Chương 3035: Chỉ có c·h·ết mới có thể giải quyết
Thần t·h·i·ê·n bị t·h·ươ·n·g thế mặc dù trong nháy mắt đã khôi phục
Nhưng đối mặt với sự uy h·i·ế·p của hoàng tộc, Thần t·h·i·ê·n cuối cùng vẫn phải cúi đầu
"Các ngươi muốn thế nào mới chịu buông tha cho vợ con ta, cùng những người của Thanh Mộng nhất tộc
Thần t·h·i·ê·n lạnh lùng hỏi, nhưng đã nhanh chóng tính toán xem làm sao mới có thể cứu được hai mẹ con họ, nhưng độ khó khăn thật sự quá lớn
"Ha ha ha
"Thần t·h·i·ê·n, chẳng phải ngươi rất ngông c·u·ồ·n·g sao
"Bây giờ thì sao nào
Đám người thấy bộ dạng này của Thần t·h·i·ê·n thì không nhịn được mà n·h·ụ·c mạ hắn
Thần t·h·i·ê·n không để ý tới tiếng kêu gào của bọn họ, lũ hề nhảy nhót đã khiến hắn không buồn nhớ đến
Nhưng không ngờ Đông Cung Vô Cực kia lại đi tới trước mặt Thần t·h·i·ê·n trước
"Tiểu t·ử, còn dám c·u·ồ·n·g nữa không
Đông Cung Vô Cực thấy Thần t·h·i·ê·n có nhược điểm là người ở đông đại lục, vậy mà dẫn đầu đi ra khiêu khích Thần t·h·i·ê·n
Nhưng Thần t·h·i·ê·n cũng chẳng thèm để ý hắn
Lúc Đông Cung Vô Cực chuẩn bị tát mình một cái thì Thần t·h·i·ê·n đã ra tay trước một bước
Một bàn tay đ·á·n·h lên mặt hắn: "Cút!
"Ngươi dám đ·á·n·h ta, ngươi nhất định phải c·h·ết!
"Ta bảo ngươi cút!
Thần t·h·i·ê·n tung một quyền ra, cả người Đông Cung Vô Cực bay thẳng đi
"Ngu ngốc sao
Vô số người của đại lục nhìn Đông Cung Vô Cực
Ngay cả Đông Phương Ngọc Hoàng có con tin trong tay cũng không dám tiếp xúc với Thần t·h·i·ê·n ở cự ly gần như vậy, chỉ sơ sẩy một chút là có thể c·h·ết ngay
Chẳng ai đồng tình với Đông Cung Vô Cực cả
Hiện giờ bọn họ chỉ muốn mau chóng được nhìn thấy Thần t·h·i·ê·n c·h·ết mà thôi
"Nói đi, làm thế nào mới có thể buông tha cho bọn họ
"T·h·i·ê·n thư, long mạch, và cả ngươi c·h·ết
"Được, trước thả người
"Ngươi nghĩ ta Đông Phương Ngọc Hoàng giống kẻ ngốc sao
Đông Phương Ngọc Hoàng lạnh lùng nhìn Thần t·h·i·ê·n
"Trước thả người của Thanh Mộng nhất tộc đi, chuyện này không liên quan gì tới bọn họ
"~~~ Đây là yêu cầu đàm phán, bằng không, ép ta thì cùng nhau c·h·ết
Thần t·h·i·ê·n không tin hoàng tộc, cho nên hắn muốn bọn họ thả người của Thanh Mộng nhất tộc trước
"Cũng được, người của Thanh Mộng nhất tộc đều là không quan trọng, hãy đưa họ tới đây
Không gian xé rách
Mấy nghìn người của Thanh Mộng nhất tộc xuất hiện ở đây
"Con gái ta đâu
Thần t·h·i·ê·n lạnh lùng hỏi
Đông Phương Ngọc Hoàng nhìn về phía Đông Phương Hoàng
Đông Phương Hoàng gật đầu
Bên trong một không gian đặc biệt, Thần Mộng bị giam giữ ở đó
"Mộng nhi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thanh Mộng Giai k·í·c·h đ·ộ·n·g kêu lên
"Mẫu thân
Thần Mộng cũng có chút bối rối đáp lời
"Mộng nhi
Thần t·h·i·ê·n theo bản năng thốt lên
"Thúc thúc, là ngươi
Thần Mộng p·h·át hiện Thần t·h·i·ê·n trong đám người, năm đó Thần t·h·i·ê·n đến Thượng Thế Giới, hai người đã từng gặp nhau, khi đó Thần t·h·i·ê·n còn có một cảm giác quen thuộc, lại không nghĩ tới cô bé đó lại chính là con gái mình
Nàng xem ra còn lớn hơn Thần Niệm một chút
Nhưng trên thực tế Thần Niệm ra đời muộn hơn, cho nên thật sự không biết hai người ai lớn hơn
Thấy con gái mình đã trưởng thành như vậy, Thần t·h·i·ê·n cũng không kìm nén được nước mắt
"Mộng nhi, hắn không phải thúc thúc, hắn là phụ thân của con
"Phụ thân
Ngươi là phụ thân của Mộng nhi sao
Thần t·h·i·ê·n gật đầu: "Mộng nhi, con chờ, phụ thân lập tức sẽ mang con về nhà, con đừng sợ, biết chưa
Thêm vào khoảng thời gian hơn hai năm ở nam đại lục này nữa, nếu như không có gì ngoài ý muốn thì bây giờ Thần Mộng cũng phải mười bảy mười tám tuổi, chắc cũng xấp xỉ với Thần Niệm
"Vâng, phụ thân, Mộng nhi không sợ
"Hảo hài t·ử, thật dũng cảm
"Được rồi, thời gian gặp mặt của cha con cũng đến đây thôi, Thần t·h·i·ê·n, đến lượt ngươi lựa chọn
"Thả người của Thanh Mộng nhất tộc trước
"Thả
Những người của Thanh Mộng nhất tộc này, đối với bọn chúng mà nói thì thả cũng không sao cả, chỉ cần Thanh Mộng Giai và con gái của Thần t·h·i·ê·n vẫn còn trong tay thì bọn chúng sẽ không còn gì phải sợ
Thanh Mộng Viêm lúc này mặt r·u·ng độ·ng nhìn Thần t·h·i·ê·n, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang
Ông không hề trách cứ việc Thần t·h·i·ê·n khiến Thanh Mộng nhất tộc của mình gặp phải tai họa này
"Thần t·h·i·ê·n, con phải cứu Mộng Giai, Mộng Tuyết và Mộng nhi đó
Thanh Mộng Viêm nói
"Tỷ phu, mau cứu tỷ ấy
Thanh Mộng Phong cũng lên tiếng
Thần t·h·i·ê·n chỉ có thể gật đầu
"Đông Phương Ngọc Hoàng, t·h·i·ê·n thư ta có thể cho ngươi, nhưng ta muốn dùng t·h·i·ê·n thư này để đổi lấy Thanh Mộng Tuyết
"Đưa ra đây
Trong tay Thần t·h·i·ê·n xuất hiện một quyển t·h·i·ê·n thư
T·h·i·ê·n thư lơ lửng trong không trung, Đông Phương Ngọc Hoàng và những người khác muốn cướp lấy nó
Nhưng t·h·i·ê·n thư lại bị không gian lực của Thần t·h·i·ê·n khống chế: "Thả người
Đông Phương Ngọc Hoàng gật đầu: "Cùng lúc
"Được
Thanh Mộng Giai bị ném ra ngoài
Đông Phương Ngọc Hoàng ngay lập tức đoạt lấy t·h·i·ê·n thư
Lần này Thần t·h·i·ê·n không làm gì thừa, t·h·i·ê·n thư rơi vào tay hoàng tộc
"Ha ha ha
Đông Phương Ngọc Hoàng hưng phấn hét lên
"Tiếp theo, m·ạ·n·g của Thần t·h·i·ê·n ngươi cùng với long mạch, hãy dùng nó để đổi lấy vợ con ngươi
"Ha ha, đừng có gấp
"Các ngươi cho rằng ta chỉ có một quyển t·h·i·ê·n thư thôi sao
Nói xong, Thần t·h·i·ê·n lại lấy ra một quyển t·h·i·ê·n thư khác
Đồng thời, Thần t·h·i·ê·n cũng cầm trật tự t·h·i·ê·n thư trên tay
"Sức mạnh trật tự, các ngươi đều đã thấy rồi, bây giờ trật tự t·h·i·ê·n thư đã hoàn toàn thức tỉnh, ai cũng có thể sử dụng, ai lấy được trật tự t·h·i·ê·n thư thì có thể khống chế sức mạnh trật tự
"5 đại Hoàng tộc, chẳng lẽ các ngươi không muốn sao
Thần t·h·i·ê·n cười lạnh nói
Đông Phương Ngọc Hoàng theo bản năng cảm thấy Thần t·h·i·ê·n đang có tính toán gì đó
"Thần t·h·i·ê·n, giao ra đây, ta có thể tha cho vợ con ngươi
"Ta giao cho các ngươi, nhưng liệu bọn họ có đồng ý không
Những quyển t·h·i·ê·n thư chưa được thức tỉnh khác, bọn họ có thể không quan tâm lắm, nhưng sức mạnh của trật tự t·h·i·ê·n thư bọn họ đã từng được tận mắt chứng kiến
Ai mà không động lòng chứ
"Đông Phương Ngọc Hoàng, hoàng tộc các ngươi đừng có quá tham lam, bây giờ các ngươi đã có hai quyển t·h·i·ê·n thư rồi, những thứ khác trên người Thần t·h·i·ê·n, mọi người cũng nên chia đều một phần chứ
"Hừ, không có hoàng tộc ta thì các ngươi có thể uy h·iế·p được Thần t·h·i·ê·n sao
"Có đúng không, vậy chúng ta rút hết toàn bộ đi, hoàng tộc các ngươi chống đỡ được quân của Thần t·h·i·ê·n à
Đám người cũng bắt đầu uy h·iế·p
"Vợ con Thần t·h·i·ê·n trong tay ta, hắn không dám đâu
"Cái này khó mà nói được, Thần t·h·i·ê·n có thể là đồ đ·i·ê·n, xưa nay không làm theo lẽ thường, nhỡ đâu hắn p·h·át đ·i·ê·n thì việc các ngươi g·i·ết vợ con hắn thì sao chứ, sức mạnh của trật tự có thể thay đổi một phần thời gian thực tế đấy
Đám người nhắc nhở
Quả nhiên, sắc mặt của hoàng tộc thay đổi
"Các ngươi nghĩ chúng ta chưa nghĩ đến việc đó à
"Vị trí của Thanh Mộng Giai và con gái hắn, các ngươi mở to mắt mà xem cho kỹ, đây là địa điểm của Hoàng tộc ta, trật tự có thể thay đổi và ảnh hưởng đến hiện tại nhưng phải là ở địa điểm và phạm vi nhất định
"Hoàng tộc ta ở đây, Thần t·h·i·ê·n hắn làm được gì chứ
Đông Phương Ngọc Hoàng cười lạnh
Thần t·h·i·ê·n không nói gì, bởi vì hắn sớm đã p·h·át hiện ra điểm này, cho nên hắn vẫn luôn tìm cách giải quyết
Làm thế nào để cứu được hai mẹ con họ, mà bản thân mình lại có thể toàn thân rút lui
"Thần t·h·i·ê·n, giao t·h·i·ê·n thư ra đây
"Thần t·h·i·ê·n, hãy giao cho hoàng tộc, coi như hoàng tộc tha cho các ngươi, chúng ta cũng sẽ không tha cho các ngươi
"Ha ha, các ngươi cũng đều muốn ta c·h·ết mà phải không
"Các ngươi thực sự cho rằng ta không dám cùng các ngươi c·á c·h·ế·t lưới rách sao
Thần t·h·i·ê·n cũng tức giận
"Có đúng không
Hoàng tộc cũng không để ý tới sự uy h·iế·p của Thần t·h·i·ê·n, trực tiếp ra tay với Thanh Mộng Giai
"Đông Phương hoàng tộc, nếu như các ngươi làm t·ổ·n thương hai mẹ con bọn họ, ta sẽ khiến các ngươi p·h·ả·i t·r·ả giá đắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thần t·h·i·ê·n, đưa ra đây đi, sự kiên nhẫn của ta có hạn
Thần t·h·i·ê·n đã thử rất nhiều cách, nhưng không cách nào tác động được tới sức mạnh không gian
"Ta dùng tất cả t·h·i·ê·n thư của ta, để đổi lấy sự bình an của hai mẹ con họ, còn m·ạ·n·g của ta thì khó có thể xin t·h·a t·h·ứ được
Thần t·h·i·ê·n lạnh lùng từ chối
"Ngươi không c·h·ết, thì bọn họ sẽ c·h·ết
"Nếu vợ con ta c·h·ết, ta sẽ cho các ngươi chôn cùng, đây là nhượng bộ lớn nhất của ta, ta cho các ngươi thứ các ngươi muốn, ta chỉ muốn đổi lại sự bình an của hai mẹ con họ
Giờ khắc này Thần t·h·i·ê·n cũng bộc lộ một chấp niệm kinh người
"Ta không tin ngươi có thể trơ mắt nhìn bọn họ c·h·ết được
Hoàng tộc ở bên kia đã k·i·nh h·ãi ra tay với Thanh Mộng Giai
"Dừng tay
Thần t·h·i·ê·n tức giận
"Xem ra, Thần t·h·i·ê·n ngươi cũng không phải là kẻ lãnh huyết vô tình, giao t·h·i·ê·n thư ra đây, ngươi tự phế tu vi đi, chúng ta lập tức thả hai mẹ con bọn họ
Người của hoàng tộc không ngừng uy h·iế·p
~~~ Tất cả người ở Cửu Châu giới cũng không hề khuyên can Thần t·h·i·ê·n
Dù sao nếu như đổi lại là bọn họ mà vợ con rơi vào tay đ·ị·ch nhân thì e là cũng rất khó lựa chọn
"Các ngươi muốn m·ạ·n·g của hắn, chi bằng để ta thay thế cho xong
Vũ Vô Tâm không thể nào chịu được nữa, Thần t·h·i·ê·n không thể c·h·ết được
"Dòng máu của hậu duệ Vũ Hoàng ta, đủ chưa
"Vô Tâm, quay về
"Nếu như Vô Tâm không đủ, thì còn có ta
Hi Nguyệt cũng đứng dậy
"Không đủ, thêm ta nữa
Phong Vô Thương là người đầu tiên đứng ra
Những người thừa kế Ngũ Đế nhìn nhau, Long K·i·ế·m Tâm, Võ Vô Địch bọn họ cũng lần lượt đứng lên, ngay cả Hoàng Vô Cực cũng cắn răng một cái mà nguyện ý lấy m·ạ·n·g đổi lấy
"Còn có ta
Kiếm Lưu Thương, Nguyệt Bất Phàm, Minh Dạ, Thần Nam, Lăng Thiên, Nạp Lan Tình Thiên v.v.
toàn bộ đứng dậy
"Nếu như bọn họ vẫn không đủ, thì thêm cả ta
Uyên Tịch Hàn cũng đứng dậy
Bọn họ đều có thể c·h·ết
Nhưng chỉ cần Thần t·h·i·ê·n còn s·ố·n·g sót thì Cửu Châu sẽ bất bại
"Còn có ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khí Thiên Đế cũng đứng dậy
Thương, Yến Thanh bọn họ cũng đứng ra
"Các ngươi không cần lo, Thần t·h·i·ê·n c·h·ết là được
"Thần t·h·i·ê·n, ngươi c·h·ết rồi thì t·h·i·ê·n hạ sẽ quy tâm, Cửu Châu sẽ như thế nào chúng ta cũng không quan tâm, đương nhiên, long mạch của các ngươi ở Cửu Châu cũng phải giao nộp
"Đông Phương Ngọc Hoàng, ngươi hơi quá đáng rồi
"Thần t·h·i·ê·n chính là hi vọng của Cửu Châu ta, long mạch lại càng là khí vận của Cửu Châu ta, lòng tham của ngươi thật quá lớn
"~~~ Chúng ta ở Cửu Châu thề có c·h·ết cũng không thỏa hiệp, Thần huynh đệ, ngươi phải nghĩ lại đi
Các đế quân trợ chiến bên Cửu Châu lên tiếng với ngữ khí hết lòng khuyên nhủ
Thần t·h·i·ê·n lâm vào một khoảng trầm mặc rất lâu, cuối cùng ngẩng đầu lên nhìn mọi người trong t·h·i·ê·n hạ: "Ta c·h·ết, nhưng long mạch Cửu Châu các ngươi đừng hòng mơ tưởng
"Mộng Giai, Mộng nhi, nếu như ta hại c·h·ết các ngươi, ta sẽ cho những người này chôn cùng, Thần t·h·i·ê·n ta sau đó sẽ đến tìm các ngươi
"Phu quân, đừng làm chuyện dại dột, dù cho chúng ta c·h·ết đi thì ta và Mộng nhi cũng không hề trách chàng
"Mộng nhi cũng không trách ba ba đâu
Nghe những lời này của bọn họ, Thần t·h·i·ê·n có chút cảm động, nhưng mà hắn nợ bọn họ quá nhiều rồi, làm sao hắn có thể trơ mắt nhìn hai mẹ con họ c·h·ết trước mắt mình được chứ
Thần t·h·i·ê·n biết, kết quả hôm nay chỉ sợ chỉ có c·h·ết mới giải quyết được, nhưng hắn nhất định phải cứu hai mẹ con Thanh Mộng Giai, hắn bước lên trên không, quét mắt nhìn mọi người, lạnh lùng nói:
"M·ạ·n·g của ta đổi lấy m·ạ·n·g của vợ con ta, đây là nhượng bộ cuối cùng của ta, nếu không thì ta sẽ liều c·h·ết cùng các ngươi đến cùng!"