Loạn Thế Thư

Chương 16: Chứng thực




**Chương 16: Chứng Thực**
Phản ứng như vậy là bình thường, không có phản ứng mới bất thường
Triệu Trường Hà không nghĩ nhiều, cười ha ha đụng bát: "Uống chén rượu lớn, ăn miếng thịt bự
Lúc bé xem Thủy Hử..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ách, nói ngược lại là lúc bé từng có ước mơ như vậy, cảm thấy hào khí ngút trời
Kết quả giờ thật đến cái ổ thổ phỉ, thịt móc ra ăn, rượu tự mua, một hồ lô rượu cũng phải keo kiệt lục soát chia ra uống
Thật sự là chán nản
Lạc Thất bật cười: "Ngươi nói kiểu đó phải là sơn đại vương, ít nhất là đại đầu lĩnh chứ
Cơ mà ta thấy ngươi hoàn toàn có thể làm được
"Hơi khó, muốn làm đại đầu lĩnh ít nhất phải là giáo chúng chính thức chứ
Giờ vẫn chưa thấy có hi vọng nhập giáo, cứ bảo ta có tín ngưỡng rồi vào, mà có ai tới tuyên giáo cho ta đâu
Tôn giáo tập nhìn vậy chứ vô trách nhiệm, đà chủ căn bản không gặp người, không biết trốn đi đâu rồi
Lạc Thất nhếch miệng uống rượu, quan s·á·t biểu cảm Triệu Trường Hà: "Nghe giọng ngươi, có vẻ không để tâm lắm
"Quan tâm thì cũng có chút quan tâm, ta muốn đến Huyết Thần công chứ không phải Huyết Sát công
Nếu vào được Tứ Tượng giáo thì càng tốt..
Có người luyện Huyết Thần công rồi vẫn bị vượt cấp khiêu chiến kìa
Lạc Thất bật cười thành tiếng
Xem ra Triệu Trường Hà tuy ngoài m·i·ệ·n·g không nói, nhưng trận chiến ở tiết thương hải do Nhạc Hồng Linh gây ra đã thật sự đ·á·n·h tan sự kỳ vọng của hắn với Huyết Thần giáo
Triệu Trường Hà nhếch miệng uống rượu nói: "Mà giờ cũng không có gì phải gấp, mới bắt đầu thôi, biết đâu ngày mai cái đà chủ này bị phế rồi sao
Đổi một Tôn giáo tập bên trê·n, cuộc sống của ta sẽ dễ thở hơn nhiều, hắn đối với ta là thật không tệ
"Nghĩ hay thật, ngươi tưởng Phương đà chủ tr·ố·n tránh đi chơi à
Chắc người ta đang giảng đạo trong thành ấy..
Dù hôm nay ta vào thành không thấy Ma giáo giảng đạo, chắc là vạn sự khởi đầu nan thôi
"Không hẳn
Triệu Trường Hà hạ giọng: "Ngươi có thấy cái phân đà này hơi q·u·á·i ·d·ị không
Lạc Thất giật mình, hắn không muốn bàn về đề tài này, thà ngươi cứ xoắn xuýt ta là nam hay nữ đi
Nhưng Triệu Trường Hà đã nói vậy, hắn chỉ đành giả ngơ: "Ngươi nói sao
"Phân đà thì mới, nhưng cái tế đàn dưới đất kia chắc chắn không phải mới đào bới, đây là c·ô·ng trình lớn cỡ nào
Rõ ràng là có từ trước, hẳn là bí địa người khác để lại bị Huyết Thần giáo p·h·át hiện
Lạc Thất nói ngay: "Cũng bình thường thôi mà, có sẵn chỗ thì dùng thôi
Rồi dựng sơn trại, lập phân đà ở gần, có gì lạ đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nhưng sao bọn chúng phải lập phân đà giữa mùa đông lạnh giá thế này
Triệu Trường Hà im lặng: "Cả giáo p·h·ái lớn, muốn xây phân đà không chuẩn bị sớm đi, giờ phong tuyết bão bùng mới bắt đầu làm, t·h·iếu ăn t·h·iếu mặc, khổ thế làm gì
Tiết giáo chủ bị Nhạc Hồng Linh vượt cấp khiêu chiến làm hỏng đầu óc à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
À, lúc đó hắn còn chưa bị Nhạc Hồng Linh đ·á·n·h
Lạc Thất nghẹn họng
Này, ngươi đừng nhắc đến chuyện vượt cấp khiêu chiến nữa được không
"Nhạc Hồng Linh tình cờ nghe được bọn chúng định tập kích Lạc gia ở gần đây, nàng bảo lúc đó Tiết giáo chủ cũng có mặt
Rõ là ở đây giấu giếm thứ gì quan trọng hơn, chủ lực của Huyết Thần giáo đến khai hoang, đích thân giáo chủ dẫn đội
Sau này vì chuyện g·iết Lạc Chấn Vũ mà gác lại, thật ra có lẽ sự việc chưa hoàn thành, hoặc mới xong một nửa, giáo chủ không thể ở lại lâu nên để người ở đây lập phân đà mới tiếp tục tìm k·i·ế·m vào giữa mùa đông
Lạc Thất: "..
Triệu Trường Hà uống cạn rượu, đặt mạnh chén xuống bàn: "Ta rất nghi, đây không phải chuyện của Huyết Thần giáo mà là của Tứ Tượng giáo
Nếu vào được Tứ Tượng giáo, dù không học được Huyết Thần công, ta cũng coi như lập c·ô·ng, phải để ý mới được
Lạc Thất nhìn xoáy vào chén rượu, rồi ngẩng đầu cười: "Ngươi đó, u·ố·n·g ·r·ư·ợ·u thì u·ố·n·g ·r·ư·ợ·u, luyên thuyên không đâu vào đâu, cứ ra vẻ ta đây
"Thao, lại đây, làm ba bát
"Cái hồ lô này có rót ngược cũng không ra đủ rượu cho ngươi uống ba bát đâu
"Có bao nhiêu tính bấy nhiêu, mùa đông này có chút rượu nóng thì thật thoải mái
Rượu nóng đúng là rất dễ chịu, khiến mặt Lạc Thất đỏ bừng, trong mắt lại ẩn chút sương mù, không nói được, không tả rõ được
Đến khi uống xong, hắn cúi đầu nhìn chén không rồi chợt nói: "Trường Hà, thời buổi này, ngươi đừng quá tin người, mấy điều đó giữ trong lòng thôi, việc gì phải nói ra
Triệu Trường Hà ngẩn người: "Có gì mà không thể nói với ngươi
Với người khác ta mới không nói bậy
"Đừng tùy t·i·ệ·n tin bất cứ ai, kể cả ta
Lạc Thất dừng một chút, lại bồi thêm một câu: "Kể cả Tôn giáo tập mà ngươi thấy tốt với ngươi nữa
"Ấy..
Triệu Trường Hà dò hỏi: "Ngươi uống nhiều rồi à
Lạc Thất cười, tỏ vẻ t·ửu lượng vẫn tốt đứng dậy vươn vai: "Ừ, t·ửu lượng kém..
Ta lên g·i·ư·ờ·n·g nghỉ trước đây
Triệu Trường Hà cũng đứng lên, chộp lấy vai Lạc Thất: "Đại sư huynh à, có chút xíu rượu mà, mới có vài chén thôi đó
Lạc Thất chưa kịp phản ứng, thế mà không né kịp, bị k·é·o chặt, cả người c·ứ·n·g đờ
"Chậc, gầy trơ xương
Triệu Trường Hà xoa xoa vai hắn: "Ngươi chỉ có thể luyện chút nội tức thôi, nếu không có nội lực thì ta đ·á·n·h cho mười cái như ngươi cũng được
Đi ngủ đi ngủ đi, ta luyện thêm c·ô·ng
Thấy uống rượu vào khí huyết lưu thông tốt hơn, chắc tu luyện cũng hiệu quả hơn..
Bàn tay rời khỏi vai, Triệu Trường Hà ra ngoài ngồi tr·ê·n ngựa
Lạc Thất ngây người nhìn về phía cổng
Vậy là xong rồi à
Với Triệu Trường Hà chắc là bình thường thôi nhỉ
Anh em kề vai s·á·t cánh thôi mà, có nam nhân nào chưa từng như vậy
Nhưng Lạc Thất người đều tê rần, đầu óc trống rỗng, như thể có dòng điện chạy qua người vậy
Triệu Trường Hà ra cổng ngồi tr·ê·n ngựa, lòng cũng hối h·ậ·n
Hắn đương nhiên cố ý
Uống chút rượu, thấy Lạc Thất mặt đỏ bừng xinh đẹp thì hắn cũng nổi tâm tư, tóm lại hắn là nam nhân trai tráng mà..
Cũng muốn nhân cơ hội này để chứng thực
Vai nam vai nữ đương nhiên là mềm mại khác nhau
Lần này x·á·c nh·ậ·n thật, là nữ
Ban đầu còn ác thú vị, muốn thấy vẻ mặt của nữ giả nam trang khi bị đụng chạm dầu mỡ rồi ấm ức không nói được
Nhưng nhanh chóng tự muốn cho mình một cái t·á·t, hắn đúng là rỗi hơi, chạm vào dầu mỡ làm gì, làm việc thật lại không được, làm bản thân mình khó chịu, chỉ biết ngồi lên ngựa che chắn
Có đáng không
Mà sau này sao sống chung
Hắn cũng nói làm nam dễ hơn, mà cứ nhất định phải chứng thực, chứng thực cái r·ắ·m
Triệu Trường Hà muốn tát c·hết bản thân
Thế là một người ngây ngốc nhìn hắn, một người c·ứ·n·g cổ luyện c·ô·ng, hai người suy nghĩ lung tung, không khí gượng gạo một hồi, Lạc Thất chợt nở nụ cười xinh đẹp
Triệu Trường Hà liếc mắt vụng trộm, người cũng tê, nghiêm túc ngồi thẳng trên ngựa nhìn trời
Thấy Lạc Thất bước nhanh tới, chủ động chộp lấy vai Triệu Trường Hà: "Uy
Triệu Trường Hà toàn thân c·ứ·n·g ngắc: "Hả
Gì thế
"Hôm nay ngươi tấn tr·u·ng bình không đúng, luyện thế là toi đấy
Lạc Thất ghé tai thì thầm: "Hay là uống rượu rồi thì nổi hứng hả
Không nên thế, có muốn huynh đệ dẫn ngươi đi kỹ viện trong thành dạo chơi không
"Ờm..
Thì là
Triệu Trường Hà giật giật khóe miệng, lắp bắp: "Không phải ngươi bình thường không đụng chạm vào ai sao, sao lại kề vai s·á·t cánh thế
Lạc Thất thản nhiên như không có gì: "Trước lạ, giờ là huynh đệ rồi mà, chẳng phải vậy sao
Ngươi sờ ta được, ta không sờ lại được chắc
Thì ra là thế
Nàng vẫn muốn giả vờ
Dùng cách này để ép giả vờ
Mất nửa ngày đờ ra chỉ có câu trả lời này
Triệu Trường Hà dở k·h·ó·c dở cười, không biết nên đ·á·n·h giá việc đậu hũ đưa đến tận miệng này thế nào, nhưng trong lòng cũng bớt căng thẳng
Ban đầu hình như cũng không có gì không tốt..
Nhưng nàng dựa sát vào, chộp lấy vai, hà hơi vào tai như làn gió thoảng..
Triệu Trường Hà đáng x·ấ·u hổ nhận ra, tr·u·ng bình tấn của mình sắp không che nổi rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.