Là Ngươi Xách Chia Tay, Bày Quầy Bán Hàng Sau Lại Để Van Cầu Ta?

Chương 68: Mấy hộp thủy tinh bánh ngọt, ngươi lại muốn thu ta tiền?!




Chương 68: Mấy hộp bánh ngọt pha lê, ngươi lại muốn thu tiền của ta?
“Tiểu gia hỏa Nặc Nặc này, thật là tham ăn, bánh ngọt pha lê thứ này quá ngọt rồi.” “Hơn nữa ta cho ngươi dù làm bao nhiêu hộp, nàng đều có thể nhét hết vào bụng.” “Vẫn là đợi nàng ngày mai trở về, ta làm cho nàng cái khác ăn đi.” Từ Dương trực tiếp cự tuyệt lời đề nghị của Kiều Phỉ Phỉ
Hắn mặc dù không biết bánh ngọt pha lê đến cùng có phải Nặc Nặc muốn hay không, nhưng trẻ nhỏ ăn quá nhiều đồ ngọt hoàn toàn chính xác không tốt lắm cho thân thể
Nhất là, hắn đã tưởng tượng ra, hôm nay một ngày này, Từ Nhất Nặc chắc chắn vô pháp vô thiên đến mức nào
Mặc dù Kiều lão đầu và Kiều lão thái có một chút không tốt lắm cái nhìn đối với mình, nhưng đối với cháu gái ruột này của họ thì vẫn là thương yêu vô cùng
Mà Nặc Nặc lại là một kẻ vô cùng giỏi làm nũng
Phàm là chỉ cần làm nũng một chút, hai ông bà lão chẳng phải sẽ bị tiểu gia hỏa này nắm chặt trong tay sao
Đừng nói là ăn bánh ngọt pha lê, ngay cả việc hái sao trăng trên trời cũng sẽ được thỏa mãn
Trong điện thoại, nghe được Từ Dương trực tiếp cự tuyệt, trái tim Kiều Phỉ Phỉ trong nháy mắt như đóng băng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy phải làm sao bây giờ
Mình thật vất vả mới nghĩ ra được cái cớ, kết quả lại bị Từ Dương phá hủy như vậy ư
Chẳng lẽ nhất định phải nói thật, là mình muốn Từ Dương làm chút bánh ngọt pha lê đưa tới sao
Kiều Phỉ Phỉ mím môi, nội tâm vô cùng xoắn xuýt và giãy giụa
Đầu dây bên kia, Từ Dương cũng vô cùng kỳ lạ, theo lẽ thường mà nói, Kiều Phỉ Phỉ lúc này hẳn là đã sớm cúp điện thoại mới đúng
Giữa hai người không có quá nhiều lời nói, không phải vì những chuyện xảy ra trong thời gian ly hôn
Mà là thái độ bình thường trong cuộc sống
Dù sao, khi tình cảm nồng nhiệt qua đi, cảm giác tựa như tay trái nắm tay phải, có đôi khi thậm chí còn không bằng tay của mình..
Nhưng bây giờ, Kiều Phỉ Phỉ thế mà lại mãi không tắt điện thoại
“Ngươi, có phải còn có chuyện gì khác?” Từ Dương mở miệng hỏi
Khoảnh khắc này, Kiều Phỉ Phỉ đã không thể kìm được mà gương mặt ửng hồng, khuôn mặt vốn tinh mỹ của nàng phảng phất nổi lên mấy đóa hồng vân
Muốn mở miệng, nhưng lại không biết làm sao
Cầu xin Từ Dương
Nàng thật sự có chút làm không được
Thấy Kiều Phỉ Phỉ thật lâu không nói gì, Từ Dương cũng chỉ đành bất đắc dĩ nhún vai
“Đã không có việc gì, vậy ta cúp máy đây.” “Chờ… Chờ một chút…” Kiều Phỉ Phỉ cuối cùng vẫn mở miệng, chỉ là giọng nói của nàng đã nhỏ bé như tiếng muỗi kêu
“Kia… Thật ra… Ngươi có thể làm một chút bánh ngọt pha lê mang… tới… cho ta không?” Một câu ngắn ngủi, nhưng đối với Kiều Phỉ Phỉ mà nói, đơn giản tựa như công khai tử hình vậy
Rõ ràng là mình chờ Từ Dương đến cầu xin, thế nhưng sao thực tế lại là mình cầu xin Từ Dương trước
Mặc dù chỉ là mấy hộp bánh ngọt pha lê, nhưng vẫn là… quá mất mặt
Vừa rồi Từ Dương cũng đã nghe được rồi đúng không
Cũng không biết hắn sẽ làm sao mà làm nhục mình đây
Kiều Phỉ Phỉ bất an, tâm trạng cũng vô cùng bất định
“Ừm, ta biết rồi, sáng mai ta sẽ làm mấy hộp đưa qua.” Một câu nói ngắn gọn của Từ Dương đã trực tiếp phá tan mọi lo lắng của Kiều Phỉ Phỉ
Liền..
đơn giản như vậy sao
Từ Dương sảng khoái đáp ứng như vậy ư
Kiều Phỉ Phỉ thậm chí cảm thấy còn có chút không thể tin nổi
Chẳng lẽ nói, là mình đã trách oan Từ Dương sao
Hắn thật ra vẫn luôn rất hiểu mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả nhiên người xinh đẹp, làm gì cũng đúng
Ta biết mà, Từ Dương trong thâm tâm cũng ủng hộ ta lấy đại sự làm trọng
Ngay khi Kiều Phỉ Phỉ trong lòng vừa mới nảy sinh chút ý vui mừng, lời nói của Từ Dương đã cắt ngang ảo tưởng của nàng
“À đúng rồi, một hộp bánh ngọt pha lê ta bán 25 đồng, ngày mai chuẩn bị cho ngươi sáu hộp nhé, tổng cộng một trăm năm mươi đồng.” “Ngươi hẳn là vẫn còn WeChat của ta chứ
Nếu như đã xóa thì chuyển khoản qua Alipay cho ta cũng được.” “…” Kiều Phỉ Phỉ sau khi nghe Từ Dương nói xong thì gương mặt đơ ra
Nàng nhìn vào tấm gương trong phòng tắm, dáng người hoàn mỹ, thon thả của mình
Mặc dù đã sinh con, thế nhưng dáng người vẫn luôn được giữ gìn rất tốt
Những chỗ cần lớn vẫn rất lớn, mặc dù có một chút điểm rủ xuống, nhưng dù sao trái đất cũng có lực hút mà?
Nhất là đôi chân dài của mình, lúc trước cũng không ít lần khiến Từ Dương phải “chết đi sống lại”
Thậm chí tên kia còn cố ý dùng đồng lương đầu tiên, đi mua một đôi giày patin mới
Nói là, có thể gia tăng tốc độ “đánh đấm”
Về phần kết quả thì… chỉ có thể nói hiệu quả cũng không tệ chút nào
Chẳng lẽ mình bây giờ thật sự không còn sức quyến rũ sao
Kiều Phỉ Phỉ cảm thấy có chút không thể tin nổi, Từ Dương thế mà lại nói chuyện tiền bạc với mình
Hắn còn là người sao??
“À, tình cảm là tình cảm, làm ăn là làm ăn, ta đây cũng là muốn kiếm tiền ăn cơm mà, không giống ngươi, gia đại nghiệp đại.” Lời nói của Từ Dương tựa như từng nhát dao đâm vào trái tim Kiều Phỉ Phỉ
Thế nhưng chuyện này trách được ai
Lúc trước tốt đẹp như vậy, muốn ly hôn chẳng phải là chính mình sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ đối mặt với những lời Từ Dương nói, nàng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng thôi, đúng không
Ai bảo hôm nay là mình cầu xin hắn chứ
Bất quá, Kiều Phỉ Phỉ cũng âm thầm tự đấu tranh trong lòng
“Chờ xem, Từ Dương, một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ có việc cầu xin ta!” “Đến lúc đó, ta sẽ không để ngươi…” Kiều Phỉ Phỉ thở dài, bây giờ biết mình độc thân, không ít đàn ông đều chủ động đến gặp mình
Những món quà tặng, càng cái sau càng quý giá hơn cái trước
Từ Dương thì ngược lại tốt, cho hắn cơ hội, còn muốn lấy tiền
“Biết rồi, ta sẽ chuyển tiền cho ngươi, nhưng ngươi ngày mai nhất định phải đúng giờ mang đồ vật đến đây cho ta.” “À đúng rồi, còn cần ta trả phí giao hàng nữa không?” Kiều Phỉ Phỉ ban đầu cũng cố ý muốn chọc giận Từ Dương, thế nhưng ở đầu dây bên kia, Từ Dương lại thản nhiên cất lời với ngữ khí không chút để tâm
“Không cần, ta sáng mai phải đi bán hàng, tiện đường mà thôi.” “Đến lúc đó ta sẽ đặt ở quầy lễ tân khách sạn của các ngươi, tự mình tới lấy là được.” “...” Kiều Phỉ Phỉ chỉ cảm thấy mình lại một lần nữa bại trận
Cái tên Từ Dương này, ngươi cứ chờ đó cho ta
Làm như ngươi chưa từng “chết đi sống lại” trước mặt ta vậy sao
Nàng nghiến chặt hai hàm răng trắng ngà, từng chữ từng câu mà mở miệng nói
“Được, biết rồi.” Nói xong, nàng hung hăng cúp điện thoại
WeChat của Từ Dương, Kiều Phỉ Phỉ đương nhiên không xóa
Bởi vì ở trên đó, Từ Dương thường xuyên chia sẻ những khoảnh khắc cùng tiểu gia hỏa Nặc Nặc
Kiều Phỉ Phỉ cũng có thể tùy thời theo dõi con gái mình
Nàng mở giao diện trò chuyện giữa hai người, bản ghi chép trò chuyện vẫn dừng lại ở một tháng trước khi ly hôn
Là Từ Dương hỏi nàng hôm nay có về ăn cơm không
Nặc Nặc nhớ mẹ
Mà Kiều Phỉ Phỉ chỉ đơn giản trả lời một câu, quá bận, không kịp, bữa tối thì tùy tiện ăn ở ngoài một chút
Bản ghi chép trò chuyện liền đến đây chấm dứt
Kéo lên xem ngẫu nhiên, phần lớn cũng đều là những chuyện nhà lông gà vỏ tỏi
Kiều Phỉ Phỉ lại thở dài thật dài
Mình làm một người mẹ, một người vợ, thật sự chẳng lẽ lại thất bại đến vậy sao
Thế nhưng mà ai lại quy định phụ nữ thì nhất định phải thành thật ở trong nhà
Nếu sau này Nặc Nặc trưởng thành, nàng cũng nhất định phải dạy cho tiểu gia hỏa tự lập tự cường
Kiều Phỉ Phỉ nghĩ ngợi, rồi lại khôi phục vẻ lãnh đạm thường ngày
Nàng vốn định chuyển thẳng tiền bánh ngọt pha lê cho Từ Dương
Nhưng nghĩ lại, nói là sáng mai mới đưa tới
Ta còn chưa nhận được hàng, dựa vào cái gì mà trả tiền trước
Đợi ngày mai bánh ngọt pha lê đến rồi hãy nói
Nghĩ xong, Kiều Phỉ Phỉ trực tiếp thoát khỏi giao diện WeChat.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.