Chương 2226: t·ử vong
"Ta muốn ngươi Đoạn gia hôi phi yên diệt, càng phải tru diệt cửu tộc nhà ngươi!
Tiếng gầm gừ từ trên trời vang vọng, quanh quẩn khắp không trung Lâm Hải Thành
Đoàn người trong Lâm Hải Thành ai nấy đều rúng động không thôi
Người nào mà dám ở trong Lâm Hải Thành không những muốn tiêu diệt Đoạn gia, còn muốn g·iết cả cửu tộc nhà người ta
Đây là cỡ nào cừu h·ậ·n, đây lại là cỡ nào bá khí
Mọi ánh mắt tựa hồ đổ dồn về hướng Đoạn Vương Phủ, trên không trung có một nam tử đang cưỡi trên lưng một con thần thú, bên cạnh hắn là một thanh niên toàn thân tỏa ra khí tức hắc ám, tay cầm chiến phủ
Hai người phảng phất như không thể kiềm chế được nộ ý vô biên trong lòng
Sát phạt nháy mắt khai triển
A Man như thể ma thần nhập thể, tu vi của hắn đã không còn bị giới hạn ở cảnh giới Linh Vương trước kia, mà là trong khoảnh khắc chứng kiến phụ mẫu t·ử v·ong, hắn đã thức tỉnh triệt để sức mạnh, ngay cả huyết mạch cũng có dao động và ảnh hưởng
A Man, giờ đây đã là thân thể Linh Tôn
Không những thế, trong chiến đấu sức mạnh và tu vi của hắn phảng phất như không ngừng tăng trưởng
Hộ vệ của Đoạn gia, thậm chí ngay cả dung mạo của Thần t·h·i·ê·n và A Man cũng không nhìn rõ, trong nháy mắt đã gặp phải đả kích mang tính hủy diệt
Nỗi p·h·ẫ·n nộ đó, không có ngôn ngữ nào có thể diễn tả nổi, nỗi p·h·ẫ·n nộ càng mạnh bao nhiêu thì lực lượng của A Man lại càng kinh khủng bấy nhiêu
Còn Thần t·h·i·ê·n thì phóng ra kiếm ý cường đại, kiếm khí đi qua, chân tay đứt lìa, toàn bộ Đoạn Vương Phủ không thể tiếp nhận sức mạnh của Thần t·h·i·ê·n
Thần t·h·i·ê·n không phóng thích Bản Nguyên T·ử Vong, bởi vì như vậy có thể sẽ làm t·ổn t·h·ương A Hương, việc hắn muốn làm là ép kẻ đứng sau màn Đoạn Vương Phủ phải lộ mặt
Sau đó sẽ dùng Đoạn Phi trong tay hắn để đổi lấy A Hương
Một khi trao đổi hoàn thành, A Man sẽ mang A Hương rời đi, còn Thần t·h·i·ê·n sẽ muốn để toàn bộ Đoạn Vương Phủ phải chôn cùng với người trong thôn
Không, hắn còn muốn hủy diệt tất cả những gì có liên quan đến Đoạn gia
"Bọn chuột nhắt phương nào, dám đánh lén Đoạn gia ta!
Đoạn Vương Gia của Đoạn Vương Phủ xuất hiện, một chưởng đã đánh bay A Man đang ma thần nhập thể ra ngoài
A Man miệng phun m·á·u tươi, nhưng vẫn đứng thẳng giữa t·h·i·ê·n Địa, ánh mắt càng ngập tràn sát ý
"Là ngươi, đã hủy tiểu sơn thôn
Thần t·h·i·ê·n đứng trên bầu trời, người hắn đã tao ngộ ở vương phủ đêm đó cũng chính là người này
"Tiểu sơn thôn còn có người sống sót sao
"Ừm, Đoạn Phi
"Hỗn trướng, ngươi đã làm gì con ta!
Đoạn Vương Gia bộc phát ra khí tràng kinh khủng, thực lực Đế cảnh hiển lộ rõ ràng
"Phụ thân, cứu con với!
"Hai người kia bởi vì tham gia hội đấu giá, nên trốn qua một kiếp, khi hài nhi ở trên hội đấu giá đã bị bọn chúng bắt lại
Từ khi sự việc ở trong thôn xảy ra cho đến hiện tại, chỉ mới phát sinh mấy canh giờ mà thôi
Lão thất phu ở Đoạn Vương Phủ cũng vừa mới trở về Đoạn Vương Phủ, nên còn chưa biết chuyện Đoạn Phi đã bị bắt
Bất quá giờ phút này đã không còn quan trọng nữa
"Thả con ta, ta có thể sẽ lưu lại toàn thây cho ngươi
Hủy Đoạn Vương Phủ, chuyện như vậy Đoạn Vương sao có thể bỏ qua, người ở Lâm Hải Thành này ai mà không biết Đoạn gia là Bá Chủ Tối Cường
Giờ hai hậu bối này gần như đã hủy diệt Vương Phủ, lại còn tuyên bố diệt nhà hắn, g·iết cả cửu tộc nhà người ta, Đoạn Vương sao có thể bỏ qua
"Muốn hắn sống thì thả cô gái ngươi mang về
Ánh mắt của Thần t·h·i·ê·n vô cùng lạnh lùng, trước khi cứu được A Hương, hắn không thể quá nóng vội
"Cô gái nào, lão phu chưa từng mang cô gái nào về cả
Đoạn Vương lạnh lùng nói ra
Lúc này, một cường giả Thần Vương của Đoạn Vương Phủ lên tiếng: "Vương gia, quả thực là chúng ta đã mang một cô gái về, là thế tử bảo chúng ta mang về
"Đi, mang ra đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đoạn Vương ánh mắt run lên nói
Không bao lâu, người của Đoạn Vương Phủ đã mang A Hương đến
Nhưng lúc này A Hương đã đầu tóc bù xù, hai mắt vô thần, khi chứng kiến cha mẹ và toàn bộ người trong thôn t·ử v·ong, trái tim thiếu nữ này đã tuyệt vọng vào khắc đó
Cho dù giờ phút này nhìn thấy Thần t·h·i·ê·n
Đôi mắt trống rỗng của nàng vẫn không hề thay đổi
Đôi mắt linh động của A Hương đã mất đi ánh sáng, trong mắt nàng Thần t·h·i·ê·n như nhìn thấy sự tuyệt vọng
"A Hương, là ta, ta đến đón ngươi
Trái tim của Thần t·h·i·ê·n đau đớn khó nói, đau đớn không thể tự kiềm chế
Thấy bộ dạng thất hồn lạc phách của A Hương, Thần t·h·i·ê·n chìm sâu trong tự trách, nếu như lúc đó hắn không rời khỏi Ẩn Tú Thôn thì có lẽ tất cả chuyện này đã không xảy ra
"t·h·i·ê·n ca, là anh sao
A Hương nghe được tiếng Thần t·h·i·ê·n, khi nàng ngẩng đầu lên nhưng trong ánh mắt của nàng vẫn không hề có chút ánh sáng nào
"Là anh, anh đến đón em đây
"Lão thất phu, thả A Hương, ta sẽ tha cho hắn sống
"Ha ha, thú vị
Đoạn Vương lạnh lùng cười một tiếng: "Lão phu từng vì Hoàng Tộc chinh chiến sa trường, giờ đã qua mấy ngàn năm rồi, lão phu chưa từng gặp qua ai, loại cường giả nào chưa từng nhìn thấy, chỉ bằng ngươi một tiểu nhi cũng dám uy h·iế·p bản đế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thả Đoạn Phi, nếu không ta sẽ giết nàng!
Đoạn Vương đột nhiên nhấc A Hương lên, bàn tay cường đại kia trực tiếp bóp lấy cổ họng mỏng manh của A Hương
Thần t·h·i·ê·n chấn động, lão thất phu này đúng là nhẫn tâm, chẳng lẽ ông ta thật sự không quan tâm đến tính m·ạ·ng của con ruột sao
"Phụ thân, g·iết hắn!
"Con dù có c·hết cũng cam tâm tình nguyện!
Đoạn Phi cũng không quá ngu ngốc
Khi Đoạn Vương thể hiện sự quyết tâm kiên quyết, Đoạn Phi đã quyết ý một lòng chịu c·hết
Nhưng Thần t·h·i·ê·n rõ ràng cảm thấy Đoạn Phi đang vi phạm sơ tâm, nhưng hắn lại không thể nhìn thấu được ý nghĩ trong lòng một cường giả Đế cảnh
Thần t·h·i·ê·n không dám đánh cược
Nhưng Đoạn Phi vẫn còn có thể lợi dụng
Hắn một kiếm chặt đứt cánh tay đang bị gãy xương của Đoạn Phi: "Thả A Hương, ta chỉ nói một lần!
"Ngươi nghĩ rằng lão phu dựa vào cái gì để sống đến tận hôm nay
Lão thất phu kia lại sinh sinh xé rách cánh tay của A Hương
"Lão già hỗn trướng!
"Ta muốn g·iết ngươi!
Thần t·h·i·ê·n nhìn thấy A Hương chịu khổ, không kịp lo chuyện trao đổi con tin
Không Gian Võ Hồn nở rộ, muốn cứu tế A Hương
Nhưng không ngờ Đoạn Vương đã sớm chuẩn bị, một chưởng đánh vào thương khung, đánh Thần t·h·i·ê·n thổ huyết
"Ngày đó ta đã biết rõ ngươi có lực lượng Không Gian Áo Nghĩa, sao lại không đề phòng ngươi
Đoạn Vương cười lạnh một tiếng, nhìn thấy Thần t·h·i·ê·n ngã xuống đất, trong mắt tràn đầy vẻ t·à·n nhẫn
Thần t·h·i·ê·n ngã xuống rồi lại đứng lên
Lần nữa quả quyết nhìn Đoạn Phi: "Lão già, là ông ép ta!
Thần t·h·i·ê·n muốn ra tay với Đoạn Phi, lần này, thật sự bộc phát kiếm ý mang theo sát ý
"Thả A Hương!
Một kiếm của Thần t·h·i·ê·n nhắm thẳng đến đầu của Đoạn Phi
"Ngươi động thủ đi, lúc ngươi g·iết Đoạn Phi, thì tiểu nữ nhân kia của ngươi cũng sẽ hôi phi yên diệt thôi, nữ nhân này đối với ngươi quan trọng lắm hả
Đoạn Vương Gia chắc chắn sẽ bắt được Thần t·h·i·ê·n
Thần t·h·i·ê·n ban đầu muốn dùng Đoạn Phi để đổi A Hương, không ngờ, lại bị lão già gài bẫy một vố
"Vậy chúng ta cùng thả người!
"Ta cảm thấy được, ông chỉ đang giả vờ mà thôi, dù phế vật này có ngốc đến mức nào, hắn cũng vẫn là nam đinh duy nhất có huyết mạch
Thần t·h·i·ê·n lạnh lùng nói
"Tốt thôi, được, lão phu sau ba hơi thở, chúng ta cùng nhau trao đổi!
Lão thất phu cũng đồng ý, đúng như Thần t·h·i·ê·n nói, cho dù Đoạn Phi có ngốc thế nào đi nữa thì hắn cũng là con trai của Đoạn Vương
Nếu Đoạn Phi c·hết rồi thì mặt mũi ông ta cũng mất hết
"Một, hai, ba!
Sau ba hơi thở, Thần t·h·i·ê·n và Đoạn Vương cùng thả người
Thần t·h·i·ê·n quan tâm đến sự an nguy của A Hương, liền lập tức ném Đoạn Phi ra ngoài
Nhưng điều mà Thần t·h·i·ê·n không ngờ tới là lão thất phu đã dùng tốc độ cực nhanh cứu Đoạn Phi, nhưng ông ta lại không hề trả A Hương lại
"Lão già, ông nói không giữ lời!
"Ha ha ha ha!
Đoạn Vương cười ha hả: "Tiểu tử, ta thực sự không hiểu sao ngươi lại có dũng khí uy h·iế·p một cường giả Đế cảnh, ta thừa nh·ậ·n ngươi thiên phú giỏi, nhưng ngươi có biết không, ngươi chỉ là Thần cảnh thôi!
"Ta là cường giả Đế cảnh!
Từ đầu đến cuối, Thần t·h·i·ê·n đều bị gài bẫy
Trong mắt của Đoạn Vương, Thần t·h·i·ê·n đơn giản chỉ là một kẻ vô tri bất tài
Rốt cuộc là hắn có dũng khí gì, dám cùng một cường giả Đế cảnh như mình bàn điều kiện
"Phải nói, ta thật sự bội phục dũng khí của hai người các ngươi, rõ ràng là yếu ớt đáng thương, lại muốn vì người trong thôn báo thù, các ngươi có biết giữa hai bên chênh lệch bao nhiêu không!
Đoạn Vương bộc phát ra đế uy kinh t·h·i·ê·n động địa, khiến cho cả thành trì đều chấn động
"A, đúng rồi, người trong thôn kia của các ngươi cũng thật thú vị đấy, rõ ràng nắm giữ nhiều tài nguyên như vậy, một đám thì yếu đuối đáng thương, nhưng năng lực của bọn họ lại có chút đặc biệt, coi như linh giả thì nhục thân của bọn họ lại vô cùng cường hãn, có thể chính bởi vì như vậy nên ta mới lựa chọn thiêu sống bọn chúng
"Thật đáng tiếc a, các ngươi không được nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng cuối cùng của bọn họ, ta đã phong ấn động tác của bọn chúng, để bọn chúng tự thiêu đốt trong đám lửa lớn!
"Ha ha ha ha!
"Bộ dạng đó, quả thực là có một không hai!
"Không ngờ rằng ở gần Lâm Hải Thành ta lại còn có một thôn xóm ẩn thế như vậy, nếu sớm phát hiện một chút thì Đoạn gia ta đã sớm không kém gì Hoàng Tộc rồi
Đoạn Vương hùa theo nói, hoàn toàn không chú ý tới vẻ mặt của Thần t·h·i·ê·n đã ngày càng trở nên âm trầm, mang theo hắc ám của t·ử v·ong, đang được phóng thích từ bên trong cơ thể của hắn
Khoảnh khắc Thần t·h·i·ê·n ngẩng đầu, sát ý kinh t·h·i·ê·n: "Ta nói, bảo ông thả A Hương, ông không nghe thấy sao!
Oanh
t·ử vong bùng cháy trên cơ thể Thần t·h·i·ê·n
"A a a, thật là một khí tức đáng sợ, ngươi muốn cô gái này như thế, ta cho ngươi vừa lòng vậy
Đoạn Vương ném A Hương về phía Thần t·h·i·ê·n
Thần t·h·i·ê·n tức khắc thu hồi t·ử v·ong chi lực, bay lên trời, muốn cứu A Hương
Nhưng ngay sau một giây, một thanh trường thương đã không những xuyên qua cơ thể của A Hương, mà còn trực tiếp xé toạc cả Thần t·h·i·ê·n và A Hương
Đoạn Vương cầm trường thương, rút ra, một quyền đánh vào người A Hương, lực lượng cường đại lần thứ hai quán xuyên qua cơ thể Thần t·h·i·ê·n và A Hương, lỗ thủng mang huyết sắc khiến A Man vô cùng p·h·ẫ·n nộ
"A Hương, t·h·i·ê·n ca!
A Man đ·i·ê·n cuồng xông lên, một va chạm đã hất Đoạn Vương ra ngàn mét
Thần t·h·i·ê·n không kịp quan tâm bản thân đau đớn, cũng không kịp lo cho những tổn thương mà mình đang phải gánh chịu
"A Hương, A Hương, đừng ngủ, đừng ngủ gật!
Thần t·h·i·ê·n liều m·ạ·n·g vận chuyển sinh chi lực, nỗ lực cứu vãn A Hương
M·ạ·n·g sống của A Hương vừa mới bắt đầu khôi phục
"Ngược lại là lão phu nhìn lầm rồi, lại là bản nguyên chi lực!
Nhưng ngay lúc Thần t·h·i·ê·n vừa mới thành c·ô·ng cứu được A Hương, Đoạn Vương lại xuất hiện lần thứ hai trước mặt Thần t·h·i·ê·n, từ trong tay hắn cướp đi A Hương, lấy lực lượng vô thượng của Đế cảnh, khiến cho A Hương hôi phi yên diệt
"t·h·i·ê·n ca
Nước mắt của A Hương, vương vãi giữa không trung, ngay khi âm thanh vừa dứt, thân ảnh mỹ lệ ấy đã hôi phi yên diệt ngay trước mắt Thần t·h·i·ê·n
"Không" "Không!!"