Chương 1879: Quyết chiến mở màn Doanh trại Ám Ảnh đại quân
Bất Diệt thiên hỏa mang đến đau đớn cho Dị Tộc, dù Hắc Ám cũng không thể dập tắt ngọn lửa kinh khủng này
Bì Lân nhìn cảnh tượng thê thảm trước mắt, tức giận gào lên
"Đáng chết, đáng chết
"Cái đám nhân loại này rốt cuộc từ đâu xuất hiện vậy
Thiên hỏa, vậy mà có tộc của ta lại sợ thiên hỏa
Cuồng Nghê cũng lạnh lùng nói
Trong quân trướng to lớn, tiếng gầm gừ không ngừng vang lên
Chỉ có Nghịch Vân là vẫn giữ vẻ mặt lạnh lẽo không nói gì
"Đây là kế sách của ngươi, bây giờ đã thất bại, nếu trách tội xuống, ngươi có gánh nổi không
Bì Lân giận dữ nhìn Nghịch Vân
Nghịch Vân ngẩng đầu, vẻ mặt âm hàn: "Lúc trước, ngươi cũng đâu có phản đối
"Nếu không phải đám nhân loại này đột nhiên xuất hiện, hôm nay chúng ta đã thành công rồi
Nghịch Vân phản bác
Bì Lân im lặng, Cuồng Nghê cũng trầm mặc
Đúng lúc này, một tên trinh sát trưởng từ bên ngoài quân trướng chạy vào: "Tướng quân, tướng quân
"Chuyện gì mà hốt hoảng, còn ra thể thống gì
Cuồng Nghê quát lạnh
Tên thám báo kia còn chưa kịp nói thì một bóng đen từ bên ngoài quân trướng đã tiến vào: "Ba vị tướng quân, sắc mặt các ngươi trông không được tốt lắm, ta giao cho các ngươi xử lý sự tình thế nào rồi, các khu vực khác đều đã thuận lợi hoàn thành, sao mỗi bên Ám Ảnh Nhất Tộc các ngươi lại không tiến triển gì vậy
"Ám Sứ đại nhân, sao ngài lại đến đây
Ba người thấy vậy, tâm thần run lên, mặt càng thêm khó xử, trong mắt còn thoáng vẻ hoang mang
"Vốn ta định đến xem tiến độ nhiệm vụ của các vị thế nào, ai ngờ lại nghe được tin tức khiến ta ngoài ý muốn
Phải biết rằng, các chủng tộc khác đã hiến dâng không ít thành thị của Nhân Loại rồi, còn Ám Ảnh Nhất Tộc đầu tư đến 100 vạn đại quân, ngay cả phân bộ của Tứ Hải Học Viện cũng không đánh hạ được, các ngươi thật khiến ta thất vọng
Hắc Y Nhân kia nói
Ba người đột nhiên quỳ xuống đất
"Ám Sứ đại nhân, vốn dĩ hôm nay đã thành công rồi, không ngờ trong tộc Nhân Tộc đột nhiên giết ra một người, khiến cho đại quân Ám Ảnh của ta tan tác
"Ta không muốn nghe các ngươi biện bạch, chuyện ta bảo các ngươi xác nhận thế nào rồi
"Đại nhân, nửa năm trước phân bộ Tứ Hải Học Viện xuất hiện đồ vật, năm thành nắm chắc là vật phẩm mà ngài đã nói
Nghịch Vân nơm nớp lo sợ trả lời
"Hừ, năm thành, lâu như vậy rồi, ngay cả khi hy sinh Vương Đô các ngươi vẫn không thể chiếm được Đệ Tam Phân Bộ, mặc kệ vật kia có phải là thứ chúng ta muốn hay không thì cũng không thể bỏ qua, các ngươi nên biết, vật này đối với toàn bộ Vạn Giới Chiến Trường mà nói quan trọng đến cỡ nào
"Vâng, vâng, thưa đại nhân, xin ngài cho chúng ta thêm một chút thời gian, gần đây bên phía Nhân Loại xuất hiện thiên hỏa mà tộc ta e sợ, một trận chiến vừa qua gần như thất bại thảm hại, nhưng chỉ cần chờ đến khi Quang Minh biến mất hoàn toàn, Ám Ảnh Nhất Tộc ta sẽ có 100% nắm chắc quét sạch lũ nhân loại kia
"Thiên hỏa
Ám Sứ nghe vậy, hứng thú hỏi
"Là viện quân Tứ Hải Học Viện tới, không thể nào, Nhân Loại giới chắc hẳn còn chưa biết chuyện này mới phải
"Là đệ tử do Tứ Hải Học Viện truyền tống đến
"Một tên đệ tử, dù có thiên hỏa trong tay, cũng không đến mức khiến cho 100 vạn đại quân Ám Ảnh các ngươi thúc thủ vô sách như vậy chứ, xem ra Ám Ảnh Nhất Tộc các ngươi càng ngày càng thụt lùi, hay là ta nên phái Huyết Tộc qua giúp các ngươi một tay
Ám Sứ lạnh lùng nói
"Đại nhân, xin hãy cho chúng ta thêm mấy ngày, trong vòng năm ngày, chúng ta nhất định sẽ cho ngài một câu trả lời hài lòng
Ba người kinh hãi toát mồ hôi lạnh, vội vàng nói
"Năm ngày, hừ
"Các ngươi đã có hơn một tháng rồi, mà vẫn cứ tiếp diễn như vậy, chiến trường Vạn Giới này đâu chỉ có Nhân Loại của Tứ Hải Học Viện, nếu chạm vào lợi ích của tất cả các tộc Nhân thì họ sẽ liên hợp lại chống đối chúng ta
"Hiện tại nhân loại còn chưa phát hiện ra bí mật này, một khi nhân loại phát hiện ra, sự việc sẽ càng thêm phức tạp, chúng ta phải nắm chắc tất cả những cơ hội có lợi trước khi sự việc vượt quá tầm kiểm soát
"Ba ngày, ba ngày sau ta sẽ hành động cùng các ngươi
"Ám Sứ đại nhân, ngài muốn cùng chúng ta đi sao
Người của Ám Ảnh Nhất Tộc kinh ngạc nói
"Các ngươi, có gì không hài lòng sao
Ám Sứ lạnh lùng nói
"Không, không có, mọi chuyện nghe theo đại nhân phân phó
Ba người khúm núm đáp, nhưng vẻ mặt có vẻ hơi ngưng trọng
Hiển nhiên, hiệu suất làm việc của họ đã khiến Ám Sứ không hài lòng
Ba ngày sau nếu họ vẫn không thể có được thành quả thì có lẽ bản thân họ cũng sẽ gặp nguy hiểm
Nghĩ tới đây, cả ba không khỏi rùng mình, dường như đã hạ quyết tâm, sau ba ngày phải tắm máu Đệ Tam Phân Bộ thành thị, để những nhân loại đó biết được sự cường đại của Ám Ảnh Nhất Tộc
"Thưa đại nhân, những người Nhân Loại đã rời khỏi thành, chúng ta có cần đuổi theo không
"Đuổi
Sao lại phải đuổi, chỉ cần trong bóng tối này, họ không thể thoát khỏi lòng bàn tay Ám Ảnh Nhất Tộc các ngươi đâu
Coi như có thể chạy thoát, ở nơi này còn có chỗ nào cho họ yên thân nữa sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ám Sứ cười lạnh, vẻ mặt lạnh lùng
Ba người nghe vậy liền đổ mồ hôi lạnh, quả thật như hắn nói, chỉ cần Hắc Ám chưa biến mất, thì Ám Ảnh luôn ở khắp nơi, dù cho bọn họ có thể chạy trốn thì cũng chỉ là dê vào miệng cọp mà thôi
Bên ngoài đâu có an toàn bằng nơi này, thậm chí còn nguy hiểm hơn nhiều..
..
Đệ Tam Phân Bộ, thành thị cuối cùng của Nhân Loại
Nhưng giờ đây thành thị đã bắt đầu lung lay sắp đổ
Bởi vì không bao lâu nữa, ánh sáng hy vọng sẽ biến mất, đến lúc đó nơi này sẽ sinh linh đồ thán
"Sư phụ, người gọi con đến đây có chuyện gì sao
Kinh Vân nhìn bóng lưng của Thiên Hà, không kìm được mà hỏi
Xung quanh không có ai khác, chỉ có mình hắn đến đây, chắc chắn Sư Tôn có chuyện quan trọng muốn nói với hắn
"Kinh Vân, vi sư giao cho con một nhiệm vụ, dù thế nào con cũng phải hoàn thành
Thiên Hà quay đầu lại nói
"Sư phụ, người cứ nói, đồ nhi dù chết cũng sẽ hoàn thành việc Sư Tôn giao
Kinh Vân vẻ mặt kiên định nói
"Con không được chết, chết thì không hoàn thành được
Vật này, con phải giữ cẩn thận, nhất định phải giao nó cho người của phân bộ thứ nhất, để bọn họ lập tức mang về thành thị của Nhân tộc chúng ta, biết chưa
Kinh Vân thấy một chiếc hộp cổ mang theo phong ấn, trong lòng không khỏi run lên
"Sư Tôn, đây là cái gì
"Con không cần quan tâm nó là gì, con chỉ cần biết, một khi để cho Dị Tộc lấy được thứ này thì toàn bộ Nhân tộc chúng ta có thể sẽ bị hủy diệt
Nghe vậy, sắc mặt Kinh Vân đại biến, rốt cuộc là thứ gì mà liên quan đến sự sống còn của nhân loại như vậy
"Sư phụ, đồ vật quan trọng như vậy, đồ nhi sợ là..
Kinh Vân có chút sợ hãi nói
"Vi sư tin tưởng con, cũng phó thác cho con
Một chuyện khác, con mang theo Uyển Nhu rời khỏi đây, trốn càng xa càng tốt
Thiên Hà nói
"Sư Tôn, con không đi, con muốn ở lại bảo vệ thành thị, bảo vệ ngôi nhà của chúng ta
"Hồ đồ
"Vân Nhi, con hãy nhìn bầu trời kia, ánh sáng chiếu rọi chúng ta sắp biến mất rồi, nếu vi sư rời đi, chắc chắn sẽ khiến Ám Ảnh Đại Quân nghi ngờ, đến lúc đó bọn họ chắc chắn sẽ không màng tất cả mà truy sát chúng ta
"Con mau rời khỏi đây, vi sư sẽ ở lại cản bước Ám Ảnh Đại Quân, cho dù bọn họ biết vật kia không ở trên người ta, thì con cũng đã bay cao xa rồi
"Nhưng Sư phụ, vậy thì dù rời đi cũng sẽ bị bóng tối bao phủ, Ám Ảnh Nhất Tộc vẫn sẽ đuổi theo chúng ta
"Vậy thì hãy đi càng xa hơn nữa, thế gian nhất định sẽ có nơi ánh sáng tồn tại
Thiên Hà tựa hồ đã quyết tâm
"Sư phụ..
"Đừng nói nữa, nếu con không đi, lão phu chết không nhắm mắt
Thiên Hà giờ phút này đã quyết tâm hy sinh bản thân
Kinh Vân đã ở bên cạnh Thiên Hà đại sư 50 năm, hiểu rõ tính tình Sư Tôn, một khi ông đã quyết định thì sẽ không thay đổi
"Con trở về chuẩn bị đi, ba ngày sau dẫn mọi người rời đi, đúng rồi, hãy nói Thần Thiên đi cùng nữa, có hắn bên cạnh con, lão phu cũng yên tâm hơn
"Sư phụ, chẳng lẽ không còn cách nào khác sao
Trong mắt Kinh Vân tràn đầy vẻ không muốn
"Hài tử, con đã trưởng thành rồi, 50 năm qua có con ở bên cạnh, lão phu cũng đủ rồi
Trời đất rộng lớn, chắc chắn sẽ có nơi dung nạp con, hãy đi tìm lý tưởng của con đi, không cần chỉ sống vì người khác
"Đi thôi
"Sư phụ
Kinh Vân quỳ xuống, dập đầu ba cái
"Đứa con ngoan
Thiên Hà đại sư tuy đau buồn, nhưng lại không để lộ ra, trong mắt tràn đầy sự kiên định, ánh mắt nhìn về phía tường thành
Ánh sáng ngày càng suy yếu, rất nhanh sẽ khiến thành phố nghênh đón bóng tối..
..
Kinh Vân cẩn thận phong kín chiếc hộp, cất nó vào một chiếc túi trữ vật khác, tay còn đeo thêm trữ vật giới, chuẩn bị đầy đủ
Mang theo tâm trạng bi thương, Kinh Vân đi tìm Uyển Nhu
Cũng nói với nàng tin tức muốn rời đi, Uyển Nhu trong lòng luyến tiếc nhưng chỉ có thể cùng Kinh Vân rời đi nơi này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Rất nhanh, Kinh Vân đến nơi ở của Thần Thiên và những người khác
"Vân huynh, có chuyện gì sao
Kinh Vân nửa đêm đến thăm, chắc chắn có chuyện quan trọng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thần Sư đệ, Đệ Tam Phân Bộ sắp không chống đỡ nổi nữa, Sư Tôn bảo ta đến nói với các ngươi, bảo các ngươi đi cùng ta rời khỏi đây
"Muốn rời khỏi đây sao
Thần Thiên không ngoài ý muốn, chỉ là không ngờ Kinh Vân lại nói cho hắn biết
"Ừm, ba ngày sau chúng ta sẽ đi
"Vậy Thiên Hà đại sư thì sao
Thần Thiên hỏi
"Sư tôn, ông quyết định ở lại
Trong mắt Kinh Vân tràn đầy bi thương
Thần Thiên nghe vậy, cũng không khỏi thở dài, trước đại nghĩa luôn có người hy sinh, chỉ có điều không phải ai cũng có thể vị tha được như vậy, hắn cũng đã biết chuyện Minh Hải Thanh đào tẩu
Thiên Hà đại sư có được giác ngộ đó, thật đáng khâm phục..
..
Ba ngày sau, Kinh Vân và mọi người bắt đầu chuẩn bị rời đi
Sáng sớm hôm đó, Kinh Vân đến chào tạm biệt Thiên Hà, cuối cùng khom người chào, cảm tạ Thiên Hà những năm tháng qua đã dưỡng dục hắn, sau đó cúi đầu thật sâu, đó là tình sư đồ khó bỏ
Thần Thiên đưa một vài đan dược cho Thiên Hà: "Đại sư, đây là chút vật phẩm mà vãn bối hiện tại có thể làm, có lẽ người sẽ cần dùng đến
Thiên Hà đại sư không từ chối: "Thần Thiên, ngươi và ta tuy quen biết không lâu, nhưng lão phu nhìn người không sai, Kinh Vân bọn họ sẽ nhờ vào ngươi chiếu cố
"Đại sư yên tâm, chỉ cần ta còn sống, sẽ không để bọn họ chết
Thần Thiên hứa hẹn
"Sư phụ
Kinh Vân đầy vẻ không muốn
"Đây không phải là sinh ly tử biệt, bọn họ muốn giết ta cũng phải 1000 năm nữa, con yên tâm, sau khi vi sư cầm chân được bọn họ, sẽ tìm cơ hội đào tẩu, chúng ta sẽ gặp lại ở phân bộ thứ nhất
Thiên Hà đại sư nói
"Sư phụ, người nhất định phải sống sót
Ngay khi Kinh Vân vừa dứt lời, bên ngoài tường thành truyền đến tiếng còi chói tai
Tiếng còi này, bọn họ lại vô cùng quen thuộc, Ám Ảnh Nhất Tộc, đang đột kích
Chỉ là ở ngoài tường thành lần này lại có thêm một người mặc áo bào đen thần bí
CONVERTER: ๖ۣۜThanh ๖ۣۜPhong CẦU VOTE 10 ĐIỂM CUỐI CHƯƠNG!!
CẦU NGUYỆT PHIẾU, KIM ĐẬU,...
CÁC BẠN CÓ THỂ XEM CÁC TRUYỆN MÌNH CONVERT KHÁC TẠI ĐÂY: http://truyencv.com/member/12991/ Tháng này mình đang làm bộ mới là Linh Võ Đế Tôn mong các bạn ủng hộ:
http://truyencv