Lâm Uyên Hành

Chương 74: Tác Phong Yêu Ma (2)




Khí huyết cuồng bạo của Viên Võ khiến thân thể gã đã cao lớn thêm một thước nữa chỉ trong khoảnh khắc, tay và chân to hơn, đôi mắt đỏ ngầu
Đột nhiên gã nhún chân rồi tung người nhảy vọt lên
Tô Vân cách gã chừng bốn trượng, Viên Võ tung người nhảy lên, rút ngắn khoảng cách giữa gã với Tô Vân lại chỉ còn hơn một trượng
Con vượn hung bạo này đưa ra một bước đệm, vai phải rụt ra sau, kết hợp sức lực ở eo, con vượn lông vàng sau lưng gã cũng tạo ra động tác tương tự, cũng rụt vai ra sau, kết hợp với sức lực phần eo hông, tung một quyền đánh tới
Quyền phong rít gào, cây cối hai bên đường cũng bị tiếng gió kéo theo, tuyết bay lên giữa không trung rồi rơi lả tả xuống
Tô Vân xoay người, hình ảnh rồng sau lưng cũng lượn khắp toàn thân, hắn giơ tay tung ra chiêu thứ nhất của Giao Long Ngâm, Giao Long Xuất Uyên
Các khối cơ bắp trên dưới toàn thân hắn rung rung, đem sức mạnh từ mặt đất truyền vào chân tay, từ chân tay truyền lên thắt lưng, cơ bắp ở eo hông nảy lên, xương sống uốn như giao long đang bò, truyền thứ sức mạnh này vào trong một quyền này của hắn
Một quyền này khiến cơ thể hắn ngả tới phía trước, có vuốt và đuôi rồng do khí huyết biến thành trào ra từ trong cơ thể hắn
Móng vuốt cào lên mặt đất, bốn cái chân rồng phát lực làm cho đòn tấn công này của hắn đạt được sức mạnh tới mức tột cùng, nghênh đón Viên Võ
Sau khi hắn nghiên cứu xương rồng trong Táng Long lăng, lĩnh ngộ và thấu hiểu Giao Long Ngâm đã đạt tới tiêu chuẩn cực cao, dùng hình thái rồng để vận chuyển khí huyết tăng cường thân thể
Đây là trận chiến đầu tiên kể từ khi hắn nghiên cứu xương rồng tới nay
Hắn muốn kiểm nghiệm thành quả những ngày truy nguyên đó của hắn xem thế nào
Nắm đấm của Viên Võ to như bình rượu, lớn gấp mấy lần nắm tay của Tô Vân
Trong tích tắc, nắm đấm của hai người đụng vào nhau
Tuyết đọng hai bên đường như bị vô hình đánh trúng, bông tuyết bay lên giữa không trung
Sắc mặt Viên Võ chợt biến đổi, gã nghe thấy tiếng xương tay của mình chấn động
Tiếng này giòn vang, là âm thanh phát ra khi xương ngón tay giữa vỡ ra, hệt như tiếng vang khi cây búa sắc bén bổ vào củi vậy
Âm thanh này truyền từ trong xương cốt vào trong màng nhĩ của gã, nhanh hơn cả từ không trung rơi vào lỗ tai của gã rất nhiều
Tiếp đó là ngón trỏ và ngón áp út nổ vang, lập tức là tiếng gân và da thịt nơi cổ tay gã đứt phựt
Sức lực vô cùng mãnh liệt này từ xương cổ tay cánh tay truyền tới xương bả vai của gã
Đầu của gã chợt lệch sang bên hệt như bị một con trâu đực biến thành đại yêu đụng phải, đầu óc u mê
Những lực khác thì phân tán từ bả vai tới ba mươi ba xương sống với mười hai chiếc xương sườn, khiến thế tấn công của gã lập tức bị ngừng lại, cơ thể to lớn bị đánh bay ra sau
Gã còn chưa rơi xuống đất thì chợt thấy tuyết hai bên đường nổ tung, bốn đứa trẻ đáng yêu lao ra, túm lấy chân tay gã, thi triển Ngạc Long Phiên Cổn và Giao Long Phiên Cổn ngay giữa không trung
Răng rắc, răng rắc
Bốn tiếng gãy giòn tan vang lên, Viên Võ thấy tứ chi của mình bị vặn gập thành hình bánh quai chèo, lòng trầm xuống
- Quanh năm đánh nhạn, bị nhạn mổ mù mắt
Ta bị mấy tên tiểu quỷ này chơi rồi
Gã nhất thời tỉnh ngộ, Tô Vân để lộ tiền bạc là lợi dụng lòng tham của gã để dẫn gã tới đây
Nếu gã không tham, đương nhiên không sao cả, nhưng nếu gã tham lam đuổi theo định giết người cướp của, như vậy sẽ bị đám người Tô Vân tiêu diệt
Đám người Hoa Hồ từng người tiếp đất
Viên Võ ngã bịch ra sau, lưng chạm đất, chân tay bị vặn cong
- Nơi đây là Viên Gia Lĩnh, ai dám giết ta
Viên Võ quát lên, rồi lạnh lùng nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Viên Gia lão tổ ta tọa trấn trong núi, là bá chủ của nơi đây, giết ta thì các ngươi đừng có hòng..
Vụt
Chân phải của Tô Vân quét qua, kình lực trong cú quét này sục sôi, mạch máu tràn đầy khí huyết cuồng bạo, hệt như một con giao long quẫy đuôi đánh mạnh lên cổ gã
Gân ở cổ Viên Võ vang lên tiếng pằng pằng, cổ vẹo đi, bị chân của Tô Vân đè xuống khiến đầu đánh mạnh xuống đất
Mặt đất rung lên dữ dội
Tô Vân thu chân phải lại, nhanh chóng lục soát người Viên Võ, tìm được một túi tiền Ngũ Thù, mở ra rồi lấy mười đồng Ngũ Thù
Trong túi còn rất nhiều tiền, nhưng hắn không lấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Tiểu Vân ca, hắn lấy của chúng ta hai mươi đồng
Hồ Bất Bình sửa sang lại chiếc mũ tai chó, nhắc nhở
- Mười đồng kia là phí qua cầu, nên đưa
Hắn muốn giết chúng ta, chúng ta giết ngược lại hắn, đây là chính đạo
Giết hắn rồi, không ít người sẽ thoát được cái chết
Tô Vân lại lục được một cuốn sách mỏng từ trong ngực Viên Võ, hắn cúi đầu xem lướt qua, lòng ngẩn ra, rồi lại đặt mười đồng Ngũ Thù kia lên xác Viên Võ, nói
- Ta lấy cuốn sách này, để lại mười đồng mua nó từ ngươi, hai ta không ai nợ ai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn đứng dậy, bốn đứa trẻ bước nhanh đuổi theo hắn
Hoa Hồ hỏi
- Tiểu Vân, đây là sách gì, đáng hẳn mười đồng
Thủy Kính tiên sinh dạy chúng ta mà chỉ thu có một đồng
- Quyển này gọi Tiên Viên Dưỡng Khí thiên
Tô Vân vừa đi vừa giở ra, đáp
- Phần thượng tâm pháp Hàng Phục Tâm Viên, Giá Ngự Ý Mã, Bạo Viên Tọa Đan Điền, rất bất phàm
Phần hạ là Viên Công quyết có sáu thức viên công, chiêu thức cũng rất bất phàm
Thanh Khâu Nguyệt rung đôi tai thỏ
- Vậy cũng không đáng mười đồng
Tô Vân ảo não nói
- Hắn bị chúng ta đánh chết, không mặc cả được
Biết thế thì mặc cả trước rồi hãy đánh chết hắn
Là con người duy nhất ở khu không người này, phong cách hành xử của hắn cũng sớm theo tác phong của đám yêu ma quỷ quái nơi đây
Cần đưa tiền thì nhất định phải đưa, không thiếu một đồng, giao dịch công bằng
Cho dù đối phương đã chết, cũng nhất định phải đưa
Là tiền của mình thì nhất định phải cầm trong tay, nếu bị cướp thì phải giành lại, tuyệt đối không khuất phục
Không phải tiền của mình, cho dù có để trước mặt thì hắn cũng không lấy dù chỉ một đồng
Nguyên tắc của hắn đơn giản mà rõ ràng như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.