Chương 844: Thiên Sơn Lâm Vũ Đồng Vân Biên Tiểu Trấn
Một góc của Tinh Thần Đại Hải, nơi này chính là biên giới Đế Quốc, vượt qua Xuất Vân, lưng tựa hai đại Đế Quốc Lưu Sa, mà ở biên giới, liền có một trấn nhỏ tên là Vân Biên
Tiểu trấn tứ phía thông suốt, là một đầu Đại Đạo, có thể chạy suốt các thành thị của Thiên Phủ Đế Quốc, bất quá Vân Biên quá xa biên giới, cho nên nơi này ngoài một ít dân bản địa ra, rất ít người lui tới
Mà phóng tầm mắt ra ngoài năm trăm dặm, chính là tường thành Vân Biên, nơi mà Chấn Vân Đại Tướng Quân của Thiên Phủ Đế Quốc trấn giữ, nghe nói đã trăm năm chưa từng về Hoàng Thành, chính là Đệ Nhất Tướng Thần của Đế Quốc
Mà những tin tức này đều được truyền đến từ một quán rượu ở Vân Biên Tiểu Trấn
“Đại Tái Thiên Tài của Đế Quốc lần này, tuy không có bài danh, nhưng thực tế mọi người trong lòng đều đã rõ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ai, vẫn cảm thấy chưa đã a, ta tuy không ở trung tâm Nguyệt Hồ, nhưng đã tận mắt thấy không ít thiên tài chiến đấu, chậc chậc, đặc biệt là trận chiến của Thiết Huyết Hầu Vô Trần cùng Vũ Vô Thiên nhà Vũ, đơn giản có thể dùng kinh thiên động địa, khiếp quỷ thần để hình dung
Một tên Võ Giả từng xem chiến đấu, lúc này đang ở trong tửu lâu Vân Biên ba hoa chích choè, ánh mắt mọi người đều bị hắn thu hút
Trong Vân Biên Tiểu Trấn, tuy có Võ Giả, nhưng vẫn không bằng Tinh Thần Trấn, những người xung quanh nghe kể những quá trình chiến đấu, ai nấy đều nhiệt huyết sôi trào, bên ngoài quán rượu còn có không ít trẻ con thiếu niên, nghe đến say sưa ngon lành
"Đao Ba đại thúc, vậy sau đó thì sao
Các thiếu niên hai mắt nóng rực, vô cùng ước ao hỏi
"Về sau lại càng lợi hại hơn, Nam Bá Thiên kia, Thập Kiệt của Đế Quốc hạng tư, có năng lực Tôn Võ cảnh, Ngưu Ma Thần Khu chiến Thái Tử Đế Thiên, các ngươi đoán xem như thế nào
Đao Ba ra vẻ thần bí
"Thế nào
Mọi người chờ mong vô cùng
"Một chiêu bị Thái Tử Đế Thiên đánh bại
Đao Ba kích động mở miệng, đoàn người nghe vậy thì hít sâu một hơi
"Trong Đế Quốc đồn, chín Thập Kiệt cộng lại không bằng một Thái Tử Đế Thiên, chẳng lẽ lời đồn là thật
"Ha ha, bây giờ Đế Quốc cũng đã không còn Thập Kiệt
Trong tửu lâu tràn ngập tiếng nghị luận
"Tiểu nhị, tính tiền
Nơi hẻo lánh vang lên một giọng nam, tiểu nhị nhanh chóng bước tới: "Gia, tổng cộng một đồng bạc
"Không cần thối
Đưa một Kim Nguyên qua, ba bóng người áo xám ở chỗ hẻo lánh đứng lên rồi rời đi
Khi rời đi, gió mát nhẹ thổi một mùi thơm, khiến tất cả mọi người trong tửu lâu đều cảm thấy tâm thần thanh thản, tiểu nhị kia càng mê mẩn ngửi về hướng không khí thơm tho, sau đó nhìn Kim Nguyên trong tay cười khổ một hồi, ba người này từ lúc tiến vào chỉ chọn nước lạnh, dừng chân ở đây rất lâu, cũng không nghe bọn họ lên tiếng, bây giờ lại rời đi
Bất quá tất cả những điều này đều không liên quan tới tiểu nhị, cầm Kim Nguyên, trong lòng một trận vui vẻ..
Bên ngoài Vân Biên Tiểu Trấn
Ba người bước ra quán rượu, lên ba con khoái mã
Từ một bên, truyền đến một giọng nữ: "Không ngờ Đại Tái của Đế Quốc cứ thế qua loa kết thúc
"Danh Thập Kiệt Đế Quốc từ nay về sau không còn, Thái Tử Đế Thiên này ngược lại là quyết đoán thật
Ba người không ai khác chính là Thần Thiên, Tuyết Lạc Hề và Mị Lâm
Đến chính Thần Thiên cũng không ngờ rằng, vì tức giận mà mình đã chạy một mạch tới tận cùng phía Đông của Đế Quốc, đến Vân Biên Tiểu Trấn, bởi vì trời đã tối, khi quay trở lại trấn trời đã tờ mờ sáng, nên dứt khoát vào một quán rượu, còn chưa kịp tìm hiểu tin tức gì, chuyện Đại Tái đã trở thành đề tài bàn tán sôi nổi
“Không ngờ Minh Dạ lại có thực lực đánh bại Sở Ca
Tuyết Lạc Hề có chút kinh ngạc, dù sao khi trở lại Thánh Viện Sở Ca đã thể hiện rất tốt, Tuyết Lạc Hề cũng có nghe qua, người như Chung Ly Muội mà một chiêu cũng không địch lại, vậy mà Minh Dạ lại giết được Sở Ca, quả là ngoài ý muốn, Đại Tái lần này quả thật đã có quá nhiều chuyện bất ngờ
"Lạc Hề tỷ để ý đến Sở Ca kia à
Thần Thiên nhếch mắt nhìn
"Gã kia đã quấn lấy ta mấy lần rồi
"Cái tên đáng chết kia, về ta nhất định phải cảm ơn Minh Dạ thật tốt
Thần Thiên cười khẩy một tiếng, dây dưa với Tuyết Lạc Hề, cho dù ở Đại Tái hắn không chết thì Thần Thiên cũng sẽ không tha cho hắn
“Ngươi hay là nên nghĩ xem tiếp theo nên làm gì đi, Cương Vực Đại Tái chỉ còn lại hai tháng nữa
Mị Lâm nhìn Thần Thiên, nhắc lại vấn đề trước mắt
Thần Thiên nghe vậy, ánh mắt run lên: "Còn có hai tháng nữa à
Về Đại Tái Đế Quốc, Thần Thiên không thể không động lòng chút nào, trận chiến với Vũ Vô Thiên hắn tuy thắng, nhưng thực chất hắn là Linh Giả đã dùng hết sức, mà với tính cách của Vũ Vô Thiên, nếu như hắn thoát ra khỏi bóng tối này, có lẽ sẽ càng mạnh hơn
Hiện giờ Minh Dạ đã có được truyền thừa của Tử Vong Đại Đế, thực lực tăng nhanh chóng mặt, mà so đấu với Minh Dạ, Thần Thiên cũng không dám chắc 100% chiến thắng, huống chi còn một người cường đại như Kiếm Lưu Thương tồn tại, thanh Thiên Thần Tu La Kiếm kia cũng không hề kém cạnh bao nhiêu, Nguyệt Bất Phàm và Vũ Vô Tâm cũng phải chú ý, hai người này có thể nói thực lực là thần bí nhất, còn về phía Tông Môn thì không thể xem thường Phong Phi Dương, Nghịch Lưu Vân kia cũng đang rình mò, Cửu Thiên Huyền Nữ thì năng lực cũng cực kỳ xuất chúng
Chưa kể đến, sau lưng tất cả mọi người còn có một Thái Tử Đế Thiên
Nhưng dù là nhân vật như Thái Tử Đế Thiên, khi đối diện với Vạn Quốc Cương Vực cũng lộ vẻ mặt ngưng trọng, đủ để thấy các trận chiến tại Cương Vực Đại Tái sẽ là một trận long tranh hổ đấu thật sự
Thực lực của Thần Thiên hiện tại còn chưa đủ
"Trong hai tháng này, ta quyết định bế quan một thời gian
Sau trận chiến với Vũ Vô Thiên, Thần Thiên đã học được rất nhiều, cộng thêm chuyện của Cửu Công Chúa, đã khiến tâm cảnh Thần Thiên có chút thay đổi, hắn cần thời gian để tiêu hóa những điều đó
"Vậy tiếp theo nên làm gì
Hai cô gái đồng thời nhìn về phía Thần Thiên
Thần Thiên trầm ngâm một lát rồi ngẩng đầu lên: "Về Hoàng Thành trước đã, e là Thác Bạt Thái Thượng bọn họ vẫn chưa rời đi, chắc tất cả mọi người đang chờ ta đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi biết rõ vậy là tốt, lần sau đừng làm những chuyện khiến người khác phải lo lắng thế này nữa
Tuyết Lạc Hề nói một câu
Thần Thiên cười hề hề
"Về Hoàng Thành sao, chuyện công chúa ngươi thật sự bỏ xuống được rồi à
Mị Lâm nghi hoặc nhìn Thần Thiên
Thần Thiên: "..
"Chờ Vân Thường tỉnh táo lại rồi nói sau vậy
Thần Thiên hiểu rõ, tình cảm không thể miễn cưỡng, nếu Cửu Công Chúa không có tình ý, vậy thì Thần Thiên tự nhiên sẽ buông tay
"Giá
Trên Cổ Đạo, gió Đông, giục ngựa, ba người rời đi, phong hoa ngập trời, như tranh như họa..
Cùng lúc đó, một bóng kiếm hiệp phi nước đại trên Đại Đạo Cương Vực của Hoàng Thành, kiếm qua không để lại dấu vết, mây gió nổi lên
"Phía trước có một thành thị, có lẽ có thể tìm được tin tức mình muốn
Trên bầu trời, Đại Đệ tử của Thiên Sơn là Lâm Vũ Đồng ngự kiếm mà đi, trên đường những tiểu trấn đi qua hắn không hề dừng chân, mà là đến Cổ Thành của Thiên Phủ Đế Quốc, Vị Ương Thành
Trong Vị Ương Thành, vẫn phồn hoa như xưa, có thể nói là dân cư đông đúc, dù sao đây cũng là một thành trấn cổ xưa, có lịch sử lâu đời tương đương với Hoàng Thành Đế Quốc, năm xưa Chưa Hết Vương là công thần có công khai khẩn bờ cõi, con cháu của ông đời đời hưởng tước Vương, nắm giữ vinh hoa phú quý
Lâm Vũ Đồng phi kiếm đáp xuống, đi vào quán rượu
Lúc này, trong quán từ trên xuống dưới đều đang xôn xao, mọi người xung quanh đều bàn luận những chuyện đã xảy ra trong Đại Tái Đế Quốc vài ngày trước
Lâm Vũ Đồng trực tiếp ngồi xuống, gọi một bầu rượu, chuyên tâm lắng nghe mọi người bàn tán
Nhưng hắn tới muộn, nghe được tin tức cũng không nhiều, những người trong quán tựa hồ đã nói xong, chỉ còn lại tiếng mọi người nghiên cứu thảo luận, không còn tác dụng nữa
Thấy người kể chuyện kia muốn đi, Lâm Vũ Đồng đi theo
“Vị huynh đài này, có thể kể hết cho ta nghe những tin tức liên quan đến Đại Tái không?” Lâm Vũ Đồng chặn người kể chuyện lại hỏi
Người kể chuyện kia thấy Lâm Vũ Đồng khí vũ bất phàm, ngược lại cũng không hề cãi lại mà hỏi: "Các hạ là
“Tại hạ Thiên Sơn Lâm Vũ Đồng.” Người kể chuyện kia giật mình: “Thiên Sơn Lâm Vũ Đồng
Thế nhưng là vì Vô Trần mà đến
“Không sai.” Lâm Vũ Đồng không hề giấu giếm
Người kể chuyện cười một tiếng: "Nếu vì Vô Trần, ha ha, vị huynh đệ này vẫn nên cẩn thận một chút đi, Hầu Gia đánh bại Vũ Vô Thiên Thập Kiệt Đế Quốc rồi, tuy không tiếp tục tái chiến, nhưng thực lực của hắn có lẽ không thể nghi ngờ là người mạnh thứ hai Đế Quốc này, nếu huynh đài muốn gây phiền phức với Thiết Huyết Hầu, e là sẽ khó càng thêm khó
Người kể chuyện kia tốt bụng nhắc nhở, Lâm Vũ Đồng cũng rất khách khí, nhưng lúc này phụng mệnh xuống núi, một trận chiến là không thể tránh khỏi, sau khi hỏi thêm một chút tin tức, để lại cho người kể chuyện một ít Nguyên Thạch, Lâm Vũ Đồng liền bay lên trời rời đi
Trước mắt vẫn không rõ hành tung của Vô Trần, nhưng theo suy đoán của người kể chuyện thì nơi Vô Trần có thể ở có hai nơi, thứ nhất là Hoàng Thành Tinh Ngân, thứ hai là Lạc Nhật Thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng Thiết Huyết Hầu Vô Trần kia thực lực có thể giết Sư Đệ Diệp Lương Thần của hắn, lại còn có thể chiến thắng Vũ Vô Thiên, thực lực không thể coi thường, mà nghe nói bên cạnh hắn cường giả đông đảo, còn có Thánh Giả đi theo, nếu như tùy tiện ra tay thì sẽ bất lợi cho Thiên Sơn Thất Tử bọn họ
Mà bản thân đơn độc đi một trận hình như cũng không có phần thắng, bảy người xuất thủ có cơ hội, nhưng như vậy thì thắng cũng không vẻ vang
"Vô Trần này, xem ra không đơn giản rồi, Thiên Sơn có thật sự phải là địch hay không
Lâm Vũ Đồng trong lòng không khỏi nghĩ như vậy, có điều tông mệnh khó cãi, một khi đã xuống núi, thì nhất định phải trả lại công đạo cho Tông Môn
Chớp mắt, Lâm Vũ Đồng giương lợi kiếm rạch phá hư không, đi về phía Hoàng Thành, nếu như có thể gặp Vô Trần, thì sẽ thăm dò thực lực hắn rồi tính tiếp
Trường kiếm vẫn còn đang bay, tiến vào Đại Đạo của Hoàng Thành thì bỗng nghe thấy một tiếng kêu cứu
Hắn tung người nhảy xuống đất, trên một ngọn núi, một đám nhung phỉ đang càn rỡ, vây khốn một cô gái trẻ tuổi ở giữa, cô gái tuy còn tỉnh táo nhưng khi đối diện với một đám nhung phỉ đông đảo thì đã nỏ mạnh hết đà
“Cô nương này, tối nay Lão tử sẽ hảo hảo hưởng thụ một phen!” “Giết nhiều huynh đệ của ta như vậy, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.” Đám nhung phỉ hai mắt đỏ ngầu, lộ rõ vẻ tham lam
“Hừ, lũ nhung phỉ các ngươi, nếu ở Lưu Vân Đạo, thì đã sớm bị ta trảm không tha.” Cô gái vô cùng quật cường, tuy xinh đẹp, một mình giằng co với mấy trăm tên nhung phỉ nhưng không hề tỏ ra sợ hãi
“Ngươi không có cơ hội đâu, nhóc con có cảnh giới Võ Tông Đỉnh Phong, nhưng cuối cùng vẫn không phải đối thủ của chúng ta, động thủ đi, đừng để cô ta chết
Mười tên nhung phỉ xông lên, ra tay với cô gái
Cô gái ánh mắt run lên, kiếm ý nhanh chóng lao tới, nhưng cũng nhanh chóng thất thế, trên người xuất hiện những vết thương
Ngay khi đám nhung phỉ kia sắp thành công thì đột nhiên trên trời có kiếm quang giáng xuống, một bóng dáng lẫm liệt xuất hiện trước mặt bọn nhung phỉ, mày kiếm của người đó rung lên, ánh mắt lạnh băng: "Lớn mật, một lũ sơn phỉ dám ức hiếp một cô gái, thật là mất mặt nhục nhã
"Người nào, xen vào việc của người khác
Đầu lĩnh nhung phỉ bước lên một bước, uy áp Tôn Võ ép tới
"Trong vòng ba hơi thở, cút, nếu không giết không tha
Lâm Vũ Đồng phát ra thanh âm lạnh lẽo vang vọng, nhưng lời vừa thốt ra đã bị người kia cười ồ lên
Tên đầu lĩnh nhung phỉ kia tức giận không thể át: “Thằng nhãi ranh, muốn anh hùng cứu mỹ nhân, tự tìm cái chết!” Tên nhung phỉ kia chính là Tôn Võ cảnh giới, uy năng vừa phát ra chấn động cả một vùng, khi Chiến Phủ vừa mới xách lên, trong hư không đã thấy kiếm quang, Lâm Vũ Đồng biến mất ngay tại chỗ, khi kiếm trong tay của Lâm Vũ Đồng bỏ vào vỏ kiếm thì thủ cấp tên đầu lĩnh nhung phỉ đã rơi xuống đất
“Ngũ Đương Gia.” “Hỗn trướng, ngươi rốt cuộc là ai, dám đối đầu với Vinh Sơn Thất Phỉ ta!” "Thiên Sơn, Lâm Vũ Đồng
Chàng trai lạnh lùng quay đầu, kiếm ý quanh quẩn trong tay.