Linh Võ Đế Tôn

Chương 3798: Đan Điền Khí Hải chi Kiến Mộc




Chương 3798: Đan Điền Khí Hải chi Kiến Mộc
Thần Thiên lần trước sau khi từ Ân Thị đại mộ đi ra, cũng ngã xuống đất hôn mê
Nhưng lần này lại mở mắt thấy Đồng Nhược Nhiên thủ bên cạnh mình, đáy lòng hơi khác thường, hắn ngẩng đầu quan sát bên ngoài phòng, cây cối, lông xù quả sóc theo gió lay nhẹ, rung động rớt xuống đầy đất ánh nắng
Trong một mảnh rì rào tiếng lá cây, Thần Thiên liếc thấy tóc mình khô xác như tro, đáy mắt theo đó là từng lớp lo lắng
Trước kia hắn cảm thấy, mười năm không tính là quá dài, cũng chỉ ba ngàn sáu trăm mấy ngày
Dù sao mỗi lần bế quan trong bí cảnh, đổi thành thời gian bình thường cũng phải ba bốn năm, mà hắn từ một kẻ vô danh tiểu tốt đi đến Thần Tôn, ít nhất cũng có hàng trăm ngàn lần bế quan
Nhưng mà suy nghĩ lại
Mười năm kỳ thực rất dài, rất dài
Tướng quân vì nó mà tuổi xế chiều, người đẹp vì nó mà phai sắc, chúng sinh có được mấy cái mười năm
Thiên Trụ phong sừng sững ở đỉnh núi cao nhất Lộc Ngô Sơn, trải qua vạn năm, nay một buổi ầm ầm sụp đổ, người trước kia đứng trên cao nhìn xa ai có thể ngờ tới
Trong lòng Thần Thiên rất phức tạp, ẩn ẩn cảm thấy thần thương cho sự sụp đổ của Thiên Trụ phong, thế gian không có sự vật nào vạn cổ bất diệt, ai cũng không thoát khỏi sự ma luyện của thời gian
Mà việc mình làm, lại muốn siêu việt quy luật của trời đất, lấy thân thể phàm tục sánh vai với Thần Linh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đó chính là chứng đạo trường sinh
Một con đường đầy long đong và chông gai
Bất kể huệ cô chi chú kinh khủng đến đâu, mình cũng nên hướng về phía trước, kế hoạch lớn và đại nguyện còn chưa hoàn thành, Đại Thiên thế giới vẫn còn rất nhiều phong cảnh đặc sắc rực rỡ
Ánh nắng chiều sáng rọi chậm rãi chiếu khắp vào màn trướng, làm nổi bật gương mặt góc cạnh rõ ràng của Thần Thiên, hắn không biết rằng, Đan Điền Khí Hải đang lặng lẽ phát sinh thay đổi
Một gốc Kiến Mộc còn chưa rõ hình dạng đang nảy mầm, cành lá mọc dài theo gió, không ai biết liệu sau này có thể trở thành cây đại thụ che trời hay không
Thần Thiên lắc đầu, vứt bỏ những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, tiện tay để Nam Lã trưởng lão thoải mái hơn, lại hỏi Đồng Nhược Nhiên việc chính sự: "Lúc đó ta nhận được tin tức của mười hai Âm Vận trưởng lão, hoả tốc đi cứu viện, vậy Hạ Hoành Tổ như thế nào rồi
"Thấy tiên sinh đến hắn cũng không chờ lâu, rời đi trước khi phong tỏa thành, đã đi rồi
Đồng Nhược Nhiên ôm Tả Hoàng Chung trong lòng, trầm ngâm nửa ngày, yếu ớt nói, "Đã điều tra rõ thân phận của hắn, lai lịch không nhỏ
"Nói tỉ mỉ
"Tên thật của hắn là Ân Kiến Nghiệp, chính là thiên tài thiếu niên kiệt xuất nhất của Ân Thị trong gần năm trăm năm qua, cũng là thiếu chủ của Ân Thị
"Vậy hắn không quản đường xá xa xôi đến Bắc Vực, nhập chủ Ân Thị Ổ Bảo, vậy rốt cuộc là vì cái gì
"Là vì tiên sinh mà tới
"Nói như vậy, hắn nóng lòng lập công, rất thiếu địa vị trong tộc để nói chuyện lớn tiếng
Thần Thiên thoáng phân tích, nói ra nguyên do
Đồng Nhược Nhiên gật đầu: "Gia chủ đương nhiệm của Ân Thị là Ân Lục Vi, nghe tên cũng biết hắn là huynh trưởng của Ân Lục Kỳ và Ân Lục Lộ, người này tư chất bình thường, nhưng lại phá lệ thích làm ra vẻ, ba bốn lần suýt chút nữa khiến Ân Thị thành trò cười thiên hạ
"Đoán được, hắn là huynh trưởng mà dung túng cho em trai Ân Lục Kỳ tàn bạo như hổ, tư chất xác thực bình thường
"Cũng không hẳn
Đồng Nhược Nhiên mỉm cười, thao thao bất tuyệt kể về những tin đồn này, "Hải tộc Nam Cương rất cường thịnh, theo đường biển mà hung hãn, nhiều lần tập kích quấy rối nội địa
"Kết quả sau khi Ân Lục Vi đánh lui Hải Tộc, nhất định phải truy kích, kết quả có thể đoán được
"Một chiếc thuyền rồng, ba chiếc thuyền nhỏ, năm ngàn chiếc cự hạm, cùng hơn tám vạn chiếc thuyền buồm, tất cả đều bị Hải Tộc đánh thành gỗ vụn
Thần Thiên giật mình
Đây không phải là số lượng nhỏ
Không tính tàu hậu cần tiếp tế, chỉ tính chiến hạm có vũ trang, lần này hải chiến ước chừng ít nhất phải có hai mươi lăm vạn người tử vong, tương đương với một nửa Vĩnh Thái Thành
Về phần hậu quả ảnh hưởng——
"Sau khi Hải Tộc đại thắng, phản công trở lại, cuối cùng Ân Kiến Nghiệp ra mặt giải quyết nguy cơ
Thần Thiên đại khái đoán được tiếp theo, thử nói
Đồng Nhược Nhiên đưa cho hắn ánh mắt tán thưởng, nhẹ nhàng nói: "Ngươi đoán không sai, Ân Kiến Nghiệp không mang theo một binh một tốt nào liền khiến Hải Tộc rút về Nam Cương, hắn cũng nhờ vào việc này mà thể hiện được tài năng, đúng là thiếu chủ của Ân Thị
"Có chút ý vị
Thần Thiên khẽ vuốt cằm, cảm thấy Ân Kiến Nghiệp hoàn toàn xứng với danh tiếng thiên tài thiếu niên, "Hắn đã hứa hẹn cái gì
Hải Tộc sao có thể tùy tiện rút quân
"Cái này thì không rõ, nhưng có một điều có thể chắc chắn, Ân Thị trận này đã bị tổn thất rất lớn
Đồng Nhược Nhiên lắc lắc ngón tay
Thần Thiên gật đầu: "Có lẽ Trưởng Lão Các bên trong Ân Thị đã nhận ra Ân Thị sắp suy yếu, cho nên mới phái Ân Kiến Nghiệp đến Bắc Vực, mong kiếm lấy chiến công đẫm máu
Đồng Nhược Nhiên cảm thấy lời này không sai chút nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ăn nói không làm Hải Tộc rút lui xác thực là có trí dũng, nhưng rõ ràng không thể làm mọi người phục, vẫn là chiến công có được do dùng đao thật kiếm thật mới có thể trấn áp được người khác
Đã cùng bốn vị tiên sinh hợp lại thành thiên hạ, không nghi ngờ gì chính là lựa chọn tốt nhất, cho nên Ân Kiến Nghiệp có công thành danh xong điểm dừng chân, hẳn là tranh cao thấp, phân sinh tử với tiên sinh
Nghĩ tới đây, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt vây quanh trong lòng Đồng Nhược Nhiên, hồi lâu không tan
"Tiên sinh
"Ừm
"Liễu Ấm Đường sư từ Tam Lạp Chân Nhân, có muốn —— "
"Không vội, chờ ta tĩnh dưỡng hai ngày rồi nói
Thần Thiên đương nhiên biết Đồng Nhược Nhiên muốn tìm người giải trừ huệ cô chi chú trên người mình, việc này rất quan trọng nhưng không gấp được
Thế là hắn giải thích: "Một là, vừa nãy ta có chút ngộ hiểu, hình như nắm bắt được huyền cơ, chuẩn bị tĩnh tâm; thứ hai là, Tam Lạp Chân Nhân coi như là Thái Tổ của Y gia ở Bắc Vực, vội vã tìm ông ấy sẽ dễ khiến người nghi ngờ
Đồng Nhược Nhiên nghe xong thấy cũng có lý, cũng không khuyên nhiều nữa
Lúc này, mười hai Âm Vận trưởng lão tỉnh lại
Nhìn thấy các tỷ muội nằm ngổn ngang đầy giường, các nàng tùy ý cười nói vui vẻ, Nam Lã trưởng lão thấy mình vậy mà nằm trong lòng Thần Tôn, vội vàng đứng dậy
Kết quả một không để ý vấp phải một chút, khiến Thần Thiên đột nhiên biến sắc, đau đến mức hít hà một hơi
Nhưng Nam Lã trưởng lão nhỏ tuổi nhất, chưa từng trải sự đời, theo bản năng xoa chỗ đau của Thần Thiên, vội vàng nói: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi, Thần Tôn, ngài không sao chứ
"Không sao, ngươi mau mặc y phục chỉnh tề đi
Thần Thiên nghiêm mặt, cố gắng giả vờ trấn định
Nam Lã trưởng lão lúc này mới phát hiện mình vừa nãy nghe Thần Tôn tỉnh dậy, chạy quá nhanh, căn bản chưa mặc áo lót
Hiện tại lớp lụa mỏng bên ngoài váy hở ra, lộ xuân quang, giống như chưa mặc đồ
Mặt nàng đỏ bừng, trốn sau lưng Đồng Nhược Nhiên, không dám thở mạnh
Đồng Nhược Nhiên cười khẽ vuốt đầu nàng, chỉ vào cây cỏ trên thư án nói: "Đây là đồ tiên sinh ban cho để làm đẹp dung nhan, còn không mau tạ ơn
Các nàng vui mừng
Sau khi cười nói yểu điệu, chắp tay bái tạ Thần Thiên, sau đó cầm lấy cành lá Tuân Thảo cùng Nữ Thụ ríu rít thảo luận
Đồng Nhược Nhiên thấy mọi người càng nói càng hăng say, lập tức vỗ tay nói: "Được rồi được rồi, để tiên sinh nghỉ ngơi thêm một lát, các ngươi xuống trước đi
Mười hai Âm Vận lần nữa cúi người thi lễ, nhao nhao lui ra, trước khi đi còn không quên hạ màn cửa xuống
Tả Hoàng Chung nhìn chằm chằm Nam Lã trưởng lão, mắt sáng rực, bỗng nhiên cũng học theo Đồng Nhược Nhiên vuốt đầu nàng
"Các muội muội..
"Có phải Thần Tôn càng thích tiểu nha đầu chưa nảy nở hay không
"A
Nam Lã trưởng lão ngẩn người, ngẩng đầu nói, "Tỷ tỷ cũng muốn bắt nạt ta sao
"Ây đúng
Chính là loại dáng vẻ nhỏ nhắn mềm mại như ngươi đấy
Tả Hoàng Chung vỗ tay cười
Nam Lã trưởng lão mặt đen lại, làm bộ cắn về phía bàn tay lớn còn muốn bóp mặt mình: "Tỷ tỷ ghen tị
Ghen tị vì ta nằm trong lòng Thần Tôn, trả thù ta
"Ha ha, mười hai tỷ muội chúng ta, chỉ có ngươi được đặc biệt vinh hạnh này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tả Hoàng Chung mượn cơ hội mở lòng bàn tay ra, bóp hai má nàng, "Chẳng lẽ còn không cho chúng ta bắt nạt một chút sao
Các nàng vui cười
Nhất thời náo thành một đoàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.