Chương 19: Khương Nhị Tiểu Thư Khi đêm xuống, một cỗ xe lớn từ phương xa phi nhanh về phía Khương phủ, để lại vệt lửa dài trên bầu trời
Trong Khôn Sơn Thành, chỉ một vài phương tiện được cấp phép phi hành trong phạm vi thành, và chúng đều có tiêu chí rõ ràng, rất dễ nhận diện
Cỗ xe được kéo bởi yêu thú hệ hỏa, để lại một vệt lửa dài đặc trưng của Khương Nhị, Khương Tịch Dao
Đây là quà tặng của phủ thành chủ Khôn Sơn Thành khi chúc mừng nàng nhập học tại học viện Chu Đế
Thuở ấy, quan hệ giữa Khương gia và phủ thành chủ vẫn còn khá tốt
Xe dừng trước Khương phủ, hai bóng người nhanh chóng bước xuống, giao phó mấy câu với hộ vệ gác cổng rồi vội vàng đi vào trong
Giang Tự nhận được thông báo từ người hầu liền đứng dậy vuốt phẳng y phục
Suy nghĩ giây lát, cuối cùng quyết định chỉ mang theo một tấm thẻ gỗ
Đây là thứ hắn rảnh rỗi ngồi làm vào lúc chập tối, là danh thiếp dùng trong tu luyện giới
Biển hiệu lớn chỉ hợp khi bày sạp hàng, gặp khách hàng mục tiêu đương nhiên phải chọn thứ gọn nhẹ
Ngọc phù mới là lựa chọn phù hợp, chế tác thành linh cụ lại càng tốt hơn
Nhưng vấn đề là Giang Tự không đủ tiền..
Còn chưa đến đại sảnh, Giang Tự đã nghe được âm thanh “xé lòng” của Khương Chân Thủy
Khác với khi bị Khương Diệp Ngư đánh, chủ yếu là uất ức cầu xin tha thứ, âm thanh lần này rất thảm thiết
Nói ra thì có vẻ thô bỉ, nhưng cảm giác thật sự giống như heo bị chọc tiết vậy..
Đặt chân vào đại sảnh, Giang Tự lập tức nhìn thấy Khương Chân Thủy đang co ro thành một cục nằm trên mặt đất, cả người cuộn tròn cố che đi các vị trí yếu hại
Lúc này, một thiếu nữ đang cưỡi trên người hắn, hai tay vung quyền, mỗi lần đánh xuống liền vang lên từng tiếng nổ lớn, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy mặt mũi đau nhức
- Cho ngươi đi thanh lâu
- Cho ngươi giết người
- Cho ngươi XXX..
Phu thê Khương Tuyệt và Khương Diệp Ngư ngồi ở ghế chủ tọa che mặt không dám nhìn
Nữ nhi bạo lực không phải ngày một ngày hai, bọn hắn cũng vô pháp can ngăn
Vả lại lần này Khương Chân Thủy hành sự quá lỗ mãng, khiến Khương gia lộ ra sơ hở để người khác lợi dụng
Hắn là thiên tài, tuổi còn trẻ, tương lai có vô hạn khả năng
Nhưng nếu không rèn luyện tốt tâm tính, sớm muộn cũng gây ra đại họa, dạy dỗ một chút cũng tốt
Hai người nhỏ giọng trò chuyện:
- Sẽ không đánh chết chứ
- Yên tâm, Tịch Dao tự có nặng nhẹ
Nhìn thì rất nghiêm trọng nhưng không thương tổn đến gân cốt, tối đa là gãy vài chiếc xương sườn
Gần đây tiểu tử này càng lúc càng phách lối, nếu cứ để mặc như vậy thả hắn vào Lập Đế Học Phủ sớm muộn cũng bị đám siêu cấp thiên tài kia chơi chết
Đám người hầu kia thế nào rồi
- Đều đã sắp xếp xong, nhanh nhất ba ngày mới có thể trở về
Trong Khương phủ có không ít người hầu, hộ vệ là nội gián do các thế lực khác cài vào, chủ yếu là vì thấy bọn hắn phất lên quá nhanh nên muốn thăm dò kiểm soát
Từ các gia tộc, thương hội đối thủ cho đến người của phủ thành chủ đều có..
Khương Tuyệt và Khương Diệp Ngư đều biết nhưng không đuổi đi, sợ bứt dây động rừng, đối phương sẽ lại phái người khác trà trộn đến
Còn không bằng cứ để bọn hắn làm việc trong phủ, có chuyện cần giữ bí mật liền phái ra ngoài
Sáng nay khi vừa biết tin Khương Chân Thủy gây chuyện, đám nội gián này đều bị Khương Diệp Ngư điều đi hết
Hiện tại trong phủ đều là thân tín có thể tin tưởng được
Giang Tự không chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt này, từ khi bước vào ánh mắt đều đặt trên người Khương Tịch Dao
Mái tóc đỏ dài qua vai, bộ y phục bó sát tuy không hở hang nhưng đã tinh giản hết các chi tiết thừa thãi để phù hợp cho việc vận động, gương mặt xinh đẹp có bảy phần tương đồng với Khương Sơ Tình, tỏa ra khí chất hào sảng như bậc nữ hiệp giang hồ
Khó trách lần đầu Khương Chân Thủy nghe hắn miêu tả về Khương Tịch Dao liền một mực phủ nhận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây nào có phải dáng vẻ tiểu phú bà hiền lành ít nói, chi tiền mạnh tay
Rõ ràng là một thiếu nữ thanh xuân tràn đầy sức sống, tính cách nóng nảy bạo lực..
Thật đáng sợ
Nhưng dung mạo này hoàn toàn trùng khớp, hẳn là không nhận sai người
Lẽ nào đây mới là dáng vẻ vốn có của nàng
Phát hiện Giang Tự đã đến, dục vọng cầu sinh của Khương Chân Thủy bùng cháy mãnh liệt:
- Cứu..
cứu..
ta..
Khương Tịch Dao thoáng dừng tay, quay đầu nhìn người vừa đến:
- Ngươi là ai
Trong tin tức truyền đến chỉ nói Khương Chân Thủy đến thanh lâu, lại còn vì chút mâu thuẫn nhỏ mà hại chết người, hoàn toàn không nhắc đến Giang Tự
Vì sao không có..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chuyện này phải hỏi Khương Sơ Tình
Người chịu trách nhiệm dùng phù lục truyền tin là nàng
Giang Tự bình tĩnh bước lại gần, lấy ra thẻ gỗ đưa đến trước mặt Khương Tịch Dao:
- Tại hạ Giang Tự, Giang trong giang hồ lãng khách, Tự trong tiêu dao tự tại
Mỹ nữ, mời tư vấn
Khương Tịch Dao:
Khương Tuyệt: ??
Khương Diệp Ngư: ..
Người không biết mờ mịt, người biết cạn lời
Trong đại sảnh chỉ còn lại âm thanh rên rỉ của Khương Chân Thủy
Khương Tịch Dao ngơ ngác nhận lấy thẻ gỗ, mặt trước khắc hai chữ “Tư Vấn” mặt sau là “Giang Tự” dưới góc còn có hai chữ nhỏ “Chuyên Viên”
Cách dùng từ khá lạ, nhưng đọc xong vẫn có thể hiểu một cách gần đúng
Suy nghĩ đầu tiên của nàng chính là lừa đảo
- Là hắn mời người đến đây
“Hắn” ở đây đương nhiên là Khương Chân Thủy
Ngoại trừ tên đệ đệ vô dụng cả ngày rảnh rỗi này, Khương gia không có ai lại đi mời một kẻ lừa đảo về nhà
Cộng thêm lời cầu cứu khi này..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giang Tự không giải thích, hắn cúi đầu nhìn Khương Chân Thủy, chút lòng trắc ẩn ít ỏi nổi lên:
- Khương Sơ Tình đã đi lo liệu chuyện này
Có thể đợi nàng trở về lại tiếp tục hay không
- Ngươi nghĩ mình có tư cách ra lệnh cho ta
Không đúng, một mình Khương Chân Thủy làm sao lẻn vào Ái Hương Lâu giết người, là ngươi thông đồng với hắn
Giang Tự thoải mái thừa nhận:
- Là ta
Tối qua..
Lời còn chưa nói hết, một quyền mang theo hỏa diễm đã đánh thẳng về phía hắn
Khác với Khương Chân Thủy chỉ là nhục quyền bình thường, Khương Tịch Dao đối phó với người ngoài đều vận dụng linh kỹ, tuyệt không nương tay
Đây là kẻ đã dẫn dắt đệ đệ nàng làm chuyện xấu, mặc kệ bên trong có ẩn tình thế nào, đánh trước lại nói
Khương Chân Thủy méo mặt, bất đắc dĩ tránh sang một bên
Khương Tịch Dao thấy hắn né đòn không những không tức giận mà càng thêm hưng phấn, tạm thời buông tha Khương Chân Thủy lao lên tấn công
Hỏa quyền như cơn mưa trút xuống nhưng không một cái nào chạm được vào góc áo Giang Tự
Sự hưng phấn của Khương Tịch Dao dần chuyển sang bực bội
Nàng thích đánh người, cũng không ngại chiến đấu với đối thủ mạnh
Nhưng tên Giang Tự này từ đầu đến giờ chỉ toàn tránh né
Cảm giác dù cố gắng cỡ nào cũng không thể chạm đến đối thủ thật sự rất khó chịu
- Chỉ biết trốn
Giang Tự cười khổ
Hắn không trốn thì còn có thể làm gì
Lẽ nào lại đi đánh khách hàng
Đạo đức nghề nghiệp không cho phép Giang Tự làm như vậy
Vả lại..
Khương Tịch Dao vốn nóng tính
Khi cơn phẫn nộ dâng cao, lý trí bị lấn át, hỏa diễm từ song quyền dần ngưng tụ thành một con cự lang cao hơn ba mét
Nhiệt lượng bức người tỏa ra, vài bức thư họa trưng bày bốc cháy
Khương Tuyệt hoảng sợ đứng dậy hô lớn:
- Mau dừng tay.