Linh Võ Đế Tôn

Chương 3756: Long Tiển




"Tảng đá lớn kia rất nặng nề
Lý Giới dài dòng giải thích, "Thợ đá thấy hình dạng của nó khá hoàn chỉnh, nên mới nghĩ tới việc đục thành tượng sư tử đá, bày ở bãi cát
Hắn bước ra khỏi miếu Long Vương, chỉ về phía vùng nước cạn xa xa nói thêm: "Nhìn kìa, một tảng đá lớn như vậy chắn ở đây, sóng lớn làm sao mà đánh tới được miếu Long Vương nữa chứ
Thần Thiên đi đến gần xem xét, cảm thấy quả đúng là như vậy
Vùng nước cạn có hòn đảo nhỏ vốn dĩ có tác dụng phân chia dòng nước, nhưng khi hồng thủy kéo đến thì vẫn không kham nổi
Nhưng bây giờ có tượng sư tử đá cao bảy, tám trượng trấn giữ, không cần lo lắng chuyện nước dâng nữa, thêm vào đó sư tử đá lại được làm từ đá chịu được sự mài mòn của biển cả, lại càng không thể phá vỡ
"Đây là sư tử đá sao
Đồng Nhược Nhiên nhìn trước ngó sau một hồi, lẩm bẩm: "Trông có hơi kỳ lạ..
"Sư tử vốn nhiều ở thảo nguyên nhiệt đới Nam Cương, Bắc Vực thấy được mấy lần
Thần Thiên mỉm cười nói, "Thợ đá dựa vào sách vở mà tạc được như vậy, đã là rất giỏi rồi
Đồng Nhược Nhiên sờ lên đuôi sư tử đá, đột nhiên nói: "Ta thường nghe chuyện vật thể hóa linh, tiên sinh à, ngươi nói xem liệu gia hỏa to lớn này có khả năng sẽ hiển linh trước cả Long Vương gia không
"Ha ha, chưa lập được công đức quan trọng, nói dễ vậy sao
Thần Thiên cười lắc đầu
Trò đùa qua đi
Lý Giới vì còn bận nhiều việc nên xin phép cáo lui trước
Thần Thiên cũng không hề rảnh rỗi, nhớ tới Vĩnh Tự doanh còn đang vất vả giày vò với đám Sơn Quỷ trong động sâu, liền quay người tiến về hiện trường
Vừa đến vách núi, hắn đã nghe thấy bên trong những tiếng la hét chém giết, thỉnh thoảng lại có xác Sơn Quỷ bị ném ra, rơi xuống thành một vũng chất lỏng màu xanh lè
"Tình hình thế nào rồi
"Vẫn ổn, Sơn Quỷ không có sức chiến đấu gì, một tay cũng có thể bóp chết
Phiền Chí Thành chắp tay thi lễ, đột ngột đổi giọng: "Chỉ là động quá rộng lớn, đi vào đã thấy chóng cả mặt, khó mà vẽ được bản đồ
Ban đầu những lời này Phiền Trường Tường muốn nói, nhưng sau khi nhìn ngó xung quanh không thấy bóng dáng quen thuộc, đành rụt người lại để cha mình báo cáo
"Thật trùng hợp, đồ ta mang đến rồi
Thần Thiên lấy từ trong giới chỉ Tu Di ra một cái chậu đồng ba chân có quai
Chậu nước
Cái thứ này mà vẽ được bản đồ
Mọi người hai mặt nhìn nhau, trố mắt nhìn vào vật dụng trong tay Thần Thiên, luôn cảm thấy hắn lỡ tay lấy nhầm đồ
"Không tin à
Thần Thiên nhìn thấy vẻ nghi hoặc trên mặt mọi người, cười nói: "Vật này gọi là Long Tiển, phun nước ra có thể xem xét địa lý sông núi, cỏ cây cũng có thể nhận biết
Lời này vừa thốt ra, cả đám người đều xôn xao
Tuy không hiểu hết những gì Thần Thiên nói, nhưng bọn họ ý thức được, Thần Tôn hôm nay lại lấy ra một món trân bảo hiếm thấy
Bị lòng hiếu kỳ thôi thúc, mọi người nhao nhao vây quanh, dỏng tai lên xem xét cho bằng được
Thần Thiên cũng không nhiều lời, hai tay vịn vào hai bên Long Tiển, lập tức ngầm thả thần thức, dò xét địa hình trong động sâu, cuối cùng lại dồn độ vào đầu ngón tay
Trong khoảnh khắc tiếp theo, nước trong Long Tiển nổi lên gợn sóng, sau đó bốc hơi thành sương mù, hiện ra toàn bộ địa thế rõ ràng
Nhìn cái đám sương mù chằng chịt này, mọi người há hốc mồm, còn chưa kịp phản ứng thì Thần Thiên đã tiện tay vung lên
Sương mù đột ngột phóng to, che phủ lên đầu mọi người, thấy được mọi ngóc ngách trong động sâu, tất cả đều hiện rõ trước mắt
Chỉ là sương mù màu trắng, hình dạng có chút sai lệch, nhưng kích thước cụ thể thì không hề sai chút nào
"Trời ơi...
"Thần kỳ thật
"Cái này cũng quá chi tiết đi
"Bảo bối của Thần Tôn đại nhân nhiều quá, chẳng lẽ ngài thật sự nắm giữ chìa khóa kho báu của Thiên Đế à
"Tốt quá tốt quá
Về sau sẽ không còn bị lạc đường nữa
Nghe được lời bàn tán của đám người, Thần Thiên chỉ cười trừ một tiếng, rồi đưa Long Tiển cho Phiền Chí Thành, ra hiệu bảo hắn cũng thử một chút
Phiền Chí Thành vội vàng khoát tay lia lịa: "Thần thức của ta làm sao mà ngưng tụ được như Thần Tôn, không làm được tinh xảo như vậy đâu
"Sau này vật này do ngươi nắm giữ, phải nghiên cứu cho kỹ
Thần Thiên cũng không ép buộc, ngẩng đầu thấy mọi người có chút mất tinh thần, không khỏi hỏi lại: "Mọi người làm sao vậy
Phiền Chí Thành vốn dĩ đang yêu thích không nỡ rời tay, cứ vuốt ve Long Tiển mãi, đang rất cao hứng thì nghe hỏi liền thay đổi sắc mặt, khóc tang một khuôn mặt nói: "Cái tên kia, à hắn tên là Lý Thừa Phong đúng không
"Quá là mãnh liệt
"Ngày hôm qua hắn còn lôi thương tích đầy mình ra đòi luận võ, kết quả lại móc ra một cái gương đồng, chờ ta để thần hồn chui vào thì thôi rồi, cứ thế mà táng cho một trận bạo chùy
"Ngọa tào a ngọa tào
Phiền Chí Thành tựa như bị oan ức ghê gớm, càng nói càng tức: "Hắn ra tay tàn nhẫn thì không nói, còn thích hành hạ ngược, bọn ta bị hắn làm cho thành bóng ma rồi
Nghe một tràng dài lời lên án, Thần Thiên khoái chí
Hắn cảm niệm việc Lý Thừa Phong thuận lợi đánh bại hai đạo thể phách huyễn ảnh của mình, cũng biết rõ tiểu tử này đang luyện tập kỹ năng tra tấn, ra tay đương nhiên phải tàn độc đến cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tình hình chiến đấu thế nào
Thần Thiên cười hỏi
"Mới đầu thì còn bị hắn hoàn toàn áp chế, thường xuyên bị đôi chân nhanh như chớp của hắn đá cho tìm không ra đông tây nam bắc
Phiền Chí Thành chỉnh đốn lại thần sắc, thành thật nói: "Nhưng về sau ấy à, chỉ cần chúng ta lập đội hình chiến trận thì hắn thua tới ba bốn lần liền
Điều này cũng giống với những gì mình dự đoán, Thần Thiên thầm nghĩ, Lý Thừa Phong dù sao cũng là sát thủ ẩn mình trong bóng tối, nếu giao chiến chính diện thì đã hơi bị thua thiệt rồi
Về sau lại gặp quân đội chính quy tác chiến, thường xuyên thất bại cũng là hợp tình hợp lý
Điều khiến Thần Thiên không ngờ tới chính là Lý Thừa Phong lại trong vòng một đêm giết hết ba ngàn đệ tử Bàn Long Tông
Nếu tính luôn những trận hỗn chiến sau này, thì số mạng người trong tay hắn cũng đã có tới năm ngàn, chiến tích quả thực là huy hoàng
Tiểu tử này đủ tàn ác
Một mình giày vò Bàn Long Tông đến mức cả nhà rúng động
"Đừng sợ hắn, chỉ là một sát thủ thôi
Thần Thiên thấy mọi người lo lắng bất an liền an ủi: "Về sau các ngươi cứ giết hắn một lần thì ta sẽ thưởng cho các ngươi một trăm lượng bạc trắng, thấy thế nào
Nhưng Phiền Chí Thành nghĩ một hồi, đến nửa ngày sau mới nói: "Thần Tôn à, có thể đổi thành phần thưởng khác được không
Mỗi ngày ngài cho ta một vạn bạc trắng, chồng chất trong doanh trại đến mức gần như không còn chỗ trống rồi..
" "Tên tốt, ngươi cũng chê tiền nóng tay đấy à
Thần Thiên trêu ghẹo một hồi rồi lại tò mò hỏi: "Vậy ngươi muốn gì
"Có thể đổi thành đồ ăn được không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thèm ăn quá rồi..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phiền Chí Thành có chút ngại ngùng mở miệng, thanh âm càng nói càng nhỏ
Thần Thiên giật mình, đại khái đoán ra ý của hắn, thăm dò hỏi: "Chẳng lẽ ngươi muốn Tuyết Lê
Hai ngày trước, Hợp Khôn môn đã là một màu trắng tuyết lê nở rộ, Phạm Thịnh lại có âm dương song tủy thu thập linh khí trời đất, ốc rót phía dưới, nói không chừng hiện tại đã kết quả rồi
Phiền Chí Thành không nói gì, chỉ liếm liếm môi
Thấy bộ dạng này của hắn, Thần Thiên cảm giác sâu sắc mình bị tiểu tặc nhắm tới, bản thân còn chưa kịp nếm thức ăn tươi, lại bị người đoạt trước một bước
" ..
Được thôi, đánh bại Lý Thừa Phong một lần, thưởng cho ngươi nửa cân Tuyết Lê
Mọi người vui mừng khôn xiết
Phiền Chí Thành thì vỗ tay cười rộ lên
Tuyết Lê của Hợp Khôn Môn thế nhưng được tưới vào linh khí của trời đất mà thành, ăn vào có thể tăng tu vi, như thế há chẳng phải hơn trăm lượng bạc trắng hay sao
Đơn giản là quá hời
"Không thành vấn đề
Phiền Chí Thành mặt mày hớn hở, vỗ ngực cam đoan với Thần Thiên: "Tối nay trở về, Vĩnh Tự doanh bọn ta tuyệt đối không làm qua loa, nhất định sẽ giết đến mức Lý Thừa Phong không còn manh giáp
"Vậy thì tốt, dù sao Tuyết Lê cũng rất nhiều, các ngươi phải nắm chắc cơ hội đấy
Thần Thiên cười cười, thả người bay vào trong động sâu, đang định nhấc chân bước vào trong
Phiền Chí Thành đi theo phía sau nghi ngờ hỏi: "Thần Tôn à, bên trong chẳng có gì hết, ngài vào làm gì
"Thật sao
Thần Thiên đầu ngón tay xuất ra Tam Muội Chân Hỏa, chiếu sáng động sâu, hiện ra một vùng quái thạch gồ ghề: "Có thể là vừa nãy ta phát hiện trong động vẫn còn không ít dân thường
"Trời ơi..
Đám người điên kia lại vụng trộm lẻn vào đây rồi
Phiền Chí Thành nhỏ giọng oán trách, rõ ràng là đã thấy quá phiền bọn họ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.