Chương 65: Tin Tưởng
Không phải quà tạm biệt, mà là tiền công ứng trước
Giang Tự khẽ gật đầu, nhét hộp gỗ vào túi đồ đã đầy ắp, sắp tràn ra ngoài của mình
Cả ngày đeo thứ này trên lưng cũng có chút bất tiện, sức chứa lại hạn chế, dự tính mua một vật phẩm trữ vật không gian lại được đưa lên đầu danh sách ưu tiên
Thấy Giang Tự nhận đồ xong vẫn đứng đó, Minh Ly nghi hoặc hỏi:
- Ngươi định ở lại dùng bữa tối với ta sao
Giang Tự đang lơ đãng, thuận miệng đáp:
- Ngươi quên rồi sao, lát nữa ta còn phải đến Minh Nguyệt Cư gặp tên trưởng lão nào đó của Bách Linh Tông
Hắn nói đến đây liền khựng lại, đã nghe ra ý tiễn khách của nàng:
- Thế nào
Không chào đón
Nữ nhân đều thích qua cầu rút ván như vậy
Minh Ly khẽ cười, kéo một chiếc ghế trống qua cho Giang Tự
Đây chỉ là căn nhà nàng thuê tạm đợi đến hôn lễ, bên trong không có quá nhiều vật dụng sinh hoạt, sau khi thu dọn lại càng thêm trống trải
Trong nhà không trà không rượu, chỉ có một ấm nước sôi để nguội
Không biết vì sao Giang Tự lại có cảm giác Minh Ly hiện tại còn thảm hơn khi hắn dựng sạp hàng tư vấn
Ý nghĩ này vừa hiện, Giang Tự buộc miệng cảm thán:
- Tài năng xuất chúng, mệnh đồ nhiều thăng trầm
Minh Ly ngồi vào ghế đối diện, cười nhẹ hỏi:
- Đang nói về ta sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giang Tự định thần lại, bất đắc dĩ nói:
- Ta không biết về cuộc đời các ngươi, chỉ là nghe được vài thứ từ nơi khác
Nhưng khi tiếp xúc trực tiếp đúng là nhập cảm hơn nhiều
Minh Ly bắt trọng điểm cực kỳ chuẩn:
- Các ngươi
Ta và Khương Sơ Tình sao
Giang Tự hơi ngạc nhiên:
- Ngươi đã biết được gì
Minh Ly lắc đầu:
- Luôn có cảm giác ngươi đặt ta và nàng ngang hàng, không ngừng so sánh đối chiếu
Khương gia có ba vị thiên tài, Khương Chân Thủy mới là người được đánh giá cao nhất nhưng người ngươi xem trọng lại là đại tiểu thư
Trong mệnh số mà ngươi biết Khương Tịch Dao và Khương Chân Thủy không đi được đến cuối cùng
Giang Tự khẽ cau mày, bộ não vốn lười biếng thích nhường việc cho tay chân đột nhiên vận chuyển mãnh liệt:
- Tên kia cũng đã tìm đến ngươi
- Nhận ra rồi
- Chỉ là cảm giác
Nhưng ngươi tiếp nhận khái niệm này quá nhẹ nhàng
Người khác đều sẽ không dễ tin tưởng số mệnh, dù có là dự ngôn sư nói ra thì khả năng sai lệch vẫn rất lớn
Ta nghĩ hắn đã cho ngươi xem thứ gì đó có đúng không
Minh Ly gật đầu:
- Tôn Ngự đến tìm ta, ban đầu là muốn thông qua ta thuyết phục Khương Chân Thủy
Sau đó hắn đổi ý muốn mời ta đến Thái Linh Thánh Địa
Đó là thế lực nhất phẩm, nội tình không thua kém gì mười đại học viện
Một Thái Linh Thánh Địa đưa ra lời mời và một học viện Thánh Thủy chưa chắc vào được, ta đã nghiêm túc cân nhắc về chuyện đó
- Đã quyết định rồi
- Ngươi nói Vạn Pháp Chân Giải là pháp môn hợp với ta nhất
Ta tin ngươi
Giang Tự thoáng sững người
Lời này từ miệng nàng nói ra luôn có cảm giác không thích hợp
Sẽ không phải là tình huống kinh điển đó chứ
- Ngươi…
- Ta sẽ thử đi con đường mà ngươi chọn
Nếu không chẳng phải đã lãng phí ba mươi hoàng kim phí tư vấn sao
Giang Tự định nói là với thiên phú của nàng và nội tình của Thái Linh Thánh Địa, tìm một pháp môn phù hợp cũng không khó
Nhưng nghĩ kỹ lại tông môn kia không đi được đường xa
Vả lại pháp môn có tốt thế nào cũng không sánh được với Vạn Pháp Chân Giải
Tại Chu Thiên Giới, chỉ cần tương thích được với pháp môn cấp siêu việt, đó chắc chắn là lựa chọn tốt nhất, không có một trong
- …Cũng không nhiều lắm
Minh Ly cười nhẹ:
- Lần này đến kinh thành không biết sẽ gặp phải chuyện gì, ta phải tiết kiệm
Lời nói rất hợp lý, nhưng từ miệng phú bà gia thân bốn chữ số như nàng nói ra lại chẳng hợp lý chút nào
Nàng nói đến đây chợt thu lại nụ cười trên miệng, giọng nói tràn đầy kiên định:
- Ta không tin định mệnh, thứ gì nắm trong tay mới là thật
Nhưng vì tương lai ngươi vẽ ra rất đẹp nên ta muốn biến nó thành sự thật
Giang Tự khẽ thở dài, cũng đã hiểu được phần nào suy nghĩ của nàng
Hắn đưa tay về phía trước:
- Con đường này sẽ không dễ dàng, chúc ngươi có thể kiên trì đến cuối cùng
Minh Ly nhìn bàn tay đang vươn về phía mình, tỏ vẻ nghi hoặc rồi nhanh chóng hiểu ra
Người này đôi khi sử dụng từ ngữ rất kỳ lạ, cách chào tạm biệt cũng khác người
Dù nền văn minh nhân tộc tại Chu Thiên Giới đã được các học giả phát triển đến trình độ hiện đại nhưng tư tưởng vẫn còn khá phong kiến
Nam nữ phải hạn chế tiếp xúc da thịt, hành động bắt tay thế này không hợp với lễ nghi
Do dự thoáng chốc, Minh Ly cũng đưa tay ra, chạm nhẹ rồi lập tức thu lại
Sau đó…
Giang Tự bị đuổi ra ngoài mà chẳng hiểu đầu đuôi thế nào
Không phải chỉ là bắt tay chào tạm biệt thôi sao
Vấn đề chắc chắn không nằm ở hắn
Ừm, có lẽ Minh Ly chỉ muốn yên tĩnh một mình trước khi rời khỏi tòa thành nơi nàng đã sinh ra và lớn lên
Nữ nhân thường hay đa sầu đa cảm…có lẽ vậy
Do dự trong giây lát, Giang Tự vẫn quyết định lấy hộp gỗ trong túi đồ ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nắp hộp mở tung, bên trong là một chiếc hộp nhỏ vừa đủ nằm gọn trong bàn tay cùng một mảnh giấy với nét chữ thanh thoát tao nhã: “Không được xem trộm”
Giang Tự nhăn mặt, cầm lấy hộp gỗ nhỏ, cuối cùng vẫn quyết định ném nó trở về túi đồ
Hắn xoay người nhìn về phía ngôi nhà nhỏ đã đóng chặt cửa từ bên trong, khẽ lắc đầu than thở:
- Không hổ là Ly Đế, còn đoán được ta sẽ lén xem trước
…
Ngồi một mình trong phòng, Minh Ly thầm thở ra một hơi, cuối cùng cũng có thời gian yên tĩnh để bình tâm trở lại
Quyết định nàng đưa ra ngày hôm nay tuy đã được cân nhắc từ trước nhưng vẫn có phần nóng vội
Đây là đại sự liên quan đến cả đời người, dù kéo dài thêm mười ngày nửa tháng cũng là bình thường
Minh Ly không tin vào mệnh số, chỉ nhìn nỗ lực bản thân, thứ gì tự mình đạt được mới là của mình
Vậy nên ngoại trừ ban đầu bị cuốn theo Khương Chân Thủy, khi bình tĩnh lại, nàng đã định từ bỏ hôn sự này
Nương nhờ Khương gia trong ánh mắt khinh bỉ của những người khác chưa bao giờ là điều nàng hướng đến
Minh Ly muốn rời Ái Hương Lâu, truy cầu những thứ cao xa hơn, hôn nhân không nằm trong số đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ là gặp gỡ đôi lần, trò chuyện vài câu, cảm thấy hợp ý nên tặng một tấm linh phù truyền âm
Ở mức độ này chỉ có thể xem là bằng hữu mà thôi
Cũng không biết khi đó nàng bị thứ gì che mắt mà lại đến tận Khương phủ cùng hắn cầu xin gia chủ Khương gia…
Lời của Giang Tự khi đó đã có tác động rất lớn đến suy nghĩ của nàng
Minh Ly tin tưởng bản thân, nhưng đó là lần đầu tiên có người còn tin tưởng năng lực của nàng hơn cả chính mình
Cảm giác đó rất khác, hơn tất cả những lời động viên nàng từng nghe được từ đám học giả thường đến Ái Hương Lâu hay Khương Chân Thủy
Vậy nên khi hắn đưa ra đề nghị học viện Thanh Thủy và Vạn Pháp Chân Giải, nàng liền bất giác tin rằng đó là lựa chọn tốt nhất, thậm chí không tiếc từ chối đề nghị từ Tôn Ngự
Rất thiếu lý trí, không giống Minh Ly chút nào, nhưng nàng không lo lắng hay tiếc nuối mà vẫn tràn đầy chờ mong vào tương lai
Nhìn qua ô cửa sổ thấy sắc trời dần tối đi, cũng sắp đến thời điểm khởi hành rồi.