Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn

Chương 64: Minh Hoàng Thạch




Chương 64: Minh Hoàng Thạch Giang Tự không quá đỗi ngạc nhiên
Bách Linh Tông ắt hẳn có móc nối với phủ thành chủ
Còn về việc Chu Bằng Viễn đã tự mình tưởng tượng ra thân thế của Giang Tự thế nào, rồi lại tiết lộ bao nhiêu cho trưởng lão Bách Linh Tông thì vẫn còn là ẩn số
Thế nhưng điều đó chẳng mấy quan trọng, hắn vốn không có ý định gặp mặt tên kia
Chỉ là… chuyện này có liên quan gì đến thư tiến cử của Minh Ly đây
- Cho nên
Ngươi có thể thẳng thắn nói ra hay không
Ngôn ngữ là thứ dùng để giao tiếp, để trao đổi thông tin, chứ nào phải để đ·á·n·h đố làm khó người khác
Khương Sơ Tình đáp lời:
- Ta cần ngươi gặp vị trưởng lão đó để lấy một vật gọi là Minh Hoàng Thạch
- Minh Hoàng Thạch ư
Khương Sơ Tình tưởng chừng hắn không biết đó là vật gì, bèn kiên nhẫn giảng giải:
- Minh Hoàng Thạch là một loại đá cực kỳ hiếm có nhưng lại không có quá nhiều công dụng
Tính đến thời điểm hiện tại, công năng lớn nhất của nó mà các học giả đã nghiên cứu ra được là dùng để xoa dịu yêu thú
Tuy nhiên, hạn chế của nó khá lớn, chỉ có hiệu quả với những yêu thú cấp thấp, còn từ trung tam phẩm trở lên hoặc đã sinh ra linh trí thì đều vô dụng…
Hiếm khi Khương Sơ Tình nói nhiều đến vậy, song lại bị Giang Tự c·ắ·t ngang:
- Có phải là loại đá màu trắng ngả vàng một chút, cực kỳ c·ứ·n·g nhưng khi nghiền thành bụi vẫn không thể dung luyện với tài liệu luyện khí hay không
Khương Sơ Tình im lặng, bụng thầm nghĩ: nếu ngươi đã biết thì còn bắt ta nói nhiều đến thế làm gì
Giang Tự xem sự im lặng của nàng là lời đồng ý
Hắn nhìn chằm chằm vào Khương Sơ Tình, sau vài giây mới chợt tỉnh ngộ:
- Là Mộc Duyên đã yêu cầu ngươi đi thu thập thứ này sao
Khương Sơ Tình gật đầu
Sơn môn Bách Linh Tông và học viện Thanh Thủy nằm cách kinh thành chẳng xa, được tính là phần kéo dài của kinh thành
Nàng dự định khi kỳ nghỉ kết thúc sẽ trở về đó
Nhưng thật trùng hợp, vị trưởng lão kia lại vừa vặn đến Khôn Sơn Thành
Đây chính là cơ hội tốt để lấy Minh Hoàng Thạch
Nàng vốn định tự mình làm, nhưng Giang Tự vừa về liền tìm cách đẩy sang cho hắn
Người này luôn mang lại cảm giác không gì là không thể làm được
Khương Sơ Tình vẫn luôn quan s·á·t, muốn dò xét xem giới hạn năng lực của hắn nằm ở đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giang Tự chợt thở dài:
- Không so sánh sẽ không có tổn thương
Đột nhiên muốn gặp tên đó sớm một chút
Hai người ít tiếp xúc nên vẫn chưa quen với việc Giang Tự thỉnh thoảng lại thốt ra vài câu khó hiểu
Nhưng các nàng không lỗ mãng hỏi lại ngay như Khương Chân Thủy mà lặng lẽ suy ngẫm
“Sớm gặp”… là muốn gặp lại cố nhân hay một người mà hắn sẽ phải gặp trong tương lai
Giang Tự thấy hai nàng không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm vào mình liền cảm thấy hơi khó hiểu:
- Ta nói gì sai sao
Khương Sơ Tình khẽ lắc đầu, tùy tiện hỏi một câu:
- Ngươi có biết sư phụ định làm gì với thứ đó hay không
Giang Tự gật đầu:
- Minh Hoàng Thạch vốn là mảnh vụn của Thông t·h·i·ê·n Thần Thạch, được tạo thành khi ba tộc phân chia thần vật, phân tán khắp Chu t·h·i·ê·n Giới
Do không còn kết nối với vận số các tộc, lực lượng của chúng đã sớm tiêu hao hết, chỉ còn là những tảng đá phổ thông
Trừ việc đặc biệt c·ứ·n·g ra thì không còn công dụng nào khác
Nhưng…
Hắn cố ý kéo dài chữ “nhưng” rồi dừng lại, sau đó chợt hỏi một câu:
- Pháp môn ngươi tu luyện là Vô Đạo Kinh phải không
Đáy mắt Khương Sơ Tình thoáng hiện lên nét ngạc nhiên, nhưng lại tức thì trở lại vẻ lạnh nhạt:
- Phải
- Pháp môn này hẳn là do ngươi tự mình lựa chọn
Mộc Duyên cũng vì vậy mới thu nhận ngươi làm đệ t·ử chăng
- Đúng vậy
Giang Tự gật gù, vẻ mặt hiện rõ bốn chữ “ta biết ngay mà”
Lần trước chữa trị cho nàng nên không xem kỹ, giờ đây kết nối các chi tiết, mọi thứ liền trở nên hợp lý
Có điều, hiện tại xem ra Khương Sơ Tình vẫn chưa biết Minh Hoàng Thạch có ý nghĩa thế nào đối với nàng
Minh Ly đã tìm ra con đường của mình sớm hơn dự kiến, cũng không thể để Khương Sơ Tình tụt lại phía sau được
- Bản mệnh của Vô Đạo Kinh là Vô Đạo k·i·ế·m
Cả hai thứ này đều không có phẩm cấp cố định, mạnh yếu phụ thuộc vào người tu luyện
Với t·h·i·ê·n phú của ngươi, Vô Đạo Kinh khởi đầu thấp nhất cũng là pháp môn trung phẩm, tương lai đạt thượng phẩm, thậm chí siêu việt cũng không phải là không thể
Vấn đề nằm ở Vô Đạo k·i·ế·m, thứ này có một điểm khá đặc biệt
- Sau khi ngưng luyện thành công, Vô Đạo k·i·ế·m sẽ không p·h·át triển th·e·o tu vi của chủ nhân
Hiện tại có lẽ ngươi còn chưa cảm nhận được, nhưng càng chạm gần đến ngưỡng cửa ngũ phẩm sẽ càng thấy bản mệnh không còn theo kịp mình nữa
- Khi đó ngươi cần dung hợp bảo vật tế luyện lại một lần nữa để kích hoạt “thiên tính” cho bản mệnh này, giúp nó lột x·á·c hoàn toàn
Đặc tính của bảo vật dung hợp sẽ định hình năng lực của Vô Đạo k·i·ế·m, cũng ban cho nó một danh tự mới
- Ta nghĩ đạo sư Mộc Duyên hiểu rõ điều này
Hắn đã nghiên cứu rất lâu trước khi quyết định chọn Minh Hoàng Thạch
Đây là một quyết định khá mạo hiểm nhưng cũng rất sáng suốt
Vô Đạo k·i·ế·m không cần một bảo vật quý hiếm sở hữu sức mạnh to lớn, nó chỉ cần một thứ làm vật dẫn, định ra con đường p·h·át triển trong tương lai
Khương Sơ Tình kiên nhẫn đợi hắn nói xong mới hỏi:
- Ngươi hiểu Vô Đạo Kinh ư
Minh Ly bổ sung thêm:
- Cả Vạn p·h·áp Chân Giải nữa
Giang Tự thoải mái nói:
- Chuyện nhỏ không đáng nhắc đến
Dù sao ta cũng không biết nội dung pháp môn tu luyện, đọc hiểu nắm bắt vài chi tiết liên quan lại khá đơn giản
- Ngươi đọc được ở đâu
Giang Tự chủ động bỏ qua câu hỏi này
Hắn thản nhiên đồng ý:
- Ta giúp ngươi lấy Minh Hoàng Thạch, ngươi viết thư tiến cử
Thỏa thuận như vậy đi
Nếu Khương Chân Thủy không bị hiến tế, Minh Ly và Khương Sơ Tình đều sẽ chịu ảnh hưởng
Lần này Giang Tự giúp hai nàng bớt được không ít đường vòng, xem như bù đắp
Thành tựu tương lai hẳn là không sai biệt nhiều
Khương Sơ Tình lấy bức thư đã chuẩn bị sẵn đưa cho Minh Ly rồi xoay người bước đi
Khi thân ảnh nàng biến m·ấ·t, âm thanh lạnh nhạt vang lên:
- Bảy giờ tối nay, Minh Nguyệt Cư
Giang Tự không nói gì, cúi đầu nhìn bức thư trên tay Minh Ly
Qua một hồi lâu, hắn chợt thở dài:
- Các ngươi tính kế ta ư
Minh Ly lắc đầu:
- Ta không biết nàng đã sớm chuẩn bị
Có lẽ dù ngươi không đến, nàng vẫn sẽ giao thư tiến cử cho ta
- Cho nên
Ta đến đây làm gì
- Mười hoàng kim
- …
Vẫn có cảm giác bản thân vừa làm chuyện vô nghĩa, nhưng tiền thì sẽ không lừa người
Ba mươi hoàng kim nằm yên trong túi đồ khiến tâm lý Giang Tự được an ủi phần nào
Hắn tự nhắc nhở bản thân vẫn còn là thiếu niên, thiếu niên nên ngây ngô một chút
Bị lừa gạt cũng chẳng sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã lấy được thứ mình cần, Minh Ly nhanh chóng rời khỏi Khương phủ, trở về chuẩn bị thu xếp hành lý
Nàng không quên lưu lại một lá thư trên bàn, khi Khương Chân Thủy đến tìm sẽ đọc được
Giang Tự kiên nhẫn quan s·á·t tất cả, đợi Minh Ly làm xong hết mới cất tiếng:
- Thật sự không muốn gặp mặt chào từ biệt sao
- Không cần thiết
- Có chút t·à·n nhẫn
- Đau buồn chỉ là nhất thời
Hắn sẽ sớm hiểu ra, tình cảm giữa chúng ta không sâu đậm đến như vậy
Minh Ly nói xong liền lấy ra một chiếc hộp gỗ đưa cho Giang Tự
- Quà tạm biệt ư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giang Tự định mở ra thì bị nàng dùng một tay đè xuống:
- Giúp ta an ủi Khương Chân Thủy
Khi nào hắn vượt qua được thứ này sẽ là của ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.