Cao Hồng Diễm, mẹ ruột của Mã Đại Nữu, cũng ở trong đám đông, nàng lập tức phủ nhận nói: “Ngươi nói bậy, khuê nữ nhà ta thành thật như vậy, làm sao có thể làm ra loại chuyện đó, nhất định là ngươi đang bôi nhọ nàng.” Khương Vân Thư bị chọc giận đến bật cười: “Nàng đáng giá ta phải nói xấu sao
Ngươi nếu là không tin tưởng, chúng ta liền đi huyện thành mời công an, để công an tra xét một chút liền biết.” “Ngươi không thể đi.” Nếu việc này thật sự là khuê nữ của nàng làm, lại còn bị bắt đi, vậy tương lai còn có nam nhân nào dám cưới nàng, đến lúc đó Diệu Tổ nhà nàng lấy gì mà cưới vợ
“Ngươi không phải nói ta nói xấu khuê nữ ngươi sao, không gọi công an tới, làm sao rửa sạch oan ức cho khuê nữ ngươi, ngươi có biết hay không, khuê nữ ngươi đây là giết người.” “Cái gì mà giết người không giết người, bây giờ ngươi không phải vẫn sống sờ sờ đó sao
Ta thấy, việc này coi như xong đi, nếu thật là khuê nữ của ta làm, lão bà tử ta không nể mặt mũi, xin lỗi ngươi một tiếng, ta coi như việc này qua đi.” “Việc này khó mà bỏ qua.” “Ngươi cái thanh niên trí thức này, sao lại có thể như vậy
Lão bà tử ta đã xin lỗi ngươi rồi, chẳng lẽ khuê nữ của ta phải chết ngươi mới vừa lòng sao?” “Đúng vậy, chỉ cần nàng chết, việc này coi như xong.” “Ngươi đừng quá đáng.” Mã Đại Nữu sắp bị tức đến ngất đi
“Quá phận
Khuê nữ ngươi thì không quá phận sao
Nếu không phải mệnh ta lớn, được người tốt bụng cứu lên, ta đã sớm chết rồi, ngươi hiểu rõ, là khuê nữ ngươi muốn giết ta.” Ban đầu đám người vốn cảm thấy Khương Vân Thư có chút hùng hổ dọa người, trong nháy mắt chuyển sang ủng hộ nàng, trách móc nhìn xem Mã Đại Nữu đang khóc lóc om sòm lăn lộn dưới đất
Khương Vân Thư cũng không có nhiều kiên nhẫn để cùng Mã Đại Nữu dây dưa, suýt chút nữa ngỏm củ tỏi, nàng chỉ muốn nhanh chóng bắt được kẻ tòng phạm, báo thù rửa hận
Đỗ Phiêu Lượng và Trần Phượng Anh ngăn chặn Mã Đại Nữu, Khương Vân Thư đi vào Cao Gia, nhìn xem cửa lớn đóng chặt, nàng trực tiếp một cước đá văng
Cao Hồng Diễm đang phơi quần áo trong sân, khi nhìn thấy Khương Vân Thư, bộ quần áo trên tay nàng rơi xuống lúc nào cũng không hay, nàng không thể tin được mà nói:
“Ngươi không phải..
chết rồi sao..
Làm sao còn sống...” “Cao Hồng Diễm, ta cùng ngươi không oán không cừu, ngươi lại vì một tên chó đàn ông, đẩy ta xuống sông, suýt nữa hại chết ta, ngươi thật đúng là ác độc.” “..
Không phải ta làm..
Ngươi nhận lầm người...” “Không phải ngươi làm, liền cùng ta đi gặp công an.” Khương Vân Thư nói xong, kéo cánh tay Cao Hồng Diễm ra ngoài
Thấy Khương Vân Thư nghiêm túc, Cao Hồng Diễm sợ hãi, vừa kêu khóc vừa bảo Khương Vân Thư buông tay
Khương Vân Thư ánh mắt sắc bén nhìn xem Cao Hồng Diễm vừa khóc vừa gào, nói ra: “Ngươi chỉ cần thừa nhận việc đó là ngươi làm, ta liền không kéo ngươi đi gặp công an.” “Là ta làm, ngươi hài lòng chưa, buông tay ra đi.” “Ta chỉ nói không kéo ngươi đi gặp công an, chứ chưa nói buông tha ngươi.” Ý thức được mình bị lừa gạt, Cao Hồng Diễm triệt để mất đi lý trí, mắng: “Khương Vân Thư, ngươi cái tiểu tiện nhân, là ngươi hại Vương Tri Thanh, sao ngươi không đi chết đi.” “Đồ tiện bì tử có cha sinh không có mẹ dạy, đồ rách rưới, ngươi đi chết đi...” Khương Vân Thư không rên một tiếng, tát Cao Hồng Diễm vài cái tát, lực đạo lớn đến nỗi quần chúng vây xem ở đây đều cảm thấy đau thay nàng
Cao Hồng Diễm bị đánh đến miệng phun máu tươi, hai bên má sưng phồng đối xứng, nói chuyện cũng khó khăn
Khương Vân Thư kéo Cao Hồng Diễm đến bờ sông, những người khác thấy tình huống không ổn, vội vàng chạy đi gọi Đỗ Thủ Toàn đến
Đỗ Thủ Toàn đuổi tới bờ sông lúc, hồn phách đều muốn bay đi mất, sợ xảy ra chuyện, hắn khuyên nhủ: “Khương Tri Thanh, có việc ta nói chuyện đàng hoàng, đừng xúc động làm chuyện điên rồ.” “Đại đội trưởng, người làm sai chuyện thì phải trả cái giá đắt, nàng hại ta suýt chết, bây giờ ta trả lại là rất công bằng.” Khương Vân Thư nói rồi, dùng sức hất lên, ném nàng ra ngoài
Cao Hồng Diễm không biết bơi, trong trung tâm sông liều mạng giãy dụa, thế nhưng là không làm nên chuyện gì, nước chảy ngược vào xoang mũi và trong miệng khiến nàng cảm thấy sự ngạt thở của cái chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy sắp xảy ra án mạng, Đỗ Thủ Toàn vội vàng sắp xếp những người biết bơi đi cứu Cao Hồng Diễm
Khương Vân Thư không cho phép
“Khương Vân Thư.” Đỗ Thủ Toàn lần đầu tiên nổi giận với Khương Vân Thư, lần này hắn là thật sự tức giận
“Đại đội trưởng, ta không muốn cái mạng của nàng, nhưng nếu như ngươi bây giờ tìm người cứu nàng ra, có lẽ ta thực sự sẽ muốn cái mạng của nàng.” Hôm nay, cho dù Thiên Vương lão tử đến, nói chuyện cũng không dễ dàng, không có nàng Khương Vân Thư gật đầu, bất cứ kẻ nào cũng không thể xuống nước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mắt thấy Cao Hồng Diễm trong sông sắp không còn động tĩnh, Khương Vân Thư mới chịu mở miệng, đám người đã sớm chờ không nổi ở bờ sông vội vàng nhảy xuống sông cứu người
Lão quang côn Trương Hữu Căn đã đánh hơn ba mươi năm tích cực nhất trong việc cứu người, hắn đẩy Cao Hồng Diễm bị sặc nước đã hôn mê từ dưới nước lên, rồi lặp lại chiêu cũ, làm theo cách mà Cố Cửu Yến đã cứu Khương Vân Thư trước đó
Trương Hữu Căn còn vụng trộm chấm mút ở nơi mà những người khác không nhìn thấy, vừa nghĩ tới Cao Hồng Diễm sắp trở thành vợ hắn, hắn cười sung sướng đến nỗi hàm răng vàng khè đã gần 30 năm không được đánh răng lộ ra hết
Khương Vân Thư bị rơi xuống nước chính là được cứu bằng phương pháp này, mọi người thấy Trương Hữu Căn đang cứu người, cũng không ngăn cản, chỉ là có chút đáng tiếc
Đã ôm cũng ôm rồi, sờ cũng sờ soạng rồi, Cao Hồng Diễm không còn trong sạch, nếu như không gả cho Trương Hữu Căn, trên đời này còn có nam nhân nào chịu muốn nàng
Mã Đại Nữu chạy tới, liền thấy có người đang giở trò lưu manh với khuê nữ nhà nàng, nàng xông lên cho Trương Hữu Căn một cái tát
Trương Hữu Căn tuyệt không tức giận, cười híp mắt nhìn xem lão trượng mẫu nương: “Mã đại tỷ, ta đây là đang cứu khuê nữ ngươi mà, ngươi đánh ta làm gì, tương lai ta còn là người một nhà với nhau nữa đấy.” Mã Đại Nữu mắng: “Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, Trương Hữu Căn, ngươi không soi mặt vào nước tiểu mà xem chính mình, muốn cưới khuê nữ của ta, ngươi xứng sao?” Trương Hữu Căn tức giận: “Khuê nữ ngươi bị ta sờ soạng, cũng bị ta hôn rồi, nàng nếu là không gả ta, ta xem huyện thành này còn có người nam nhân nào dám cưới nàng.” “Trương Hữu Căn, ta giết ngươi.” nói rồi, Mã Đại Nữu liền nhào tới đánh người, nào là nắm chặt tóc, nào là dùng móng tay bấu véo
Chẳng mấy chốc, mặt Trương Hữu Căn liền bị cào rách, người Cao gia biết tin chạy tới, khi biết Cao Hồng Hà bị Trương Hữu Căn khi dễ lúc, thoải mái đánh người
Đến cuối cùng, vẫn là Đỗ Thủ Toàn nhìn không được, tìm người kéo bọn hắn ra
Lúc này, Cao Hồng Hà trên đất cũng tỉnh lại, nàng vừa muốn mở miệng nói chuyện, trên mặt liền nhận một cái tát
“Đồ mất mặt xấu hổ, mặt mũi Cao Gia chúng ta đều bị ngươi vứt hết.” Mã đại tỷ mắng xong, liền để nam nhân của nàng và con trai khiêng Cao Hồng Hà về nhà
Những người khác thấy náo nhiệt đã tan cuộc, cũng nhao nhao tản đi
Đỗ Thủ Toàn nói ra: “Khương Tri Thanh, lần này ngươi làm hơi quá rồi.” Khương Vân Thư trả lời: “À.” Thế là, Đỗ Thủ Toàn bị tức mà bỏ đi
Ngược lại là Đỗ Phiêu Lượng giống như một tiểu cô mê muội, vây quanh bên người Khương Vân Thư, khen không ngớt, vành tai của Khương Vân Thư có da mặt dày hơn da trâu cũng bị khen đỏ lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh mắt kia phía sau quá mức thẳng thắn, Khương Vân Thư muốn làm ngơ cũng làm ngơ không xong: “Còn định nhìn lén bao lâu nữa?” Bị người bắt quả tang, Cố Cửu Yến không hiểu sao chột dạ đứng lên, vành tai phiếm hồng hắn nói ra: “Vừa mới tới, không có nhìn lén.” Hắn quang minh chính đại nhìn
Hơn nữa, hắn đến từ lâu rồi.