Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn

Chương 14: Minh Xảo Cơ




Chương 14: Minh Xảo Cơ
Hoa khôi đầu bảng, họ Minh… Giang Tự vốn định khinh bỉ Khương Chân Thủy vài câu thì chợt khựng lại
Sẽ không trùng hợp đến vậy chứ
- Vị hoa khôi đó tên là gì
- Minh Xảo Cơ
Giang Tự thầm thở phào một hơi, quả nhiên là bản thân đã nghĩ nhiều
Minh Xảo Cơ, cái tên này rất đặc biệt, nếu đã nghe qua chắc chắn sẽ có ấn tượng, không có nghĩa là chưa từng
Giang Tự có một trí nhớ tốt đến “kỳ lạ”, phàm là chuyện đã từng nghe qua đều sẽ ghi nhớ một cách mơ hồ
Giống như ký ức bị cất sâu trong hộc tủ, phủi bụi nhiều năm
Khi nghe nhắc lại sẽ cảm thấy quen thuộc nhưng không thể nhớ ra được
Vậy nên tiêu chuẩn của hắn chính là có quen thuộc hay không, chi tiết đừng hỏi, hỏi cũng vô ích
- Ngươi và vị hoa khôi kia quen biết thế nào
Gương mặt tuấn tú của Khương Chân Thủy hiện lên chút lúng túng:
- Một tháng trước, ta lén trốn ra ngoài tham dự một chợ đêm, vô tình gặp được nàng
Ban đầu chúng ta đều không biết thân phận của nhau, trò chuyện rất hợp ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mãi cho đến khi chia tay, nàng mới tiết lộ danh tính, tặng ta tấm phù truyền tin này
Giang Tự có ngu mới tin lời Khương Chân Thủy
Đi chơi chợ đêm còn phải lén trốn ra ngoài
Lại còn vô tình gặp được danh kỹ đầu bảng
Khương gia là gia tộc kinh thương, không có nhiều lễ nghi, tư tưởng cũng không bảo thủ như đám quan lại, lừa gạt ai chứ
Tất nhiên hắn cũng không có ý định đào sâu chân tướng
Ai mà chẳng từng là thiếu niên, thời niên thiếu làm ra vài chuyện bốc đồng
Không có thâm thù đại hận thì cứ vờ như không biết là được
- Một tháng qua ngươi đều không liên lạc với nàng
Giang Tự liếc mắt liền biết đây là loại phù lục cấp thấp nhất, chỉ dùng được một lần
Cũng không thể yêu cầu một vị kỹ nữ vừa gặp đã tặng phù lục cao cấp được
Thứ này rất đắt đỏ, dù sao phù lục sư chế phù đều là đốt tiền, bán rẻ có khác gì tự đoạn sinh lộ
Khương Chân Thủy cười gượng:
- Không phải ta không muốn…
- Ừm
- Muốn kích hoạt phù lục cần có linh năng…
Giang Tự im lặng
Hắn muốn cười nhưng nhìn vẻ mặt như đang táo bón của Khương Chân Thủy liền cố gắng nhịn xuống
Đạt đến nhị phẩm tu luyện giả mới có thể điều động linh năng
Nhưng chỉ cần nhất phẩm, thể nội ẩn chứa linh năng luyện thể đã có thể thôi động phù lục
Dù sao phù lục đều có khả năng tự hấp thu linh năng đã qua luyện hóa, nhất phẩm tu luyện giả chỉ cần cầm chúng trên tay vài phút là sẽ tự kích hoạt
Có lẽ vị Minh cô nương kia cũng không ngờ rằng Khương Chân Thủy kém đến mức không kích hoạt nổi phù lục truyền âm
Nói ra Giang Tự còn cảm thấy mất mặt thay cho Khương tam thiếu
- Ngươi không biết đi nhờ hộ vệ trong phủ giúp sao
Khương Chân Thủy trừng mắt:
- Hộ vệ trong phủ đều là tai mắt của phụ thân
Nếu để hắn biết ta bí mật liên lạc với một danh kỹ…
Giang Tự thấy tên này một mực quanh co biện hộ liền hỏi thẳng:
- Ngươi có ý với hoa khôi họ Minh kia
Nếu không đã sớm bán lại tấm phù lục này
Ta tin đám sắc lang ngoài kia sẽ trả giá cao để mua nó
Khương tam thiếu, người được xưng là thiên tài, nhận được thư mời từ Lập Đế Học Phủ lại có ý với một danh kỹ thanh lâu… Chậc, nghe thôi cũng thấy thú vị
Nếu không… thúc đẩy thêm một chút
Biết đâu lại tạo thành một giai thoại lưu truyền hậu thế
- Ngươi đừng hiểu nhầm Minh cô nương, tuy nàng là hoa khôi nhưng chỉ bán nghệ không bán thân…
Giang Tự thiếu chút nữa đã viết thẳng hai chữ “không tin” lên mặt
Thời buổi này vẫn có người tin hoa khôi thanh lâu chỉ bán nghệ không bán thân sao
Không nói ngươi xinh đẹp ra sao, tài năng thế nào, nếu chỉ bán nghệ tuyệt đối không leo lên được vị trí hoa khôi đầu bảng
Tuy đám sắc lang kia không tính là thông minh nhưng cũng chưa thiểu năng đến mức bỏ tiền đi nâng đỡ một người không thể chạm tay vào
Không cho bọn hắn chút ngon ngọt đừng mong nhận được ủng hộ
Đây chính là hiện thực
Khương Chân Thủy kiên nhẫn thay người trong mộng giải trình:
- Minh cô nương là thiên tài chân chính, chỉ dựa vào một bộ hạ phẩm pháp môn Vạn Thư Pháp mà trở thành tam phẩm học giả
Nàng thường xuyên mở sân khấu giảng bài, giúp một đám học giả cùng nhau tiến bộ, được bọn hắn nâng đỡ
Lại cộng thêm tu vi tam phẩm, tại Ái Hương Lâu không có ai dám ép nàng tiếp khách
Giang Tự biết Vạn Thư Pháp, đó không phải pháp môn nhập môn của học giả, có thể mua một đồng ba bộ ở bất kỳ cửa hàng sách nào tại Khôn Sơn Thành sao
Bộ pháp môn hạ phẩm này phát huy vô cùng tinh tế đặc điểm của chức nghiệp học giả
Nhập môn bình thường, mỗi bước đều khó tiến, chiến lực khởi điểm kém cỏi
Vạn Thư Pháp yêu cầu người tu tập đọc hiểu đại lượng thư tịch, phải là loại được ghi nhận trên Thông Thiên Thạch Bia
Chỉ cần đọc thuộc lòng, nắm giữ tinh túy bên trong một quyển thư tịch sẽ nhận được thiên địa linh năng phản hồi, chính thức nhập môn học giả
Sau đó một đường tiến lên, mười quyển nhất phẩm viên mãn, trăm quyển nhị phẩm, ngàn quyển tam phẩm
Với người bình thường, đọc thuộc lòng và hiểu hết tinh túy trong một quyển không quá khó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng chục quyển, trăm quyển thậm chí ngàn quyển thì có là đại trí tuệ cũng sẽ mất rất nhiều thời gian
Đến tứ phẩm… chưa từng nghe có ai tu tập pháp môn này đạt đến tứ phẩm học giả
Số lượng thư tịch yêu cầu quá lớn, có thể lên đến hàng vạn
Đây chính là pháp môn hạ phẩm, đơn giản trực quan, không có gì thần diệu, chỉ cần kiên trì không bỏ sẽ có thành tựu dù không cao
Có điều Minh Xảo Cơ dựa vào bộ pháp môn hạ phẩm Vạn Thư Pháp đạt đến tam phẩm đúng là rất lợi hại, trí tuệ không thể xem thường
Nhưng đã đạt đến trình độ đó tại sao không rời khỏi thanh lâu, tùy tiện chọn một thư viện cũng có thể đạt được pháp môn trung phẩm
Khoan đã, tam phẩm học giả…
- Khương Chân Thủy, vị Minh cô nương kia thật sự tên là Minh Xảo Cơ sao
- Đúng vậy
Có lẽ là thật sự nghĩ nhiều
Giang Tự chủ động ném suy nghĩ viễn vông này ra khỏi đầu:
- Ngươi nói học giả đến thanh lâu nghe danh kỹ giảng giải học thuật
Là họa phong của thế giới này sai lệch hay tư duy của ta không theo kịp thời đại
Khương Chân Thủy không muốn nghe Giang Tự bới móc chuyện đời tư của mình nữa, vội vàng nhét phù lục vào tay hắn:
- Mau giúp ta liên lạc với nàng
Linh năng truyền vào, phù lục lập tức tỏa ra ánh sáng trắng dịu nhẹ
Vài giây trôi qua, một âm thanh trong trẻo pha lẫn chút mệt mỏi, u oán vang lên:
- Còn tưởng ngươi đã quên ta rồi
Khương Chân Thủy giật lại phù lục, ho khan một tiếng rồi đáp:
- Thời gian qua có việc gấp không tiện liên lạc
Hiện ta đang ở lầu bốn phòng nghỉ số mười ba, có tiện đến gặp mặt hay không
Một mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Chân Thủy đặc biệt nhấn mạnh hai chữ cuối cùng
Chuyện hắn đến thanh lâu phải giữ bí mật tuyệt đối
Ba người đã là số nhiều, tốt nhất là không có thêm người thứ tư
Phía bên kia im lặng suốt năm phút
Khi lực lượng của phù lục sắp tiêu hao hết mới nghe được lời đáp lại:
- Đợi ta
Phù truyền tin hóa thành từng điểm sáng rồi biến mất
Khương Chân Thủy ngẩng đầu lên mới phát hiện Giang Tự đang nhìn chằm chằm vào mình với vẻ mặt thấu hiểu:
- Thì ra là vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.