Linh Võ Đế Tôn

Chương 56: Cửu Hưởng Chấn Thiên




Khi ba tiếng chuông vang lên, âm thanh lan khắp toàn bộ Thiên Tông Môn, mang đến cho toàn bộ Thiên Tông Môn sự rung động chưa từng có
Ba tiếng chuông, điều này có ý nghĩa gì, đám lão già trong tông môn đều hết sức rõ ràng, đó là tiếng chuông mang đến hy vọng cho Thiên Tông Môn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên trên Thiên Tông Môn yên tĩnh, chỉ có tiếng chuông thánh khiết này kéo dài không thôi, vang vọng đến tận sâu bên trong trời đất, đám người Thiên Tông Môn thậm chí sinh ra một cảm giác kỳ diệu
Toàn bộ không gian dường như chỉ còn lại tiếng chuông rung động tâm linh này, bao phủ toàn bộ tông môn
Mạc Vấn Thiên khoanh tay đứng, nhìn về phía vị trí Sâm Cốc Tuyệt Địa, trường bào tung bay, mái tóc đen như mực lay động, xung quanh hắn không biết từ lúc nào đã có thêm mấy Lão Quái Vật của tông môn, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về hướng đó
“Thiên Tông Môn ta, năm trăm năm chưa từng vang tiếng chuông cổ, thật sự muốn nhìn xem rốt cuộc là ai.” “Hắc hắc, dạng thiên tài này, nếu có thể bái ta làm sư phụ thì 50 năm sau chắc chắn sẽ kinh động cả đại lục.” Một vị trưởng lão râu bạc vuốt râu nói
“Lão đầu Bạch kia, cút sang một bên đi, chỉ với tư chất của ngươi mà muốn thu loại thiên tài này làm đồ đệ, ngươi chẳng khác nào chà đạp người ta
Nếu mà bái Kiếm Tôn lão tổ ta làm sư phụ thì nhất định sẽ chấn kinh thiên địa.” Một lão giả cầm kiếm tự tin nói
Lập tức, các trưởng lão xung quanh còn chưa thấy người đã bắt đầu tranh cãi
Mạc Vấn Thiên vội hòa giải: “Các vị tông lão, chúng ta hãy gặp người đó trước, xem đệ tử đó lựa chọn thế nào
Cứ tranh cãi thế này thì cũng không có kết quả.” “Được, theo lời tông chủ, chúng ta đến Sâm Cốc Tuyệt Địa.” Lúc đầu bọn họ tìm Mạc Vấn Thiên muốn người trước, ai ngờ Mạc Vấn Thiên cũng không biết
Nhưng mà, ngay lúc tiếng nói vừa dứt thì một tiếng vang cổ xưa, mang vẻ trang nghiêm và thần thánh vang lên, tiếng chuông kinh thiên động địa như truyền đến từ thời cổ xưa
Toàn bộ lão tông môn trưởng lão, kể cả Mạc Vấn Thiên cũng không kìm được run rẩy
“Tiếng thứ tư rồi…” Chung Tuyệt Cốc tiếng thứ tư vang lên… Sâm Cốc Tuyệt Địa, trong động núi Thiên Tuyệt Phong, Bạch Bào Lão Giả đứng đó, ngẩng đầu nhìn phương hướng bầu trời, trong ánh mắt mang vẻ trang nghiêm, nghiêm nghị, còn có một tia rung động từ sâu trong linh hồn
Bạch Bào Lão Giả canh giữ Thiên Tuyệt Phong Sâm Cốc Tuyệt Địa bao nhiêu năm, ngay cả chính ông cũng đã quên, thậm chí trong Thiên Tông Môn rất ít người biết sự tồn tại của ông, nhưng, dù là tông chủ hay tông lão nhìn thấy ông cũng phải khách khí gọi một tiếng tiền bối
Trước đó, ông thấy Thần Thiên 16 tuổi mà đã là Võ Đồ cảnh, Võ Hồn lại còn nắm giữ Bản Nguyên Chi Lực, với tu vi này thì bất kỳ khảo nghiệm nào của Thiên Tuyệt Phong cũng đều là thập tử nhất sinh, cho nên mới bảo Thần Thiên đi Chung Tuyệt Cốc, mong Thần Thiên biết khó mà lui
Nhưng Tuyệt Lão tuyệt đối không ngờ tới, Thần Thiên lại thực sự thành công gõ chuông, mà khi tiếng thứ tư vang lên, ngay cả một lão già khọm như ông cũng không kìm được run rẩy
Điều khiến Tuyệt Lão rung động hơn là, tiếng chuông này liên tiếp vang lên, kéo dài không dứt, thậm chí bao phủ cả tông môn, lúc này Tuyệt Lão nhìn lên trời, dường như đang chờ đợi, hoặc mong chờ tiếng chuông thứ năm Chung Tuyệt đã từng được nhắc đến
Trong lịch sử Thiên Tông Môn, khi năm tiếng chuông vang lên, ngũ tượng loạn sinh, một đời Yêu Nghiệt ngang trời xuất thế, đó chính là kỳ tích đã từng có
Bước chân di chuyển, Tuyệt Lão bước vào trong thông đạo Chung Tuyệt Cốc, men theo bậc thang lên trời, vẻ mặt nghiêm nghị dường như đang tràn đầy mong chờ, tựa hồ đang chờ đợi Chung Tuyệt Cốc Đệ Ngũ Hưởng
Lúc này, bức tường vách đá dựng đứng, Kiếm Khí vẫn không giảm, nhưng lại không còn hung hăng càn quấy như trước nữa, Thần Thiên múa trường kiếm như đang giao tiếp với cổ chung vậy, Kiếm Khí không còn là tư thế phá hủy mà là bao phủ toàn bộ cổ chung
“Hắn mạnh mặc hắn mạnh, thanh phong phất núi đồi.” Thần Thiên nhớ lại những gì đã trải qua, cho nên mới có thể ngay lập tức giác ngộ, cổ chung mạnh là do thiên địa đại thế, thậm chí phản lại Võ Kỹ Võ Thế của bản thân, nhưng bản thân hình như không nhất thiết phải đối đầu trực diện với cổ chung, cũng không cần thiết tranh cao thấp với nó, điều hắn muốn chỉ là gõ vang cổ chung
Vì vậy, Thần Thiên không còn mang ý địch với cổ chung nữa, tựa như người bạn mà đến gần cổ chung, từng bước từng bước giao tiếp, kết quả là một tiếng rồi lại một tiếng chuông vang lên
“Tiểu tử, tiếp tục thử xem, ba tiếng, bốn tiếng thì có gì chứ, chỉ khi nào năm tiếng trở lên mới có chút thành tựu.” Trên thực tế, bốn tiếng đã là Yêu Nghiệt rồi, nhưng đối với Kiếm Lão mà nói thì dưới năm tiếng cũng chẳng đáng gì
Thần Thiên gật gật đầu, đến giờ hắn vẫn không dám chắc liệu mình đã hoàn thành nhiệm vụ chưa, dù sao, cuộc khảo nghiệm này xem ra cũng rất đơn giản
“Vậy thì toàn lực thử một lần vậy.” Trường kiếm dẫn động, trên Tân Thủ Kiếm một luồng Thôn Thiên Kiếm ý bàng bạc lại như làn gió mát dịu dàng, Kiếm Ý, Kiếm Thế, Kiếm Khí hợp làm một thể, đúng là hiệp lực lại càng tăng thêm sức mạnh
“Phá!” Thần Thiên quát lớn một tiếng, Kiếm Khí hóa thành một đạo lưu quang kình phong nhu hòa bao phủ toàn bộ mặt đồng hồ, không bao lâu sau, mặt đồng hồ tạo thành một đợt sóng, 'bang' một tiếng, bên trong chuông lại vang lên một tiếng lớn nữa
Nhưng lần này, khi cổ Chung Ngũ vang, thiên địa phong vân biến hóa vô thường, đã vậy còn dẫn động cả thiên địa chi thế, ngũ tượng diễn sinh, lại hiện lên trên toàn bộ sơn môn Thiên Tông Môn
"Thần, Âm, Ý, Hình..
Đây là thiên địa ngũ tượng, chung tuyệt ngũ hưởng
“Chung Tuyệt Cốc Đệ Ngũ Hưởng, Thiên Tông Môn ta lại xuất hiện Tuyệt Thế Yêu Nghiệt...” Ha ha ha
“Thiên địa dị tượng, đây là thiên địa dị tượng, năm trăm năm rồi, chung tuyệt ngũ hưởng lại xuất hiện!” Một cảnh tượng rung động lòng người hiện ra trên bầu trời Thiên Tông Môn, thiên địa dị tượng, dẫn động ngũ tượng loạn sinh
Trong vách đá
Thần Thiên dường như không thấy dị tượng trước mắt, khi Đệ Ngũ Hưởng truyền đến, thanh âm của năm tiếng vang hội tụ lại, cuối cùng tràn vào trong cơ thể hắn
Một cảm giác huyền diệu tràn ngập toàn thân, Thần Thiên chậm rãi nhắm mắt lại, nhưng khi mở ra thì lại vung mạnh một quyền, bang… Đạo thứ sáu chuông vang
Tiếng vang lâu đời, kinh ngạc không thôi, giống như nhạc chương đến từ thiên ngoại
“Cho ta vang… Không còn là phản lại Võ Kỹ của bản thân nữa, mỗi một tiếng vang lên, âm thanh của cổ chung dường như tràn vào trong cơ thể Thần Thiên, sức mạnh ấy vừa khiến hắn kháng cự lại vừa khiến hắn mừng rỡ như điên, cổ chung như đang cải tạo huyết nhục của bản thân, ngưng tụ Huyết Mạch, cái lợi này quá lớn khiến Thần Thiên không thể dừng lại được.” "Bang, khanh…" Ngay lúc mọi người đang kinh hãi trước Đệ Lục Hưởng thì liền đó hai tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên, như xao động tâm hồn mọi người, giờ phút này, người của Thiên Tông Môn đều đứng sững lại bất động, Thất Hưởng Bát Vang trực tiếp làm rung động Võ Phách, nhiếp tâm hồn người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Cho ta vang!” Thần Thiên hoàn toàn chìm vào thế giới huyền diệu kia, hai tay của hắn đẩy tới là rót Nguyên Lực vào trong lòng bàn tay, lúc này, thiên địa ngũ tượng vẫn không tiêu tan, đột nhiên lại bị một ánh sáng kỳ dị bao phủ, rất nhanh, toàn bộ trên không trung đều truyền đến tiếng nổ ầm vang
"Chín vang
"Trời ơi, chín tiếng chuông vang, Cửu Hưởng Chấn Thiên…" Đây là thiên phú đáng sợ đến mức nào, đây là thiên tài xưa nay hiếm có
"Cửu Hưởng Chấn Thiên, đã không chỉ là kinh động toàn bộ Thiên Tông Môn
Lúc này, trên bầu trời toàn bộ Thiên Phủ Quốc đều truyền đến tiếng sấm nổ vang, khác với việc trước đó dẫn động ngũ tượng, đây mới là chân chính dị tượng thiên sinh
“Nhanh, lập tức đến Sâm Cốc Tuyệt Địa, việc phong tỏa tin tức đã không kịp nữa rồi, nhưng dù chuyện gì xảy ra, cũng phải đảm bảo an toàn cho người này!” Cửu Hưởng Chấn Thiên có ý nghĩa gì, Mạc Vấn Thiên rất rõ, dù có cái giá thế nào, hắn cũng sẽ không để cho người gõ chuông xảy ra chuyện
Lúc này, trước cổ chung, thân thể Thần Thiên đã được bao phủ bởi một lớp bạch mang thánh khiết, dưới ánh sáng này, hắn dường như muốn tiếp tục gõ chuông
“Tiểu tử, dừng tay, nếu ngươi làm vang mười tiếng, sẽ dẫn đến thiên kiếp tai ương, với tàn hồn của ta và tu vi của ngươi bây giờ, khi thiên kiếp giáng xuống, chúng ta chắc chắn phải chết, ngươi cũng đã chứng minh thiên phú của mình rồi, chỉ cần sống sót, từ nay về sau thiên địa sẽ có tên của Thần Thiên ngươi!” Ngay lúc Thần Thiên muốn tiếp tục xao động thì Kiếm Lão lập tức ngăn cản
Ánh bạch quang trong mắt Thần Thiên dần tan biến, bị tiếng nói của Kiếm Lão kéo về, lúc này Thần Thiên mới cảm thấy thân thể mình như bị rút hết sức lực, cả người ngã xuống đất, thở hổn hển
“Như vậy, hẳn là có thể lấy được đan dược rồi chứ?” “Đâu chỉ Đan Dược, Cửu Hưởng Chấn Thiên, Thập Hưởng Nghịch Thiên, e rằng toàn bộ Tông Môn đều sẽ xem ngươi như bảo vật mà che chở.” Kiếm Lão không kìm được cười nói, trong lòng hắn cũng hưng phấn như ăn mật vậy, làm sao có thể ngờ được, thứ trước đây hắn muốn đoạt xác lại là phế vật, mà ba tháng sau đã lộ ra thiên phú đến mức này
Có lẽ không cần trăm năm nữa, danh hào của hắn nhất định sẽ vang vọng Linh Võ Đại Lục
Tiếng cửa đá mở ra truyền đến, chỉ thấy Bạch Bào Lão Giả đi vào
"Tiền bối, ta có thể lấy được đan dược cần dùng không
Thần Thiên nở nụ cười trong trẻo, Tuyệt Lão nhìn mà ngẩn người, tâm cảnh lâu ngày không gợn sóng nay lại xuất hiện một cảm xúc khác lạ
Lúc này, trong đầu lão giả không khỏi hiện lên câu nói Thần Thiên đã nói khi mới tới: "Nếu ngay cả bạn bè mình cũng không cứu được thì sao sau này mình có thể bảo vệ những người thân yêu
Có lẽ thiếu niên trước mắt này chỉ muốn có một viên Đan Dược, để cứu bạn mình mà thôi
“Đây là lẽ đương nhiên.” Tuyệt Lão gật gật đầu, mỉm cười, lấy từ người ra một cái Không Gian Túi đưa cho Thần Thiên
“Trong này có một chút Liệu Thương Đan Dược, có một viên Hồi Nguyên Đan đủ để chữa trị vết thương cho bạn ngươi, những cái khác ngươi tự giữ đi, có lẽ về sau có thể dùng tới, cái Không Gian Túi này cũng không cần trả lại cho ta.” “Đa tạ tiền bối.” Thần Thiên có vẻ hơi bất ngờ, dù sao một viên Đan Dược đã có thể trị thương cho Thiết Hùng, vậy mà bây giờ Bạch Bào Lão Giả lại cho hắn nhiều như vậy, còn cho cả một cái Không Gian Túi nữa
“Đây là những gì ngươi xứng đáng có được, dù sao ngươi đã hoàn thành một kỳ tích chưa từng có trong lịch sử Thiên Tông Môn ta, nhưng ngươi tuyệt đối không được kể chuyện này cho bất kỳ ai.” Tuyệt Lão nhắc nhở một tiếng
Thần Thiên lấy tu vi Võ Đồ Cảnh mà gõ vang cổ chuông chín tiếng, cho dù làm bằng cách nào đi nữa, nhưng cũng đã dẫn động Thiên Địa Dị Tượng, chỉ sợ toàn bộ Thiên Tông Môn hiện tại cũng bị các thế lực lớn của Thiên Phủ Chi Quốc dòm ngó rồi, vì vậy, Tuyệt Lão không mong Thần Thiên gặp bất kỳ chuyện bất trắc nào, ít nhất trước khi được toàn lực bồi dưỡng thì phải giấu kín để hắn không bị tổn thương.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.