Đêm ở Vân Đình Thành, ánh sáng rực rỡ, lung linh
Dưới ánh đèn thành phố, đèn hoa giăng mắc khắp nơi, vô cùng náo nhiệt
Mộng Lâu, được mệnh danh là chốn phong nguyệt số một ở Vân Đình Thành, ca kỹ Liên Vũ lại càng nổi danh khắp thành
"Thế tử, đêm nay cô nương Liên Vũ đã có khách
Lão bản nương Mộng Lâu dù vẫn còn phong vận, nhưng lúc này trên mặt chỉ toàn vẻ sốt ruột và sợ hãi, bởi vì Thế tử Vân Đình Thành muốn xông vào phòng Liên Vũ, mà hôm nay Liên Vũ lại bị một vị khách nhân kỳ quái ép ở lại trong phòng
"Cút cho ta, cút ngay, đêm nay Bản Thế tử nhất định phải xem xem ai dám tranh giành Liên Vũ với ta
Thế tử Vân Đình Thành tên là Vân Đình Phi, dù tuổi đời 20 đã là cường giả cấp Võ Vương, nhưng ở Cửu Châu Đại Lục mà nói thì tài năng đó lại cực kỳ bình thường, dù sao hắn cũng là con trai Thành chủ
Lời lẽ phách lối, ngang ngược vang vọng khắp Mộng Các, cửa phòng Liên Vũ mở ra, còn Liên Vũ thì đang rót rượu cho khách, người nam tử trong phòng mặc hắc bào che kín người, không thấy rõ nửa điểm dung mạo
Ánh mắt Vân Đình Phi khẽ rùng mình: "Chính là ngươi dám tranh giành cô nương Liên Vũ với Bản Thế tử
Hắc bào nhân ngẩng đầu, ánh mắt âm trầm, trên mặt Liên Vũ thoáng qua vẻ kinh hãi: "Thế tử, hôm khác Liên Vũ lại bồi ngài có được không
"Hôm khác
Ngươi ả đàn bà này, quả thật tự tìm đường chết, ta đối với ngươi như thế nào chẳng lẽ ngươi còn không biết sao, ngươi dám tiếp người khác, nhưng mà ta sẽ thu thập cái tên hỗn đản này trước, để ngươi biết rõ uy phong của Bản Thế tử
Vân Đình Phi giận tím mặt nhìn về phía Hắc Bào Nhân, lực lượng Võ Vương bùng nổ, kiếm quang vừa xuất, cả phòng chỉ còn một đạo quang hoa huyền ảo
Nhưng tốc độ ra tay của Hắc Bào Nhân lại càng nhanh, một tay bóp cổ Vân Đình Phi, khoảnh khắc lực lượng cường đại bộc phát kia khiến Vân Đình Phi cảm nhận được tử vong
Lão bản nương Mộng Lâu thất kinh xông vào, nhìn thấy cảnh này mà suýt quỳ xuống: "Vị tiền bối này, xin hạ thủ lưu tình, hắn dù sao cũng là con trai của Vân Đình Vương
"Con trai của Vân Đình Vương sao
"Sao
Giờ mới biết sợ sao
Dám tranh giành nữ nhân với Bản Thế tử, ngươi nhất định phải chết
Vân Đình Phi đắc ý nói
Nhưng hắn không hề ý thức được hôm nay chính là ngày giỗ của hắn, Hắc Bào Nhân nhếch miệng cười một tiếng: "Kẻ ta muốn giết chính là ngươi
Hắc Bào Nhân hét lớn một tiếng, đúng là xé toạc cánh tay của hắn, cơn đau tận tâm can khiến Vân Đình Phi kêu thảm lên: "Ngươi cái tên hỗn đản, ta là con trai của Vân Đình Vương, ngươi dám ra tay với ta, tự tìm cái chết
"Ta đã nói rồi, ta tìm chính là ngươi
Sau khi xé rách cánh tay, Hắc Bào Nhân càng một chưởng đánh vào bụng hắn, lực đạo đáng sợ suýt chút nữa khiến Vân Đình Phi lâm vào trạng thái mắt hoa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Rốt cuộc ngươi là ai
Vân Đình Phi đau đớn tột cùng, vẻ mặt trở nên vặn vẹo, hắn căn bản không nghĩ tới ở cái Vân Đình Thành này còn có người dám ra tay với hắn
"Ngươi còn nhớ cô thiếu nữ bị ngươi giết ba ngày trước không
Trong miệng Hắc Bào Nhân thốt ra một luồng Hung Lệ Chi Khí
Ánh mắt của Thế tử run rẩy dữ dội: "Ngươi là
"Đi chết đi
Thoại âm vừa dứt, Thế tử bị người kia móc rỗng tim, trước khi chết, hắn trợn trừng đôi mắt giãy giụa kéo hắc bào của đối phương xuống, tấm gương mặt tang thương bại lộ trước mắt Thế tử
"Là ngươi
Khuôn mặt đó chính là Vân Thiên, đoàn trưởng Vân Thiên Dong Binh Đoàn khi đó đã bị hắn nhục nhã
"Là ta
Thu tay về trong chớp mắt, Vân Đình Phi chết không nhắm mắt ngã xuống vũng máu, khắp Mộng Lâu truyền đến tiếng kêu sợ hãi
…
Trong Đại Vạn Sơn
Thác nước ào ạt đổ xuống, không ngừng dội thẳng vào người thiếu niên, thiếu niên Tinh Thần đã 13 tuổi, nhưng tu vi của hắn chỉ là một Võ Sĩ bình thường, ngay cả Võ Hồn cũng không có, vô số lần hắn đều cho rằng mình là phế vật
Nhưng nếu hắn không trở nên mạnh mẽ, thì làm sao có thể báo thù cho Vân Chi, thiếu niên ngẩng đầu nhìn trời, sao đầy trời rực rỡ, nếu bản thân nắm giữ được Chiến Thiên lực lượng kia, thì tốt biết bao nhiêu
Ầm
Ngay lúc này, trong thôn nhỏ trên núi vọng đến một tiếng nổ, lửa lớn dữ dội bắt đầu lan rộng cả thôn, Tinh Thần điên cuồng chạy về thôn xóm
Rồi hắn thấy các thôn dân bị đồ sát
"Đáng giận, tại sao lại như vậy
Tinh Thần thấy cảnh tượng trước mắt, hắn như phát điên lao về phía biển lửa, nhưng ngay lúc này một bóng người vọt ra, ôm lấy hắn chạy về phía núi lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đoàn trưởng, ngươi đi mau, chỗ này giao cho chúng tôi
Một phó đoàn trưởng Vân Thiên Dong Binh Đoàn hùng hổ nói, Tinh Thần tận mắt thấy hắn bị cường giả từ trên trời giáng xuống bẻ gãy đầu, hắn không thể quên được cảnh Luyện Ngục phía sau lưng kia, càng không thể quên được sự rung động mà đêm đó mang đến cho hắn
Trong Đại Vạn Sơn, hàng trăm gia đình trong một đêm biến mất khỏi thế gian này, Vân Thiên Dong Binh Đoàn cũng từ đêm đó mà không còn tồn tại
Nhưng uy hiếp từ Vân Đình Thành vẫn chưa hết, Vân Thiên giết Vân Đình Phi, Vân Đình Vương tức giận, phái ra 500 tên cường giả Tôn Võ thề phải tiêu diệt Vân Thiên Dong Binh Đoàn không còn mảnh giáp, bất kỳ ai cũng không thể buông tha, toàn bộ Đại Vạn Sơn dường như bị bọn chúng san thành bình địa
Và vào đêm trời hôm ấy, Vân Thiên mang theo con trai Vân Ngạo và Tinh Thần trốn vào sâu trong Đại Vạn Sơn
"Khụ khụ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Núp trong hang động, sắc mặt Vân Thiên trắng bệch như tờ giấy, Sinh Mệnh Khí Tức của hắn không ngừng suy yếu
"Phụ thân, sao lại phải cứu tên phế vật này, nếu không có hắn, ngài đã không bị thương
Vân Ngạo hai mắt đỏ ngầu nhìn Tinh Thần
Tinh Thần lúc này mặt mày cũng đỏ rực, hắn hận sự nhỏ bé và yếu đuối của bản thân
Vân Thiên cười: "Vân Ngạo, thiên phú của con hơn hẳn cha, con chính là hy vọng của chúng ta, nhưng đừng bao giờ xem thường bất cứ ai ở bên cạnh, không nỗ lực thì một ngày nào đó sẽ bị vượt mặt
"Hừ, tên phế vật này vĩnh viễn không có khả năng vượt mặt ta
Vân Ngạo khinh thường nói
Vân Thiên đã không còn dư thừa thời gian, hắn nhìn về phía Tinh Thần
Thiếu niên Tinh Thần nước mắt lưng tròng: "Đoàn trưởng, ngài không nên cứu ta
"Đứa nhỏ ngốc, ta trong quá trình trốn chạy đã trúng một kích của Thánh Giả, hẳn là phải chết không nghi ngờ, chuyện này vốn không liên quan đến ngươi, Vân Ngạo, Tinh Thần, có phải cha vô dụng không
Khí tức của Vân Thiên dần suy yếu
"Không, phụ thân ngài là Anh Hùng, trong mắt con, ngài vĩnh viễn là Anh Hùng
Vân Ngạo rơi nước mắt
"Khụ khụ, thật ra cha biết, cha là một người cha không xứng chức, cha không thể bảo vệ tốt cho Vân Chi, cha như một người cha trơ mắt nhìn nó chết trước mặt mà ta lại bất lực, bây giờ lại giết một Vân Đình Phi, lại khiến toàn bộ Dong Binh Đoàn cùng cả thôn phải chôn cùng với ta, ta có tội, ta vô năng
Vân Thiên cúi đầu, một vẻ u sầu, cảm xúc lại một lần nữa kích động: "Nhưng ta là một người đàn ông, là một người cha, sao có thể trơ mắt nhìn con gái mình chết trước mặt mình, khi còn trong thành, ta biết nếu ta xông lên chắc chắn sẽ phải chết không nghi ngờ, còn liên lụy đến mọi người, nên ta đã nhịn, một mình đến Vân Đình Thành giết Vân Đình Phi, ta không hối hận, điều duy nhất hối hận chính là không thể ra sức bảo vệ mọi người, Vân Ngạo, Tinh Thần, sau này các con nhất định phải làm một người đỉnh thiên lập địa
"Đoàn trưởng đừng nói nữa, chúng con đi mời Dược Sư, Dược Sư nhất định có thể cứu ngài
Tinh Thần kích động nói
Vân Thiên lại ho khan vài tiếng, trên mặt không còn chút máu
Hắn cầm lấy tay Vân Ngạo và Tinh Thần: "Vân Ngạo, con tuy có thiên phú tuyệt thế, lại quá tự cao tự đại, lần này là một bài học cho con, Tinh Thần dù thiên phú không bằng con, nhưng nếu con không nỗ lực, cuối cùng cũng sẽ bị Tinh Thần vượt mặt, hai con đều mất người thân, ta mong khi ta đi rồi, hai con có thể nương tựa vào nhau mà sống, quan tâm nhau, Vân Ngạo, con lớn hơn một tuổi, từ nay về sau, Tinh Thần chính là em trai con, cũng là người nhà của chúng ta
Vân Ngạo không nói gì
"Đáp ứng cha
"Phụ thân, con đáp ứng người
"Tinh Thần, cha nhìn con lớn lên, con nhất định phải quan tâm Vân Ngạo, đừng để nó lạc lối
Đó là lời cuối cùng của Vân Thiên, thiếu niên Tinh Thần chôn cất Vân Thiên
"Vân Ngạo, Đoàn trưởng nói chúng ta phải sống nương tựa vào nhau, cùng quan tâm nhau, ngươi muốn làm gì
Đêm mưa như trút nước, Vân Ngạo và Tinh Thần nói chuyện
Vân Ngạo đứng trong mưa: "Tên phế vật như ngươi thì làm được gì, không cho phép ngươi đi theo ta, chúng ta không có bất kỳ quan hệ gì
Thiếu niên Vân Ngạo bước về phía trước, mặc cho Tinh Thần gọi thế nào hắn cũng biến mất trong bóng tối, đó là lần cuối Tinh Thần nhìn thấy Vân Ngạo
Mãi đến 5 năm sau, một Thần Tông dưới trướng Trung Châu tuyển nhận môn đồ
Đó là lần Tinh Thần gặp lại Vân Ngạo sau 5 năm, năm đó Vân Ngạo 19, còn Tinh Thần thiếu niên thì 18
"Tinh Thần
"Vân Ngạo
Hai thiếu niên không hẹn mà cùng gọi tên đối phương, vận mệnh lại một lần đưa họ gặp nhau, cuộc trùng phùng sau 5 năm lại khiến hai người gặp lại trên Lôi Đài
Đó là một trận chém giết, bởi vì bọn họ tranh đoạt danh ngạch đệ tử cuối cùng của Thần Tông, chỉ là Ngoại Môn đệ tử
Trận chiến đó có thể nói máu nhuộm Lôi Đài, hai người đều tranh đoạt danh ngạch cuối cùng nên đã ra tay đánh nhau, việc này đi ngược với di nguyện của Vân Thiên, nhưng vì báo mối thù huyết hải thâm cừu 5 năm trước, nên không ai muốn bỏ lỡ cơ hội trở thành đệ tử Thần Tông
5 năm trôi qua, Vân Ngạo không biết tu luyện thế nào đã đạt đến Võ Tông Bát Trọng cảnh giới, còn Tinh Thần thì một mình trong Đại Sơn lịch luyện, chỉ đạt đến Võ Tông Nhất Trọng
"Tinh Thần, ta cho ngươi một cơ hội cuối, cút xuống đài, nếu không, ta giết ngươi
Giọng nói bá đạo của Vân Ngạo vang vọng trên Lôi Đài
"Ta sẽ không nhường, cũng sẽ không thua
"Tên phế vật còn dám khoác lác mà không biết ngượng, không có Võ Hồn ngươi làm sao đấu với ta, Võ Hồn lên
Ngày hôm đó, Vân Ngạo nở rộ sức mạnh Song Sinh Võ Hồn trên Lôi Đài, Võ Hồn mà hắn thức tỉnh được Trưởng lão Nội Tông Thần Tông coi trọng, thu hắn làm đệ tử Bế Môn, còn Tinh Thần thiếu niên thì Võ Hồn chưa tỉnh, nhưng vì nhục thân cường hãn và Ý Chí đáng sợ mà được một vị Trưởng Lão Thần Tông phá lệ thu làm đồ đệ, hắn trở thành một đệ tử phổ thông của Thần Tông
Vận mệnh hai thiếu niên lại một lần nữa trói buộc vào nhau, cùng vận mệnh đưa họ gặp lại, và cái Thần Tông đó chính là đại tông nổi danh của Trung Châu, Tinh Ngân Thần Tông
Thần Thiên cứ như một người đứng xem dõi theo con đường của Tinh Thần Đại Đế, thời gian dần trôi về phía con đường quật khởi của Tinh Thần thiếu niên, và tên Tinh Thần Đế Quân chính là bắt đầu từ Tinh Ngân Thần Tông.