Sư phụ của Nguyên Thanh Tôn trước khi qua đời đã để lại di mệnh, mong Nguyên Thanh tìm kiếm khắp nơi Huyền Không, cốt để vì sư môn trừ hại
Mặc dù tiên sư có để lại cho hắn một đống pháp bảo, đáng tiếc cuối cùng tài nghệ vẫn không bằng người, việc tìm kiếm vẫn luôn không thành công
Gặp sự kiện lần này có khả năng liên quan đến Huyền Không, Nguyên Thanh tràn đầy tự trách, xấu hổ và tức giận
Vương Khải đưa chân dung cho thủ hạ: “Vậy trước tiên hãy điều tra từ Huyền Không
Các ngươi hãy suy nghĩ thêm xem có dấu vết nào còn sót lại không, ta bên này sẽ tăng thêm nhân lực để thẩm tra tung tích của Huyền Không.”
Tô Nhiên trầm tư một lát, hỏi Nguyên Thanh: “Nguyên Thanh Đạo Trưởng, người có giữ vật gì của Huyền Không không, hoặc là, hắn đã từng tặng gì cho người chưa?”
“Tô tiểu hữu là muốn dùng đồ vật để tìm người sao
Đáng tiếc những thứ hắn tặng cho ta đều đã bị ta vứt đi, chắc cũng đã mất rồi…” Nguyên Thanh cố gắng nhớ lại
Trước kia, khi hắn và Huyền Không còn thân thiết, họ thường xuyên tặng đồ cho nhau, chỉ là sau khi sự việc xảy ra, Nguyên Thanh trong cơn tức giận đã vứt hết những thứ Huyền Không tặng
“Đúng rồi, đây là Huyền Không tự tay làm cho ta khi mười hai tuổi, chỉ là mấy chục năm trôi qua không biết còn dùng được nữa không.” Nguyên Thanh tháo chiếc càn khôn vòng trên cổ tay đưa cho Tô Nhiên
Trong thoáng chốc, hắn chợt nhớ lại một vài chuyện cũ
Mang máng nhớ rằng, khi đó Huyền Không mang về một đoạn gỗ táo bị sét đánh, vô cùng hưng phấn
Đối với Đạo Sĩ mà nói, loại gỗ táo bị sét đánh này chính là một vật quý hiếm
Khi đó, cả hai bọn họ đều rất thích thú, cùng nhau đục đẽo ra mấy món đồ: làm cây phất trần và chuỗi hạt cho sư phụ, làm kiếm cho đại sư huynh
Nguyên Thanh còn làm một chiếc càn khôn vòng cho Huyền Không
Bởi vì không còn gỗ, Nguyên Thanh không làm gì cho mình
Sau đó, Huyền Không lại thần bí hề hề lấy ra một chiếc càn khôn vòng khác
Thì ra, ngay ngày đầu tiên Huyền Không mang về gỗ táo bị sét đánh, hắn đã vụng trộm giữ lại một khối gỗ tốt nhất, ban đêm trốn trong phòng làm càn khôn vòng, muốn dành cho Nguyên Thanh một bất ngờ
Nhận được càn khôn vòng, Nguyên Thanh thật sự rất kinh hỉ
Kể từ đó, hắn vẫn luôn mang theo chiếc càn khôn vòng này, đeo liền mấy chục năm, lâu đến nỗi hắn gần như quên mất ai đã tặng nó
Nguyên Thanh nghiêng đầu, lén lau đi giọt lệ nơi khóe mắt
Tô Nhiên đặt chiếc càn khôn vòng trong tay giữa không trung, “Thời gian quả thực đã quá lâu, ta thử xem sao.” Nói xong, hai tay kết ấn
Mao Tiểu Phàm ngây ngốc hỏi Nguyên Thanh: “Sư phụ, vì sao người không biết pháp thuật này?”
Nguyên Thanh sắc mặt xấu hổ: “Ai nói vi sư không biết, vi sư chỉ muốn cho người trẻ tuổi một cơ hội thể hiện thôi.”
Mao Tiểu Phàm bĩu môi: “Dựa vào hơn hai mươi năm ta hiểu rõ người, người đang nói dối.”
“Ngươi nói thêm câu nào nữa, cơm tối cũng đừng hòng ăn.” Nguyên Thanh mặt đỏ bừng, râu dựng ngược, trừng mắt
Mao Tiểu Phàm rụt cổ lại: “À, không nói nữa là được.”
Vương Khải hơi nghiêng người, vờ như không nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, đặt sự chú ý vào Tô Nhiên
Chiếc càn khôn vòng nhanh chóng rung lên, một luồng khí tức khó phát giác bay ra, bay thẳng ra ngoài cửa sổ
Một sợi linh lực từ cơ thể Tô Nhiên bay ra, theo luồng khí tức đó mà đi
Rất nhanh, vị trí đại thể đã được xác định
Tô Nhiên thu tay lại, trả càn khôn vòng cho Nguyên Thanh Đạo Trưởng
Nguyên Thanh vuốt ve chiếc càn khôn vòng, hốc mắt rưng rưng
Tô Nhiên đoán được hắn đang nghĩ gì: “Giữ lấy đi, dù sao tình ý khi đó là thật.”
Nguyên Thanh hốc mắt đỏ ửng, một lần nữa đeo càn khôn vòng lên, mỉm cười với Tô Nhiên
Tô Nhiên gật đầu, nói ra vị trí vừa tìm được
“Hiện tại chỉ có thể tìm thấy vị trí đại thể, là khu biệt thự số 1 hoàng gia ngoại ô.”
Vương Khải lập tức đứng dậy: “Việc này không nên chậm trễ, ta sẽ lập tức phái người đi điều tra.”
Tô Nhiên ngăn hắn lại: “Việc này hay là để ta đi, các ngươi cứ chờ tin tức của ta ở đây.”
Nguyên Thanh tiến lên một bước, vẻ mặt khẩn thiết: “Tô tiểu hữu, chuyện của Huyền Không ta phải đi.” Huyền Không là Nhị sư huynh của mình, những việc hắn làm ra cũng liên quan đến sư môn
Huống hồ, còn vì lời di mệnh của sư phụ nữa
Thái độ của Nguyên Thanh rất kiên quyết
Tô Nhiên suy nghĩ một lát rồi đồng ý: “Được, bất quá các ngươi phải nghe ta, không được lỗ mãng xông về phía trước.”
Nguyên Thanh đồng ý
Mao Tiểu Phàm càng không có ý kiến, chuyện chịu chết, đánh chết hắn cũng sẽ không xông về phía trước
“Vậy được, chúng ta đi.” Lúc này trời đã tối, Tô Nhiên quyết định dùng phi hành thuật để đi, thế nhưng Nguyên Thanh và Mao Tiểu Phàm lại không biết
Tô Nhiên một tay kéo một người, định mang theo cả hai, nhưng lại bị Nguyên Thanh ngăn lại
“Tô tiểu hữu đừng vội, chúng ta tuy không biết phi hành thuật, thế nhưng ta có pháp bảo mà.” Tô Nhiên tò mò nhìn hắn, muốn biết đó là pháp bảo gì
Đúng như Nguyên Thanh tự nói, bản lĩnh của hắn tuy kém cỏi, nhưng pháp khí quả thực không ít, nhất là chồng bùa chú dày cộp kia, đều là sư phụ lưu lại cho hắn, đủ mọi loại hình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 87: Hắn liền thích nằm trên mặt đất
Lúc trước, sau khi sư phụ bị Huyền Không đánh trọng thương, điều đầu tiên người làm là chống đỡ hơi tàn cuối cùng, liều mạng vẽ bùa cho hắn
Ý của sư phụ rất đơn giản, muốn chừa lại cho hắn chút đồ vật để hộ thân, kẻo không mấy ngày sau hắn cũng phải xuống địa phủ trình diện
Nguyên Thanh lấy ra hai tấm phù, dán lên đùi mình và đệ tử mỗi người một tấm
Thấy Tô Nhiên nhìn chồng phù chú trong tay mình, Nguyên Thanh ngượng ngùng cười cười: “Hắc hắc, những thứ này đều là sư phụ ta để lại cho ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tấm phù trên đùi chúng ta đây gọi là ‘chạy nhanh’, có thể đi nghìn dặm trong một ngày, Tô tiểu hữu có muốn không?”
Tô Nhiên lễ phép từ chối: “Không cần, ta tự mình có thể.” Nói xong, hắn trực tiếp bay lên không trung, vụt một cái đã bay đi thật xa, thấy sư đồ hai người còn chưa động, lại dừng giữa không trung chờ đợi bọn họ
Nguyên Thanh lau đi những giọt nước mắt không tồn tại, bấm niệm pháp quyết
Hắn và Mao Tiểu Phàm mạnh mẽ chạy về phía trước, bốn cái chân của hai người điên cuồng quay vòng, đều vung ra tàn ảnh
Hai sư đồ giống như hai con khỉ, chạy, nhảy, tung hoành, tốc độ quả thực không chậm
Tô Nhiên nhìn ngây người một chút, trong lòng không khỏi may mắn, may mắn là mình không muốn thử
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy bọn họ hai người đã theo kịp, Tô Nhiên cũng không chần chừ nữa, trực tiếp bay về phía khu biệt thự…
Khu biệt thự hoàng gia số 1
Bởi vì khí tức của Huyền Không trên càn khôn vòng quá yếu, nên chỉ có thể xác định là nằm trong khu biệt thự này
Đến nơi, Tô Nhiên ẩn mình trên một thân cây, tỏa ra một tia linh lực, dò xét xung quanh khu biệt thự, xem có nơi nào bất thường không.