Hiện tại, chính mình cái bộ dạng này đều là do tên vương bát đản Cố Cửu Yến này gây nên, còn cả Tạ Tha, Tạ Tha tám đời tổ tông nữa
Thế nhưng Vạn Tân Vũ lại là kẻ nhát gan, sợ nói ra sẽ bị hắn đánh, bực tức quay đầu nhìn sang một bên, thà rằng mắt không thấy thì lòng cũng không phiền
“Vạn Tân Vũ, ngươi đúng là người quá vô lương tâm, người ta giúp ngươi, ngươi đến cả lời cảm ơn cũng không nói, lại còn thái độ này, ta phải nói, lần sau ngươi gặp chuyện, không ai giúp ngươi đâu, cứ để ngươi thối rữa trong hố xí đi.” Khương Vân Thư bênh vực Cố Cửu Yến
Thấy tiểu cô nương bênh mình như vậy, trong lòng Cố Cửu Yến như vừa ăn mật ngọt: “Thư Thư, ta không sao, ta không giận.”
Khương Vân Thư nói: “Ngươi đó, chính là người quá tốt, quá thiện lương, cứ tiếp tục như vậy không được, dễ dàng bị người khác khinh dễ.”
Bị chèn ép, Vạn Tân Vũ không chịu nổi những lời hình dung Cố Cửu Yến như thế, đầu óc điên tiết, hắn không màng trường hợp nhảy ra lên án:
“Người khác tốt
Hắn thiện lương
Hắn bị người khinh dễ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Vân Thư, ngươi nhìn bằng con mắt nào thế, hay là mắt ngươi bị mù rồi.”
Dám mắng tiểu cô nương của hắn, Vạn Tân Vũ này đúng là lá gan to quá, cần phải sửa trị, Cố Cửu Yến đưa tay liền muốn dạy dỗ Vạn Tân Vũ, nhưng bị Khương Vân Thư ngăn lại
Lúc này, Vạn Tân Vũ mới chợt nhận ra hành động ngu xuẩn mình vừa làm, đầu gối mềm nhũn, thẳng tắp quỳ xuống hướng về phía Cố Cửu Yến, hai tay ôm đầu cầu xin tha thứ, trong lòng thì khóc rấm rức
Từ nay về sau, không bao giờ dám nói lời xằng bậy nữa, ô ô ô.....
Khương Vân Thư nói: “Vạn Tân Vũ, ngươi là nam nhân, không cần phải sợ.”
Vạn Tân Vũ điên cuồng lắc đầu, hắn sợ, hắn rất sợ, Cố Cửu Yến phát điên lên, có thể đánh người ta đến chết, làm sao hắn không sợ cho được
Cả nhà họ Vạn chỉ có một mình hắn là con trai độc đinh, đều trông cậy vào hắn nối dõi tông đường, khai chi tán diệp đó, không thể nào để hắn chết trong tay Cố Cửu Yến được
Ài, đứa nhỏ ngốc này có lẽ đã bị Cố Cửu Yến đánh đến ám ảnh rồi, Khương Vân Thư thấy Vạn Tân Vũ ăn ngủ đều tốt, nghĩ cho trạng thái tinh thần của hắn, đơn giản dặn dò vài câu, liền dẫn Cố Cửu Yến nhanh chóng rời đi
Vạn Tân Vũ bị dọa đến suýt tè ra quần, toàn thân rã rời nằm uỵch xuống giường, may mắn là hắn lại thoát được một kiếp
Ô ô ô.....
Cố Cửu Yến này, cái đồ Diêm Vương, mau đi nhanh lên đi.....
Vừa ra khỏi bệnh viện, Khương Vân Thư luyên thuyên: “Cố Cửu Yến, không có chuyện gì thì ngươi nên cười nhiều lên chút, đừng lúc nào cũng giữ vẻ mặt lạnh tanh, trông thật sự rất dọa người, tên Vạn Tân Vũ kia sắp bị ngươi dọa khóc đến nơi rồi.”
Cố Cửu Yến đột nhiên dừng lại, nhìn tiểu cô nương chỉ cao đến vai hắn, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Thư Thư sợ ta sao?”
Khương Vân Thư thành thật nói: “Ngươi đẹp trai như vậy, ta thân còn chưa đủ, làm sao lại sợ ngươi được, ta lo lắng là người khác thôi.”
Cố Cửu Yến lần đầu tiên may mắn vì mình có vẻ ngoài đẹp đẽ, có thể được tiểu cô nương yêu thích, má hắn ửng hồng lan tới tận tai, chuyên chú nói: “Cho Thư Thư thân, Thư Thư muốn hôn bao lâu thì cứ hôn bấy lâu.”
Một cái cọ, mặt Khương Vân Thư đỏ như mông khỉ, chột dạ nàng ngẩng đầu nhìn xung quanh, thấy không ai chú ý tới hai người họ, nàng mới nhẹ nhõm thở ra
Cái tên này nói chuyện có thể chú ý đến ảnh hưởng chút không, vạn nhất bị người khác nghe thấy, làm sao người ta nhìn nàng được
“Thư Thư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi không muốn sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Là Thư Thư nói, thân không......”
“Nguyện ý, nguyện ý, ta về nhà sẽ thân đủ, không được mở miệng ở bên ngoài.” Khương Vân Thư lần đầu tiên cảm thấy, đôi khi làm người quá tích cực cũng không tốt, ví dụ như Cố Cửu Yến trước mắt
Nếu nàng không mau hô ngừng, e rằng lát nữa cả con đường người đều biết hai nàng muốn hôn nhau, nàng không chịu nổi vẻ mặt đó đâu
Cố Cửu Yến nhìn bóng lưng tiểu cô nương đang chạy trốn, khóe miệng hắn hài lòng nhếch lên nụ cười
Hắn không phải là thỏ trắng ngây thơ gì, hắn là con sói xám muốn nuốt chửng thỏ trắng vào bụng, ăn sạch đến cả bã cũng không còn
Trời tháng bảy, nóng có chút gay gắt, Khương Vân Thư đầu đầy mồ hôi trốn dưới bóng cây, miệng nhồm nhoàm cây kem bơ mà Cố Cửu Yến mua cho
Về phần Cố Cửu Yến, hắn không biết tìm đâu ra một cây quạt, đứng đối diện Khương Vân Thư, quạt gió cho nàng
Một cây kem lạnh vào bụng, cái nóng trên người Khương Vân Thư cũng tan đi không ít, thế nhưng vẫn chưa đủ, nàng mong chờ nhìn Cố Cửu Yến
Không cần tiểu cô nương mở miệng, trái tim Cố Cửu Yến đã mềm nhũn như thác nước, giọng hơi khàn: “Thư Thư, cây cuối cùng thôi, bằng không lát nữa bụng ngươi sẽ không thoải mái đâu.”
Một cây kem dù sao cũng mạnh hơn không có, Khương Vân Thư sảng khoái đáp ứng
Cố Cửu Yến dặn dò tiểu cô nương không được chạy lung tung, sau đó chạy nhanh đi mua kem trở về
Kem bơ ăn thật ngon, Khương Vân Thư vừa ăn hết hai cái, liền thấy quần áo Cố Cửu Yến đã ướt đẫm mồ hôi
Tên này vừa quạt gió cho mình, lại vừa chạy tới chạy lui, chắc chắn là rất nóng, lương tâm Khương Vân Thư trỗi dậy, nàng nói: “Há miệng.”
Cố Cửu Yến ngoan ngoãn há miệng, Khương Vân Thư nhanh nhẹn nhét nửa cây kem ăn dở vào miệng hắn
“Ăn ngon chứ?”
“Ừm.” Cố Cửu Yến từ trước đến nay không thích ăn đồ ngọt, nhưng vẫn gật đầu, quả thực món này ăn ngon
Bởi vì là tiểu cô nương vừa mới nếm qua
Khương Vân Thư ngang tàng nói: “Thích ăn, lát nữa ta mua cho ngươi, ta không thiếu tiền.”
“Không cần.” Cố Cửu Yến không hề nghĩ ngợi từ chối
Cố Cửu Yến ăn xong kem bơ trong tay, thừa lúc Khương Vân Thư không chú ý, nhét que kem vào túi
Những thứ liên quan đến tiểu cô nương, dù chỉ là que kem, hắn cũng không nỡ vứt đi
Rất nhiều năm sau, lúc rảnh rỗi Khương Vân Thư dọn dẹp nhà cửa, nàng phát hiện một cái thùng giấy rất lớn, mở thùng ra, nàng thấy một đống đồ rách rưới
Que kem, vỏ kẹo, giấy nháp đầy chữ.....
Huyện thành không lớn, nơi vui chơi cũng không nhiều, Cố Cửu Yến sợ tiểu cô nương nóng, lừa nàng đến hợp tác xã mua chút đồ nàng thích ăn, rồi cưỡi xe chở nàng trở về
Đột nhiên, Cố Cửu Yến đang đạp xe ngon lành thì nắm chặt phanh lại, ngẩng đầu nhìn bảng hiệu xong, hắn quay đầu nói: “Thư Thư, chúng ta chụp một tấm hình đi.”
Chụp ảnh, nàng yêu nhất chụp ảnh, Khương Vân Thư sảng khoái đồng ý ngay
Lão Hà là nhân viên làm việc của tiệm chụp ảnh này, thấy có người vào cửa, hắn vội vàng bỏ công việc trong tay xuống đón tiếp
Cố Cửu Yến nói rõ ý đồ đến, Lão Hà liền bảo Tiểu Hà dẫn hai người họ lên lầu chọn quần áo, nói là chọn, kỳ thực chỉ có hai bộ quần áo, không có lựa chọn nào khác
Trước khi ra khỏi nhà hôm nay, Khương Vân Thư đã cố ý ăn mặc tỉ mỉ, ngay cả quần áo mặc trên người cũng là đã chọn sẵn từ đêm hôm trước, lúc chụp ảnh, nàng mặc quần áo của chính mình
Cố Cửu Yến cũng vậy, hắn thuộc kiểu người mặc sơ mi, dù mặc đồ rách rưới, có khuôn mặt kia của hắn, quần áo cũng trở nên quý khí không ít
Hai tấm ảnh một mình, hai tấm ảnh chụp chung, dưới sự chỉ đạo của Lão Hà, chụp cũng nhanh, chưa đến nửa giờ, ảnh đã chụp xong rồi
Ảnh chụp nhanh, nhưng rửa ảnh thì mất chút thời gian, Cố Cửu Yến nghe nói ảnh phải một tuần sau mới lấy được, trong lòng có chút thất vọng
Khương Vân Thư nhìn ra hắn không vui, vỗ ngực nói: “Chờ ảnh rửa ra, ta sẽ gửi qua cho ngươi trước.”
“Tạ ơn Thư Thư.” Cố Cửu Yến lại vui vẻ lên.