Làm Công Tiên Tri

Chương 905: Vô dụng nhất chức nghiệp




“Hắn đang nói cái gì?” Andreyevich hỏi Kayden
“Hắn nói chúng ta đã bị bao vây, mà đạn của ngươi số lượng có hạn.” Kayden dừng một chút, lại nói, “Thượng úy, nếu như ngươi còn có thủ đoạn cuối cùng gì, vũ khí bí mật tốt nhất hiện tại cũng lấy ra đi, không thì có khả năng sẽ không còn cơ hội.” “Ngươi quá coi trọng ta.” Andreyevich nói, “khi nhân số chênh lệch lớn đến một mức độ nhất định, thì vũ khí trang bị gì đều đã mất đi ý nghĩa, đúng rồi, ngươi có biết đám thổ dân này vì sao lại tấn công chúng ta không?” “Ta tạm thời vẫn chưa có manh mối, bất quá ta cảm giác chuyện lần này có thể liên quan đến Merlin.” “Tên người Trung Quốc kia, Chúa cứu thế, vậy đây là ý của công ty sao?” Andreyevich nhíu mày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ta không cảm thấy vậy.” Kayden nói, “ta chỉ là người ban giám đốc phái tới giám sát hắn, ban giám đốc hoàn toàn không cần thiết phải tiêu diệt ta.” “Ở đất nước của ta, ngay cả đứa trẻ chưa đến mười tuổi cũng biết rằng lời của chính khách và thương nhân là không đáng tin nhất.” “Ta cũng không cảm thấy công ty sẽ không vứt bỏ chúng ta, chỉ là chúng ta vẫn còn giá trị lợi dụng, cứ vậy ném đi thì có hơi lãng phí, hơn nữa nếu công ty thật sự muốn giải quyết chúng ta thì cũng sẽ không phái một tên bảo vệ đến làm chuyện này.” Thấy kháng cự vô vọng, Kayden và Andreyevich cũng chỉ có thể đi ra khỏi lều
Hơn nữa Andreyevich cũng buông vũ khí trong tay xuống
Thomas tự mình đến soát người, đem tất cả vật nhỏ linh tinh trên người hắn đều lấy ra hết, cuối cùng còn bắt hắn cởi áo chống đạn trên người
Ngoài ra, còn có người dùng cáng cứu thương khiêng năm tên vệ binh bị người Nga đánh ngã trước đó đưa đến chỗ bác sĩ
Andreyevich mặc dù nổ súng quả quyết, nhưng vì lúc đó không rõ tình hình nên đã hạ thủ lưu tình, cơ bản đều bắn vào những vị trí không gây chết người, điều này cũng khiến cho sắc mặt của Thomas dễ nhìn hơn một chút
Đợi đến khi soát người xong, Kayden nhìn mấy người đang đứng trước mặt, phát hiện không chỉ có Chu Chí Cương, Cát Lập Bằng, Ngưu Tiên Quý, Hà Triêu Dương, những người sớm nhất đi vào Bratis Tòng Giả đều có mặt
Khi thấy bọn họ, trong lòng Kayden cũng mơ hồ có suy đoán, nàng mở miệng nói, “Không phải công ty, là Lý Du bảo các ngươi làm vậy?” Hà Triêu Dương nói, “Merlin tiên tri biết rằng các ngươi tuy bề ngoài giả vờ gia nhập Song Hưu giáo, nhưng thật ra trong lòng không tán đồng giáo nghĩa và giới luật của giáo hội, hắn hiện tại cho các ngươi hai con đường, hoặc là hoàn toàn tin vào Thứ Bảy, hoặc là trả lại thân thể mà các ngươi đang chiếm giữ.” Kayden đương nhiên sẽ không ngây thơ đến mức cho rằng việc trả lại thân thể là đem thân thể hiện tại trả về rồi nhận một thân thể mới, rõ ràng, đây chẳng qua là một cách nói uyển chuyển cho cái chết
Kayden hỏi, “Những người khác cũng đều bị các ngươi khống chế sao?” Hà Triêu Dương gật đầu, “Không sai.” “Lý Du hắn điên rồi sao?” Kayden cảm thấy khó hiểu, nàng thử nói chuyện với Hà Triêu Dương để khai thông, “Nghe ta nói này, các ngươi căn bản không biết các ngươi hiện tại rốt cuộc đang làm cái gì.” “Thực tế là ta rất rõ ràng mình đang làm gì.” Hà Triêu Dương nói
“Không, các ngươi căn bản không biết đối thủ các ngươi phải đối mặt là ai, nếu Đệ Tam Kỷ biết hành vi phản bội loài người của các ngươi bây giờ, kết cục chờ đợi các ngươi sẽ vô cùng tồi tệ.” “Lý Du hắn cũng không phải thần minh thật sự, trong mắt ban giám đốc, hắn cũng không khác gì một con kiến, gây ra chuyện lớn như vậy thì hắn tự thân khó mà bảo toàn, căn bản không có cách nào che chở các ngươi.” “Vậy là ngươi hoàn toàn không biết gì về Merlin, về Thứ Bảy cả rồi.” Một giọng nói vang lên, Irea từ trong đám người bước ra, lớn tiếng nói, “Hắn sẽ cứu rỗi chúng ta, giống như trước đây hắn đã làm không biết bao nhiêu lần.” “Ngươi đúng là một con thổ dân ngu xuẩn.” Kayden bị lời nói của Thỏ tiểu thư chọc cười, “Ngươi cứ tin tưởng một người mà ở thế giới của chúng ta chỉ là một người làm công còn bình thường hơn người bình thường khác, trước khi đến Đệ Tam Kỷ mỗi ngày 996, chen chúc trên xe buýt, ăn đồ ăn ngoài rẻ nhất, thậm chí còn không mua nổi một cái nhà vệ sinh trong thành phố.” “Ngươi biết những người bình thường như vậy ở một chiều không gian vũ trụ khác có bao nhiêu không, 8 tỷ, là 8 tỷ người đáng chết, bọn họ giống như những linh kiện trong cỗ máy, lẫn nhau chồng chất lên nhau, ý nghĩa tồn tại của bọn họ chỉ là duy trì xã hội, duy trì nền văn minh vận chuyển.” “Bọn họ quá đỗi bình thường, bình thường đến nỗi ngươi có khi còn không nhận thấy sự tồn tại của bọn họ, có bao nhiêu người quan tâm đến người mỗi lần giao đồ ăn ngoài cho bạn là ai, có ai có thể gọi được tên bảo vệ ở cửa, hay là có ai quan tâm trong khu nhà tháng này đổi mấy nhân viên quét dọn?” “Trong sinh hoạt hàng ngày của ngươi, bọn họ chỉ là một ký hiệu, văn minh của chúng ta không thể rời bỏ bọn họ, nhưng lại không ai quan tâm họ, mà tiên tri của các ngươi cũng chỉ là một trong số những người đó thôi.” “Những trò ma thuật nhỏ của hắn, những thần tích đó cũng chỉ là tinh hoa khoa học kỹ thuật của loài người, chỉ dùng để che mắt đám người văn minh lạc hậu như các ngươi thôi.” “Dù cho hắn thật sự thức tỉnh siêu năng lực, thì vẫn không thể nào phản kháng được ban giám đốc, phản kháng được cả quy tắc vận hành của xã hội loài người, cùng lắm cũng chỉ là một người làm công cấp cao hơn một chút mà thôi.” “Mà Thứ Bảy cũng chỉ là một trong vô số những lời dối trá của hắn, thế thôi, thậm chí ngay cả cái tên cũng buồn cười đến vậy, nó vốn dĩ chỉ là cách chúng ta dùng để ghi chép ngày trong xã hội.” “Không, Thứ Bảy là thật.” Thỏ tiểu thư nói, “Nó đã phù hộ cho ta trở thành gia chủ gia tộc Arias, sau này ta dưới sự che chở của nó lại trở thành chủ nhân của Tây Cảnh, tương lai ta sẽ còn trở thành Nữ vương của cả đại lục này, giống như lời Merlin tiên tri đã tiên đoán.” “Ngươi chỉ là còn quá trẻ, chờ đến tuổi của ta, tự nhiên ngươi sẽ hiểu không nên tin vào những lời ma quỷ của đám đàn ông.” Kayden cười khổ nói
Thiếu nữ lại không hề nao núng, tự mình nói tiếp, “Merlin từng nói, tín ngưỡng sở dĩ là tín ngưỡng không phải vì nó chân thực hay dễ dàng thực hiện đến mức nào, mà là bởi vì tất cả mọi người bằng lòng tin tưởng nó.” “Trên thực tế, trên thế giới này rất nhiều tín ngưỡng vĩ đại đều được xây dựng trên những lời dối trá mỹ lệ, bởi vì hiện thực luôn tàn nhẫn và đen tối, cho nên loài người mới cần dùng những câu chuyện cổ tích để sưởi ấm.” “Mà những câu chuyện cổ tích này bởi vì có nhiều người tin, nên sẽ dần dần ảnh hưởng đến hiện thực.” “Thần minh, bọn họ cũng không phải tồn tại trống rỗng, ngược lại, chính vì chúng ta tin tưởng mới khiến cho bọn họ tồn tại, và cuối cùng sẽ đáp lại chúng ta.” Thiếu nữ chân thành nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kayden dường như có chút kinh ngạc trước câu trả lời của Irea, nàng ngẩn người ra mấy giây, sau đó dường như cảm xúc bình tĩnh hơn một chút, mới lại nói với thiếu nữ
“Ngươi tin tưởng hắn đến vậy, nếu như hắn lại thất bại thì sao?” “Vậy thì ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, ứng phó một cuộc chiến tranh khác sắp tới.” Irea nói
Kayden thở dài, nàng liếc mắt nhìn Ruby bên cạnh Irea, đã hiểu vì sao hành động lần này mình lại không nhận được bất cứ tin tức gì
Nàng phải thừa nhận, mình đã đánh giá thấp đám thổ dân ở vị diện này
“Ta chỉ còn một vấn đề,” Kayden nói, “Vì sao ta lại mô phỏng nhiều lần như vậy trên máy mô phỏng, nhưng lại không một lần nào đoán ra được tình huống này?” Đây cũng là điều mà Kayden vẫn luôn không thể nào lý giải được
Hai biện pháp phòng ngừa của nàng, một là Ruby, và cái còn lại là [Máy mô phỏng bản beta Đo không chuẩn đời người], Kayden không chỉ dùng nó để thăm dò nguy hiểm mà còn xem nó như một tiêu chí quan trọng để kiểm tra Lý Du
“À, chuyện này sao,” Ngưu Tiên Quý nói, “Vì cái ngươi dùng căn bản không phải máy mô phỏng gì cả, mà chỉ là một chiếc từ điển điện tử bình thường, thêm vào một phần mềm nhỏ do ta tạo ra mà thôi.” “Những kết quả dự đoán mà ngươi thấy đều là do ta soạn ra trước.” Dừng một chút Ngưu Tiên Quý lại ung dung nói thêm một câu
“Là ai nói lập trình viên ở thời Trung cổ là nghề vô dụng nhất cơ chứ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.