Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn

Chương 88: Cùng Đi




Chương 88: Cùng Đi Lâm Mộ giật mình, lập tức đổi giọng:
- Ta vừa liên lạc với sư tỷ, nàng nói phải giữ ngươi lại bằng mọi giá
- …Từ bỏ đi
- Xem như nể mặt ta, ít nhất cũng phải gặp sư tỷ một lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ta chính là không muốn gặp nàng vào lúc này
Lâm Mộ sững sờ, sau đó tỏ vẻ đồng cảm:
- Ngươi cũng sợ Ngọc Dao sư tỷ sao
Ta cũng sợ, nhưng trốn tránh không phải cách giải quyết
Ngươi trốn được một ngày không trốn được cả đời
Một khi bị nàng tìm được… - Bớt kể chuyện kinh dị giữa ban ngày đi
Các ngươi muốn có thể đợi Tiềm Long Bảng mở ra, khi đó cứ tùy tiện chọn vài người cho đủ số
- Ngươi không hiểu
Sư tỷ vốn không cần chút điểm tích lũy này
Nàng chỉ muốn tận hưởng cảm giác thành tựu khi chiêu mộ được một người có khả năng vượt qua mình
- … Thấy Giang Tự dùng bế khẩu quyết đối phó, Lâm Mộ nhất thời cũng không biết nói gì tiếp theo
Khi hắn một lần nữa phân vân việc có nên dùng vũ lực hay không, Giang Tự đột nhiên hướng về phía phu thê Khương Tuyệt hô lớn:
- Chiêu sinh đạo sư của học phủ đến rồi, các ngươi còn không mau tiếp đón
Câu nói này giống như một quả bom nổ tung trong đầu Khương Tuyệt và Khương Diệp Ngư
Hai người sững sờ trong giây lát, vẻ mặt chuyển sang kinh ngạc rồi mừng rỡ, thậm chí không kịp dặn dò câu cuối với Khương Sơ Tình đã vội chạy sang
Lâm Mộ bị hai người nhiệt tình quấn lấy, cho Giang Tự cơ hội thoát thân
Hắn trực tiếp nhảy lên cỗ xe của Khương Sơ Tình, vén rèm cửa nói với nàng:
- Đi nhờ một đoạn, mau lên
Khương Sơ Tình khẽ gật đầu rồi bước lên xe
Phu xe lập tức đánh roi, hai con yêu thú kéo xe phát ra tiếng rống rồi lao vút lên bầu trời
Nhìn Khương phủ dần thu lại chỉ còn một chấm nhỏ, Giang Tự thả rèm cửa xuống, bất đắc dĩ nói:
- Thật phiền
Hắn vừa nói vừa đưa tay phải ra, trong lòng bàn tay là một ấn ký màu vàng đang trôi nổi
Lại qua thêm một lát, khi cỗ xe vừa rời khỏi Khôn Sơn Thành, Giang Tự chọn một đoàn xe thương hội ngẫu nhiên rồi ném ấn ký vào trong, triệt để cắt đứt manh mối truy tung mà Lâm Mộ lưu lại
Khương Sơ Tình lặng lẽ chứng kiến tất cả, lúc này mới lên tiếng:
- Vẫn từ chối
Giang Tự hiểu ý, lắc đầu đáp:
- Mặc kệ hắn đi
Đúng rồi, tại sao lại khởi hành vội vã như vậy
Ta nghe người hầu nói ba ngày nữa ngươi mới lên đường trở về học viện
- Tiện đường
-
- Không phải ngươi cũng muốn đến kinh thành sao
- Là ai nói… - Lần trước chỉ vì vài tên thích khách ngươi đã diệt đi cả Hắc Diện
Lần này đắc tội toàn bộ Tiêu gia và Tam hoàng tử lẽ nào lại ngồi yên
Giang Tự thoáng im lặng
Đây chính là Khương đại tiểu thư, ít nói và hiếm khi bộc lộ cảm xúc thật nhưng lại biết tất cả mọi thứ
- Vụ án vận tiêu… - Ta đã gặp Tư Dạ Hành
Không cần hỏi thêm nữa, vị thành chủ Chu Bằng Viễn kia đúng là không biết giữ bí mật
Ngẫm lại Giang Tự cũng không yêu cầu đối phương giữ kín chuyện này
Là người trong cuộc, Khương Sơ Tình có quyền biết sự thật cũng như lựa chọn phương án giải quyết phù hợp
Nhận lấy ô danh, đóng cửa tiêu cục Khương gia đổi lại lợi ích cho các sản nghiệp khác là quyết định sau khi thương lượng với phủ thành chủ
Khương Sơ Tình tiếp tục nói:
- Chuyện Tiêu gia và Tam hoàng tử ta sẽ tự xử lý
Giang Tự lắc đầu:
- Bọn hắn đã nhắm vào ta
Đây không còn là việc riêng của Khương gia nữa
Lại nói… ngươi dám giết hoàng tộc sao
Hai mắt Khương Sơ Tình mở to thêm một vòng, đây là biểu hiện khi nàng kinh ngạc tột độ:
- Ngươi muốn giết Tam hoàng tử
Giang Tự cười:
- Đúng, cũng không đúng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Sơ Tình không phải Khương Chân Thủy hay Khương Tịch Dao
Gặp vấn đề khó hiểu sẽ dùng sự im lặng thay vì tra hỏi đến cùng
Kết quả vẫn là Giang Tự phải chủ động giải thích:
- Hắn sớm muộn cũng phải chết
Điều ta làm là thúc đẩy sự kiện đó diễn ra sớm hơn mà thôi
- Tiêu gia thì sao
- Một gia tộc đang trên đà suy tàn, cần gì phải phức tạp hóa vấn đề
Dùng vũ lực nói chuyện thôi
Khương Sơ Tình nhàn nhạt nói:
- Tiêu gia giao cho ta
- Ngươi định làm thế nào
- Mang tiểu thúc trở về, không bắt buộc thì đừng trở mặt thành thù
Đây là yêu cầu duy nhất của mẫu thân
Vị chủ mẫu Khương gia kia rất biết cách khiến vấn đề trở nên phức tạp
Giang Tự suy nghĩ giây lát rồi gật đầu:
- Được
Bỏ Tiêu gia sang một bên, danh sách công việc cần làm của Giang Tự chỉ còn hai mục
Tiễn Tam hoàng tử đi sớm một đoạn đường và tìm kiếm di hài vị đại quan thất phẩm chú ngôn sư đã nguyền rủa huyết mạch Tiêu gia
Cách tốt nhất để xử lý một lời nguyền là tìm ra căn nguyên rồi diệt trừ nó, đảm bảo không lưu lại hậu quả
Xe của Khương Sơ Tình di chuyển bằng yêu thú phi hành kết hợp với trận pháp gia tốc, thời gian di chuyển được rút ngắn đáng kể
Từ Khôn Sơn Thành đến kinh thành Thương Vũ Quốc chỉ mất gần một ngày
Thời gian một ngày nói dài không dài, nói ngắn không ngắn
Giang Tự nhìn quanh nội thất xe rồi lại kéo rèm quan sát phong cảnh bên dưới, hắn nhàm chán che miệng ngáp dài rồi chợt hỏi:
- Ngươi đã luyện hóa Minh Hoàng Thạch hay chưa
Khương Sơ Tình mở mắt ra, khẽ lắc đầu:
- Sư phụ nói cần thêm tài liệu phụ trợ
Hiển nhiên Khương Sơ Tình không hoàn toàn tin tất cả mọi điều Giang Tự nói
Nàng đã truyền âm hỏi sư phụ Mộc Duyên của mình
Đáp án giống đến chín phần, khác biệt là ngoài Minh Hoàng Thạch Mộc Duyên còn chuẩn bị thêm vài tài liệu phụ trợ
Dù sao cũng chưa từng có ai sử dụng Minh Hoàng Thạch để tế luyện bản mệnh, kết quả nghiên cứu chỉ mới dừng trên giấy
Thực tiễn có rủi ro nhất định, chuẩn bị thêm phương án dự phòng không bao giờ là thừa
Giang Tự gật gù:
- Hơi lãng phí
Bất quá cũng không sao, tên kia tương đối giàu, cũng không thiếu chút tài nguyên này
- Lãng phí
- Tuy Minh Hoàng Thạch bị đánh giá là vô dụng nhưng dù sao cũng là mảnh vỡ rơi ra từ Thông Thiên Thần Thạch
Sau khi tế luyện bản mệnh, đặc tính của nó sẽ áp đảo toàn bộ những tài liệu khác
Tất nhiên những thứ kia cũng không phải hoàn toàn vô dụng, có thể tăng sức nặng cho kiếm của ngươi
Thêm tài liệu quý hiếm chỉ để tăng sức nặng… Khương Sơ Tình không biết hắn đang châm chọc sư phụ mình hay thật sự nghĩ như vậy
Nàng có chút tò mò, không nhịn được hỏi:
- Ngươi nói tế luyện Minh Hoàng Thạch sẽ giúp kiếm của ta thức tỉnh thiên tính
Thiên tính là đặc tính độc hữu của bản mệnh
Chỉ những bản mệnh có phẩm chất cực cao mới thức tỉnh được
Nó tương đương với việc sở hữu thêm một kỹ năng cực mạnh và có thể phát triển theo tu vi của chủ sở hữu
Xét trên phương diện nào đó, thiên tính còn quý hơn cả linh kỹ đế cấp
Dù sao linh kỹ đế cấp cần phải luyện tập trong thời gian dài, khó vận dụng thành thục, tuy mạnh nhưng cấp độ là cố định
Thiên tính dùng được ngay lập tức, phát triển theo chủ sở hữu
Tương lai nàng đạt đến đế cấp, thậm chí Đại Đế, uy lực của thiên tính cũng sẽ đạt đến độ cao không tưởng
Vô Đạo kiếm buộc phải thức tỉnh thiên tính mới có thể phát triển tiếp, đây vừa là ưu điểm vừa là nhược điểm của nó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vượt qua được trời cao biển rộng, không qua vĩnh viễn dừng chân tại chỗ
Sư phụ Mộc Duyên của nàng cũng chỉ nắm chắc tám phần, chỉ có Giang Tự nói bằng giọng điệu khẳng định như một sự thật hiển nhiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.