Trong lòng Thần Thiên đột nhiên rúng động, cảm thấy mình sắp bỏ mạng tại đây thì đột nhiên nghe thấy tiếng "tê lạp", trước mắt cũng lập tức chiếu tới từng đợt ánh sáng mạnh
Hắn con ngươi co rút lại, nheo mắt nhìn kỹ xuống dưới, phát hiện vật vừa rồi chống đỡ ở đầu lông mày sắc nhọn thật ra chỉ là cái kéo mà thôi, ngước mắt lên nhìn, chủ nhân của bàn tay ngọc thon dài kia đang mỉm cười nhìn chằm chằm mình
"Ta đâu có ăn thịt người
"Ngươi sợ cái gì chứ
Miệng Thần Thiên không thể nói, chỉ ô ô nghẹn ngào khó khăn phun ra mấy âm tiết, sau đó mắt dời xuống, thấy toàn thân trên dưới mình bị quấn đầy vải căng, cách giường không xa còn có không ít xoong chảo chum vại
Mùi thuốc nồng đậm tràn ngập trong phòng, hun đến đèn đuốc chập chờn không yên, càng tô điểm cho gian nhà nhỏ yên ắng như dòng suối chảy róc rách
Qua một lúc lâu, triệu chứng đầu váng mắt hoa của Thần Thiên cuối cùng cũng dịu bớt, đang định vận động linh lực xem xét kinh mạch, kiểm tra thương thế thì chợt giật mình phát hiện Đan Điền Khí Hải sớm đã khô cạn
Cây Kiến Mộc che trời kia càng héo úa rụng xuống một chiếc lá khô, phiêu linh xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hỏng bét rồi
Đan Điền Khí Hải bị thương tới căn bản
Thần Thiên nhíu mày, nhớ lại trận tự bạo kinh thiên động địa của Ngũ Ảnh trưởng lão kia, lòng vẫn còn sợ hãi, cường giả siêu phàm cảnh quả thật cường hoành, nếu không phải sớm nghiên cứu chút điểm ảnh chi thuật, đoán chừng tại chỗ đã bị nổ tan xác
Kỳ thực
Điểm ảnh chi thuật đã sớm có manh mối, trước kia khi Vĩnh Thái Thành chưa giao chiến với Ân Thị Bắc Vực, hắn từng gặp thuật phân thân của Ngũ Ảnh trưởng lão
Về sau hắn lại cụ thể hóa Thất Phách trong sen văn và tâm kính để huấn luyện võ kỹ cho Lý Thừa Phong, chỉ là còn chưa thể ngoại phóng ra thế giới hiện thực
Nhưng về sau Hổ yêu quấy phá, chuẩn bị cùng Ngũ Ảnh trưởng lão trong ứng ngoài hợp để ám sát, không ngờ bị Tuyền Đài dẫn đầu phá án và bắt giam âm mưu
Cuối cùng Thiên Cơ Các căn cứ vào thuật triệu hồi ma hổ vồ của Hổ yêu, nâng cao Thần Trí của Khuê Cấn Binh Dũng trên diện rộng, từ đó khiến chúng càng dễ thao túng
Mà điểm ảnh chi thuật chính là sản phẩm phụ trong đó, Thần Thiên lúc rảnh rỗi cũng thường luyện tập, chuẩn bị để đối phó với chiến lực đỉnh cao của Liên Quân Ân Thị
Dù sao Thất phách của cơ thể người có thực lực tương đương với chủ hồn, như vậy Thần Thiên chỉ cần ngoại phóng Thất Phách, tương đương trong nháy mắt thêm ra bảy tên cao thủ mất mạng cảnh, có thể dễ như trở bàn tay cải biến cục diện chiến đấu
Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ tới, điểm ảnh chi thuật vừa ra lò còn chưa kịp biểu hiện chiến lực thì đã bị xem là thủ đoạn chạy trốn
Nếu không phải lúc Ngũ Ảnh trưởng lão tự bạo, Thất Phách ở xa nhất vội vàng di hình hoán ảnh, chắc chắn không chỉ bị trọng thương
Nhưng mà, nói đi cũng phải nói lại
Vứt bỏ toàn bộ tu vi linh lực, Thần Thiên cũng không để ý chút nào, bởi vì lúc trước hắn ác chiến với Phạm Thiên Lân Bồ Cơ, trúng phải huệ cô chi chú, đã từng trải qua cảm giác không thể vận động linh lực
Hiện tại hắn quan tâm là, Thất Phách ngoại phóng bị trọng thương bởi vụ nổ dữ dội, cơ thể tổn hại nặng, khả năng ngay cả việc lấy võ nhập đạo cơ bản nhất cũng là hy vọng xa vời
Đặc biệt là tặc phách vốn là chủ chức chống cự bệnh hại tà khí đã sớm ảm đạm không thấy hình dạng, hiện tại tùy tiện một trận cảm mạo cũng rất có thể mang đi cái mạng nhỏ của mình
Nói ngắn gọn
Nếu nói trước kia so như phế nhân, vậy bây giờ đúng thật là phế nhân
Thần Thiên chậm rãi nâng tay phải lên, nhìn móng tay sớm đã bong ra từng mảng, một lớp máu thịt bê bết phía dưới, sâu đủ thấy xương
Vân tay vốn có thể thấy rõ cũng đã đầy vết máu, cháy đen như than
"Tê ——" Thần Thiên khẽ động vào vết thương khắp thân, nhịn đau không được hít hà, "Thần Tôn vô thượng vô cùng vô tận vẫn lạc..
"Ngươi nói cái gì
Giọng nữ trong trẻo lại vang lên bên tai, "Thế nào
Thần Thiên im lặng buông tay phải xuống, nhắm mắt lắc đầu, quay lưng lại giữa giường, lộ ra bóng lưng cô độc
"Uống thuốc trước
Giọng nữ không buông tha, bưng bát canh nóng hôi hổi, lật đầu hắn lại, "Đã tỉnh thì không cần ta phải đút nữa
Thần Thiên ngơ ngác há miệng, lãnh đạm nuốt chén thuốc chảy qua cổ họng, đắng tận đáy lòng
Hắn hé mắt lên, phát hiện người trước mặt tuy mặc một bộ váy vải màu mận, nhưng đôi mắt lại trong veo khác thường, huyền như suối nước
Hai bên tóc mai dính sát vào tai, phác họa một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như ngọc từ bình, theo động tác hạ thấp người thổi nguội muỗng canh của nàng, tóc trên trán cũng theo đó phiêu diêu giống như bức màn
"Nhìn cái gì
"Xin hỏi cô nương tên là gì
"Liễu Y Y
Nàng buông bát thuốc, cầm khăn tay lau miệng cho Thần Thiên đang khàn giọng, "Đừng có nghĩ gặp may gặp gái đẹp như mấy chuyện cổ xưa, ta cứu ngươi, có mục đích khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Xin lắng tai nghe
Thần Thiên thay đổi hẳn vẻ uể oải trước đó, vẻ mặt đầy trịnh trọng đáp lời
Việc bản thân thoát ra từ vụ tự bạo của cao thủ siêu phàm cảnh xem như bản lĩnh, nhưng Liễu Y Y đã kéo mình trở về từ bờ vực cái chết, cũng là một bản sự không kém
Ngay khi Thần Thiên ý thức tỉnh lại, cảm thấy mình đang ở nơi xa lạ đã nhận ra bản thân mình đã được cao nhân cứu
Nhưng bất kể là hành động vì nghĩa hay có mục đích khác, chỉ cần thẳng thắn trao đổi, tình cảnh của mình chung quy cũng sẽ không quá khó xử
Lùi một vạn bước mà nói, cũng còn hơn rơi vào tay Phạm Thiên Lân Bồ Cơ nhiều, có điều..
Nàng nói nàng tên Liễu Y Y
Thần Thiên chợt nhớ tới, chẳng phải người này là vũ cơ nổi tiếng lầu thuyền ở Chương Đài Lộ thành Cô Tô sao
Theo Nam Lã nói, nàng không chỉ là em gái của thủ lĩnh cỏ cây Hoa tiên tử Liễu Cốc Tuyết, còn là một trong tứ đại mỹ nhân, đồng thời là tiên tổ sáng lập Hợp Hoan tông cùng Dương Nương
Thần Thiên không nghĩ lại việc tại sao mình xuất hiện ở thành Cô Tô cách chiến trường Mục Dã bảy tám dặm, mà trong lòng đầy nghi ngờ suy nghĩ, rốt cuộc Liễu Y Y có mưu đồ gì với mình
Đáng tiếc hắn không mấy quan tâm tới mấy chuyện bát quái diễm tình, tin tức về nàng cũng không rõ ràng, nhưng có một điều hắn có thể chắc chắn, không đến thời khắc cần thiết thì tuyệt đối không nên để lộ thân phận của mình
"Trong tay ta thiếu người, đặc biệt là thiếu người, hơn nữa Vĩnh Thái Thành cũng sắp đánh đến nơi
Liễu Y Y gom tóc mai xắn về sau tai, mắt nhìn thẳng vào Thần Thiên
Hơi trầm ngâm một chút, Thần Thiên nói thẳng: "Cứu chữa quân sĩ Vĩnh Thái thật sự tính là một công lao không nhỏ, cho dù đại quân vào ở, cũng sẽ không làm hại Liễu cô nương
"Nhưng ý của Liễu cô nương khi nói thiếu người, rốt cuộc là ý gì
Thần Thiên thật sự không nghĩ ra
Tặc phách mờ như mây mù, mình bây giờ cũng là tàn phế gần đất xa trời, dù cho có nhu cầu nhân lực cấp bách thì bản thân cũng hữu tâm vô lực a
Liễu Y Y cúi đầu nhìn Thần Thiên, không trả lời mà ngược lại lạnh nhạt mở miệng: "Vừa nãy ngươi đã hỏi tên ta rồi, ngươi cũng nên tự giới thiệu chứ
"Tại hạ..
Thượng An, là Khúc trưởng đệ tam doanh của Thân Vệ quân Vĩnh Thái Thành
"Ngươi chắc chứ
"Vì sao Liễu cô nương không tin
"Ha ha
Liễu Y Y thu lại vẻ dịu dàng vừa rồi, cười lạnh nói, "Đây là bộ khôi giáp lúc cứu ngươi, không có lệnh bài, cũng không có tay biểu, ngươi còn dám nói là Khúc trưởng Thân Vệ
Nghe tới đây
Thần Thiên ngược lại thở phào nhẹ nhõm
Hóa ra nàng không nhìn thấu thân phận của mình, lại cho rằng mình cố tình trèo cao, thật ra chỉ là một quân sĩ bình thường
"Ra chiến trường, chút vướng víu nhỏ cũng có thể mất mạng, ai mà còn mang lệnh bài
"Huống chi tay biểu lớn màu đỏ, lại càng có thể trở thành bia sống cho quân địch tập trung bắn tên, ai đeo người đó chết
Thần Thiên vẻ mặt thành thật giải thích, lý do như vậy hắn còn có thể bịa ra một vạn cái nữa, không cái nào trùng cái nào
"Mời Liễu cô nương xem, bộ khôi giáp này của ta tuy tàn phá nhưng có thể thấy lờ mờ vảy thép, phía sau còn có một bức vân tường, đó chính là dấu hiệu của Thân Vệ Vĩnh Thái
Liễu Y Y bán tín bán nghi, lật xem bộ Long Lân giáp vải rách tả tơi, quả thực nhìn thấy những hoa văn rối bời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vậy thì tốt rồi, ta vốn cho ngươi chỉ là một tên thuộc hạ nhỏ nhoi, hóa ra ngươi lại là Khúc trưởng Thân Vệ
"Khúc trưởng đệ tam doanh Thân Vệ quân Vĩnh Thái Thành Thượng An, bái kiến cô nương
Thần Thiên nhanh chóng tiếp lời, quay lại chủ đề cũ, "Xin hỏi ý cô nương khi nói thiếu người là gì
Liễu Y Y thu dọn chén thuốc, không ngẩng đầu lên nói: "Chẳng phải ngươi đã nói rồi sao
"A
Thần Thiên càng thêm nghi ngờ, "Xin Liễu cô nương chỉ rõ."