng phải đi làm công vụ
Nhưng lời này lọt vào tai Triệu Đại Hổ thì lại mang một ý khác: "Ca, anh là cảnh sát hình sự à
Thảo nào Lý Dụ bảo đơn vị anh làm việc phải giữ bí mật, bình thường có nhiều người đến nhờ cậy anh lắm hả
Tần Quỳnh hiểu rõ quy tắc xã giao, nhưng đúng là ngày xưa cũng có không ít người nhờ vả mình, bèn cảm khái gật đầu: "Nhờ cậy tặng quà là chuyện thường, ta thấy không có gì lạ
Đang nói chuyện thì Văn Tĩnh mở một chiếc Ngũ Lăng Hồng Quang Mini nhỏ đến, cô nàng mặc một bộ đồ thẳng trắng của nam giới, tay cầm máy ảnh, vừa thấy Tần Quỳnh thì vội chắp tay hành lễ: "Tần đại thúc, tiểu đệ xin chào
Vẻ lanh chanh của cô làm Tần Quỳnh bật cười: "Văn cô nương vì sao lúc nào cũng mặc trang phục nam nhân vậy
Sợ bị người khi dễ sao
Nếu cần giúp đỡ, Tần mỗ sẽ không làm ngơ
"Oa, đại thúc anh nói hay quá đi, lặp lại lần nữa đi, tôi quay lại..
" Tần Quỳnh dở khóc dở cười, còn tưởng rằng cô cần mình giúp gì cơ, kết quả nha đầu này chỉ thích mình mà thôi
Thấy Văn Tĩnh muốn chụp ảnh chung với Tần Quỳnh, Triệu Đại Hổ cũng không làm phiền, đứng dậy ra phòng khách giúp sửa lại áo giáp
Chẳng mấy chốc, những người thích Hán phục ở Ân Châu đã lũ lượt kéo tới
Mọi người vây quanh Tần Quỳnh, hết vuốt ve rồi lại chụp ảnh, làm Triệu Đại Hổ cũng sốt ruột, muốn cởi bộ đồ cộc đi mà tham gia vào cho bằng được
Buổi tối, mọi người gọi một bàn lớn thức ăn, kéo Tần Quỳnh vào cùng ăn, vừa ăn vừa học cách nói chuyện và cử chỉ của Tần Quỳnh, còn học thêm được chút luật chơi khi uống rượu nữa
Tần Quỳnh vốn thích kết bạn nên cũng không chối từ, ngồi vào ghế chủ tọa, cùng mọi người ăn uống
Các cô nương thì uống nước hoa quả hoặc nước ngọt, Tần Quỳnh định uống thử Giang Tiểu Bạch nhưng Văn Tĩnh lại bảo không ngon, lấy từ trong xe ra cho anh một bình rượu hầm 1573
Thấy cái bình sứ, Tần Quỳnh còn tưởng là rượu rẻ tiền, hỏi ra mới biết, thì ra rượu chai thủy tinh mới là rượu rẻ tiền mà Lữ Bố và Võ Tòng thích uống
Bên ngoài Triệu Đại Hổ gặm sườn dê, có chút tiếc nuối nói: "Còn muốn cùng Tần Nhị Ca uống vài chén, không ngờ anh ta lại là cái đồ 'thấy gái quên bạn', trốn vào trong phòng ăn chung với đám nương môn
Lý Dụ cười nói: "Thỏa mãn rồi chứ, nếu Tần Nhị Ca ăn ở đây, ông đến gặm được vài cái xương đã là may
Lượng ăn của Tần Quỳnh lớn hơn người thường, hơn nữa cách nấu nướng hiện đại lại càng làm tăng cảm giác thèm ăn, cho nên cái nửa con dê kia hôm nay cũng không đủ để hắn tạo nét hào sảng của mình
Cho nên, vào trong phòng cùng đám fan ăn cơm cũng không tệ, các cô nương lại ăn ít, Tần Nhị Ca có thể ăn thoải mái
Sau bữa ăn, Tần Quỳnh tìm Lý Dụ, nhỏ giọng hỏi: "Hiền đệ, lúc nãy ta nghe các nàng nói, đồ sứ cổ đại đắt lắm à
"Đúng, nhất là đồ sứ Thanh Hoa thời Minh Thanh, toàn mấy ngàn vạn hoặc hơn trăm triệu không à, đồ sứ thời Tùy Đường thì không đến nỗi vậy, nhưng đồ gốm sứ nhiều màu đời Đường cũng không rẻ
Dù sao cũng là cổ vật, đem ra bán thì đều là giá trên trời
Tần Quỳnh nói: "Vậy lần sau lúc đến ngu huynh sẽ mang cho hiền đệ ít đồ sứ
Đồ sứ
Lý Dụ lập tức hứng thú, hai hôm trước còn đang buồn chuyện không biết nên bày đồ gì ở trên kệ đồ cổ trong thư phòng, nếu có Tần Nhị ca đem ít đồ sứ đến thì đẳng cấp chỗ này xem như được nâng hẳn lên rồi!