"Chương 88: Ta với ngươi cược m·ạ·n·g"
"Ta t·h·í·c·h nam nhân, ngay ở chỗ kia, hắn chính là Thần t·h·i·ê·n
"Thần t·h·i·ê·n
"Sao có thể chứ
"Tại sao lại là Thần t·h·i·ê·n
"Liễu Nham Sư Tỷ lại đi thích Thần t·h·i·ê·n, trời ơi, ta không sống nổi nữa
Khi mà vạn loại ánh mắt dồn vào người Thần t·h·i·ê·n, toàn bộ t·h·i·ê·n Trụ Phong phảng phất chỉ còn lại tiếng kêu gào của đám đông, bọn họ đã nghĩ đến ai rồi, trong số các Hạch Tâm Đệ T·ử không có nhiều người xứng với Liễu Nham, nhưng những nhân vật trong top 5 thì có
Nhưng họ không ngờ rằng người Liễu Nham để ý lại chính là Thần t·h·i·ê·n
Phong Hạo nhìn chằm chằm vào Thần t·h·i·ê·n, nheo mắt lại, vẻ mặt đầy thâm trầm, còn Thần t·h·i·ê·n cũng tương tự nhìn hắn, tuy hai người đều không lên tiếng nhưng trong lòng họ đã dấy lên một cỗ chiến ý
Thần t·h·i·ê·n nhớ rõ hắn, đương nhiên Phong Hạo cũng nhớ rõ Thần t·h·i·ê·n
"Thằng nhóc này tăng trưởng nhanh như vậy, chắc chắn cũng đạt được chỗ tốt ở Cấm Địa Hậu Sơn của Tông Môn, nếu g·i·ế·t hắn thì cũng là của ta
"Kiếm Lão dặn ta đừng g·i·ế·t hắn, nếu như đ·á·n·h một trận mà hắn không c·h·ế·t, ngược lại còn trưởng thành thì không hay
Trong khi hai người đều có tâm tư, đám người xung quanh đã bắt đầu cãi vã ầm ĩ
"Thần t·h·i·ê·n
Hắn, chỉ là Ngoại Môn Đệ t·ử, tên p·h·ế v·ậ·t đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liễu Nham, ngươi lại đi thích hắn, ngươi muốn hắn c·h·ế·t sao
Nếu như ngươi muốn hắn c·h·ế·t thì bây giờ ta có thể ra tay, nhưng tại sao ngươi lại có thể làm vấy bẩn danh dự của bản thân mình như thế
Sở Vân Phi lo lắng, hắn yêu thích nữ nhân, làm sao có thể lại đi thích Thần t·h·i·ê·n
Nếu như người kia là một trong những người có thứ hạng cao trong Hạch Tâm Đệ T·ử thì hắn còn có thể hiểu được, đằng này lại là Thần t·h·i·ê·n
"Đúng đấy
Liễu sư tỷ, nếu như tỷ muốn Thần t·h·i·ê·n c·h·ế·t, thì tính cả ta Dư Chương Hạo nữa, tỷ không cần làm vấy bẩn thanh bạch của mình
"Cũng tính cả ta Sở t·h·i·ê·n Hành
"Coi ta là một người nữa
Những Đệ T·ử có tên tuổi đều lên tiếng, còn những Đệ T·ử không nói gì thì nhìn Thần t·h·i·ê·n với ánh mắt đầy phẫn nộ, tên này tại sao lại được Liễu sư tỷ ưu ái, bọn họ không cam tâm
"Muốn động vào huynh đệ của ta, phải hỏi xem Thiết Hùng ta đã, các ngươi bị mù hay sao
Huynh đệ ta đ·á·n·h bại Triệu t·ử Sinh, giờ đã là Nội Môn Đệ T·ử, Dư Chương Hạo ngươi tính là cái gì
Nghĩ mình đứng thứ năm là ghê gớm lắm à
Đến cả Hạch Tâm Đệ T·ử cũng không vào được, có gì mà đắc ý
Liễu Nham Sư Tỷ thích Thần t·h·i·ê·n thì sao nào
"Sở Vân Phi, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng toàn bộ Mỹ Nữ dưới t·h·i·ê·n hạ đều là của ngươi chắc
Ngươi thích thì người ta cũng phải thích ngươi à
Nói đùa cái gì, ngươi tưởng mình là đại năng trong t·h·i·ê·n Địa hay sao
Thấy Thiết Hùng cao lớn thô kệch mắng một trận đám người, cả Y Vân và Thần t·h·i·ê·n đều ngây người, ngược lại ánh mắt của Y Vân có chút phức tạp khi nhìn Liễu Nham, rốt cuộc Liễu Nham là thật lòng thích hay đang h·ạ·i Thần t·h·i·ê·n đây
"Làm càn
Dám nói chuyện với ta như thế, ta g·i·ế·t ngươi
Sở Vân Phi tức giận
Nhưng Thiết Hùng cũng đồng thời phóng thích Đại Địa Chi Thế, đồng dạng khí thế ngút trời hét lớn: "G·i·ế·t ta
Có giỏi thì đến đi, kẻ khác sợ ngươi, còn ta Thiết Hùng không sợ, ta không tin ngươi có thể một tay che trời ở t·h·i·ê·n Tông
"Thiết Hùng, phải không, ta nhớ rõ ngươi rồi
"Liễu Nham, ta hỏi lại ngươi một lần nữa, có phải ngươi thích tên nhóc này hay không
Sở Vân Phi liên tục bị người khiêu khích, lúc này đã sắp đến giới hạn bùng nổ, hắn lần nữa nhìn Liễu Nham
"Ta..
Ban đầu Liễu Nham nhìn thấy người đàn ông kia, cho nên gần như là buột miệng thốt ra, nhưng khi nghe giọng điệu của đám người Sở Vân Phi, Liễu Nham cũng không muốn h·ạ·i Thần t·h·i·ê·n, bây giờ mà thừa nhận thì ngược lại sẽ khiến Thần t·h·i·ê·n gặp nguy hiểm đến tính m·ạ·n·g, mà nếu như không thừa nhận, bọn họ lại cứ dây dưa không tha
Ngay lúc Liễu Nham đang khó xử, Thần t·h·i·ê·n lại đi tới chỗ Liễu Nham, trước ánh mắt của vô số người, trên mặt hắn mang theo một nụ cười tà ác, đột nhiên nắm lấy tay Liễu Nham, sau đó quay lại: "Liễu Nham quả thực là nữ nhân của ta, cho nên sau này mời các ngươi đừng quấy rầy nàng nữa, nếu không, c·h·ế·t,"
Bàn tay nhỏ bé này thật là mềm mại, hừ, lại bắt tiểu gia làm bia đỡ đ·ạ·n, nếu mà cứ như vậy vô cớ bị Liễu Nham h·ạ·i, Thần t·h·i·ê·n chắc chắn sẽ muốn k·h·ó·c mất, mà cô nàng này thì lại nóng bỏng gợi cảm, nếu như không nhân cơ hội chiếm chút t·i·ệ·n nghi của mỹ nữ, hắn sao cam tâm
Nói xong, hắn liền k·é·o Liễu Nham vào l·ồ·n·g ng·ự·c mình, hành động kia khỏi phải nói là mập mờ cỡ nào, nhưng nhìn thì mọi người đều sợ m·ấ·t m·ậ·t
Bọn họ tuy đau lòng, nhưng Sở Vân Phi mới là người đau lòng nhất, Liễu Nham là người phụ nữ hắn mơ ước từ lâu, lâu như vậy đừng nói là ôm, đến tay cũng không có k·é·o, mà Thần t·h·i·ê·n lại dễ dàng ôm nàng vào lòng
Việc này không chỉ mình hắn không ngờ tới, ngay cả Liễu Nham cũng run rẩy cả người, nàng căn bản không ngờ rằng Thần t·h·i·ê·n lại có gan lớn như vậy, dám ôm nàng trước mặt nhiều người như thế, cảm nhận được khí tức nam t·ử, Liễu Nham liền đỏ mặt, bộ dạng kia khỏi phải nói là quyến rũ như thế nào
"Ngươi tên sắc phôi, lưu manh, ngày nào cũng mở miệng nói lời chính nghĩa, hiện tại thì cũng giống như bọn chúng
Liễu Nham nghiến răng nghiến lợi nhìn Thần t·h·i·ê·n, nhưng trong lòng lại không hài lòng nói
"Ngươi nói như vậy là đẩy ta đến đầu sóng ngọn gió, ngươi muốn h·ạ·i c·h·ế·t ta rồi, ngươi nghĩ ta không làm gì chắc
Thần t·h·i·ê·n lạnh lùng nói, Liễu Nham tuy đẹp, nhưng Thần t·h·i·ê·n cũng không phải loại người ngốc nghếch, hắn cũng sẽ không vô cớ làm ra chuyện này
"Còn nữa, thích ta là do ngươi nói, ngươi là nữ nhân của ta, nắm tay ôm ngươi thì có sao
Thần t·h·i·ê·n lộ ra nụ cười gian xảo
"Ngươi
Vô sỉ
Vì tình thế cấp bách mà nàng mới nói vậy, bây giờ nghĩ lại Liễu Nham cũng là mặt mũi đỏ bừng, sao cứ nói ra được mấy câu kiểu "đồ vô sỉ" của Thần t·h·i·ê·n thế kia
"Hắc hắc, ngươi sai rồi, ta chính là cầm thú
Liễu Nham vừa hờn dỗi vừa bị Thần t·h·i·ê·n cười xấu xa làm cho mọi người đều nghĩ rằng hai người đang liếc mắt đưa tình, tên Thần t·h·i·ê·n này đúng là ngang nhiên trước mặt mọi người đùa giỡn người tình trong mộng của bọn họ
"Đáng giận, quả thực đáng giận
"Súc sinh, thả Liễu Nham muội t·ử ra, bằng không ta g·i·ế·t ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Mau thả ra
Đám người tức giận tím mặt
Đặc biệt là Dư Chương Hạo kia, càng nhìn Thần t·h·i·ê·n càng thấy khó chịu: "Thần t·h·i·ê·n, ngươi phải biết rõ thân ph·ậ·n của bản thân, Liễu Nham Sư Muội, không phải là người mà ngươi có thể với tới, hiện tại cút đi thì còn kịp
Ánh mắt của Thần t·h·i·ê·n thay đổi, đột nhiên phản bác: "Thân ph·ậ·n của ta thế nào
Cần Dư Chương Hạo ngươi nhắc nhở à
Hôm đó ngươi tìm đến ta là ý gì, thậm chí không biết xấu hổ mà ra tay với Thiết Hùng và Y Vân, ta bây giờ đang đứng ở đây, nếu có bản lĩnh, ngươi liền đến đánh cho ta lăn đi
"Liễu Nham là nữ nhân của ta, ngươi có tư cách gì mà nói bậy, không muốn c·h·ế·t thì cút cho ta
Thần t·h·i·ê·n dùng lời nói ngang ngược và bá đạo để đáp lại sự bất mãn của Dư Chương Hạo
Mặt Dư Chương Hạo đỏ bừng, hắn dù gì cũng là đệ tử thứ năm của Nội Môn, dù Thần t·h·i·ê·n có t·h·i·ê·n phú cao đến đâu thì sao, so với Dư Chương Hạo hắn vẫn chỉ là p·h·ế v·ậ·t
"Ta hiện tại liền g·i·ế·t ngươi, xem ngươi làm sao càn rỡ
Kiếm Võ Hồn hiện ra, kiếm khí mênh mông ngút trời, càng hóa thành một đạo kinh lôi lao đến
"Nhất kiếm Tuyệt Địa
Dư Chương Hạo bộc p·h·át ra một kiếm khí kinh người, kiếm khí chém đất mà lên như một làn sóng lớn lao đến, khí thế ngút trời phảng phất muốn nuốt trọn tất cả
"Thật mạnh, Kinh Tuyệt kiếm Tầng thứ hai này chắc phải có uy lực của Địa Cấp đỉnh phong, Dư sư huynh không hổ là thiên tài kiếm đạo Nội Môn
"Vậy mà có thể phát huy Kinh Tuyệt kiếm đến trình độ này
Đám đông bên dưới kinh ngạc thán phục
"Trước mặt ta, ngươi còn chưa có tư cách rút kiếm
Trong lúc bọn họ rung động, một giọng nói thờ ơ vang lên
"Phá cho ta
"Nhất Kiếm Tuyệt Thế..
"Cái gì
"Không thể nào
"Vụt
Một đạo kiếm minh vang vọng, tiếng động kinh thiên đáng sợ vang vọng bên tai mọi người, kiếm khí mạnh mẽ của Dư Chương Hạo đã bị kiếm khí của Thần t·h·i·ê·n xé rách ngay lập tức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người lại dùng cùng một kiếm p·h·á·p
Nhưng Thần t·h·i·ê·n, lại lĩnh ngộ được uy lực Nhất kiếm Tuyệt Thế, toàn bộ thế hệ trẻ tuổi của T·h·i·ê·n Tông Môn dường như chưa ai tu luyện ra Kinh Tuyệt Kiếm Thức Thứ Ba - Nhất kiếm Tuyệt Thế, nhưng Thần t·h·i·ê·n lại làm được
Sắc mặt Dư Chương Hạo hoảng sợ, trước tình cảnh s·ố·n·g c·h·ế·t không quan tâm tới mặt mũi mà tại chỗ lăn lộn để trốn khỏi một kiếp, sắc mặt trắng bệch
"Chó nhà có tang, mà cũng dám giành phụ nữ với ta
Thần t·h·i·ê·n bá đạo ôm chặt Liễu Nham trong lòng, một cỗ khí thế ngông nghênh coi thường t·h·i·ê·n hạ bộc phát ra, khoảnh khắc đó, Liễu Nham lại đỏ mặt
Gương mặt nghiêng của thiếu niên này thật là mê người, lời nói của hắn sao mà bá đạo như thế
Khoảnh khắc ấy, trong lòng Liễu Nham không còn chút oán ghét nào với Thần t·h·i·ê·n
Còn Y Vân thì ánh mắt lóe lên khi nhìn Thần t·h·i·ê·n, trong lòng giờ phút này hy vọng người phụ nữ ở trong l·ồ·n·g ng·ự·c của Thần t·h·i·ê·n không phải Liễu Nham mà là cô
"Thần t·h·i·ê·n, ba ngày sau, ta chờ đợi sự thể hiện của ngươi, hiện tại ngươi còn chưa có tư cách làm đối thủ của ta
Tính cách của Phong Hạo cũng đã thay đổi, trên thực tế hắn đối với Liễu Nham cũng không phải mặn mà lắm, chỉ là đ·á·n·h mặt Sở Vân Phi thôi
Bây giờ Thần t·h·i·ê·n đã xuất hiện, hắn cũng thấy m·ấ·t hứng, bỏ lại một câu liền đi nhận Lệnh Bài Hạch Tâm Đệ T·ử
Hắn còn muốn chuẩn bị cho Đại Tái ba ngày sau, dù sao thực lực của Sở Vân Phi cũng làm cho hắn giật mình
Nhưng so sánh với vậy thì Sở Vân Phi dưới vạn con mắt nhìn vào vẫn sẽ không bỏ qua, hắn nhìn về phía Thần t·h·i·ê·n: "Thần t·h·i·ê·n, ngươi đã nói ngươi là nam nhân của Liễu Nham, ba ngày sau, Tông Môn Đại Tái, ai thắng thì sẽ có được Liễu Nham
Thần t·h·i·ê·n cười lạnh: "Ngươi coi Liễu Nham là gì
Nàng là nữ nhân của ta, cũng không phải đồ vật, ta chưa bao giờ coi những người ta quý trọng thành đồ vật để cược
Đôi mắt của Liễu Nham chớp động, nhìn Thần t·h·i·ê·n đang bá đạo trước mặt, không nghĩ tới người này vậy mà lại nói ra những lời ấm áp như thế, chốc lát trong lòng nàng tạo nên gợn sóng
Khoảnh khắc đó, trong lòng t·h·i·ế·u nữ đúng là tràn đầy hiếu kỳ với Thần t·h·i·ê·n, đã trải qua những gì mà khiến một t·h·i·ế·u niên có thể nói ra những lời đơn giản nhưng cảm động lòng người như vậy
"Không phải nói cô ấy là nữ nhân của ngươi sao
Bây giờ vì nàng mà chiến, ngươi không dám sao
Sở Vân Phi mặt âm trầm nói
"Không dám
Liễu Nham không phải vật phẩm, ta sẽ không dùng cô ấy để làm tiền cược, ba ngày sau, quyết một trận sinh t·ử
"Ta với ngươi cược m·ạ·n·g
Một câu của Thần t·h·i·ê·n khiến tất cả mọi người ở t·h·i·ê·n Trụ Phong không ai dám thở mạnh
Ngay cả thân thể mềm mại của Liễu Nham cũng hơi run lên, Thần t·h·i·ê·n lại muốn cùng Sở Vân Phi, người đứng đầu Nội Môn quyết chiến sinh t·ử
CONVERTER: ๖ۣۜThanh ๖ۣۜPhong CẦU VOTE 10 ĐIỂM CUỐI CHƯƠNG!!
CẦU NGUYỆT PHIẾU, KIM ĐẬU,...
CÁC BẠN CÓ THỂ XEM CÁC TRUYỆN MÌNH CONVERT KHÁC TẠI ĐÂY: http://truyencv.com/member/12991/ Tháng này mình đang làm bộ mới là Vạn Cổ Võ Thần mong các bạn ủng hộ:
http://truyencv.