Lão Tổ Tông Mang Vãn Bối Hắc Hồng Lên Show Tạp Kĩ Bạo Hồng

Chương 16: Chương 16




“Các ngươi cũng đừng xem nhẹ Ai Gia, Ai Gia tuy đến từ ngàn năm trước, song cũng từng nghe không ít chuyện cố của xã hội hiện đại các ngươi, Ai Gia cũng là người từng trải đó.” Thẩm Chi Chi miễn cưỡng ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn kiều tiếu ánh lên vài phần kiêu ngạo, “Về sau các ngươi rồi sẽ được thấy sự lợi hại của Ai Gia, câu nói kia nói sao nhỉ, Ai Gia là lười biếng, không phải kẻ vô dụng!” Câu này nàng nghe được từ một nữ quan vừa mới xuyên không tới, không ngờ nay lại có thể phát huy tác dụng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhận thức của Thẩm Ngôn lại một lần nữa bị Thẩm Chi Chi làm cho mới mẻ, Thẩm Chi Chi vậy mà từng nghe nói chuyện cố của ngàn năm sau, ngoài “ngưu bức” hắn không tài nào tìm ra một từ nào để hình dung
“Thứ thực phẩm rác rưởi như bún thập cẩm cay ăn vào không tốt cho thân thể, lão tổ tông hay là cứ ở nhà để Tuệ Hiền làm cho ngài đi, dù sao nàng ở nhà cũng không có chuyện gì.” Thẩm Trấn Sơn nghe Thẩm Chi Chi muốn ra ngoài ăn bún thập cẩm cay, lập tức không vui mà cắt ngang lời bọn họ
Thẩm Chi Chi nhàn nhạt liếc Thẩm Trấn Sơn, “Chi bằng ngươi làm cho Ai Gia đi, dù sao ngươi ở nhà cũng không có việc gì mà.”
“Đây đều là chuyện phụ nữ nên làm, ta một nam nhân lớn sao có thể làm?” Thẩm Trấn Sơn lập tức nói, “Nam nhân kiếm tiền nuôi gia đình, nữ nhân giặt quần áo nấu cơm giúp chồng dạy con, giặt quần áo nấu cơm thì ai cũng làm được, nhưng kiếm tiền nuôi gia đình không phải ai cũng làm được, có những chuyện nam nhân làm được còn nữ nhân thì không.”
“Chuyện gì nữ nhân không làm được
Ai quy định nữ nhân chỉ có thể giặt quần áo nấu cơm, ai lại quy định nam nhân chỉ cần hưởng thụ
Ở Bắc Chu triều chúng ta nam nữ bình đẳng, nữ tử cũng có thể tham gia khoa cử, vào triều làm quan, hơn một nửa quan lại Bắc Chu triều chúng ta đều là nữ quan, nam nhân không có bản lĩnh thì cũng chỉ có thể ở nhà cùng nhau phụ giúp việc dạy con.” Thẩm Chi Chi không chút khách khí nói
Thẩm Ngôn văn ngôn suýt chút nữa không nhịn được tiếng cười nén trong lòng, nhìn vẻ mặt ăn quả đắng của Thẩm Trấn Sơn, trong lòng lập tức cảm thấy vô cùng sảng khoái, cái chủ nghĩa đại nam tử của cha hắn coi như đã gặp người có thể trị
Cái tính xấu này của hắn cũng chỉ có mẹ hắn có thể chịu được, nếu đổi lại Thẩm Ngôn với tính nóng nảy này, chỉ định là ngày nào cũng đánh nhau với hắn, cả ngày cứ như pháo đốt, lại còn mỗi ngày một câu đại nam tử chủ nghĩa treo bên miệng, Thẩm Ngôn thực sự chịu không nổi
Nếu là người thường mà nói đỡ Thẩm Trấn Sơn như thế thì sớm đã bị mắng đến cẩu huyết lâm đầu, nhưng hiện tại là Thẩm Chi Chi, hắn lại ngay cả cái rắm cũng không dám thả, chỉ có thể cúi đầu không dám nhìn vào mắt Thẩm Chi Chi
“Ai Gia hôm nay ăn trưa liền do Trấn Sơn làm đi, Ai Gia ngược lại muốn xem xem trong miệng ngươi cái mà ai cũng làm được rốt cuộc đơn giản đến nhường nào, Ai Gia yêu cầu không cao, một bát bún thập cẩm cay vô cùng đơn giản là đủ.” Thẩm Chi Chi khẽ giơ tay, giữa lông mày lười biếng, nhàn nhạt phân phó
Thẩm Trấn Sơn lập tức ngây người, hắn đã lớn như vậy số lần vào bếp hai cánh tay cũng đếm được, bây giờ lại bảo hắn làm món bún thập cẩm cay độ khó cao như vậy, xác định không phải lão tổ tông cố ý chỉnh hắn sao
“Tuệ Hiền, ngươi……”
“Tuệ Hiền không cho phép giúp hắn, để chính hắn làm, những thái giám lớn trong cung của Ai Gia đều là đầu bếp giỏi cả.” Thẩm Chi Chi liếc Thẩm Trấn Sơn, thản nhiên nói
Thẩm Trấn Sơn: …
Thái giám lớn?
Thẩm Ngôn, Vu Tuệ Hiền cùng Thẩm Lễ Hiền suýt chút nữa không nhịn được cười thành tiếng, nhưng theo phép lịch sự bọn họ vẫn nhịn được, dù sao cười như thế thật sự không lễ phép, lát nữa chuyển sang chỗ khác rồi lặng lẽ mà cười :)
Trên mặt Thẩm Trấn Sơn thoáng hiện vẻ khó chịu, “Tuệ Hiền, ta một mình không làm xuể, ngươi nhất định phải……” Sau đó một giây sau, một tiếng ầm vang, tia sét lớn chói lòa mà ba nam nhân nhà họ Thẩm vừa trải qua lại xuất hiện, Thẩm Trấn Sơn bị đánh cho giòn tan
Tóc Thẩm Trấn Sơn dựng đứng rõ mồn một, sau đó hắn u ám quay đầu nhìn thoáng qua Thẩm Chi Chi, “Lão tổ tông, ngài tức giận?”
“Không có, ngươi vừa rồi bị sét đánh sao?” Thẩm Chi Chi quay đầu lại, nhìn mái tóc dựng đứng của Thẩm Trấn Sơn, rồi khí định thần nhàn nói
Thẩm Trấn Sơn: …
“Khả năng các ngươi nghịch tổ tông cũng sẽ bị sét đánh đi.” Thẩm Chi Chi thản nhiên nói
“Kiểu tóc này vẫn rất đẹp mắt, đề nghị duy trì.” Thẩm Ngôn cười đến không sống nổi, thần cái mẹ nó kiểu tóc đẹp mắt, không ngờ lão tổ tông lại là người vui tính
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Trấn Sơn: …
Thẩm Trấn Sơn nhất thời dở khóc dở cười, hắn đây có tính là tự làm tự chịu không, nếu làm không ăn được liệu có bị sét đánh nữa không
Thẩm Chi Chi không tiếp tục để ý đến Thẩm Trấn Sơn, ngược lại nói với Thẩm Ngôn và Vu Tuệ Hiền, “Nhóc con, Tuệ Hiền, các ngươi bồi Ai Gia đi mua cái điện thoại thôi.” Sớm từ khi còn ở Bắc Chu triều, nàng đã thấy cái hộp nhỏ vuông vức có thể chứa rất nhiều thứ này, chỉ là Bắc Chu triều bọn họ không có internet, cho nên cũng không thể lên mạng, hơn nữa cũng không phát minh ra điện
Vật nhỏ này chơi vài lần, chụp vài tấm hình thì hết điện, thành một khối hộp nhỏ vô dụng, cuối cùng bị nàng dùng để kê bàn mạt chược
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mua điện thoại di động là nhiệm vụ nghiêm trọng như vậy được không hay là ta bồi lão tổ tông đi thôi, ta có tiền, chúng ta chuyên mua cái đắt, cũng không thể để lão tổ tông phải chịu thiệt.” Thẩm Trấn Sơn lập tức nói
Thẩm Chi Chi khẽ nghiêng đầu, sau đó cùng Thẩm Ngôn đồng thanh nói, “Ngươi còn muốn lần nữa bị sét đánh sao?”
Thẩm Trấn Sơn một tay bịt miệng, sau đó trơ mắt nhìn Thẩm Ngôn cùng Vu Tuệ Hiền bồi tiếp Thẩm Chi Chi vui vẻ đi ra ngoài, còn hắn thì bị ở nhà làm đầu bếp gia đình
Bún thập cẩm cay rốt cuộc nên làm như thế nào đây
Hắn trước kia khi còn trẻ lại rất thích ăn, nhưng kể từ khi kết hôn với Vu Tuệ Hiền thì hắn không còn vào bếp nữa, càng đừng nói làm bún thập cẩm cay, hiện tại hắn ngay cả muốn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn gì cũng không biết
“Cha
Ngài nếu không đến giúp giúp con?” Thẩm Trấn Sơn u ám liếc nhìn Thẩm Lễ Hiền đang chăm chú xem trò vui một bên
Thẩm Lễ Hiền xoa râu ria mình, sau đó vẻ mặt cười hì hì nói, “Ngươi vừa rồi không phải cảm thấy mình rất tài giỏi sao, làm đi người tài ba, ta cũng không muốn lần nữa bị sét đánh, ủng hộ, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể.”
Thẩm Trấn Sơn: …
Hắn
Hắn thật là
Cảm giác vừa bị sét đánh vẫn còn rõ mồn một trước mắt, hắn cũng không dám lần nữa nghịch Thẩm Chi Chi, thế là đi về phía phòng bếp, kéo cửa tủ lạnh ra, hắn ngây người tại chỗ, đây đều là cái gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.