Linh Võ Đế Tôn

Chương 3843: Một tên cũng không để lại




So với Triệu Mộng Tài chật vật ngã xuống đất, vừa xuống tới thì đám người Bãi Minh có vẻ vững vàng hơn nhiều
Một tên mặt sẹo dẫn đầu lăn một vòng trên đất để giảm bớt lực đạo, sau đó nắm chặt song đao, dịch chuyển khỏi vị trí, mặt đầy cảnh giác nhìn đám người
Sau một lát, lại một đám tráng hán như sủi cảo rớt xuống, "ầm ầm" đứng đầy cả cái động rộng lớn, ít nhất cũng phải mười mấy người
Trong đó hai người thấy ba nàng đi cùng Thần Thiên đều rất xinh đẹp, bộ dạng lưu manh huýt sáo trêu ghẹo, nhưng vì sợ hãi đám người xăm mình đứng ở giữa đội hình, nên cũng không dám mở miệng bắt chuyện, ngược lại trốn ở nơi hẻo lánh không dám hó hé
"Triệu Mộng Tài, ngươi không phải nói cái giếng này chỉ có mỗi đoàn người chúng ta sao
Nghe thấy đại hán xăm mình nói bóng gió có chút không vui, vội vàng nói: "Phương Ca, vị công tử này từ nơi khác xuống đây, vừa mới gặp mà thôi
"Hơn nữa, cái giếng cuối cùng, một xẻng đất đá vừa mới bị nhấc lên, căn bản không có người ngoài đâu
Đinh Phương gật gù
Hắn liếc nhìn Thần Thiên, sau đó thấy trên mặt đất bày không ít đồ vật lộn xộn, chân thành nói: "Mấy thứ này ngươi không thể bán, ta đã trả tiền công rồi, những trang bị này đương nhiên cũng nằm trong đó
"Cái này..
Triệu Mộng Tài im lặng
Đinh Phương vô tình hay cố ý giương chiếc thiết hoàn đại đao trong tay lên: "Có gì không ổn sao
"Không có, không có gì, Phương Ca chỉ cần thanh toán số dư thì mọi chuyện đều dễ nói
Triệu Mộng Tài cười tươi rói
"Rất tốt
Đinh Phương hừ một tiếng, giật lấy Huỳnh Chiếu Trùng đưa cho Thần Thiên, "Tiểu tử, cầm lấy rồi mau đi đi, đây không phải là chỗ ngươi nên đến
"Đa tạ
Thần Thiên không hề do dự
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhận lấy Huỳnh Chiếu Trùng xong, quay người mang theo ba nàng rời đi, không nói thêm lời nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu Mộng Tài trố mắt há mồm, đồ của mình không hiểu tại sao bị cướp mất, kết quả lại dễ như trở bàn tay đưa cho người khác
"Phương Ca, tiền đều đã thu rồi đây, Huỳnh Chiếu Trùng ít nhất cũng đáng ba trăm lượng bạc..
"Người cũng như tên, ngươi thật đúng là nằm mơ cũng muốn phát tài hơn bọn Lưu Sa thương hội chúng ta
Đinh Phương cười nhạo, liếc nhìn bóng lưng Thần Thiên đang từ từ đi xa, thuận miệng nói: "Thế gia môn phiệt có một tên cỏ cây Hoa Tiên Tử, đã đủ nổi bật rồi, lại còn có hai vị bên cạnh nữa
"Với dạng công tử như thế này, ngươi vẫn nên cất cái tâm tư nhỏ mọn kia đi thì hơn, ngươi kiếm của hắn một ít bạc rồi chờ sau khi hắn đi ra ngoài, tin hay không hắn sẽ tiện tay giết cả nhà ngươi
"Ách ——" Triệu Mộng Tài sợ hãi
Kỳ thực, hắn vẫn luôn hiếu kì thân phận của ba nữ tử che mặt kia, cũng đã đoán là thân phận bất phàm, nhưng không ngờ rằng, trong đó lại có hai vị là cỏ cây Hoa Tiên Tử
Nếu vậy thì vị công tử kia chắc chắn có thân phận không tầm thường, thảo nào tiêu đầu của Lưu Sa thương hội cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ
Thậm chí không tiếc phải tự diễn, dựng ra một màn kịch giả vờ lấy lòng hắn
"Phương Ca, cho hỏi vị công tử này là ai vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Tự ngươi đuổi theo hỏi đi
Đinh Phương không muốn nói nhiều với Triệu Mộng Tài, hắn không hề có chút hảo cảm với bọn Thổ Phu Tử chuyên đào mộ tổ tiên này, ra hiệu cho đàn em, mang theo đồ trang bị đầy đất nhanh chóng đi về phía sâu trong động
Triệu Mộng Tài nghẹn cứng cả họng, thầm mắng hắn giả nhân giả nghĩa, cuối cùng vẫn là Ngô Cửu tiến lên an ủi vài câu
"Cửu gia
"Ừm
"Ngươi cảm thấy Thượng An là ai
"Không rõ ràng, nhưng chắc chắn không dễ chọc
Ngô Cửu nghĩ ngợi rồi nói thẳng, "Vừa rồi ngươi túm vạt áo hắn, ta rõ ràng cảm thấy bên cạnh hắn có một luồng tử khí lạnh lẽo thấu xương
"Tử khí
Triệu Mộng Tài nghi hoặc không hiểu, một bên từ túi càn khôn lấy ra những trang bị tinh xảo hơn lúc nãy, một bên hỏi: "Người sống sao lại có tử khí
Ngô Cửu chắc chắn nói: "Ta cũng thấy lạ, nhưng vừa rồi tử khí dù thoáng qua rồi mất, nhưng ta vẫn cảm thấy rõ ràng
Nói xong, hắn lại bổ sung thêm: "Lần trước chúng ta đi đào bảo ở chiến trường cổ Nhạn Sơn, ngươi còn nhớ không
Còn mạnh hơn cái đó nữa
Nghe được câu này, Triệu Mộng Tài hoàn toàn trợn tròn mắt
Chiến trường cổ Nhạn Sơn từ trước đến nay là nơi Nhân tộc và Tuyết Nguyên Yêu tộc chém giết, xương trắng chất thành ngàn dặm, lâu ngày tích tụ tử khí nồng như khói đen, tiếng quỷ khóc, thỉnh thoảng còn nghe thấy cả tiếng rít ghê rợn
Vậy mà Ngô Cửu, người sống ở trong mộ tổ còn lâu hơn ở nhà, lại nói người bên cạnh vị công tử kia còn có tử khí mạnh mẽ hơn nữa sao
"Chậc chậc, dưới lòng đất này càng ngày càng đặc sắc, không biết sẽ gây ra bao nhiêu náo loạn đây
"Vậy chúng ta có nên đuổi theo không
"Đừng đi, nếu dưới đáy Lộc Ngô Sơn thật sự có bảo tàng của Phạm Thiên Lân, thì sớm đã bị 36 tông môn của Bắc Vực đào sạch từ lâu rồi, làm sao còn phần của chúng ta
Triệu Mộng Tài lắc đầu
Ngô Cửu không hiểu: "Vậy chẳng lẽ chúng ta ngày đêm móc trộm cái hang này, chỉ cầu một chút tiền công của Đinh Tiêu Đầu thôi sao
"Ha ha, chút tiền công này thì làm được gì
Coi như Đinh Phương không cho thì cũng coi như là phí mượn danh nghĩa mà thôi
Triệu Mộng Tài cười đầy vẻ đắc ý, vỗ tay nói, "Gần Lộc Ngô Sơn không biết còn có bao nhiêu người không có đường vào động rộng lớn đâu..
"Chúng ta á
"Cứ dựa vào cái giếng này để thu tiền vé vào cửa là được rồi, đồng thời còn có mấy thứ trang bị này, tùy tiện bán một bộ cũng đủ ăn nửa năm
"Cao tay đấy, cái chủ ý này đều là do ngươi nghĩ ra
Ngô Cửu rung động một hồi lâu, nhìn Triệu Mộng Tài với ánh mắt khâm phục
Triệu Mộng Tài cười nói: "Lần trước đi bán đồ ở Chương Đài Lộ thành Cô Tô, tiện đường nghe được mấy bí quyết làm ăn ở Mộ Thần Quán, ai ngờ lại có tác dụng ngay
Rắn có cách nói của rắn, chuột có cách nói của chuột
Vô số các loại binh mã bao vây quanh Lộc Ngô Sơn, bắt đầu điên cuồng thăm dò, trăm phương ngàn kế xâm nhập động rộng lớn, chỉ vì một đêm làm giàu
Cùng lúc đó
Phạm Thiên Lân đang trốn ở một bí cảnh nằm sâu dưới lòng đất
Từ khi bị Sài Lang truy đuổi, nàng nhảy xuống vách núi, rồi một đầu chui vào thác nước bơi về Hưởng Thủy Than, sau đó trốn vào bí cảnh
Nơi này chính là trung tâm của Thiên Trụ Phong, là nơi tập trung địa khí tinh thuần nhất, nhưng vì Thiên Trụ Phong bị hủy, nên phúc địa động thiên bên trong bí cảnh cũng đi theo suy yếu theo
Phạm Thiên Lân đương nhiên biết điều này sẽ làm bại lộ hành tung, nhưng nhân thủ dưới trướng thực sự không đủ
Mấy tên Sơn Quỷ kia lại ngốc nghếch hết phần thiên hạ, phái chúng ra làm bia đỡ đạn lấp sông, giữ thành thì còn được, nếu muốn trông cậy vào chúng nó sửa sang cái bí cảnh phức tạp này thì chẳng khác gì đang nói chuyện viển vông giữa đêm hôm khuya khoắt
Hai tháng qua, bí cảnh coi như là đã được hoàn thiện trở lại nhưng thỉnh thoảng vẫn phát ra chút linh khí yếu ớt
Nàng phái ra Sơn Quỷ dùng chướng khí cảnh giới đồng thời cũng cưỡng ép tự an ủi, Thần Thiên kia đã trúng Huệ Cô Chi Chú, không thể điều động linh lực, căn bản không đủ để gây ra sợ hãi
Động rộng lớn lại cực kì phức tạp, loạn như mê cung, căn bản không có ai có thể tìm được đến bí cảnh dưới lòng đất
Huống chi, Sơn Quỷ trải qua một lượng lớn địa khí tẩm bổ, lại lần nữa sinh sôi ra cả trăm vạn con, chiến lực không thể coi thường
Nếu thật sự có người tìm xuống đây..
Hươu chết về tay ai còn chưa chắc
Phạm Thiên Lân sau một hồi tự trấn an bản thân, trong lòng hơi định lại, nhưng vào lúc này, một con Tuyết Báo lông xám trắng xông vào, chính là Vinh Biểu
"Tông chủ, tình huống có biến
"Từ từ nói
"Vĩnh Thái Thành điều động nhân thủ, đã xâm nhập động rộng lớn vượt quá con số ngàn
Vinh Biểu bẩm báo gấp gáp
Phạm Thiên Lân kinh hãi, vỗ bàn đứng dậy: "Thần Thiên có ở trong đó không
"Còn chưa rõ, hơn một ngàn người này dường như đều không có thống soái, chia ra mấy chục đường, đang tán loạn khắp nơi
"..
Đều không có thống soái
Phạm Thiên Lân trầm ngâm một lát, ý thức được những người này hẳn là nghe thấy mùi máu tanh của Thủy Điệt, muốn từ đống đổ nát của Thiên Trụ Phong tìm kiếm bảo tàng
Lần trước lăng mộ lớn của Ân Thị sụp xuống cũng náo nhiệt như vậy, loạn thất bát nháo một đám người tràn vào
"Điều động Sơn Quỷ ẩn nấp một lát, chờ bọn chúng dần đến gần, lại vây kín lại, trước sau giáp công, gϊếт c·h·ế·t lũ đạo tặc này
"Một tên cũng không để lại
"Tuân mệnh
Vinh Biểu quay người định đi, đột nhiên bị Phạm Thiên Lân gọi lại, "Thần Thiên có tâm tư cẩn thận, chắc chắn đã phát giác ra sự rò rỉ linh khí nên mới phát động đám người tìm kiếm bảo vật
"Hắn rất có thể cũng ở trong đó, nhớ kĩ, những người không có dao động linh lực thì dẫn đầu tiêu diệt
"Tìm thấy hắn rồi lập tức báo lại cho ta
"Vâng
Vinh Biểu nhận lệnh mà đi, chiến ý tích tụ đã lâu, làm cho bờm lông quanh cổ hắn dựng lên như cương châm, khí thế cực kỳ đáng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.