"Chương 3932: Mạt tướng Triệu Bình Sơn
"Theo góc nhìn của kẻ dưới
Ân Trù là người rất tỉnh táo
Hắn không hề vì Ân Kiến Nguyên chiêu hiền đãi sĩ mà tỏ ra quá kích động, mà cung kính đứng trong phòng, chăm chú phân tích: "Quân đoàn Sư Thứu quả thật xuất sư bất lợi, nhưng chiến quả lại vô cùng huy hoàng
"Không chỉ riêng Vĩnh Thái Thành, mà ngay cả khắp Thương Tịch này cũng chưa từng chứng kiến uy lực của lực lượng trên không, giờ Vĩnh Thái Thành khắp nơi đều là đất hoang tàn, không thể nghi ngờ đã đánh vang danh bản bộ
"Ân Kiến Thừa hy sinh vì nghĩa, xứng đáng là bậc kỳ tài quân sự, lưu danh sử sách
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Bản bộ đối với chuyện này có thể tuyên truyền ra bên ngoài, hoàn toàn có thể công bố chi tiết, đã Vĩnh Thái Thành đề cao nhân nghĩa, biểu diễn cái gọi là đưa ra công lý, bản bộ lẽ nào không thể tấu lên khúc ca khẳng khái xông vào hang cọp
"Có lý
Ân Kiến Nguyên khẽ gật đầu
Ân Kiến Thừa chính là dòng dõi chính thống của Ân Thị Thương Tịch, có bối cảnh sâu dày, cái chết của hắn nhất định sẽ gây xáo động đến việc phân chia lợi ích trong Ân Thị
Nhưng dù có dây dưa thế nào, thì trước tiên cần phải đứng vững trên mặt trận dư luận, là phải đội lên cho Ân Kiến Thừa một chiếc mũ cao, lời đàm tiếu đương nhiên cũng nhờ đó mà giảm bớt
Tuy danh hiệu thì có, nhưng vẫn cần phải làm ra vẻ tỏ thái độ, để nội bộ Ân Thị thấy được hành động phú có lòng thành, nếu không việc này nhất định không qua được
Ân Trù đương nhiên biết rõ ý nghĩ trong lòng Ân Kiến Nguyên, bèn bổ sung: "Vĩnh Thái Thành bị Oanh Thiên Lôi phá hủy rất nghiêm trọng, hậu cần của Thần Thiên Sở Bộ chắc chắn cũng đang phải đối mặt với áp lực rất lớn, gần đây nhất định sẽ có dị động
"Tiên sinh nói vậy, lẽ nào Thần Thiên Tướng chủ động xuất kích, tập kích bản bộ
Ân Kiến Nguyên tỉnh táo lại sau đó, suy nghĩ rất rõ ràng
"Chính là vậy, Vĩnh Thái Thành dù mạnh hơn nữa, cũng chỉ là một góc lệch ở Bắc Vực An Thương Tịch, nội tình nông cạn
Ân Trù nói tiếp, lần nữa phân tích: "Nếu Thần Thiên không thể trong vòng ba tháng tới giành được chiến tích đáng kể, chắc chắn sẽ bị sống sờ sờ mà mài chết
Lời này rất đúng
Bản chất của chiến tranh không nghi ngờ gì là so tài về tài nguyên
Bên nào tài lực càng hùng hậu hơn, thì bên đó sẽ là người chiến thắng, mà Thương Tịch Ân Thị truyền thừa vạn năm, đương nhiên chiếm hết ưu thế
Huống hồ, Ân Kiến Nguyên chỉ là tướng quân tiền quân, ngồi trấn Bắc vực Ổ Bảo Ân Kiến Nghiệp chắc chắn còn có hậu thủ, không cần nghĩ cũng biết hắn đang liên tục điều binh khiển tướng
Nói một cách tàn khốc hơn, trận Mục Dã cho dù khiến liên quân Ân Thị hao tổn hai mươi vạn binh mã, nhưng Ân Thị Thương Tịch vẫn còn hàng trăm hàng ngàn hai mươi vạn binh mã, còn Thần Thiên thì chỉ có không tới mười vạn bộ tốt
Hiện tại Vĩnh Thái Thành lại bị nổ thành phế tích, một năm rưỡi rất khó khôi phục nguyên khí, Thần Thiên lấy đâu ra người mộ binh
Lại lấy đâu ra vật tư để điều vận
Ân Kiến Nguyên thân là chủ soái của tám mươi vạn liên quân, đương nhiên rất có năng lực, hắn nghe sơ qua phân tích của Ân Trù, không cần nói quá trắng ra đã biết rõ tiếp theo nên sắp xếp như thế nào
Kế hoãn binh
Trước ngăn chặn Thần Thiên đoạn thời gian chuẩn bị liều mạng cá chết lưới rách, chờ đến khi hậu cần của hắn khô kiệt, sau đó tùy thời tổng tấn công
Ba tháng sau, khi tạp bài quân đã có mặt khắp nơi, thì lúc đó chính là tử kỳ của Thần Thiên
Sau khi đã định hướng lớn, tình thế lập tức trở nên rõ ràng, rất nhiều thuộc cấp cũng rốt cục dám lên tiếng
Nhao nhao góp lời, chuẩn bị mang binh đi báo thù cho Ân Kiến Thừa, nhưng mọi người đều đã kiến thức được sự lợi hại của Khuê Cấn Binh Dũng, Chu Hữu Phúc giỏi mưu lược ở Lâm Giang Thành đã bị giết dưới tay hắn, cho nên mọi người dù tỏ lòng trung tâm nhưng không hề đề cập tới chuyện tự mình ra trận
Ân Kiến Thừa rất bực bội đảo mắt nhìn xung quanh, ánh mắt chiếu đến, mọi người không khỏi cúi đầu im lặng, chỉ có một vị tướng quân mặc hắc giáp ở cửa ra vào là không hề né tránh, đứng thẳng trang nghiêm giữa công đường, dáng vẻ như tảng đá càng khiến người ta rợn da gà
"Xin hỏi tráng sĩ tính danh
"Mạt tướng Triệu Bình Sơn
Ân Kiến Thừa có ấn tượng với người này, ban đầu lúc ở Mục Dã Than Đồ giằng co với Vĩnh Thái Quân, Ân Kiến Thừa điều khiển Sư Thứu không cẩn thận bị Thần Thiên đánh rơi, đụng gãy đại đạo, khiến tam quân tán loạn
Lúc đang hỗn loạn tơi bời thì chỉ có Triệu Bình Sơn dẫn Huyền Giáp doanh gấp gáp dựng trận chân, thong thả rút lui, tạo thành sự so sánh rõ rệt với những phó tòng quân hoảng hốt chạy trốn kia
Nghe Ân Kiến Thừa hỏi tên Triệu Bình Sơn, rất nhiều thuộc cấp đều biết lần này người được chọn làm tướng, có lẽ chính là Triệu Bình Sơn
Nhưng bọn họ đều oán thầm, Triệu Bình Sơn ngày nào cũng bày ra bộ dáng như trấn quốc đại tướng, rốt cuộc là đang diễn cho ai xem vậy
Thật không thấy mệt sao
Mọi người đều chỉ là mang binh đến làm quân hỗ trợ, đi theo liên quân Ân Thị cho qua chuyện, có một chút ý là được rồi, chứ có ai toàn lực ứng phó đâu, có phải chỉ mỗi Triệu Bình Sơn làm bộ ra vẻ chăm chỉ không
Chẳng phải điều này đang cố ý cho thấy rằng mình chỉ xuất công chứ không bỏ sức, cố ý lười biếng sao
Tuy nhiên những lời này, mọi người cũng chỉ có thể thầm nhủ trong lòng, không dám nói ra miệng, cúi đầu nhìn nhau thì đều thấy trên mặt đối phương vẻ suy tư
Bởi vì Thần Thiên tuy bị vây ở Tà Nguyệt Cốc, nhưng sĩ tốt dưới trướng dám liều mạng, hơn nữa công tác chuẩn bị cho quân đội, cũng như quá trình huấn luyện đều ở trình độ thượng thừa
Nếu như Triệu Bình Sơn giao chiến với Thần Thiên đang nóng lòng muốn phá vỡ thế bế tắc, không nói trước chiến quả ra sao, Triệu Bình Sơn nhất định tổn thất nặng nề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy Triệu gia ở Lâm Giang Thành lấy cái gì để giữ vững cơ sở
Thế nhưng Triệu Bình Sơn không hề để ý đến ánh mắt dị dạng của mọi người, quỳ một chân trên đất, ôm quyền chờ lệnh: "Mạt tướng nguyện mang Huyền Giáp Châm Chữ doanh, xông pha chiến đấu, ngăn cản thế công của Thần Thiên Sở Bộ
"Tốt
Hãn dũng chi sĩ
Nên thưởng
Ân Kiến Nguyên cười lớn
Hắn tựa như thấy lại bóng dáng của chính mình thời trẻ, khi mà chỉ huy quân lính, hăng hái chiến đấu từ trên người Triệu Bình Sơn, mặc kệ trong trạng thái tinh thần như thế nào, luôn luôn là trụ cột vững chắc, dũng cảm nhất trong tam quân
Ân Kiến Nguyên cởi chiếc áo khoác thêu hình kim long văn, tự tay khoác lên người Triệu Bình Sơn, vỗ vai hắn nói: "Thần Thiên đau mất hang ổ, gấp rút muốn quyết chiến sinh tử với bản bộ, Bình Sơn chỉ cần ổn định trận chân, tới đối phó là được, cho dù không chém được một đầu địch, cũng đã là một công lớn rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Mạt tướng lĩnh mệnh
Triệu Bình trầm giọng đáp ứng, vẻ mặt kiên nghị
Buổi họp đêm tới đây là kết thúc, rất nhiều thuộc cấp cũng giải tán trước khi trời sáng, chỉ còn Ân Trù đứng đợi ở bên, chần chừ không đi
"Tiên sinh có gì chỉ giáo
Ân Kiến Nguyên chỉ vào ghế, ra hiệu cho hắn ngồi xuống
Ân Trù tâu rằng: "Gần đây Cô Tô thành truyền đến dị văn, cố ý thông báo chủ soái, xin được bẩm mưu
Nghe nói như vậy, Ân Kiến Nguyên theo bản năng ngồi thẳng người, bởi vì Ân Trù từ trước đến nay không thích nhiều lời, nếu sự việc không lớn, nhất định hắn đã tự mình giải quyết thỏa đáng, sau đó chỉ cần báo cáo văn thư kỹ càng
Nhưng hắn vừa mới lên tiếng, chắc chắn có đại sự xảy ra, nhưng Ân Kiến Nguyên càng nghĩ, càng không hiểu rõ nội bộ Cô Tô Thành có biến động gì
"Xin mời tiên sinh cứ nói thẳng
"Trong thành gần đây thỉnh thoảng xuất hiện những đồ trang sức châu báu có từ ngàn năm trước, đã được xác định là đồ vật chôn cùng trong mộ tổ của hai nhà Lâm Diệp, theo cảm nhận của kẻ dưới, chắc chắn là Thần Thiên phái người từ lòng đất mở đường hầm, đến gần Bình Mộc Quan
Bình Mộc Quan là nơi địa thế phong thủy tốt của Cô Tô thành, mộ tổ của hai nhà Lâm Diệp đều lựa chọn nơi này một cách ngẫu nhiên, nhưng Thần Thiên tốn công sức như vậy, chắc chắn không phải là vì những thứ vàng bạc đó, ắt có mưu đồ khác
Khả Tà Nguyệt Cốc cách Bình Mộc Quan chừng hơn ba trăm dặm, ở giữa còn có một dòng nước lớn, lẽ nào Vĩnh Thái Thành thật sự có khả năng mở đường hầm, từ đó phái binh tập kích bất ngờ
Sau khi cẩn thận suy nghĩ, Ân Kiến Nguyên đột nhiên nhớ đến tin tức từ tiền tuyến mấy ngày trước do Tri sự đường truyền đến, nghe nói Mục Dã Than Đồ đã xây dựng Ổ Bảo, chặn lối vào Tà Nguyệt Cốc, quy mô còn trải dài hơn ba mươi dặm
Ổ Bảo là căn cứ quân sự, khối lượng công trình rất lớn, Thần Thiên có thể đại hưng thổ mộc trong mười ngày ngắn ngủi, dường như cũng có năng lực lén lút mở một đường hầm khác
Nghĩ đi nghĩ lại, Ân Kiến Nguyên bỗng nhiên chắc chắn nói: "Thần Thiên sắp phái binh từ dưới lòng đất đánh lén Bình Mộc Quan, hắn cũng muốn bắt chước, phá hủy kho quân nhu tiếp tế của bản bộ
"Chủ soái anh minh, kẻ dưới nguyện nghe kế đối phó
Ân Trù không hề có vẻ gì là nịnh nọt mà nói.