Chương 89: Võ Tòng: trộm mộ sao lại đáng tiền thế
【cầu nguyệt phiếu】
"Hiền đệ, đây là vật gì
Nhìn lên trên trời pháo hoa đang nở rộ, Lữ Bố liên tưởng đến vấn đề đưa tin trong lúc chiến tranh, hiếu kỳ hỏi Lý Dụ
"Đây là pháo hoa đạn, vang lên một tiếng, còn có một loại cực kỳ tương tự gọi pháo kép, cũng gọi thiên hai tiếng, vang hai lần
Lý Dụ giải thích xong, quay sang hỏi Lữ Bố: "Ta nhớ triều Hán có pháo hoa pháo mà, không có sao
Lữ Bố lắc đầu: "Có pháo, chính là vào dịp cuối năm đốt một chút cây trúc ném vào lửa, sẽ phát ra tiếng nổ lách tách, người ta nói có thể trừ tà ma, về phần pháo hoa ngươi nói, vi huynh chưa từng thấy
Đã vậy, có thể mua chút về làm công cụ đưa tin
Tỷ như lúc ám sát Đổng Trác, một quả pháo hoa bắn lên trời nở rộ, toàn quân xuất động, trước tiên có thể quét sạch đám tàn dư của Đổng Trác
Hơn nữa, món đồ chơi này còn có thể dùng để đối phó kỵ binh, nghĩ đến cảnh pháo nổ giữa đàn ngựa, ngựa bị hoảng sợ chắc chắn sẽ không còn kiểm soát mà chạy lung tung, đội hình trong nháy mắt bị xáo trộn
Kỵ binh không có đội hình thì cũng sắp bị tiêu diệt rồi
Lý Dụ hỏi: "Bây giờ có cần không
Cần thì mua cho ngươi ít
Nếu tạm thời chưa cần thì đợi thêm chút nữa, pháo hoa pháo để ở nhà nguy hiểm lắm, không cẩn thận là nổ tan cả nhà đấy
Thấy nguy hiểm, Lữ Bố cũng không dám quyết định: "Vi huynh hôm nay về nhà thương lượng với mọi người rồi mới quyết định
Một lát nữa có còn bắn pháo hoa nữa không
Ta dùng điện thoại quay lại cái, để bọn họ thấy được trực quan hơn chút
"Tôi chuẩn bị hơn một vạn tệ pháo hoa, trời tối thì ngươi cứ tha hồ quay
Rảnh rỗi, Lý Dụ cầm điện thoại Lữ Bố, kết nối wifi của Triệu Đại Hổ, mở video quảng cáo nhà máy pháo hoa, cho hắn lưu chậm một đống, như vậy Giả Hủ có thể chọn ra loại pháo hoa thích hợp chiến trường
Hơn nữa có thể mua thêm chút pháo sáng, đột ngột chiếu sáng đêm tối, chắc chắn sẽ đả kích chí mạng vào quân địch, thậm chí còn có thể dùng đến thuyết pháp kiểu uy trời lồng lộng, chắc Giả Hủ rành cái này lắm
"Lý Dụ, các ngươi đến sớm thế
Trương Quốc An xách lễ đi vào trong sân, chào hỏi xong, lại hỏi Võ Tòng một tiếng, cuối cùng dừng ánh mắt ở Lữ Bố: "Ngươi không phải là đang COS Lữ Bố sao
Sao lại mặc đồ phi ngư phục triều Minh rồi
Lữ Bố cười nói: "Phi ngư phục mặc nhìn ngầu mà, ngươi về làm một bộ thử xem, mặc lên nhìn tuyệt đối đẹp
Trương Quốc An không có hứng thú gì với Hán phục, bây giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng từ hôn để toàn tâm toàn ý kiếm tiền
Nhưng Lữ Bố ngược lại nhắc nhở Lý Dụ: "Cậu đừng nói, quay đầu nếu chuyển sang làm khu tham quan chủ đề Hán phục thì bên an ninh phải đổi hết sang phi ngư phục đấy, như vậy mới làm cho khách tham quan có cảm giác chân thật
Thử tưởng tượng xem, một đội Cẩm Y Vệ mặc phi ngư phục tuần tra khu tham quan, chắc chắn ngầu hết chỗ nói
Còn Trương Quốc An là quản lý bảo an thì có thể mặc bộ chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ màu trắng, vừa nổi bật địa vị lại có sức trấn nhiếp
Trương Quốc An vừa mường tượng ra cảnh mình mặc phi ngư phục, vừa nghĩ tới tiền lương hơn một vạn tệ, lập tức cảm thấy loại trang phục này..
Cũng rất được
Hắn vừa muốn biểu lộ chút mơ ước với công việc mới thì nhìn thấy Đạo ca vừa đi vừa lắc lư cái mình đi vào sân nhỏ, lập tức lùi lại hai bước, nhanh chân muốn chạy vào phòng
"Quốc An ngươi hèn thế à
Triệu Đại Hổ túm lại, lôi xềnh xệch tới trước mặt Đạo ca: "Đừng sợ đừng sợ, cậu nhìn nó dễ thương mà, cậu cho nó ăn ít thịt, nịnh nó tí đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe xong câu này, Trương Quốc An thì không sao nhưng Đạo ca lại như ông lớn ngồi xổm xuống, ngẩng đầu lên, rõ ràng là đang chờ ăn
Không ngờ Trương Quốc An to con lại sợ chó, Võ Tòng thấy đầu bếp đang cắt lạp xưởng, bèn qua xin một nửa đưa cho Trương Quốc An: "Chó này thích ăn thịt, cậu cho nó ăn mấy lần là tự nhiên không đuổi theo hù cậu nữa
Trương Quốc An đón lấy, nơm nớp đưa tới trước mặt Đạo ca, con này lại tiếp tục ra vẻ, Lý Dụ bèn xoa đầu nó: "Đừng quậy, sau này hắn là quản lý bảo an của khu tham quan đấy, đến lúc đó cho cậu một đám chó chăn cừu Đức oai phong làm đàn em, phải khách sáo một chút
Nghe xong, Đạo ca liền cọ đầu vào Trương Quốc An, ngậm lạp xưởng qua một bên ăn
"A, nó ngoan thật này
Bị Đạo ca cọ cho một cái, trong lòng Trương Quốc An đã bớt sợ chó rất nhiều
Khách đến lục tục, cơ bản đều là bạn bè thân thiết của Triệu Đại Hổ với một ít người cùng thích rèn, ai cũng vai rộng, bắp tay vạm vỡ, vừa nhìn đã biết hay vung chùy lớn
Cùng với khách tới, tiệc tối cũng chính thức bắt đầu
Dê nướng nguyên con vàng ruộm, vịt quay da giòn thịt mềm, bồ câu sữa nướng thịt mềm mại, heo sữa quay nhai giòn rụm, cua lông to, tôm hùm hấp lòng đỏ trứng, cá trình hấp, tôm tít muối tiêu..
nhiều món ngon khiến Lữ Bố và Võ Tòng hoa cả mắt, chưa bao giờ thấy nhiều mỹ thực như vậy
"Tới tới tới, mọi người đừng khách sáo, người lái xe uống đồ uống, không lái thì rượu vang, rượu trắng, bia gì cũng có
Triệu Đại Hổ khui hai bình Mao Đài, rồi mang ra hai thùng bia nhập khẩu, hai chai rượu vang Pháp với một bình lớn whisky, ngoài ra còn có các loại đồ uống, đến cả đá cũng chuẩn bị
Lữ Bố ngồi bên cạnh Võ Tòng nhỏ giọng nói: "Rượu vang khó uống, bia thì không có gì, cái bình rượu kia trông có vẻ rẻ tiền..
hay hai anh em ta nếm thử cái bình "uy mười gà" chưa từng thấy kia xem
Túi ngươi toàn nghĩ tới uống rượu tây thôi đấy
Võ Tòng học Lý Dụ, kẹp miếng vịt quay chấm tương ô mai rồi gặm một miếng, xong mới nói: "Được, thử xem, trưa nay ở trong thôn không được uống đã thèm, tối nay phải uống nhiều hơn
Nghe Võ Tòng cũng muốn thử, Lữ Bố không nói hai lời cầm chai whisky tới rót vào ly của cả hai người, ngửi ngửi rồi không tự chủ chu mỏ, vẻ mặt thất vọng: "Triệu hiền đệ cái gì cũng tốt, mỗi tội không chịu rót rượu ngon
Thấy hai người uống whisky, Lý Dụ nhịn không được lấy ra một bình Mao Đài: "Uống cái này đi, bình thường ở nhà trọ không có đâu
Lữ Bố vặn nắp ra ngửi ngửi, nhỏ giọng hỏi: "Vì sao
Chẳng lẽ nó rẻ tiền sao
"Không, là do ta không mua nổi..
Đây chính là sản phẩm quản lý tài sản đấy, đến cả ly cà phê có thương hiệu Lý Dụ còn không dám mua, nói chi đến uống Mao Tử
Nghe nói đắt, Lữ Bố lập tức đổi sang chén rượu trắng, rót cho mỗi người một chén, bắt đầu hít hít hà hà, mùi thơm hình như không quen lắm
Nhưng nghĩ là thường ngày không được uống nên vẫn nâng ly lên uống một ngụm hết veo
"Vẫn là rượu trắng ngon..
nhưng rượu vang với uy mười gà cũng không thể bỏ phí, lát nữa vi huynh mang về cho tiên sinh Văn Hòa với bọn họ nếm thử
Không những rượu mà cả các loại thịt ăn thừa lát nữa cũng đóng gói mang về hết, không thể bỏ phí
Lý Dụ gắp nửa con cua lớn vào bát, từ tốn bóc ra ăn
Lữ Bố thấy vậy bèn học theo, không nhịn được tấm tắc khen: "Đây là vật gì
Hương vị ngon đến vậy
"Đây là cua, thời Tam Quốc hình như không ai ăn
Lão ca sau này có đi biển thì tìm mà kiếm, nếu mà có con nào to lớn thì mang về, ta đi theo ké chút
Hiện đại đánh bắt quá độ nên cua lớn rất ít, như cua lông lớn này, hai cân đã là lớn rồi
Không biết thời cổ đại không bị đánh bắt quá độ thì cua có to hơn chút không
Ngoài cua, tôm càng to, cá mú khổng lồ, cá chình dài cả trượng..
những loại hải sản có ghi chép trong điển tích đều có thể để Lữ Bố tìm kiếm thử xem
Nếu tìm được, mọi người sẽ được ăn tươi
Lý Dụ ăn xong cua, lại nếm hết các món trên bàn, cũng gần như no
Ngược lại, Lữ Bố thì cầm cái chân sau dê nướng lên gặm, thỉnh thoảng còn chạm chén với Võ Tòng, ăn rất ngon lành
Lý Dụ lại ăn thêm mấy con tôm bóc vỏ, rồi đi ra ngoài kiếm đầu bếp xin ít thịt cho Đạo ca ăn, chờ con này no đủ, cả người và chó yên tĩnh chờ bắn pháo hoa
Cuối cùng, khi khách trong sân ăn cũng sắp xong, Triệu Đại Hổ đã không đợi được mà mời mọi người ra ngoài xem pháo hoa
Để phòng ngừa cháy nổ, còn cố ý chuẩn bị mười mấy bình cứu hỏa
Khi Lữ Bố và Võ Tòng ăn xong, công tác chuẩn bị bắn pháo hoa bên ngoài cũng xong xuôi
Lữ Bố chạy lên sườn núi phía xa, vừa rút điện thoại ra thì pháo hoa đã bắt đầu nổ
Hắn vừa quay vừa kích động tự nhủ: "Nó có thể bay cao như thế, nở ra hoa to lớn thế kia, cách xa mười dặm vẫn nhìn rõ, đúng là lợi khí dạ tập trên chiến trường
Hắn nghĩ đến việc hẹn quân các bộ phận kỹ càng để cùng nhau dạ tập, lấy pháo hoa làm tín hiệu, vừa để quân mình thấy tín hiệu tấn công, vừa khiến quân địch hoàn toàn mờ mịt
Cứ vậy xông lên vây hãm, chắc chắn có thể đánh đối phương tan tác
Tối nay có nhiều loại pháo hoa, nào là pháo hoa đạn, hoa đạn có tiếng rít, loại phóng lên trời rồi nổ liên hoàn theo thứ tự..
khiến Lữ Bố cực kỳ mê mẩn
Nửa tiếng sau, toàn bộ pháo hoa đều đã bắn hết
Lữ Bố trở về tiểu viện Long Vương trại thì tất cả đồ ăn thừa đã được đóng gói xong, Triệu Đại Hổ thấy Lý Dụ đến bèn nói: "Đóng gói hết rồi, toàn là đồ ăn không ai động đến cả, sớm biết cậu muốn mang về thì bảo đầu bếp làm thêm cho rồi
Lữ Bố vỗ vai hắn: "Không cần đâu, ta chỉ là không thích bỏ phí thôi..
mấy bình rượu có còn không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta cũng mang về luôn
"Thật là còn, để ta lấy cho
Triệu Đại Hổ đã khui thêm mấy bình rượu, nên dù mọi người uống thoải mái thì vẫn còn lại một bình rưỡi Mao Đài, một thùng bia, hai chai rượu vang với một chai whisky lớn
Lữ Bố thấy bia không mở nên để lại cho Triệu Đại Hổ, còn mấy chai đã mở thì cho hết lên xe Wuling của Lý Dụ
Sau khi chuyển nốt đồ ăn đã gói xong lên xe, Lữ Bố cùng Võ Tòng chào tạm biệt mọi người, Lý Dụ lái xe chở hai người về lại nhà trọ
"Đi đường cửa sau đi, vi huynh về lấy xe điện ba bánh
Lữ Bố nói xong, xuống xe rồi từ cửa chính về
Đợi Lý Dụ và Võ Tòng lái xe vòng ra cửa sau thì Lữ Bố cũng cực kỳ hiệu suất lái xe điện ba bánh ra rồi
Ba người bỏ rượu và đồ ăn lên xe, rồi mang mấy chậu cây mật kết lên, Lữ Bố chắp tay với cả hai: "Hai vị hiền đệ về nghỉ ngơi đi, vi huynh đi trước đây
Nói xong hắn vặn mạnh ga, lái xe quay về thế giới Tam Quốc
Lý Dụ lái xe ra cửa trước, khóa cửa rồi cùng Võ Tòng vào phòng khách, chào Hiểu Thần đang trực ca đêm xong thì lên thư phòng chơi game
Võ Tòng ngồi bên cạnh nhìn, sau khi nhân vật của Lý Dụ chết thì lên tiếng hỏi: "Lý huynh, mai này làm hộ khẩu có xảy ra vấn đề gì không
"Chắc không đâu, bên này người thân cũng không còn, cũng không cần làm DNA, lại có giấy chứng nhận của thôn, việc khôi phục hộ khẩu không có vấn đề gì lớn
Nếu là cho không một người trưởng thành làm hộ khẩu thì rất khó, vì giấy khai sinh các kiểu đều không có, căn bản không làm được
Còn khôi phục hộ khẩu là vốn dĩ đã có rồi, giờ chỉ là chứng minh người này mất tích rồi xuất hiện trở lại, sau khi đồn công an xác minh thì bình thường sẽ đồng ý
Võ Tòng nói: "Nếu hộ khẩu khôi phục được thì tiểu đệ về thế giới Thủy Hử thu hồi hài cốt ca ca, Lý huynh cần gì không
Tiểu đệ mang về cho luôn
Ta không có gì cần..
Lý Dụ vừa muốn mở miệng thì đột nhiên nghĩ tới việc Chu Nhược Đồng muốn thu mua đồ cổ Đại Tống
Hay là nhờ Nhị Lang mang về ít đồ
Nhưng mang cái gì thì thích hợp nhỉ
Đồ cổ Tống triều chắc là tranh chữ quý nhất, nhưng đáng tiếc Võ Tòng lại không tiếp xúc được Tống Huy Tông cũng không quen biết các nhà thư pháp như Thái Kinh
Ngoài tranh chữ thì đồ sứ có vẻ cũng được, chỉ không biết có lấy được loại tốt không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà hơn nữa, lúc hắn về sẽ trực tiếp xuất hiện ở nhà giam của phủ, liệu có đi ra ngoài được hay không vẫn chưa chắc chắn
Nghĩ tới đây, Lý Dụ hỏi: "Nhị Lang về có bị ngục tốt bắt tại trận không
"Không đâu, lần trước lấy sách, tiểu đệ đã âm thầm ra khỏi nhà giam, là đi từ cửa sau của phủ nha về, lần này trở về cũng sẽ xuất hiện ở cửa sau của phủ nha thôi
Ra được rồi à..
Lý Dụ nghiêm túc nghĩ nghĩ, rồi nói với Võ Tòng: "Nếu có cơ hội, ngươi mang về mấy cái bật lửa các kiểu, đổi một ít vàng bạc đồ uống rượu hoặc bộ đồ ăn các kiểu cũng được, nhưng phải an toàn nhé, đừng mạo hiểm
"Tiểu đệ lấy được hộ khẩu rồi về xem thử, nếu có gì Lý huynh cần thì chắc chắn sẽ mang về
Chơi đến hơn mười giờ, hai người về phòng đi ngủ
Đến khi hừng đông, việc đầu tiên của Lý Dụ sau khi thức dậy là hỏi Võ Tòng có ý định muốn trở về hay không, sau khi nhận được câu trả lời phủ định thì mới yên lòng
Hai người gặp Triệu Đại Hổ rồi cùng nhau đi chạy bộ, khi trở về đến nhà trọ thì bữa sáng đã làm xong
Bột đậu xanh mặn, quẩy nóng, bánh bao nước màu, canh trứng..
các món ăn ngon bày đầy trên bàn, mọi người có thể tự lấy
Sau khi ăn xong bữa sáng thì Triệu Đại Hổ về Long Vương trại lo việc riêng, Lý Dụ mở xe tải nhỏ chở Võ Tòng đến Thạch Đầu Trại, liên lạc với Vương Thắng Lợi cùng mấy cán bộ khác rồi thẳng đến thị trấn
Gần đến đồn công an, Lý Dụ nhịn không được hỏi một câu: "Chú Vương, việc hộ khẩu có phiền không
Vương Thắng Lợi móc giấy tờ đã chuẩn bị ra, đã tính toán trước: "Không khó đâu, giấy chứng nhận của thôn đã xong cả rồi, hôm nay có thể lấy sổ hộ khẩu rồi
Một đoàn người đi vào, đến bộ phận hộ tịch thì mấy cán bộ thôn bắt đầu làm thủ tục khôi phục hộ khẩu
Lý Dụ đứng ở một bên, thầm đếm những cán bộ thôn đã hỗ trợ, chuẩn bị khi về sẽ mua ít rượu, thuốc lá gì đó làm quà cảm ơn, cùng Võ Tòng đến từng nhà gửi lời cảm ơn
Người ta đã bỏ công sức thì phải có chút biểu thị chứ
Dù là buổi sáng mới bắt đầu làm việc, nhưng đồn công an ồn ào náo nhiệt lắm, có người tối qua đi quét tệ nạn bị bắt nên đang gọi người nhà đến chuộc, có tiểu lưu manh đánh nhau ẩu đả, lại có người gây gổ nhau vì chuyện vặt tìm đến cảnh sát phân xử
Cảnh sát trong sở cũng bận rộn, không những phải xử lý mấy việc lặt vặt mà còn phải nghe cấp trên giao nhiệm vụ
"Lại có người bị truy nã à
Lệnh truy nã xuống rồi, chúng ta phải phát cho các thôn phối hợp điều tra
"Trên trấn chúng ta làm gì có trộm mộ, dù có thì thúc cũng bó tay thôi
"Buổi chiều chỉ đạo viên phải đi các trường học trong trấn diễn tập phòng lừa đảo, chắc không đi được rồi
..
Lý Dụ khoanh tay đi tới trước cột treo lệnh truy nã, xem kỹ các lệnh truy nã với lệnh treo thưởng bên trong
Trong đó, có một lệnh chiêu mộ đầu mối đại mộ thời Hán, phần thưởng lên tới năm mươi vạn tệ
Mấy chục, mấy trăm, mấy ngàn..
Lý Dụ đếm dãy số không dài kia, có chút tiếc nuối thở dài, không biết tiền này sẽ rơi vào tay ai
Trong văn phòng, nhân viên công tác của bộ phận hộ tịch bắt đầu hỏi Võ Tòng mấy câu, cái này thì Lý Dụ đã diễn tập trước với Võ Tòng rồi, không có chỗ nào sơ hở
Trả lời xong lại nhìn camera, so sánh ảnh chụp, xem có phải người bị truy nã hay không
Sau một loạt thủ tục, Võ Tòng ký tên rồi điểm chỉ, quá trình khôi phục hộ khẩu cuối cùng cũng hoàn thành
"Lấy được sổ hộ khẩu rồi, thẻ căn cước thì một tháng sau đến nhận ở đồn, muốn gửi chuyển phát nhanh cũng được, phải để lại địa chỉ, bên bưu điện chuyển phát đến tận nhà
Võ Tòng trịnh trọng đón nhận cuốn sổ màu đỏ, trong mắt trăm mối cảm xúc ngổn ngang
Từ hôm nay, hắn đã chính thức là thành viên của xã hội hiện đại
Vương Thắng Lợi cảm ơn một tràng đối với các cảnh sát, dẫn mọi người ra ngoài
Ra đến cổng, Vương Thắng Lợi thở phào nhẹ nhõm đốt một điếu thuốc: "Cuối cùng cũng xong việc cho Đại Võ rồi, Tiểu Tùng, hôm nay về nhà ăn cơm, thím con ở nhà làm sủi cảo đấy
"Vâng, bác trai
Chờ mấy người lên xe, Võ Tòng nhỏ giọng nói với Lý Dụ: "Lý huynh, vừa nhận sổ hộ khẩu xong, ta có cảm giác như có thứ gì đó trong đầu tan ra, giờ thì thấy đầu óc càng thêm thanh tỉnh, không biết là tại sao
Lý Dụ cũng không rõ, chẳng lẽ là vì cắt đứt quan hệ với thế giới bên kia
Nhưng bây giờ không phải là lúc thảo luận chuyện này, hắn gọi Võ Tòng lên xe rồi lái về khu nhà mới của Thạch Đầu Trại
Lần này không đến nhà Vương Thắng Lợi mà đi thẳng đến cổng thôn
Mấy người lớn tuổi trong thôn đã đang chờ tin: "Thế nào
Việc hộ khẩu của Tiểu Tùng xong rồi à
Vương Thắng Lợi như một vị tướng quân vừa chiến thắng: "Xong rồi, cháu đích tôn ta chính thức là dân thôn mình rồi
Võ Tòng chào hỏi mọi người, vừa định vào phòng thôn xem sao thì đột nhiên thấy lệnh treo thưởng dán ở cổng, nhớ lại nghề cũ: "Cung cấp đầu mối trộm mộ cho năm mươi vạn tệ
Lý huynh, giờ trộm mộ hoành hành quá à
Lý Dụ nói: "Nơi khác chắc không hoành hành đâu, nhưng ở Ân Châu này thì một nhát cuốc xuống là có thể đào được đồ đồng, trộm mộ hoành hành lắm, cấm cũng không hết
Võ Tòng vẫn luôn tiêu tiền của Lý Dụ, trong lòng rất áy náy
Nghe xong bèn hỏi: "Ngươi biết chỗ nào có thể tìm được đầu mối trộm mộ không
Ta bắt người về, năm mươi vạn tệ chắc đủ tiêu một thời gian dài chứ
Lý Dụ cười: "Ta nào có mối nào như thế, ta là người nhát gan, đến cả người ta chuyển mộ cũng không dám nhìn..
Ơ kìa, chờ chút, chuyển mộ
Hắn chợt nhớ tới chuyện Triệu Đại Hổ bị ép dời mộ mà về Long Vương Trại, nhà đó dường như muốn ở ngoài nghĩa địa mấy ngày, không phải là mượn cớ dời mộ để đi trộm mộ đó chứ
Có lẽ không..
Tối nay dẫn Võ Tòng đến xem thử xem sao
----- -----