Làm Thầy Thuốc Có Mô Phỏng Phòng Giải Phẫu

Chương 30: Tuyệt đối là ngươi ngửa đầu điểm cước đều cao trèo không lên người




Chương 30: Tuyệt đối là ngươi ngửa đầu kiễng chân cũng không với tới được người Trông thấy Trương Dịch trả tiền, Trần Phương cũng cảm thấy rất áy náy
Biểu muội làm ầm ĩ một hồi như vậy đúng là không chừa cho mình chút mặt mũi nào
Hắn vội vàng bước lên trước muốn giành trả tiền
"Để ta đi, hôm nay thật sự là xin lỗi Trương Dịch
"Không cần đâu thầy Trần, coi như bữa cơm này là tôi mời thầy và cô dùng
Nói xong, Trương Dịch liền chuẩn bị đứng dậy rời đi
Mà lúc này, Hứa Tiêu Tiêu nhìn chiếc đồng hồ trên tay Trương Dịch, bắt đầu suy tư
Chiếc đồng hồ này là thật hay giả đây
Trương Dịch chẳng phải là không xe không nhà, không cha không mẹ sao
Hắn, một bác sĩ nội trú quèn, làm sao mua nổi chiếc Rolex mười mấy vạn
Thế nhưng nhìn dáng vẻ lúc hắn thanh toán, mí mắt cũng chẳng thèm nháy một cái..
Lẽ nào hắn là phú nhị đại ẩn mình
Nói mình nghèo chỉ là để khảo nghiệm cô ta
Hứa Tiêu Tiêu càng nghĩ càng thấy có khả năng này
Thế là, cô ta bước nhanh tới nắm lấy cánh tay Trương Dịch
"Bác sĩ Trương..
Chờ một chút đã
Trương Dịch nhíu mày, quay đầu nhìn cô ta một cái, rồi vội vàng gạt tay cô ra
Chỉ thấy Hứa Tiêu Tiêu khôi phục bộ dáng thục nữ ngại ngùng vừa rồi
"À..
bác sĩ Trương, tôi đột nhiên cảm thấy, kỳ thật chúng ta có thể thử tìm hiểu lại một chút thì sao
"Vừa rồi là do tôi quá xúc động, nhưng thật ra thì ba mẹ tôi vẫn luôn mong tôi gả cho người có điều kiện tốt một chút, như vậy có thể bớt chịu khổ, đúng không
"Đương nhiên, nếu như tôi đặc biệt thích người đó, có phải đi theo chịu khổ cũng không sao
"Còn nữa..
Những lời vừa nãy tôi nói chỉ là nhất thời hồ đồ, anh đừng để ý nhé, tôi bình thường..
không phải như vậy đâu
Hai vợ chồng Trần Phương nhìn cảnh tượng này, trên mặt đều lộ vẻ nghi hoặc
Cô nàng này đang làm cái trò gì vậy
Lúc thích, lúc không
Khi thì thấy người ta đẹp trai, khi thì lại chê người ta nghèo
Đến cả vợ Trần Phương cũng chẳng biết nói gì
Thường ngày đúng là không thấy cô em họ này có hai bộ mặt thế này
Lúc này, Trương Dịch không buồn nghe nữa
Hắn giơ tay ngắt lời Hứa Tiêu Tiêu
"Không cần phải nói, trong lòng cô nghĩ gì, tôi đều hiểu rõ cả rồi
Dứt lời, Trương Dịch chỉ ra phía cửa sổ bao gian, nơi có một cửa hàng trà, và nói:
"Có thấy cái cửa hàng kia không
Hứa Tiêu Tiêu không hiểu, nhẹ gật đầu
"Bên trong có trà Long Tỉnh ngàn năm, rất hợp với cô đấy
Hứa Tiêu Tiêu không hiểu gì cả, ngơ ngác há to miệng: "Hả
Ý gì vậy..
Nói xong, Trương Dịch cũng không thèm để ý ánh mắt khó hiểu của Hứa Tiêu Tiêu, quay người rời khỏi phòng ăn
Sau lưng, Trần Phương hình như đã hiểu
Trà Long Tỉnh ngàn năm, chẳng phải là nói Hứa Tiêu Tiêu là đồ trà sao
Haizz
Trần Phương cũng không biết nói gì hơn
Vốn hôm nay là muốn vui vẻ giới thiệu, để hai người trẻ tuổi quen biết thêm một chút
Chứ đâu nói nhất định phải đến với nhau làm gì
Ai ngờ lại thành một màn xấu hổ hết cỡ thế này
Trần Phương trong lòng cũng hơi bực, cầm áo khoác trên bàn lên, chuẩn bị rời đi
"Ê ê anh rể
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái anh Trương Dịch đó rốt cuộc có tiền hay không vậy
Chiếc Rolex trên tay anh ta chắc là thật chứ
Trần Phương lườm cô ta một cái: "Hôm nay anh giới thiệu Trương Dịch cho em quen biết, là muốn hai đứa mình làm bạn trước đã, từ từ tìm hiểu thôi
"Mà người ta cũng chưa chắc đã muốn tiến xa với em đâu
"Em thì hay rồi đấy, trực tiếp làm cái màn xấu hổ quá trời luôn
"Anh nói thẳng cho em biết nhé, Trương Dịch là người có tiềm lực nhất mà anh từng thấy, cho dù bây giờ cậu ấy không có tiền, thì không đến năm năm nữa, cậu ấy sẽ là người mà em ngửa mặt lên trời cũng chẳng với tới nổi đâu
"Tôi..
Hứa Tiêu Tiêu bị những lời này làm cho nghẹn họng
Trương Dịch giỏi đến thế sao
Chẳng lẽ mình đã bỏ lỡ một người có tiềm năng thật ư
Mấy ngày tiếp theo, Hứa Tiêu Tiêu luôn nài nỉ Trần Phương cho cô ta WeChat của Trương Dịch
Trần Phương cũng hỏi ý kiến Trương Dịch
Trương Dịch vừa nghe, vậy thì chắc chắn không cho rồi
Mắc cười, Trương Dịch này còn cần cô ta theo đuổi chắc
Lúc này, tại phòng khám bệnh viện
Trương Dịch nhìn những thanh sô cô la tình yêu trên bàn máy tính, lặng lẽ thở dài
Xem đi, đại gia đây vốn không thiếu người tốt đâu nha
Đinh đinh
Đột nhiên, điện thoại di động vang lên hai tiếng
Trương Dịch lấy ra xem, lại là tin nhắn của Lưu Tử Phi người đã lâu không liên lạc gửi đến
"Anh đi xem mắt rồi à
Trương Dịch ngẩn người
Kì lạ, sao cô ta biết được nhỉ
Chẳng lẽ là Vương Hải Thanh nói
Nhưng Vương Hải Thanh đâu có WeChat của Lưu Tử Phi
Sau đó, Trương Dịch nhấn vào nhóm bạn học
Quả nhiên, thằng cha Vương Hải Thanh này đang nhắn tin trong nhóm
"Sư phụ Trương Dịch, mấy ngày trước anh đi xem mắt thế nào
Cô kia có xinh không
Dưới tin nhắn này, mấy người bạn học khác còn hùa theo trêu chọc
Mao Tuấn: "Ồ
Trương Dịch cũng cần đi xem mắt sao
Chiêm Nghiêm Uy: "Đúng vậy, nhân vật cấp giáo thảo như cậu chắc phải có vô số cô gái theo đuổi ngược chứ
Vương Hải Thanh: "Ôi, tui nhắn nhầm rồi, định nhắn riêng, ai ngờ lại nhắn vào nhóm..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy vậy, trán Trương Dịch nổi lên ba vạch đen
Cạn lời thật sự
Vương Hải Thanh, đúng là thằng heo
Chuyện mình đi xem mắt cả lớp đều biết luôn
Sau đó, nhìn lại tin nhắn của Lưu Tử Phi, Trương Dịch chẳng buồn để ý
Mình có đi xem mắt cũng chẳng liên quan gì đến cô ta cả
Ở bên kia, Lưu Tử Phi đợi rất lâu vẫn không thấy hồi âm
Trong lòng không khỏi bực bội
Còn nhớ trước kia, Trương Dịch sẽ không bao giờ không trả lời tin nhắn của cô
Xem mắt sao
Với vẻ ngoài của Trương Dịch thì không cần xem mắt làm gì
Nhưng mà..
điều kiện của anh ta kém như vậy
Dáng dấp đẹp trai thì có ích gì
Anh ta không có tiền, không có xe, không có nhà, ai mà thèm để ý đến
Nghĩ đến đây, Lưu Tử Phi lại cảm thấy nhẹ nhõm
Với cái kiểu nghèo kiết hủ lậu của Trương Dịch thì xem mắt làm sao mà thành công được chứ
"Cô đang xem cái gì vậy
Từ phía không xa, truyền đến giọng nói bất mãn của Lục Cao
Lưu Tử Phi vội vàng xóa khung chat với Trương Dịch, đáp lời: "Không có gì, đang xem diễn đàn thôi
Thành phố Vân Tỉnh Bảo Sơn là tỉnh lị của tỉnh Vân Tỉnh
Bệnh viện Nhân Dân Vân Tỉnh cũng là bệnh viện tam giáp có đầy đủ nguồn lực y tế nhất của toàn tỉnh
Lúc này, Dương Bình Vĩ đang ở bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt tầng 12 chờ đợi điều gì đó
Thấy ông ta mặt lộ vẻ u sầu, bên cạnh còn ngồi mấy người trung niên nam nữ hơn bốn mươi tuổi
"Cục trưởng Dương, hay là ngài cứ về trước đi
Có gì bên này chúng tôi sẽ lập tức báo cho ngài
Một người đàn ông trung niên trong đó mở miệng nói
Dương Bình Vĩ lại lắc đầu: "Không, thầy Hà là ân sư của tôi, hiện giờ ông ấy xảy ra chuyện lớn như vậy, không nghe bác sĩ nói ông ấy đã chuyển nguy thành an, tôi không an lòng được
"Ai..
Nghe Dương Bình Vĩ nói vậy, những người còn lại cũng không khuyên can nữa
Chẳng bao lâu, cửa phòng chăm sóc đặc biệt mở ra
Chủ nhiệm khoa ICU cùng mấy bác sĩ đi ra cùng nhau
"Chủ nhiệm Vương
Cục trưởng Hà thế nào rồi
Mấy người ở ngoài cửa vội vàng tiến lên hỏi
Biểu tình của chủ nhiệm ICU rất ngưng trọng: "Cục trưởng Hà ông ấy..
không tốt lắm
"Não trái bị teo rút, cộng thêm vị trí khối u phân bố rộng, thậm chí cả động mạch nền cũng bị ảnh hưởng, ca phẫu thuật này có độ khó vô cùng lớn
"Tôi đề nghị là trước tiên chúng ta phải dùng phẫu thuật mô phỏng 3D thử một lần, nếu không được..
thì cũng chỉ có thể điều trị bảo tồn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chủ yếu là vì xét thấy cục trưởng Hà đã 73 tuổi, rủi ro phẫu thuật quá lớn, rất có thể sẽ không qua nổi ca phẫu thuật
Nghe thấy tin này, mấy người trung niên nam nữ sau lưng Dương Bình Vĩ không nhịn được mà đỏ vành mắt
Dương Bình Vĩ trong lòng cũng không dễ chịu chút nào
Hà Kiến Quốc là ân sư của ông, cũng là phó cục trưởng Cục vệ sinh của đời trước thành phố Thiên Hà
Nếu không có Hà Kiến Quốc nâng đỡ thì cũng không có Dương Bình Vĩ của ngày hôm nay
Lúc này, nhìn thấy ân sư ngày xưa bệnh nặng hấp hối, Dương Bình Vĩ cũng suy nghĩ xem làm sao mới có thể giúp ông một tay
Đột nhiên, một gương mặt trẻ tuổi hiện lên trong đầu Dương Bình Vĩ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.