Tô Vân nghe thấy tiếng chuông vang lên
Hắn ngửa đầu nhìn, chỉ thấy một chiếc chuông vàng nho nhỏ đang treo lơ lửng trên đầu hắn
Tầng dưới cùng của chuông vàng, tích tắc, có ba trăm sáu mươi vạch, đang không ngừng xoay tròn
Mà đến tầng giây, cũng có ba trăm sáu mươi vạch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vạch tích tắc xoay một vòng, vạch giây mới tiến lên một vạch
- Đây không phải chuông vàng ta tưởng tượng ra để tính thời gian sao
Sao nó lại xuất hiện
Còn đôi mắt của ta nữa..
Chuyện gì vậy
Tô Vân nhanh chóng tỉnh táo, hắn bình tĩnh lại, tham lam nhìn ngó cảnh sắc xung quanh
- Có thể nhìn thấy những màu sắc này, thật tốt quá..
Nhưng đúng lúc này, bên dưới chân hắn truyền tới những rung động rất nhỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mây cuồn cuộn trôi, Tô Vân cảm thấy người mình đang bay lên theo đám mây trôi, rồi lập tức đứng vững người lại
Lòng hắn rất căng thẳng, nhưng hắn biết có căng thẳng cũng vô dụng, trái lại còn thêm phiền phức cho bản thân
Hắn không biết thứ gì trào ra từ trong đám mây, nhưng hắn biết nơi hắn đứng là an toàn, lúc này nhất định không được tự tiện rời bước
Phía dưới chân hắn vẫn còn đang rung rung, mây mù vẫn đang cuồn cuộn tới phía trước
Tô Vân quay đầu nhìn tòa Thiên Môn kia
- Ta bị một thứ sức mạnh kéo lấy, xuyên qua Thiên Môn đến nơi đây
Như vậy Thiên Môn nhất định cũng có thể mang ta về
Mắt hắn chớp lóe, hắn thầm tính toán trong lòng
- Thiên Môn cách ta ba trượng sáu, nhảy thì chắc chắn không nhảy tới được, chi bằng trong lúc chạy lấy đà ta sử dụng thân pháp Ngạc Long Xuất Uyên trong quyển hạ Ngạc Long Ngâm của Hồng Lô Thiện Biến Dưỡng Khí thiên
Rồi khi nhảy được một nửa, chuyển Ngạc Long Xuất Uyên thành Ngạc Long Phiên Cổn, đầu ở trước, người ở sau, quay tròn toàn bộ để kéo giãn khoảng cách nhảy, lấy tay làm chân tiếp đất, nhảy vào Thiên Môn rồi rời khỏi nơi đây
Hiện giờ ta đang đứng trong mây, không rõ phía trước có gì, nay chỉ có thể lấy bất biến ứng vạn biến vậy
Một lát sau, thứ chở hắn bay lên khỏi đám mây đã để lộ bản thể
Đó là một cây cầu đá cực kỳ dài, dần dần lộ ra khỏi đám mây
Trên cầu đá, sương mù cuồn cuộn chảy xuống hai bên cầu như nước, rơi vào biển mây phía dưới
Trên trán Tô Vân toát ra một giọt mồ hôi lạnh
Lúc này hắn mới nhận ra mình đang đứng rìa phần cầu gãy
Cầu đá này hẳn nối liền với Thiên Môn, nhưng không rõ vì sao chỗ nối với Thiên Môn lại bị gãy, hắn chỉ cần lùi ra sau một bước nữa sẽ rơi xuống khỏi cầu đá
- May mà ta không thử bước ra
Hắn thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận quan sát bốn phía
Trên cây cầu này có rất nhiều cột đá nho nhỏ, bên trên có chạm trổ những chiếc vảy, nhìn kỹ thì thấy cột đá này hệt như móng vuốt của sinh vật nào đó
Mây mù trên cầu tan đi, để lộ ra đường vân giống như lưng rùa khắc trên cầu, mà hai bên lưng rùa còn có hoa văn của đôi cánh
Cây cầu này bị tổn hại khá nhiều chỗ, hệt như vừa trải qua cơn chiến hỏa, thậm chí có nhiều chỗ còn có vết trảo cực lớn, hệt như bị quái vật gì đó trong mây mù dùng móng vuốt sắc nhọn cào qua
Tô Vân quan sát kỹ bốn phía, thấy cầu đá này rất dài, đưa vào tận trong chỗ mây mù lượn lờ, không thấy cuối, hắn thầm nghĩ:
- Khoảng cách trên cầu này cũng đủ để ta chạy lấy đà
Hiện giờ vấn đề duy nhất là ta chưa tu luyện Ngạc Long Ngâm
Muốn tu luyện Ngạc Long Ngâm thì cần quan tưởng ngạc long, coi đó là nền tảng để phát ra lôi âm
Cầu Thủy Kính cũng vẽ một bức tranh về ngạc long, còn dẫn bọn họ đi tìm ngạc long, lắng nghe ngạc long phát ra lôi âm, cũng tiện cho bọn họ quan sát rồi quan tưởng
Tuy Tô Vân không nhìn thấy ngạc long, nhưng nghe được lôi âm của ngạc long đã tạo cho hắn một ấn tượng sâu sắc
Nhưng cũng chính vì hắn không nhìn thấy cho nên hắn không thể nhìn được bức tranh ngạc long do Cầu Thủy Kính vẽ, cũng không được tận mắt nhìn thấy ngạc long
Hắn không thể quan tưởng ngạc long thì cũng không cách nào tu luyện Ngạc Long Ngâm
Đây là vấn đề lớn nhất của hắn, cũng là nguyên nhân mà dù Cầu Thủy Kính có thưởng thức hắn lại có chút chần chừ đối với việc dạy hắn tu hành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong mây mù xa xa, còn có cầu đá không ngừng hiện ra từ trong mây mù, uốn lượn quanh co, hệt như long xà đang duỗi mình trong mây mù
Tô Vân lòng thoáng động, hắn thử dựa vào điều này để suy diễn Ngạc Long Ngâm, nhưng không lâu sau, hắn lập tức từ bỏ
Dù sao cầu đá cũng chỉ là cầu đá, không phải ngạc long thực sự
Cầu đá rõ ràng chỉ cách Thiên Môn có chừng ba bốn trượng, vậy mà hắn không cách nào nhảy sang Thiên Môn được
- Cầu đá này thông tới nơi nào vậy
Tô Vân ngẩng đầu nhìn xung quanh, vẫn không ngừng có cầu đá hiện ra từ mây mù, mà ở nơi còn xa hơn là những tòa tiên sơn đài cao đang lơ lửng
- Quá nửa là những cầu đá thông với những đài cao kia
Ta đi tới đài cao, có lẽ còn tìm được đường ra
Hắn vừa nghĩ đến đây, đột nhiên nhìn thấy một mảng sương mù tan đi, một bóng dáng xuất hiện trên cầu, mặt quay về hướng hắn, một bàn tay thì vịn trụ đá nhỏ trên cầu, tay kia thì giơ tới phía Tô Vân
Năm ngón tay của hắn ta xòe ra, sải bước chân rất lớn, miệng há to, dường như đang cố gắng guồng chân lao đi, hoặc như đang kêu gọi cái gì đó.