Linh Võ Đế Tôn

Chương 80: Thiên cổ lần thứ nhất




Chương 80: Lần đầu tiên trong lịch sử "Muốn ta chết
Khóe miệng Triệu Tử Sinh nhếch lên một tia cười lạnh chế giễu, hắn cảm thấy mình nghe nhầm
"Ha ha, gặp qua thứ rác rưởi, chưa thấy qua thứ rác rưởi nào vội vàng muốn chết như vậy
Triệu Tử Sinh cao ngạo nói, "Đã ngươi muốn chết, sau khi Tông Môn Đại Tái kết thúc, ta sẽ cho ngươi toại nguyện
Lát nữa hắn còn muốn khiêu chiến Hạch Tâm Đệ Tử, tự nhiên sẽ không lãng phí sức lực với Thần Thiên ở đây
Thần Thiên mỉm cười: "Ngươi đã nghĩ sai một điều, không phải ngươi cho ta toại nguyện, cũng không cần chờ Đại Tái kết thúc, hiện tại, là ta đòi mạng ngươi
Nói xong, Thần Thiên bước chân hướng về Lôi Đài Diễn Võ Tràng mà đi
"Thần Thiên, ngươi đây là
Y Vân cùng Thiết Hùng có chút kinh hãi, phải biết, hắn chính là người xếp hạng Top 10 Nội Môn, lại còn là đệ tử Triệu gia, nếu Thần Thiên giao đấu thì có thể sẽ gặp nguy hiểm
"Y Vân, ngay cả Yêu Hạp Vạn Cốc mà hắn còn có thể sống sót trở về, chẳng lẽ ngươi không nên lựa chọn tin tưởng hắn sao
Ta đang mong chờ khoảnh khắc hắn lên đến đỉnh cao
Thiết Hùng nhìn Thần Thiên, trong mắt tràn đầy chờ mong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe Thiết Hùng nói vậy, Y Vân ngẩn người, mặc dù nàng biết Thần Thiên rất mạnh, thậm chí mỗi lần đều có thể tạo ra kỳ tích, nhưng đối phương là Triệu Tử Sinh, người Triệu gia, lại còn là Nội Môn đệ cửu, nếu Thần Thiên giao đấu, trong lòng nàng tự nhiên có chút lo lắng
"Ừm
Tiểu tử này muốn làm gì
Triệu Tử Sinh cho rằng Thần Thiên định rời đi, còn chưa kịp phản ứng, mặc dù Thiết Hùng và Y Vân hiểu rõ hắn, nhưng hắn không hiểu
Huống chi, Triệu Tử Sinh thân là đệ tử Triệu gia, luôn kiêu ngạo, sao lại nghĩ đến Thần Thiên sẽ làm gì
Cho nên hắn không nghĩ nhiều, mang theo cô ả lẳng lơ kia định rời đi nơi này
Lúc này, ở không gian rộng lớn kia, từng tòa lôi đài san sát nhau, đệ tử các môn có thể đồng thời bước lên những lôi đài khác nhau để khiêu chiến người mà mình muốn, bất quá dường như mọi người đều đã có một loại ăn ý, sẽ không cùng lúc lên đài, vì như vậy càng thu hút ánh mắt của người khác
Tông Môn Đại Tái, chính là để phô diễn tài năng, để vạn người chú ý
Mà trên Lôi Đài cao nhất, dường như đến bây giờ vẫn chưa có ai đi lên, dù sao đối với Ngoại Môn mà nói, nơi đó quá náo nhiệt, quá xa vời, nếu có người bước lên đài cao đó, tất nhiên là cuộc so tài của Nội Môn và Hạch Tâm, thậm chí là Hạch Tâm ước chiến Tông Môn
Nhưng ngay lúc này, một bóng người lặng lẽ tiếp cận lôi đài cao nhất, chỉ trong chốc lát đã thu hút mọi ánh nhìn vào mình
"Ừm
Bạn hữu, là ta lên trước
Đây là một tên Ngoại Môn Đệ Tử, hơn nữa còn là người thứ hai sau Hoàng Vân Long ở Ngoại Môn, hắn ở Ngoại Môn tự nhiên có chút danh tiếng, nhưng Thần Thiên chỉ gật gật đầu, lại đoạt trước một bước mà đi tới
Người này nhướng mày, nhưng không so đo với Thần Thiên mà là quay trở về, có thể để Thần Thiên lên trước, thấy Thần Thiên đi về phía Diễn Võ Tràng trung tâm to lớn, tên kia thật càn rỡ, đây có lẽ là người đầu tiên đến Chủ Lôi Đài kể từ Tông Môn Đại Tái
Không chỉ có Ngoại Môn đệ nhị kia xôn xao, lúc này những người khác cũng thấy Thần Thiên nhảy lên lôi đài, những đệ tử không quen biết Thần Thiên nhao nhao xôn xao, một Ngoại Môn đệ tử lại dám đi đến trung tâm Lôi Đài
Mà khi gương mặt Thần Thiên xuất hiện trong tầm mắt của những người quen biết, tất cả những người biết chuyện của Thiên Tông Môn đều đồng tử đột nhiên co rút, trận trận kinh hô vang lên, sự xôn xao khó hiểu
"A, là hắn
Những người đầu tiên kinh hãi chính là các Nội Môn Đệ Tử, từng người kinh hãi vô cùng, dù là trong Thập Đại Đệ Tử cũng có người lộ ra chấn động, đặc biệt là những người từng ra tay với Thần Thiên ngày đó, càng không dám tin vào cảnh tượng trước mắt
"Hắn rơi xuống Yêu Hạp Vạn Cốc, thập tử nhất sinh, sao có thể sống sót..
Mọi người đều hoài nghi mình có nhìn lầm hay không, có một số người đã tận mắt thấy Thần Thiên bị Ngô Phi đánh xuống vách núi, ngay cả cự kình của Tông Môn cũng không thể cứu về được
"Vừa mới trở về đã gây ra động tĩnh lớn như vậy, không hổ là Thần Thiên
Thiết Hùng tặc lưỡi, lại lộ ra một tia ý cười nồng đậm
Phía trên hẻm núi, những đại lão của Tông Môn đều run rẩy, đặc biệt là Triệu Đại Hải, Triệu Khâm Thiên người Triệu gia, Triệu Nhiên biến thành phế vật, tất cả đều là do Thần Thiên này
Nhưng mà, một Ngoại Môn Đệ Tử vậy mà lại sống sót trở về từ Yêu Hạp Vạn Cốc, chuyện này sao có thể, mọi người tình nguyện tin rằng mình đã gặp quỷ
"Thật sự là hắn
Thật sự là hắn, hắn còn sống
Lúc này, Mạc Vấn Thiên cơ hồ muốn kích động không thốt nên lời, sống sót trở về từ Yêu Hạp Vạn Cốc, sau khi rúng động hắn cuối cùng cũng yên tâm
Kể từ đó ngược lại có thể cùng Tuyệt Lão và Tả Lão bàn giao, cũng có thể vãn hồi chuyện mà Tuyệt Lão đã nói hôm đó, mọi chuyện đều còn có thể thương lượng, chỉ cần Thần Thiên còn sống
"Cư nhiên là..
Như vậy mà còn chưa chết, ha ha ha ha ha ha, ông trời có mắt, ông trời có mắt..."
Nhìn thấy Thần Thiên, Tả Lão của Thiên Ngoại Tông đột nhiên không nhịn được mà cười lớn, khi hắn thấy bóng dáng Thần Thiên thì người đã run lên bần bật
Lúc đầu, lần đầu tiên nhìn thấy đã thấy tiểu tử này vừa mắt, sau lại không ngờ hắn lại còn gõ chuông cổ chín tiếng, hiện tại rơi xuống Yêu Hạp Vạn Cốc vậy mà vẫn có thể sống sót trở về, đúng là kỳ tích
Mà lúc này, Sở Vân Phi vừa đến bên cạnh Liễu Nham nghe thấy những tiếng xôn xao cũng mạnh mẽ quay đầu lại, thanh niên mặc đồ Ngoại Môn kia, chính là Thần Thiên mà trước kia hắn tận mắt thấy đã rơi xuống vách núi
"Sao có thể
Không thể nào còn sống sót
Sở Vân Phi kinh hãi không hiểu nói ra
Liễu Nham nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Chủ Lôi Đài ở trung tâm, trong đôi mắt đẹp lóe lên một tia dị dạng, thân thể mềm mại của nàng run lên, ngay cả chính nàng cũng không chú ý tới
"Hắn không chết
Thiếu niên quật cường kia lại không chết
Liễu Nham vô cùng chấn kinh, gương mặt xinh đẹp lại lộ ra một tia ý cười, tiểu tử kia vậy mà thật không có chết
"Không chết cũng tốt, chờ chúng ta đánh một trận ra trò
Sở Vân Phi nhìn thấy Liễu Nham nở nụ cười xinh đẹp kia, không khỏi thất thần, nhưng lập tức ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Thần Thiên: "Hừ, không chết thì sao, dám tranh giành nữ nhân với ta, ta muốn ngươi sống không bằng chết
"Thứ rác rưởi này vậy mà lên Chủ Lôi Đài, hừ, muốn nổi danh thì phải trả giá đắt
Triệu Tử Sinh lạnh lùng nhìn Thần Thiên, tiểu tử kia dường như đã gây ra không ít oanh động, lần trước ở Thiên Linh Phong Triệu Tử Sinh đang bế quan, nên không biết chuyện gì đã xảy ra, còn về chuyện của Triệu Nhiên, quá nhục nhã cho Triệu gia nên dù là đệ tử Triệu gia cũng không ai rõ ngọn ngành
Thần Thiên quét qua các Nội Môn Đệ Tử, chậm rãi lên tiếng: "Trầm Lâm, lên đây đi
Giọng nói đột ngột vang lên, toàn trường cũng không mấy ngạc nhiên, Thần Thiên đứng ở đó tự nhiên là muốn khiêu chiến Nội Môn Đệ Tử, mà trong đám người, Trầm Lâm sắc mặt tái nhợt, thân là Nội Môn Đệ Tử hắn cũng từng tham gia quá trình săn giết Thần Thiên, hắn biết rõ gia hỏa này mạnh cỡ nào, lúc này hắn không có tự tin nếu bị khiêu chiến
"Cứ tưởng hắn sẽ khiêu chiến Triệu ca chứ, thật là một tên phế vật, người ta còn muốn xem Triệu ca trêu tức hắn kia mà
Hồng Lăng mỉm cười, rúc người vào lòng hắn
Triệu Tử Sinh cười ha hả: "Chỉ bằng một tên phế vật như thế mà dám khiêu chiến ta
Hắn trừ khi là chán sống
"Triệu Tử Sinh, ngươi cũng lăn lên đây đi, đỡ cho phiền phức, giải quyết chung luôn
Trên mặt Triệu Tử Sinh còn mang theo vẻ kiêu ngạo vô cùng, lúc này một giọng nói đột ngột vang lên, lập tức cả Thiên Tông Môn đều im ắng
Nhưng mấy giây sau, một tiếng ồ kinh thiên động địa bùng nổ
Thần Thiên khiêu chiến Trầm Lâm có lẽ không có gì, dù sao hắn ta ở Nội Môn chẳng có mấy tên tuổi, nhưng Triệu Tử Sinh lại khác, hắn là người của Triệu gia ở Thiên Tông, cũng là Nội Môn đệ cửu, xếp hạng Top 10
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Uy thế của Top 10, không được phép gây hấn, những Đệ Tử kia cũng không phải hữu danh vô thực, đều là dựa vào thực lực chân chính mà đi lên được vị trí đó, cho nên không ai chủ động khiêu chiến
Mà Thần Thiên, lại muốn một chọi hai, hơn nữa một trong số đó còn là Nội Môn đệ cửu
Thần Thiên đứng trên đài cao, nhìn xuống tất cả mọi người ở đây, ánh mắt khẽ nâng lên, nhìn đám người trên hẻm núi, hôm nay hắn muốn đứng ở nơi chói mắt nhất của Tông Môn này để chứng minh sự tồn tại của Thần Thiên
Thông thường, người bị khiêu chiến trong Tông Môn Đại Tái đều được cho là thực lực yếu hơn người kia, vậy mà hắn Triệu Tử Sinh lại bị một Ngoại Môn Đệ Tử khiêu chiến
Hắn không phải Trầm Lâm, hắn là Triệu Tử Sinh, Nội Môn đệ cửu
Người của Triệu gia
"Ta đường đường là người của Triệu gia, Nội Môn đệ cửu, đánh bại ngươi không cần đến hai người, ngươi đánh với Trầm Lâm một trận xong, ta tự nhiên sẽ nhận lời
Lúc này, Triệu Tử Sinh còn không quên tỏ ra kiêu ngạo, nhưng hắn hoàn toàn không biết, trong mắt Thần Thiên hắn không có tư cách kiêu ngạo
"Không cần, hai người các ngươi cùng lên đi
Thần Thiên chỉ Trầm Lâm và hắn
Lúc này, tất cả đệ tử của Tông Môn đều xuýt xoa không thôi, Thần Thiên này thật điên cuồng
Hành động của Thần Thiên khiến Triệu Tử Sinh phẫn nộ không thôi, thân là người của Top 10 Nội Môn mà lại bị một kẻ vô danh của Ngoại Môn khiêu chiến đã là sỉ nhục
Mà giờ phút này, hắn lại còn bị Thần Thiên điểm danh, hơn nữa còn ở trên Tông Môn Đại Tái này
Ngay lúc này, trên đài cao có một giọng nói vang lên, lại khiến Triệu Tử Sinh vốn đang tức giận bỗng nở một nụ cười nhếch mép: "Đã ngươi vội vàng muốn tìm đến cái chết như vậy, thì ta đây sẽ cho ngươi toại nguyện vậy
Nói xong liền nhảy lên Chủ Chiến Đài
Ba người đồng thời giằng co trên Chủ Lôi Đài, Triệu Tử Sinh ngạo mạn nói: "Ngươi là một Ngoại Môn Đệ Tử, không đáng để ta ra tay, Trầm Lâm, cho ngươi một cơ hội để giải quyết hắn đi
Nghe Triệu Tử Sinh nói, đổi lại là trước đây, Trầm Lâm tự nhiên sẽ cố sức mà nịnh nọt, nhưng hôm nay hắn nhìn Thần Thiên thì lại đổ mồ hôi lạnh
Ở nơi vạn người chú mục, nói thực thì Trầm Lâm đang lo sợ, hắn đã tận mắt chứng kiến thủ đoạn của Thần Thiên, Triệu Tử Sinh không biết, nhưng hắn thì biết
Hắn từng tận mắt nhìn thấy cảnh tượng Thần Thiên tàn sát trên Thiên Linh Phong, càng biết rõ hắn đã giết 56 đệ tử Nội Môn
"Sao, ngươi vẫn chưa động thủ
Chẳng lẽ không muốn ta tự tay đưa cho ngươi vinh quang này sao
Triệu Tử Sinh cuồng vọng nói chuyện, đâu biết Trầm Lâm đang nghĩ gì trong lòng
Trầm Lâm cầm kiếm nhìn Thần Thiên, lại làm lơ cả Triệu Tử Sinh, mọi người đều không hiểu Trầm Lâm đang do dự cái gì, nhưng, ngay khi bọn họ nghĩ rằng Trầm Lâm muốn chiến đấu, thì hắn lại đột nhiên thu hồi kiếm
"Triệu sư huynh, vinh quang này ta không gánh nổi, cho nên trận chiến này, ta xin nhận thua
Theo tiếng Trầm Lâm vừa dứt, Thiên Ngoại Tông vốn yên tĩnh bỗng chốc dấy lên một cơn xôn xao rung động tâm linh
Nội Môn Đệ Tử, khi đối mặt với sự khiêu chiến của Ngoại Môn Đệ Tử, vậy mà lại không chiến mà bại
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử của Thiên Tông Môn
CONVERTER: ๖ۣۜThanh ๖ۣۜPhong CẦU VOTE 10 ĐIỂM CUỐI CHƯƠNG!!
CẦU NGUYỆT PHIẾU, KIM ĐẬU,....CÁC BẠN CÓ THỂ XEM CÁC TRUYỆN MÌNH CONVERT KHÁC TẠI ĐÂY: http://truyencv.com/member/12991/Tháng này mình đang làm bộ mới là Vạn Cổ Võ Thần mong các bạn ủng hộ:http://truyencv

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.