Liền Chơi Cái Trò Chơi, Làm Sao Thành Tiên

Chương 95: Dưới ánh trăng luyện thêm tâm kinh, tiêu giường sư đồ tâm sự (1)




Chương 95: Dưới ánh trăng luyện thêm tâm kinh, tiêu giường sư đồ tâm sự (2) Mục Dã kinh ngạc
Cái này Lạc Kiếm Nghê chẳng lẽ lại có thuộc tính Ngưu Đầu Nhân
Tốt xấu gì cũng nảy sinh tình cảm, làm sao cũng phải có chút tình cảm chứ
Vốn định hung hăng trêu chọc vị này Lạc Kiếm Thủ, sao cảm giác, ngược lại là mình không phải
Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của nàng, Mục Dã trong lòng bỗng nhiên có chút hổ thẹn
"Cái này..
Mục Dã giải thích, "Thật ra trước đó có chút kỳ ngộ..
Đương nhiên, cũng không thể nói mình bị tà tu suýt chút nữa hút khô, cuối cùng biến khéo thành vụng, ngược lại hấp thụ phần tinh hoa nguyên âm tràn ra sau khi đối phương chết, rồi lại nuốt thứ thiên tài địa bảo đặc thù, gột rửa tư chất linh căn được, đúng không
"Có phải đã ăn thứ gì không
Lạc Nghê nói, phảng phất đã sớm nhìn thấu tất cả
Mục Dã nghĩ nghĩ, khẽ gật đầu
Lạc Nghê nhẹ nhàng hái mấy cánh hoa còn sót lại trên váy áo, nói: "Coi như ngươi vận khí không tệ
Có một số đồ vật linh thiêng, hội tụ âm khí đất trời, cùng tinh hoa của nữ tử tương tự, nuốt loại dị vật này, hoàn toàn tương đương với mấy tháng, thậm chí mấy năm tu hành cùng nữ tử
Mục Dã trong lòng khẽ động, không ngờ cũng không cần mình giải thích
Xem ra vị này Lạc Kiếm Thủ đã tự giải thích ổn thỏa trong lòng
Lão giang hồ chính là không giống, biết rõ mọi chuyện, vậy thì tốt quá rồi
Mục Dã nhìn động tác ưu nhã của nàng, vì vài cánh hoa dính trên lưng, nàng phải hơi nghiêng người mới hái được, cái nghiêng người này, đúng là "nhìn ngang thành dãy, nhìn nghiêng thành đỉnh", vạt áo trong nháy mắt căng cứng, giống như lò xo, bật lên một cái, khiến con ngươi Mục Dã rung động
So với Vân phu nhân không muốn thua kém, thậm chí..
còn sâu sắc hơn một bậc
"Tu hành là ở chỗ kiên trì
Lạc Kiếm Thủ chỉnh lại cánh hoa, chậm rãi nói: "Về sau cứ cách hai ba ngày, ngươi lại đến đây tu hành
Tuyền Nữ Tâm Kinh là môn thần khiếu chân vũ mài giũa như nước, lười biếng không được
"Đợi đến tầng bảy trở đi, mới xem như có chút thành tựu
"Đúng rồi, ngươi lăn lộn giang hồ được bao nhiêu năm
Trong nhà còn có người thân không
"Đại khái..
có mấy năm rồi
Không có người thân..
Mục Dã lắc đầu
Lạc Kiếm Thủ đang muốn nói gì, bỗng nhiên biến sắc:
"Ngươi, ngươi tìm chỗ trốn đi trước
"Hả
Mục Dã ngơ ngác
Ý gì
Trốn làm gì
"Nhanh lên
Lạc Kiếm Thủ nhíu mày
"Lạc cô nương, nơi này toàn bụi hoa, dưới trăng thế này, sao mà trốn được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mục Dã ngạc nhiên nói, "Sao thế
"Đồ đệ của ta tới
Lạc Kiếm Thủ đảo mắt nhìn, thấy cái giường hoa kia, chỉ vào giường hoa nói, "Ngươi..
ngươi xuống dưới giường hoa trước đi
"
Mục Dã
Cái quái gì vậy
Đồ đệ
Ờ..
Lúc này, với tình huống này, bị nhìn thấy dễ gây hiểu lầm lớn lắm
Nếu là ban ngày thì còn đỡ
Đằng này đêm hôm khuya khoắt, hai người lại ở chỗ này..
"Cái kiểu gì vậy
Mục Dã nhìn cái giường hoa kia
Giường hoa thực ra không nhỏ, bên trên đặt rất nhiều cành cây và cánh hoa làm lớp đệm, dày đặc, rõ ràng không chỉ một lớp
"Nhanh lên
Vị Lạc Kiếm Thủ này giờ có chút cuống
Lúc này mà đồ đệ mình thấy mình với một nam tử ở đây..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
hẹn hò
Nghĩ thôi nàng đã thấy mặt nóng lên
Mục Dã hết cách, đành vén từng lớp cánh hoa lên, quăng bớt cành cây ra, chui xuống nằm vào trong, tiện thể ngưng thần bế khí
Đừng nói, trong này rất an toàn, trên là cánh hoa mềm mại, dưới là cành cây khá êm
Chỉ cần lúc này không ai nằm hay ngồi xuống, thì chỉ nhìn sẽ không thấy
Đương nhiên, nếu có người nằm xuống, thì rất dễ cảm thấy có vấn đề
Suy cho cùng, giờ hắn chẳng khác gì một lớp đệm thịt, chỉ là bên trên trải đầy cánh hoa mà thôi
Không lâu sau
"Sư phụ
Giọng thanh thúy, Mục Dã nghe xong biết ngay là Thẩm Thanh Thiền
"Ừm..
Đã khuya thế này rồi, còn có chuyện gì
"Cái Tiên Thiên Vô Cực Kiếm Kinh kia, con học xong rồi..
chỉ là gần đây tâm thần có chút không tập trung, nên muốn tìm sư phụ nói chuyện..
giọng Thẩm Thanh Thiền vô cùng ngoan ngoãn
Mục Dã nghe thấy khẽ động lỗ tai, Tiên Thiên Vô Cực Kiếm Kinh
Xem ra trong thời gian mình không có ở đây, cô nàng hiệp sĩ này cũng gặp chút kỳ ngộ rồi
"Ta thấy là do Hoàng Đồ đại ca của con chưa tỉnh lại, nên con mới tìm sư phụ à
Lạc Kiếm Thủ trước mặt đồ đệ, ngữ khí dịu dàng, nghe thôi đã biết vô cùng cưng chiều Thẩm Thanh Thiền
Thẩm Thanh Thiền hờn dỗi một tiếng
Mục Dã qua khe hở giữa các cánh hoa, phảng phất nhìn thấy dáng vẻ đầy thẹn thùng và anh khí của tiểu nữ hiệp ấy
Nghĩ đến đây, lòng hắn rung động
Là một người chơi, hắn thừa nhận, hắn rất thích tiểu nữ hiệp
"Ơ, sư phụ, cái giường hoa này của người trải từ khi nào vậy
Thẩm Thanh Thiền chú ý tới giường hoa phía sau, ngạc nhiên nói, "Hôm qua khi con tới, sao không thấy cái này
Nghe thấy vậy, Lạc Kiếm Thủ lập tức im lặng
Dưới giường hoa, Mục Dã suýt cười thành tiếng
Vừa rồi mình không nói toạc ra, ngược lại để đồ đệ của mình chọc thủng
Mặt Lạc Kiếm Thủ đỏ lên, trừng Thẩm Thanh Thiền một cái, nhưng lại không trách được cô nàng này
Thẩm Thanh Thiền giờ công lực mất hết, mới bắt đầu tu luyện lại, tự nhiên không thể nào phát hiện giường hoa này có vấn đề
"Đây là dùng để tu luyện sao
Thẩm Thanh Thiền cười hì hì, "Sư phụ, con lên thử xem sao
Con thích giường hoa này quá..
Tu luyện trên này chắc con không thấy bực bội nữa
Nói rồi, nàng định đi đến mé giường hoa, định ngồi xuống tu luyện
Lạc Kiếm Thủ thấy vậy, hồn bay phách tán, vội vàng đến cản lại:
"Nói bậy, đây là nơi..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
sư phụ tu luyện, con nói năng gì thế
Nói xong, nàng rất sợ cô nàng này ngây thơ thật, ngồi thẳng xuống luôn
Thế là nàng đi trước một bước, khinh thân nhảy lên, xoay một vòng giữa không trung như tiên hoa, an tọa ở vị trí trung tâm, không cho người sau còn không gian
Chỉ là, một khi nàng ngồi xuống, thân thể hơi rung lên
Mục Dã nằm giữa giường hoa cũng chấn động, cảm thấy trước ngực mình, chạm phải một khối mềm mại
Thấy vậy, Thẩm Thanh Thiền có chút thất vọng mím môi
Không ngờ vị sư phụ luôn thương yêu mình nhất, lại từ chối một thỉnh cầu nhỏ nhoi như vậy
"Tốt..
Lạc Kiếm Thủ nhắm mắt ngồi xuống, "Con có chuyện gì thì mau nói, sư phụ..
sư phụ còn phải tu luyện để hồi phục vết thương
"Dạ..
Thẩm Thanh Thiền đứng một bên, bắt đầu kể nỗi lòng buồn phiền, "Tứ sư tỷ tinh thông y thuật, tỷ ấy nói vết thương của Hoàng Đồ đại ca đã tốt, nhưng vẫn chưa tỉnh lại, không biết nguyên nhân gì, dù có hô hấp, nhưng..
nhưng y như người chết..
con hơi sợ
Mục Dã ưỡn ngực, trong nháy mắt cảm thấy một lớp trơn nhẵn khẽ lay động
Hắn thầm nghĩ, máy chủ đâu có bật, nhân vật còn đang treo máy mà, đương nhiên chưa tỉnh
"Mục..
Mục thiếu hiệp có thần công hộ thể..
Lạc Kiếm Thủ giọng hơi lắp bắp, chỉ là mặt nàng bình thản như nước, vẻ mặt lạnh nhạt, Thẩm Thanh Thiền không mảy may nhận ra bất thường, "Tứ sư tỷ con nói không sao, vậy dĩ nhiên không có việc gì
Vô Gian Phi Đao dù sao cũng là thần binh đứng đầu trong binh khí phổ năm xưa, bị hai phi đao xuyên thân như vậy, võ phu bình thường đã bỏ mạng từ lâu
Sinh mệnh lực của hắn tràn đầy, lại còn tu luyện Ma Kiếm Sinh Tử Công, sao có thể dễ dàng chết như vậy
"Con yên tâm, nhiều nhất hai ba ngày, chắc chắn hắn sẽ tỉnh
"Giờ võ lâm minh chủ mà thiếu hắn, thật sự là không được
"Dạ..
Lạc Thanh Thiền gật đầu, tiếp tục nói, "Đúng rồi sư phụ, Tiên Thiên Vô Cực Kiếm Kinh nói, khi chưa tu luyện tới cảnh giới tối cao thì không thể..
không thể chung phòng với người khác phái
Là thật sao ạ
"Đương nhiên là thật
Lạc Kiếm Thủ đang muốn trả lời
Bỗng nhiên, một cảm giác mềm mại, giòn tan truyền tới, cơ thể nàng run lên, vừa nói suýt nữa thì run giọng ra, nhưng nàng khống chế rất giỏi, ngữ khí nhẹ nhàng:
"Con bé này, còn chưa luyện thành đã nghĩ đến cái đó rồi
Sao, vội thế không chờ được muốn gả cho người ta rồi hả
Không hỏi sư phụ ta có đồng ý không à
"Không..
Không có mà
Tiếng Thẩm Thanh Thiền như gió thoảng, nhỏ không nghe thấy, "Chỉ là tò mò..
"Thật..
tốt
Lạc Kiếm Thủ khẽ quát, "Với thiên phú của con, trước cứ để tâm vào Tiên Thiên Kiếm Kinh, vài năm nữa nhất định sẽ thành tựu, đừng tham luyến chuyện tình cảm nam nữ làm gì
Cái cậu Mục thiếu hiệp đó dù rất tốt, nhưng con còn nhỏ
Đợi thêm vài năm nữa, khi con tu luyện thành tựu, cậu ta khi đó cũng có thể là một phương lãnh tụ võ lâm rồi, hai con cũng xứng đôi
"Khi đó nói chuyện cũng không muộn sao
"Hơn nữa, con tu thành kiếm kinh, thực lực có thành tựu, cậu ta cũng không dám xem thường con
"Là nữ nhi, con tuy giúp hắn tu thành kiếm kinh, nhưng tâm ý của nam nhi hay thay đổi, dù hắn nhất thời cảm thấy có lỗi với con, nhưng không thể cảm thấy có lỗi với con cả đời, cho dù tình cảm có sâu đậm, sớm muộn cũng sẽ hao mòn dần dần đến không còn gì
Còn hắn thì cứ mạnh lên mãi, còn con không có chút tiến triển nào, hắn muốn giúp con cũng không được
Đến lúc đó hai người sẽ càng lúc càng xa nhau
"Chỉ khi bản thân mình mạnh lên, đó mới là căn bản của tất cả
Nếu không, trong cái loạn thế này, dù nữ tử ngày thường có xinh đẹp như hoa, cũng chẳng khác gì những kẻ bên cạnh ngươi, chỉ là những đóa lay-ơn trắng mặc người hái, cuối cùng cũng sẽ bị người tùy ý chà đạp dưới chân mà thôi
"Tất cả những điều đó đều là hư ảo, không đáng để bàn!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.