Sau đó, Khương Đồng từ ngày đó bắt đầu liền rốt cuộc không thấy Lệ Cảnh Thần nữa
Nàng đảo mắt qua một vòng
Ngày 16 tháng 1, là sinh nhật nàng, nàng đều quên, vẫn là Từ Miêu Miêu một ngày trước nhắc nhở, nàng mới nhớ ra
Sinh nhật chẳng qua chỉ là một ngày bình thường, có qua cũng không sao, nàng đều không để tâm mấy chuyện này
Từ Miêu Miêu thì nhất định phải tổ chức cho nàng đàng hoàng, năm nay xảy ra rất nhiều chuyện, còn đặc biệt mua một cái bánh kem trứng, mua rất nhiều món ở nhà hàng
Từ Miêu Miêu vốn muốn gọi Tống Thanh Dật đến cùng, hỏi thử ý Khương Đồng
Khương Đồng nói: “Đừng gọi hắn, Dương Dương còn ở đây mà.”
“Nói cũng đúng… Vậy lão Tống không gọi, chồng trước ca thì sao, có gọi không?”
“Hắn thì càng không cần gọi.” Rất kiên quyết, Khương Đồng không nói gì thêm
Từ Miêu Miêu mua cho nàng cái bánh kem ô mai mousse mà nàng thích, ở giữa cắm hai cây nến số 2 và 7, sau đó nàng thổi nến
Hiện tại là sáu giờ tối, bên ngoài đột nhiên có pháo hoa, đẹp đến không thể tả, nở rộ trên không
"Ma ma," Khương Miên Dương tay áp vào cửa kính, "Pháo hoa đẹp quá nha
Khương Đồng cũng nhìn ra, rất đẹp, giống như từ Nam Đế Vịnh truyền đến, góc độ này nhìn rất rõ, pháo hoa cứ như đang nở rộ ngay trước mắt
“Nhi tử, lại đây ăn bánh kem.”
"Ma ma," Khương Miên Dương đi tới nói, “Con mới nãy còn thấy tên của mẹ đấy, pháo hoa bùm một tiếng, liền biến thành tên của mẹ nha.”
Khương Đồng lại quay đầu nhìn, tên của nàng đã biến mất, nàng chẳng thấy gì cả, nàng xoa đầu đứa bé, “Con nhìn nhầm rồi!”
Khương Minh Dương nói: “Con không nhìn nhầm, là thật đó, là tên của mẹ.”
Pháo hoa ngược lại cứ nổ từng đợt từng đợt
Từ ăn cơm, đến ăn xong, pháo hoa bên ngoài cơ hồ kéo dài cả tiếng
Từ Miêu Miêu giơ chén trên tay nói: “Có khi nào là chúc mừng sinh nhật của cậu không?”
Khương Đồng gõ lon bia hai lần xuống bàn: “Cám ơn cậu.”
“Miêu Miêu, một năm này cậu vất vả rồi, cám ơn cậu giúp ta không ít, còn thường xuyên giúp ta trông Khương Miên Dương, mượn sinh nhật của ta, hi vọng một năm mới chúng ta đều sẽ càng ngày càng tốt.”
“Thật khách khí.” Từ Miêu Miêu cùng Khương Đồng chạm cốc, sau đó Khương Miên Dương uống nước ngọt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong khoảng thời gian này, Khương Minh Dương rất ngoan, hắn không chạy loạn ra ngoài, cũng không vụng trộm một mình đi tìm Lệ Cảnh Thần, bởi vì hắn đã hứa với Khương Đồng, hắn không thể không ngoan nữa, hắn sợ Khương Đồng không cần hắn
Ăn uống xong xuôi, điện thoại Khương Đồng reo lên, Cao Thành Tuấn gọi đến, hỏi nàng có rảnh uống cà phê chiều không
Trước đó Khương Đồng nói muốn mời hắn ăn cơm, nàng đều đã quên mất
Cao Thành Tuấn đang ở gần Nam Đế Vịnh, đi bộ năm phút là tới, Khương Đồng ban đầu muốn một mình qua, Khương Miên Dương nhất định đòi đi cùng
Khương Đồng nói: “Đối phương không phải Lật Tử tổng của con.”
Khương Miên Dương hừ một tiếng: “Con biết, Lật Tử tổng mới sẽ không muộn vậy bảo mẹ ra ngoài lượn.”
Khương Đồng: “…”
Trong quán cà phê, Cao Thành Tuấn đã gọi cà phê, Khương Đồng cùng Khương Miên Dương cùng đến, Khương Đồng ngại quá, nàng đã ăn xong cơm tối rồi
Cao Thành Tuấn tiện gọi cho nhóc một ly nước ép trái cây, sau đó từ trong túi lấy ra một cái hộp nhỏ gói ghém tinh xảo, đưa tới, “Sinh nhật vui vẻ.”
Khương Đồng thụ sủng nhược kinh, “Cám ơn, không ngờ cậu còn nhớ sinh nhật của tôi.”
“Ngày 16 tháng 1, vừa đúng mùng sáu, dễ nhớ lắm.”
Cao Thành Tuấn cười cười, ánh mắt lại rơi vào nhóc, muốn sờ tóc hắn, nhưng Khương Miên Dương tránh đi
“Chú, chú muốn theo đuổi mẹ cháu sao, có phải chú muốn làm ba của cháu không?”
Khương Đồng gõ đầu hắn, “Ngậm miệng.”
Cao Thành Tuấn mỉm cười: “Không sao, trẻ con nói thật, Dương Dương, chú không được theo đuổi mẹ con sao
Chú sẽ đối tốt với con và mẹ con mà.”
Khương Đồng dở khóc dở cười: “Anh đừng có đem tôi ra đùa, không phải trẻ con lại làm thật.”
Khương Minh Dương nhíu mày nhỏ, “Đúng vậy, trong lòng cháu đã có ứng cử viên thích hợp làm ba rồi, chú đi thích cô khác đi.”
Cao Thành Tuấn tươi cười: “Để chú đoán xem, ứng cử viên ba của con, có phải họ Lệ không?”
Khương Minh Dương miệng nhỏ mở thành chữ O, “Oa, chú cũng quen biết Lật Tử tổng sao
Chú là bạn tốt của Lật Tử tổng sao
Lật Tử tổng có phải là người đẹp trai nhất trong mấy chú không?”
"Khương Miên Dương, con hư đúng không
Vậy con ở đây nói, ta đi đây
"Đừng bỏ con lại
Khương Miên Dương nắm chặt góc áo Khương Đồng
Ngoài cửa một chiếc Maybach đen đỗ sát bên đường, từ góc độ của Lệ Cảnh Thần, không thấy Khương Miên Dương, đầu của nhóc vừa lúc bị bàn che khuất
Hắn nhìn thấy Khương Đồng cùng Cao Thành Tuấn đang cười nói vui vẻ, hôm nay là sinh nhật nàng, bắn nhiều pháo hoa như vậy, vậy mà tư cách gặp mặt nàng cũng không có
Xe rời đi, Lệ Cảnh Thần sai lái xe đi Mân Côi Chi Dạ
Hắn uống đến rạng sáng mới về Lục Thành, Tống Thanh Dật định đưa hắn về, hắn không cho, hắn tự gọi xe
Trong phòng tối om, hắn còn không kịp đổi giày đã mở đèn lên, “Lão bà xin lỗi, ta lại uống rượu rồi, ta về muộn rồi.”
Nhưng trên ghế sofa trống không, phòng khách cũng trống không, không có gì cả
Lệ Cảnh Thần cởi áo khoác rồi thản nhiên đi vào phòng ngủ, cửa còn không khép kín, tiếng giày cao gót từng bước lại gần
An Tuyết Giai đây là lần đầu tiên tới chỗ ở của Lệ Cảnh Thần, không ngờ bình thường hắn chỉ ở có một mình, nàng lấy điện thoại di động ra, chụp mấy bức ảnh bài trí trong nhà
Sau đó An Tuyết Giai đẩy cửa bước vào phòng ngủ chính của Lệ Cảnh Thần, liền thấy Lệ Cảnh Thần đang một mình nằm trên giường
Nàng ngồi xuống đầu giường, đưa tay vừa định muốn chạm vào mặt Lệ Cảnh Thần…
“A, đây không phải cô An tiểu thư sao?” Một giọng nói lả lơi vang lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
An Tuyết Giai không cam lòng rụt tay lại, quay đầu, Tống Thanh Dật đang tựa vào tường, trên tay còn vung chìa khóa xe Lamborghini
“Anh là ai?”
“Tôi là bạn hắn,” Tống Thanh Dật có chút khinh miệt, “Tôi gặp nhiều đàn ông theo đuôi gái đẹp về nhà rồi, lần đầu tiên gặp một cô gái theo đuôi đàn ông về nhà
Trên người hắn có cái gì hương phi hương khí sao
Mà hấp dẫn cô vậy?”
An Tuyết Giai mặt đỏ lên, “Tôi ở Mân Côi Chi Dạ thấy Cảnh Thần, tôi sợ anh ấy say không có ai chăm sóc, cho nên tôi mới đến.”
Tống Thanh Dật nói, “Tôi thân là người anh em đáng tin cậy nhất của hắn, tôi sẽ chăm sóc tốt cho hắn, không phiền cô đâu.”
An Tuyết Giai cắn môi, nàng xấu hổ xoay người rời đi
Tống Thanh Dật nhìn thấy tên say chết người kia trên giường, bất đắc dĩ lắc đầu, hắn biết Lệ Cảnh Thần rất không chào đón An Tuyết Giai, nhưng người ta đã vào đến cửa rồi
Sáng sớm, Lệ Cảnh Thần tỉnh dậy, nhìn thấy Tống Thanh Dật ngồi ở đầu giường, hắn cau mày, đáy mắt lộ ra vẻ khó hiểu
Tống Thanh Dật ngáp một cái: “Tỉnh rượu rồi
Cậu bớt giùm tôi đi, biết đêm qua cậu thiếu chút nữa mất trinh không?”
Lệ Cảnh Thần:
Tống Thanh Dật nói: “May là tôi không yên tâm một mình cậu về, tôi tới thăm cậu một chút, rồi cậu đoán xem sao
Tôi thấy An Tuyết Giai nữ nhân kia, nhân lúc cậu say không đóng cửa, nàng ta bước vào nhà cậu, chụp hình liên tục, còn cười nữa, giống như biến thái vậy.”