Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 18: Trương Dịch chuyện cũ, hồi ức...




Chương 18: Chuyện cũ của Trương Dịch, hồi ức..."Cái gì

Còn trăm năm hạnh phúc

Ngươi đúng là...""Được rồi được rồi, ngươi đến được là được
Không nói ta trực ca đêm đâu, lần sau đến Đế Đô tìm ta, ta mời ngươi ăn chực một bữa."Sau khi hồi âm hai dòng tin nhắn, Vương Hải Thanh bên kia liền vội vàng làm việc.Còn Trương Dịch thì lại lâm vào một trận trầm mặc.Lưu Tử Phi là mối tình đầu của Trương Dịch, cũng là bạn học thời đại học.Ban đầu, Trương Dịch dự định trong lúc học đại học sẽ không yêu đương vì dù sao cả nhà cữu cữu cung cấp mình ăn học cũng không dễ dàng gì.Hắn muốn tập trung học hành, lại thêm..
điều kiện của mình cũng thực sự không tốt, không cha không mẹ, cũng không xe không nhà, cho nên ngay từ đầu hắn đã cự tuyệt sự theo đuổi của Lưu Tử Phi.Nhưng Lưu Tử Phi dây dưa không buông như kiểu cao dán da chó cứ dính lấy Trương Dịch.Trương Dịch lại không có kinh nghiệm yêu đương, qua lại một hai lần tự nhiên cũng không chống đỡ được sự tấn công của nàng.Lưu Tử Phi tuy là người bản địa Đế Đô, nhưng điều kiện gia đình cũng không tính giàu có, bất quá so với Trương Dịch thì tốt hơn nhiều.Vừa mới yêu nhau, Lưu Tử Phi đã không hề chê bai điều kiện gia cảnh của Trương Dịch.Thậm chí vào cuối tuần khi Trương Dịch ra ngoài làm thêm, nàng còn chủ động đến đón hắn đi làm, đồng thời còn rất thích cái dáng vẻ cố gắng kiếm tiền của hắn.Trương Dịch nhớ kỹ, lúc ấy Lưu Tử Phi cười rất hồn nhiên ngây thơ, nàng nói: "Ta thích ngươi chính là thích ngươi, chứ không quan tâm ngươi có tiền hay không có bối cảnh hay không đâu."Bây giờ nghĩ lại, lời này thật nực cười.Từ năm nhất đến năm tư, thời gian bốn năm quá dài, con người cũng sẽ luôn thay đổi.Tối trước hôm thực tập, Lưu Tử Phi nói chia tay."Ngươi bị phân đi thực tập ở Thiên Hà, còn ta thì ở lại Đế Đô, chúng ta cách nhau gần hai ngàn cây số, quá xa, vé máy bay cũng đắt..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ tới nghĩ lui, chúng ta chia tay đi.""Tương lai của ta khi ở lại Đế Đô rất khả quan còn ngươi thì..
bị phân về thành phố tuyến ba, sau này có muốn đến Đế Đô cũng rất khó khăn.""Về sau, chúng ta có thể sẽ là hai đường thẳng song song không giao nhau.""Hy vọng ngươi hiểu, mà bố mẹ ta cũng không hề đồng ý chúng ta ở bên nhau, cho nên..
xin lỗi Trương Dịch, chúc ngươi càng ngày càng tốt, chúc ngươi hạnh phúc!"Nói xong, Lưu Tử Phi không quay đầu lại mà đi.Trương Dịch nhìn bóng lưng nàng, thật quyết tuyệt.Con người quả nhiên đều rất thực tế, không ai mãi ngây thơ.Có lẽ đúng với câu nói, tốt nghiệp cũng là mùa chia tay.Vì thế, ngược lại Trương Dịch lại âm thầm mất tinh thần một thời gian.Mãi cho đến khi đến Thiên Hà bắt đầu thực tập, sau mới nghe Vương Hải Thanh nói, Lưu Tử Phi đã tốt hơn với một phú nhị đại khác trong lớp, đó là Lục Cao.Đồng thời, cả hai đang thực tập ở Bệnh viện Bình An Đế Đô.Chia tay chưa đầy nửa tháng đã tìm được người khác, câu chuyện bên trong đó, Trương Dịch không dám nghĩ lại.Ngược lại Vương Hải Thanh thay Trương Dịch cảm thấy tức giận bất bình."Cái con đĩ Lưu Tử Phi đó, vừa chia tay bao lâu đã tốt hơn với Lục Cao rồi
Rõ ràng là sớm tìm được chỗ dựa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả nhiên, phụ nữ đều là kẻ hám giàu, ghét nghèo
Đồ đáng khinh!"Nghe Vương Hải Thanh, Trương Dịch cũng cảm thấy kỳ lạ.Vì sao khi chia tay nàng lại nói câu ‘sau này sẽ là hai đường thẳng không giao nhau’?Dù Trương Dịch có thực tập tốt ở Thiên Hà, dựa vào thành tích xuất sắc của Trương Dịch, vì Lưu Tử Phi, hắn cũng sẽ liều mạng quay lại Đế Đô.Căn bản không có chuyện hai đường thẳng song song không giao nhau.Nghĩ như vậy thì chỉ có một khả năng.Đó là Lưu Tử Phi lúc đó có lẽ đã có liên hệ với Lục Cao!Lục Cao tuy học y nhưng gia đình lại có bối cảnh rất lớn.Đời thứ ba kinh doanh, phất lên nhờ bất động sản sau đó lấn sang lĩnh vực internet, rồi về sau đầu tư vào bệnh viện, các lĩnh vực liên quan đến thiết bị y tế cũng có tham gia.Công ty ở Đế Đô cũng được coi là khá nổi tiếng.Bệnh viện Bình An ở Đế Đô cũng có cổ phần của nhà Lục Cao.Cho nên lúc đó Trương Dịch liền suy nghĩ, có phải Lưu Tử Phi chính là kiểu người như Vương Hải Thanh nói, kẻ nịnh hót, chạy theo người có tiền.Bọn họ ở bên nhau bốn năm, không phải bốn ngày!Lẽ nào nàng thật sự vì tiền mà bỏ rơi mình?Trương Dịch muốn hỏi nhưng đã rất lâu rồi không mở miệng được.Dần dần Trương Dịch cũng dần quên đi.Suy nghĩ trở lại với thực tại, Trương Dịch mở cái group chat lớp mà lâu lắm rồi chưa vào.Bên trong toàn là những tin nhắn chúc phúc Lục Cao và Lưu Tử Phi đính hôn.Không biết vì sao, lúc này trong lòng Trương Dịch không những không có oán hận, mà ngược lại có cảm giác được giải thoát.Có lẽ là đã thật sự buông bỏ rồi.Dù sao, vì một người phụ nữ như Lưu Tử Phi mà mất tinh thần, thật sự không đáng.Nghĩ ngợi, Trương Dịch cũng gửi vào trong nhóm một câu:"Chúc mừng đính hôn, trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử."Không ngờ khi hắn vừa nhắn tin, cả nhóm im lặng ngay lập tức.Tin nhắn của hắn cứ thế ở dòng tin nhắn mới nhất, ở vị trí bắt mắt nhất phía trên.Trong lớp ai mà không biết trước kia Trương Dịch và Lưu Tử Phi đã yêu nhau bốn năm chứ.Nên cũng không biết bây giờ là tình huống gì, mọi người cũng không ai dám lên tiếng.Gửi xong tin nhắn này, Trương Dịch cũng lười quan tâm đến nhóm, quay người ngã xuống giường rồi chìm vào giấc mộng đẹp.Hiện tại, hắn có một tương lai tươi sáng giàu có hơn bất kỳ ai mà!Trong phòng phẫu thuật mô phỏng, Trương Dịch lại luyện tập thêm một đêm thuật thay van.Trương Dịch cảm thấy luyện tập gần xong thì định đổi một ca phẫu thuật mới, nhưng hệ thống lại nói cho hắn biết, điểm cảm ân phải tích đủ một trăm điểm mới có thể rút được kiến thức phẫu thuật tiếp theo.Mà bây giờ, điểm cảm ân của Trương Dịch mới có sáu mươi.Vì thế, sáng sớm hôm sau rời giường, vừa tới bệnh viện, Trương Dịch đã tích cực đi thăm phòng bệnh và phòng cấp cứu.Nụ cười nồng nhiệt kia của hắn khiến mấy người nhà bệnh nhân còn có chút không thích ứng.Nhưng sau khi chạy một vòng nhắc nhở không ít điều cần lưu ý, Trương Dịch đã gom được hai mươi điểm cảm ân trở về.Trần Phương nghi hoặc nhìn hắn:"Còn chưa đến giờ đi kiểm tra phòng mà, sao ngươi đã chạy vội thế."Trương Dịch cười gượng hai tiếng cho qua chuyện.Không lâu sau, đã thấy bố mẹ của cô bé phẫu thuật hôm qua, xách theo một giỏ hoa quả đến."Bác sĩ Trương, Viện Viện nhà chúng tôi tối qua trước khi ăn cơm đã tỉnh lại, trông sắc mặt tốt hơn nhiều, không bị bệnh gì nữa, cảm ơn bác sĩ Trương nhiều lắm ạ."Vừa nói, mẹ của cô bé đã đưa giỏ hoa quả lên trước."Không cần không cần, cứ để tự mọi người ăn đi ạ
Trương Dịch vội từ chối.Nhưng hai vợ chồng cứ nhất định muốn dúi cho Trương Dịch, nói rằng đây chỉ là một chút tấm lòng của họ mà thôi.Cuối cùng vẫn là Trần Phương gật đầu nhận lấy giỏ hoa quả này:"Bác sĩ thì không được nhận hối lộ, nhưng loại hoa quả này thì không tốn bao nhiêu tiền, là tấm lòng của người nhà, không nhận thì người nhà trong lòng cũng không yên."Trương Dịch gật đầu, đặt hoa quả trong văn phòng cùng mọi người chia nhau.Đương nhiên, đồng thời Trương Dịch cũng góp đủ một trăm điểm cảm ân.Không lâu sau, trong group làm việc của bệnh viện đã phát thông báo, nội dung cụ thể là liên quan đến việc đuổi việc Hà Minh.Còn chuyện Trần Phong nhận hối lộ thì lại không hề nhắc tới.Trần Phương giải thích rằng: "Trần Phong này dù gì thì cũng có chút quan hệ, bất quá chuyện hối lộ không phải do Trần Phong, mà là do người nhà hắn, thêm nữa Bản Lai đều là những bác sĩ trẻ tuổi, viện trưởng Tiền muốn cho thêm một cơ hội nữa nên đã giữ lại.""À đúng rồi, đêm nay hai ta trực ca đêm, trưa nay ngủ bù một chút cho đỡ buồn ngủ tối
Trần Phương nhắc nhở.Hai người đang nói chuyện thì đã thấy Trần Phong đi theo một bác sĩ khoa thận đang vội vàng bước về hướng phòng khám cấp cứu.Trương Dịch ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Trần Phong khi vô tình nhìn thấy mình, ánh mắt liền trở nên sắc bén lại khinh thường.Trương Dịch cũng không hề để ý.Ngươi chán ghét thì cứ chán ghét đi?Rồi có thể làm gì ta?
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.