Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn

Chương 67: Mặc Thiên Tôn Kinh Thế Thương




Chương 67: Mặc Thiên Tôn Kinh Thế Thương
Nếu lùi lại mười vạn năm trước, phát hiện bí cảnh sẽ là chuyện động trời thu hút vô số thế lực liều mạng tranh đoạt
Hiện nay các bí cảnh vẫn có giá trị của chúng, được nhiều người săn đón nhưng đã không còn sức hấp dẫn mãnh liệt như trong quá khứ nữa
Nguyên nhân bắt nguồn từ Bách Tộc Chiến
Trận chiến đó khiến hàng trăm chủng tộc diệt vọng, vô số đại năng ngã xuống
Số lượng bí cảnh mà bọn hắn lưu lại nhiều không đếm hết
Có động phủ đại năng, có bí cảnh tông môn truyền thừa, cũng có bí cảnh yêu cầu huyết mạch dành riêng cho tàn dư các tộc thất bại trong trận chiến, chờ ngày tro tàn tái sinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Động phủ đại năng có số lần sử dụng hạn chế, thường thì chỉ qua ba đến năm lần bảo vật bên trong sẽ bị vơ vét sạch sẽ
Trong động phủ có nhiều cạm bẫy, cấm chế hay thủ hộ vệ
Mức độ nguy hiểm cao, cơ duyên phong phú
Bí cảnh tông môn truyền thừa là loại dùng được nhiều, thậm chí vô số lần, thích hợp rèn luyện tân nhân, thu được truyền thừa thượng cổ
Các bí cảnh này thường có tính chu kỳ, cứ cách một khoảng thời gian cố định lại mở ra, có hạn chế tu vi, tuổi tác và sẽ đóng lại khi kết thúc
Bí cảnh huyết mạch truyền thừa đa phần là cạm bẫy chết người, thập tử vô sinh
Chỉ có tàn dư của tộc đó hoặc siêu cấp đại năng mới có tư cách tiến vào
Vì bí cảnh chia làm nhiều loại nên thiên quốc và Lập Đế Học Phủ đã đưa ra quy tắc thống nhất
Khi phát hiện bí cảnh phải lập tức báo lên triều đình hoặc học viện, học phủ gần nhất
Bên trên sẽ phái ra học giả hoặc kỳ môn sư đến kiểm tra, đưa ra kết luận về loại bí cảnh và các yêu cầu tương ứng, thống nhất thời gian tiến vào
Lần đầu tiên vào bí cảnh sẽ ưu tiên quốc gia sở tại, nếu nằm ở biên giới giáp ranh thì mỗi bên đều được phân danh ngạch tương đương
Ngoài ra còn có vô số quy tắc liên quan đến tranh đoạt, phân chia bảo vật…
Lần này bí cảnh bị phát hiện lại giáp với lãnh địa yêu tộc
Đây không phải cơ duyên đơn thuần mà là một trận chiến đẫm máu
Kể từ Bách Tộc Chiến, ba tộc đã kết xuống huyết hải thâm thù, theo thời gian ngày càng sâu nặng hơn, chỉ đợi đại thế đến lại buông tay chém giết, tìm ra bá chủ của Chu Thiên Giới
Theo quy tắc, bí cảnh này nhân tộc có hai phần, yêu tộc một phần
Nhìn qua thì nhân tộc có số lượng áp đảo nhưng yêu tộc cũng không dễ đối phó, hơi bất cẩn liền rơi vào vạn kiếp bất phục
Là quốc tông, Bách Linh Tông không thể trốn tránh trách nhiệm
Mười danh ngạch vừa là cơ hội vừa là trọng trách bọn hắn phải gánh vác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế hệ trẻ của Bách Linh Tông không thiếu thiên tài nhưng không có ai thật sự nổi bật, đủ sức dẫn dắt đệ tử tông môn vượt qua bí cảnh
Giang Tự và Tôn Ngự đều là lựa chọn tốt
Xưa nay đệ tử tông môn ẩn thế đến nội giới hành tẩu có ai là tầm thường
Hứa Nguyên cũng đã truyền tin xin chỉ thị từ tông chủ và đã được đồng ý
Tiếp theo chỉ cần hai người đồng ý, dùng linh phù ký kết khế ước, chuyện này xem như nắm chắc bảy phần
Tôn Ngự nghiêm túc cân nhắc đề nghị này
Hắn đến nội giới là để tìm kiếm cơ duyên chuẩn bị cho đại thế
Bí cảnh cũng là một loại cơ duyên, nhưng tốt hay xấu thì khó mà nói trước
Nếu chỉ là bảo vật phổ thông Thái Linh Thánh Địa vốn không thiếu, bọn hắn còn có vài bí cảnh độc hữu dành riêng cho đệ tử tông môn rèn luyện
Vậy nên cần tìm hiểu kỹ hơn, không thể tùy tiện chấp nhận được
- Ta cần thêm thông tin về bí cảnh này
Hứa Nguyên cười:
- Đó là đương nhiên
Không biết các ngươi đã nghe qua phong hào Mặc Thiên Tôn hay chưa
Khóe miệng Giang Tự hơi nhếch lên, muốn khinh bỉ vài câu nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống được
Hắn chưa từng nghe qua danh xưng Mặc Thiên Tôn nhưng lại biết hai từ “thiên Tôn” này có ý nghĩa gì
Thượng tam phẩm xưng tôn giả, nhưng giữa mỗi đại cảnh giới đều có sự chênh lệch rất lớn
Vài vị cửu phẩm bát phẩm đại năng cảm thấy bị đặt chung với thất phẩm là một sự xúc phạm nên cố ý thêm từ đệm vào phong hào
Bát phẩm địa tôn, cửu phẩm thiên tôn
Tất nhiên cách xưng hô này không được công nhận chính thức
Dù sao phong hào thiên tôn nghe qua còn cao cấp hơn cả đế cảnh phổ thông, các vị phía trên chắc chắn sẽ không chấp nhận
Tất cả đều là tự phong mà thôi
Vị Mặc Thiên Tôn này hẳn là cũng vậy
Khi Giang Tự chỉ quan tâm đến phong hào, Tôn Ngự lại đặc biệt để ý đến thân phận Mặc Thiên Tôn
Hắn suy nghĩ một lát rồi đáp:
- Mặc Thiên Tôn mà ta biết là một vị cửu phẩm tôn giả đỉnh phong, người đã chạm đến cánh cửa đế cảnh nhưng lại bất hạnh bỏ mình trong Bách Tộc Chiến
Hắn là một trong những vị luyện khí sư hàng đầu ở thời đại đó, từng cùng chín vị luyện khí sư khác luyện chế ra tuyệt thế đế binh Kinh Thế Thương, thứ mà sau này được luyện hóa hợp nhất với bản mệnh của Thiên Võ Thánh Đế
Hứa Nguyên gật đầu hài lòng:
- Không sai, chính là vị Mặc Thiên Tôn đó
Bí cảnh vừa được phát hiện chính là động phủ của hắn, bên trong tuyệt đối không thiếu những vũ khí đỉnh cấp
Để tránh bị cường giả dùng vũ lực cưỡng ép cướp đoạt, thiết lập giới hạn tuổi tác là dưới ba mươi
Cao hơn cưỡng ép tiến vào sẽ chịu phản phệ hoặc kích hoạt trận pháp thay đổi tọa độ bí cảnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các bên đã thỏa thuận sẽ tôn trọng quy tắc của chủ nhân bí cảnh, sẽ không có cường giả đế cấp can thiệp sử đổi điều kiện
Tôn Ngự kinh ngạc:
- Dưới ba mươi
Hạn chế này cũng quá lớn rồi
Hứa Nguyên thở dài:
- Thời đại đó mọi người đều tu luyện từ rất sớm, không thiếu thiên tài dưới hai mươi đã bước vào trung tam phẩm, ba mươi ngũ phẩm
Lục phẩm lác đác trên đầu ngón tay, thượng tam phẩm càng là không có một người
Ta nghĩ Mặc Thiên Tôn là dựa theo tiêu chuẩn thời đại đó đưa ra hạn chế
- Không cho phép tôn giả tiến vào
Như vậy cạm bẫy bên trong hẳn là không quá khó
- Có lẽ vị kia đã tính cả yếu tố hao mòn thời gian, còn có chuyển tu pháp môn
Đến thượng tam phẩm muốn chuyển tu pháp môn là chuyện rất phiền phức, nếu chỉ để thích ứng với một món vũ khí sợ rằng không có mấy người nguyện ý
- …
Hai người thảo luận sôi nổi, chỉ có Giang Tự và Chu Bằng Viễn tiếp tục dùng bữa
Một người tuổi tác đã cao, cơ duyên nằm ngoài tầm với nên lựa chọn nhắm mắt giả ngơ
Người còn lại là thật sự không quan tâm
So với những thứ đó, bàn tiệc thịnh soạn đầy món ngon và hai vị mỹ nữ hầu rượu bên cạnh hấp dẫn hơn nhiều
Giang Tự vừa ăn uống vừa trò chuyện với hai vị mỹ nữ, hoàn toàn ném cuộc thảo luận bí cảnh qua một bên
Phục vụ tại Minh Nguyệt Các đều bị gieo vào đầu chú ngôn thuật, sau khi rời khỏi phòng sẽ tự động quên sạch nội dung trò chuyện của khách hàng
Vậy nên bọn hắn có thể tùy ý trao đổi mọi thông tin tuyệt mật mà không sợ lộ ra bên ngoài
- Ta chỉ là một lãng nhân bình thường
- Công tử thật biết nói đùa
- Các ngươi chẳng hiểu gì về lãng nhân
Nó là chức nghiệp bị đánh giá thấp nhất nhưng cũng là phương pháp duy nhất để mở ra con đường kia
Ài, không phải tự nhiên mà nhân tộc qua mười vạn năm vẫn không chạm vào được cánh cửa đó
Đường hẹp ít người đi, không kiên trì đến cùng sao có thể đặt chân lên đỉnh núi
Còn đang huyên thuyên với hai vị mỹ nữ, Tôn Ngự đột nhiên lớn tiếng gọi:
- Giang Tự, ngươi cảm thấy thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.