Thật ra Thần Thiên đã gặp Tài Bảo Chi Thịnh ở Lâm Gia Hành Quán từ trước
Nhưng lúc đó chuyện quá gấp, không chỉ có đại hỏa hoành hành, còn có Hoàng Đại Tiên dẫn quân đuổi theo phía sau, Thần Thiên căn bản không có thời gian xem kỹ
Bây giờ, tài bảo được bày chỉnh tề trong đình viện, thật sự là một cảnh đẹp ý vui, vẫn khiến Thần Thiên dừng chân cảm thán
Thế gia vọng tộc ở Cô Tô Thành đúng là giàu đến chảy mỡ, vất vả kinh doanh ở Vĩnh Thái Thành hơn nửa năm cũng không bằng một lần đen ăn đen như này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đã vớt hết lên chưa
"Còn chưa
Nhung Cẩm ăn Trăn Hóa Đan xong, ngũ quan đã đoan chính hơn, nhưng đầu vẫn lớn bất thường, không phân biệt được cổ, "Về sau còn có ba bốn đợt, Tạ Bồng Phàm vẫn đang cố gắng vớt
"Ngươi có phát hiện bảo vật đặc biệt nào không
Thần Thiên bước vào đình viện, vòng qua những chồng vàng thỏi nén bạc cao như núi, đi đến giữa sảnh cầm danh sách lên xem
Đêm qua đột ngột bị Hoàng Đại Tiên tập kích Lâm Gia Hành Quán, Thần Thiên đoán rằng hắn chắc chắn không chỉ vì tiền tài, trong đó nhất định còn có bí mật không thể tiết lộ
Về sau, khi thẩm vấn Lâm Mậu Phong, rốt cuộc biết được chí bảo của Lâm gia nằm ở bắc phòng nhỏ, tên là Thanh Bạch Linh Chi Ngọc Tẩy
Nhưng không chỉ Thần Thiên, Liễu Y Y là người thao túng việc kinh doanh ở Cô Tô Thành cả ngàn năm cũng không rõ Thanh Bạch Linh Chi Ngọc Tẩy rốt cuộc trông như thế nào
Vậy nên, bây giờ chỉ có thể từ đống vàng bạc châu báu này tìm kiếm, dù sao bảo khố của Lâm gia đều ở đây, sẽ tìm được vật cần
Nghe Thần Thiên hỏi, Nhung Cẩm gãi gãi trán: "Có bảy, tám cái hòm gỗ rất kỳ lạ, cái này có tính không
"Hòm gỗ gì
Thần Thiên đặt danh sách xuống, khoát tay nói, "đem ra xem thử
Nhung Cẩm đi ra cửa, nhanh chóng lôi ra một cái hòm gỗ được bọc giấy dầu
Hắn giật lấy khóa hòm, cứng đờ trán rồi đập mạnh xuống dưới, hòm gỗ lập tức ầm vang mở ra
Thần Thiên vội vàng đỡ Nhung Cẩm đang lung lay sắp ngã, nhìn vào trong, phát hiện sau khi hòm gỗ bị nước ngập một nửa, có một đám hạt tròn xanh đen đang lơ lửng trên mặt nước
Nhung Cẩm rất gan dạ, tiện tay nắm một nắm cho vào miệng, rồi lộ vẻ mặt thống khổ
"Mẹ kiếp
"Đều là hạt tiêu
"Hạt tiêu
Thần Thiên không khỏi ngẩn người, suy nghĩ kỹ một chút, trong lòng bỗng có đáp án, hắn lại khoát tay nói, "Mở hết những hòm còn lại ra
Nhung Cẩm làm theo, đập hết tất cả hòm gỗ, phát hiện bên trong đều là đủ loại màu sắc bột phấn, mùi kỳ dị
"Ngươi không nếm thử nữa à
"Nếm thì nếm
Nhung Cẩm không hề sợ, nhưng thấy Thần Thiên mặt mày gian xảo, lại dè dặt hỏi, "Cái này lại có vị gì
"Ta làm sao mà biết được
Thần Thiên nhún vai, tiện tay múc một muỗng bột phấn màu tím đưa cho hắn, "Thử một chút thì sao
Nhung Cẩm không chút do dự, một ngụm nuốt hết, tặc lưỡi lảm nhảm: "Hơi rát cổ, nhưng nếm kỹ thì cũng không có vị gì, giống như bột khô đánh răng,..
Cái này là đồ gì
"Chấn Linh Trở Lại Hồn Hương
"Hả
"Đây là loại hương được làm từ Xá Lợi tử của các cao tăng đắc đạo sau khi hỏa táng, người ta đồn là đốt nó có thể làm sống lại tử thi được chôn dưới đất
"Xá Lợi tử
Vậy đây là tro cốt
Nhung Cẩm kinh hãi, vội vàng bám lấy cột cửa rồi bịt miệng, nôn thốc nôn tháo đến long trời lở đất
Thần Thiên vỗ vỗ lưng hắn, tổng kết nói: "Những rương này đều là hương liệu, chắc là nguồn cung cấp hàng hóa cho Lâm gia giao thương khắp thiên hạ, kết quả lại bị chúng ta cướp
Nhung Cẩm sắc mặt trắng bệch, lùi về phía sau hai, ba bước cách xa Thần Thiên, căn bản không muốn để ý tới hắn
Nhưng hắn lại không nén được lòng hiếu kỳ, thò đầu ra nhìn nói: "Cái đồ này thật có thể phục sinh tử thi
"Chắc chắn có thể
"Thượng Tiên Sinh à Thượng Tiên Sinh
Nhung Cẩm bỗng nhiên mắt sáng lên, vui vẻ chạy đến bên ghế nằm, lại gần Thần Thiên, "Thượng Tiên Sinh vất vả rồi, ngồi nghỉ một lát
Thần Thiên thấy hắn đột nhiên ân cần, mỉm cười nói: "Có chuyện gì cứ nói thẳng
Nhung Cẩm cười hì hì: "Phục Ba Thủy Sư và Huyền Giáp Châm Tự Doanh không phải bị Vĩnh Thái Quân giết cho tan tác trước đó sao
Cô Chức thừa cơ xông vào, chuẩn bị chiếm An Tân Bến Đò, kết quả công kích không thành, ngược lại bị tử thương ba, bốn ngàn người
Nghe đến đó, Thần Thiên tiếp lời: "Cho nên ngươi muốn dùng Chấn Linh Trở Lại Hồn Hương, phục sinh những huynh đệ đã ngã xuống
"Đúng thế, đúng thế
"Rất xin lỗi, ta không làm được
"Cái gì
Vẻ mặt mừng rỡ của Nhung Cẩm bỗng dưng ngưng lại, hai tay bưng trà cũng ngơ ngác giữa không trung
Hắn nghĩ nghĩ, miễn cưỡng kéo khóe miệng nở nụ cười, "Thượng Tiên Sinh đừng quá quyết tuyệt như vậy nha, Tiên Tôn bình thường ban thưởng cho ta không ít thiên tài địa bảo, phần lớn vẫn còn, chỉ cần Thượng Tiên Sinh..
"Ta không rao giá trên trời
Thần Thiên phất tay cắt lời hắn, thành thật nói, "Chấn Linh Trở Lại Hồn Hương cái gọi là phục sinh, không phải là làm người tỉnh lại, mà là điều khiển tử thi như bù nhìn
"Ngươi hiểu ý ta không
Lần này Nhung Cẩm hoàn toàn ngây ra tại chỗ, trầm ngâm rất lâu, cuối cùng không nói được nửa lời
Hắn im lặng quay về giữa sảnh, máy móc cầm bút chỉnh lý tài vật, tựa như hắn bây giờ mới là người vừa được phục sinh mà không có hồn
Vàng bạc đầy sảnh đường, phục trang lộng lẫy, dù có bạc triệu gia tài, cũng không đổi lại được những đồng bào đã hy sinh, một bầu không khí bi thương tràn ngập trong nhà, thật lâu không tan
Theo gió thu gào thét, Thủy yêu lục tục chuyển về một lượng lớn tài vật, nhiều đến mức không còn chỗ đặt chân
Rốt cuộc vào lúc hoàng hôn, tốp cuối cùng cũng chuyển đồ đến đình viện, Tạ Bồng Phàm bước qua ngưỡng cửa, thấy sắc mặt Nhung Cẩm không ổn, bèn nhỏ giọng hỏi Thần Thiên:
"Thượng Tiên Sinh, hắn sao thế
"Chắc mệt quá thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thật sao
Tạ Bồng Phàm nửa tin nửa ngờ, chuyển sang chủ đề khác, "Khi bọn ta vớt tài vật ở Đông Môn Sạn Kiều, phát hiện hướng Vu Loan có chút dị động, đoán là Hoàng Đại Tiên phái người theo dõi
"Bắt được ai chưa
"Không có
Tạ Bồng Phàm bẩm báo, "Đối phương rất cẩn thận, chỉ quan sát từ xa mà thôi, nhưng chướng khí Ma núi không xuống được nước, bọn chúng chắc cũng không thu thập được bao nhiêu thông tin hữu ích
"Vậy thì tốt
Thần Thiên cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy Hoàng Đại Tiên đã biết rõ Cô Chức là kẻ đen ăn đen, hiện giờ Cô Chức lại bị Cô Tô Thành truy nã, không khéo hắn đã tìm được viện trợ, nhận lệnh vây quét Cô Chức
Suy nghĩ càng sâu, Thần Thiên bỗng ý thức được có chỗ không thích hợp, hỏi thẳng: "Tổng bộ Cô Chức nương tựa vào Cô Tô Thành, cách Chương Đài Lộ và Yên Liễu Hạng cũng chỉ có trăm dặm, tại sao lại không bị công kích
"Nơi này là bí cảnh
Tạ Bồng Phàm cười nói, "Bản thể Tiên Tôn nhà ta đang ẩn nấp ở đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Sở dĩ chúng ta thích đi lại bằng thuyền mui trần là bởi vì các dòng sông nhỏ hẻm nước cùng nhau tạo thành trận pháp, những đường rẽ ngoằn ngoèo đó, chính là chìa khóa để vào bí cảnh
"Nếu thuyền quá lớn, căn bản không qua nổi các con hẻm nước hẹp, càng không thể cảm nhận được bí cảnh
Thần Thiên rất kinh ngạc, tuyệt đối không ngờ rằng hơn ngàn con hẻm nước của Cô Tô Thành, thế mà đều là các đường vân trận pháp, quy mô khổng lồ như vậy khiến người ta không thể tưởng tượng nổi
Thì ra Sơn quái Thủy yêu chi Lạc Thổ mà Liễu Y Y nhắc tới, không phải chỉ là một loại lý niệm, ngược lại thật sự rõ ràng tồn tại
Khó trách Cô Tô Thành muốn vây quét Cô Chức, chỉ nhắm vào các thám tử nội thành, vì bọn họ căn bản không tìm được vị trí tổng bộ, chuyện này rất có thể chỉ nghe qua vài lời đồn đại
Thần Thiên gật gật đầu, bỗng nhiên lại nói: "Về sau Tạ Thống Lĩnh dẫn quân luyện tập, cứ đi thẳng đến Vu Loan, có thể ở gần khiêu khích, nhưng không được ra tay
"Đây là ý gì
Tạ Bồng Phàm nghi hoặc
"Tạ Thống Lĩnh làm theo hai ba ngày sẽ hiểu
Thần Thiên lắc đầu cười nhẹ, liếc mắt, chợt thấy ở góc khuất có một chiếc bàn màu xanh trắng
Ánh mắt hắn chợt sáng lên, nhanh chân bước đến, lòng tràn đầy vui mừng.