Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 154: Đừng Đập Vỡ Chén Cơm Người Khác




“Chúng tôi đến thăm Vương Siêu sư phụ, nghe nói Vương sư phụ đang dưỡng bệnh ở đây?”
Một toán năm sáu nam nhân trẻ xuất hiện trên hành lang bệnh viện, tất cả đều mặc thường phục nhưng thân hình vạm vỡ, nét mặt cương nghị, bước chân rắn chắc, chỉ nhìn qua là biết thân thủ không tồi
Hai người trong đó xách đồ, còn lại đi tay không, dáng vẻ không có chút gì là đến thăm bệnh nhân
“Thông cảm, Vương sư phụ đang nghỉ ngơi tĩnh dưỡng không có thời gian tiếp khách, nửa tháng sau các anh hãy quay lại!” Trần Ngãi Dương như cười như không, lời lẽ nhẹ nhàng nhưng ý tứ không chút kiêng nể
“À, ra vậy...!” Mấy gã nhìn nhau một thoáng, chân vẫn không dừng, bước thẳng đến cửa phòng bệnh của Vương Siêu
Trần Ngãi Dương đưa tay cản
Gã đi đầu nhếch mép cười, tay nhanh như chớp hất lên, cổ tay cong lại phất chéo sang, động tác mềm mại nhưng ẩn tàng một chiêu cầm nã thủ lợi hại
Không ngờ bàn tay gã vừa chạm đến Trần Ngãi Dương thì, bốp...
Cả thân thể to như gấu đột nhiên bay vèo đập mạnh vào tường, rơi xuống mềm oặt như bún
“Các người luyện Hình Ý quyền hả?” Trần Ngãi Dương nhíu mày chằm chằm nhìn mấy gã còn lại: “Sư phụ các người đâu
Võ công Vương Siêu sư phụ cao hơn ta gấp mười lần, muốn gặp Vương sư phụ thỉnh giáo một chút hả
Cũng được, chỉ cần qua cửa của ta!”
“Ngươi là ai?” Mấy gã hoang mang nhìn nhau
“Về nói cho sư phụ các ngươi biết, ta là Trần Ngãi Dương!” Trần Ngãi Dương búng ngón tay: “Sao, còn chưa đi hả?”
“Được, tái kiến!” Năm gã khiêng tên bị đánh ngã, nhanh chóng cuốn xéo
Những ngày Vương Siêu nằm bệnh viện, chuyện như vậy ngày nào cũng diễn ra vài lượt
Kết quả trận đấu trong công viên, phần thua thiệt cố nhiên thuộc về họ Chu
Cánh tay ông ta bị một chiêu “Ngạc Ngư Tiễn Vĩ” vừa đắc ngộ của Vương Siêu vặt đứt, dù nối lại được thì sau này cũng không thể vận công, chẳng khác gì cánh tay giả
Điều này đối với người luyện võ là một đòn chí mạng
Thiếu một cánh tay, võ công ít ra cũng mất đi bảy phần
Vương Siêu đương nhiên cũng không hề vô sự, ngược lại còn bị chấn thương nội tạng không nhẹ
Có điều hắn phản ứng rất kịp thời, lập tức gọi Trần Ngãi Dương đến che chắn
Quyết định đó, phải nói là hết sức khôn ngoan
Chuyện xung đột dẫn đến tỉ võ với Chu Bính Lâm trong công viên, chẳng mấy chốc đã truyền khắp giới võ thuật Bắc Kinh
Cuộc đấu giữa hai đại gia trong làng võ, dù những người liên quan cố ý giấu đến mấy cũng vô tác dụng
Thiên hạ không bức tường nào ngăn được gió hoàn toàn
Chu Bính Lâm tuy giao lưu rất ít với võ lâm Bắc Kinh nhưng võ công cao cường của ông ta, các đại sư Kinh thành tuy không nói ra nhưng trong lòng đều ngầm hiểu
Vậy mà Vương Siêu chỉ một trận đã đánh bại họ Chu, nhất là chiêu pháp hung hiểm chỉ nghe đã rợn người
Không biết từ miệng ai, chỉ vài ngày sau khi tin tức về trận đấu loang ra hắn đã được tạng cho mỹ danh “Vương vô địch”
Có điều “Vương vô địch” đánh thắng nhưng bản thân cũng thọ thương không nhẹ
Hay tin đó, những người từng bại dưới tay hắn có ai lại không muốn thừa cơ
Mượn danh đi thăm bệnh, tuy không thể ra mặt động thủ nhưng ít ra cũng nói được vài ba câu, biết đâu lại tìm ra cơ hội
Nhưng bọn họ ngay cả mặt Vương Siêu cũng không thể nhìn thấy, vì đã bị Trần Ngãi Dương chặn lại cả
Nguyên lai, nếu lấy danh nghĩa sĩ quan cao cấp thì Vương Siêu cũng có thể chỉ thị cho hộ lý, khi dưỡng bệnh không cho bất cứ ai quấy nhiễu
Có điều lệnh đó chỉ tác dụng với người thường, trong khi những kẻ hắn đắc tội đều đầy mình quan hệ, hơn nữa chức “Thiếu tướng” của hắn chỉ là hư danh, không hề có thực quyền
Tướng không binh, nói không ai nghe
Tham mưu không tư lệnh, mưu kế mấy cũng vô ích
Vì vậy Vương Siêu dứt khoát không muốn Tổ chức phái người bảo vệ, mọi việc đều nhờ vào Trần Ngãi Dương
Từ khi thay Trần Ngãi Dương tỉ võ, quan hệ giữa hai người tức khắc nâng lên mấy bậc, trở thành sinh tử chi giao
Trần Ngãi Dương thành danh hơn mười năm, thân trải trăm trận, đã lấy mạng không ít cao thủ đối đầu
Đệ nhất cao thủ Đông Nam Á, tuổi tráng niên võ công đang ở đỉnh cao..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
có Trần Ngãi Dương, tất cả những người mượn cớ thăm bệnh để sinh sự đều không kẻ nào toại nguyện
Lần nhập viện này Vương Siêu đã xử lý khôn khéo, thanh danh không hề bị tổn thương, thậm chí nhờ trợ giúp của Trần Ngãi Dương còn tăng thêm
Nửa tháng trước, sau khi Quán trưởng Ý Quyền Quán Vương Vân đến ba lần đều thua thiệt trở về thì những giáo quản quyền sư khác cũng coi như đầu hàng
Một số cấp dưới hoặc đệ tử không biết sợ thỉnh thoảng vẫn lai vãng, có điều chỉ cần một cái cất tay của trần Ngãi Dương đã bắn tít ra cầu thang
*************
Tí tách tí tách
Nước mưa theo khung cửa sổ rơi xuống, màn mưa thu mênh mông, cảnh vật thật thanh tĩnh yên ắng
Một tháng rưỡi sau trận đấu, Vương Siêu đã gần như bình phục hoàn toàn
Hắn đứng thẳng người nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn vẻ u tịch yên tĩnh của đất trời
“Một tháng nữa là đến tháng Mười hai..
Chà, thoáng cái năm năm đã qua đi, nghĩ lại vẫn thấy như giấc mộng...!”
Năm năm trước, một ngày lạnh giá tháng Mười hai, hắn đã gặp Đường Tử Trần..
Một tháng rưỡi tĩnh dưỡng, nội thương Vương Siêu đã lành quá nửa
Điều này trước tiên là do Trần Ngãi Dương đều đặn châm cứu, dùng ám lực nhu công xoa bóp, hành khí hoạt huyết, chỉnh lý nội tạng
Trần Ngãi Dương không những kế thừa võ công của Thái Cực Lý Phái mà còn tiếp thu cả y thuật
Có cao thủ hóa lực điều trị, cộng thêm sự chăm sóc của bác sĩ, hiển nhiên Vương Siêu phải nhanh chóng hồi phục
Nếu không có Trần Ngãi Dương thì dù bệnh viện tận tình đến mấy, e rằng trong một năm hắn cũng khó hồi phục được như hiện nay
Y học hiện đại tuy trình độ rất cao nhưng các chuyên gia vẫn không hiểu cơ thể người bằng những cao thủ hóa lực, nhất là khi cao thủ còn am hiểu y lý như Trần Ngãi Dương
Nhẹ nhàng hít một hơi, ngậm trong miệng cho đến khi nóng lên, lưỡi chạm vòm họng, miệng tiết nước bọt rồi ực!..
nuốt cả nước bọt và khí xuống theo thực quản..
Trong ngực Vương Siêu lập tức phát ra tiếng rền như tiếng ếch kêu..
Hai bàn tay hắn đặt lên ngực, từ từ ấn xuống, xoa nhẹ trên bụng
Cả đại tiểu tràng bắt đầu sôi..
Nội tạng trong thân từ từ nhu động, từ trên xuống dưới, lại từ dưới lên trên
Dần dần trong phòng trở thành như ao nước trên cánh đồng mùa xuân, những tiếng ếch kêu liên tục tràn đầy sinh khí
Pháp môn thực khí “Điếu Thiềm Kình” của Võ Đang vốn do các đạo sĩ thanh tu nhiều năm, nghe tiếng ếch kêu trong đầm vào mùa xuân liên tưởng đến niềm vui và sức sống, kết hợp với sự hiểu biết về cơ thể mới sáng tạo ra kiểu dưỡng sinh hô hấp thực khí này
Hầu hết quyền thuật dưỡng sinh đều bắt nguồn từ cảm ngộ với động vật trong tự nhiên
Để giúp Vương Siêu điều trị nội thương, Trần Ngãi Dương đã truyền thụ triệt để cho hắn “Điếu Thiềm Kình”, vốn là phương pháp luyện khí bí truyền của Thái Cực Lý Phái
Vương Siêu đáp lại bằng cách giảng giải cặn kẽ sát chiêu “Long xà hợp kích” cho Trần Ngãi Dương, cả hai trao đổi tận tâm, không giấu diếm điều gì
Thông thường, hai đại sư võ thuật giao lưu, dù thân thiết đến đâu cũng giữ lại cho mình một ngón
Giống như trong Tùy Đường Diễn Nghĩa, hai anh em họ Tần Quỳnh và La Thành trao đổi võ công, Tần Quỳnh giữ lại “Sát Thủ Giản”, La Thành cũng giấu đi “Hồi Mã Thương”
Vương Siêu và Trần Ngãi Dương thoạt tiên chỉ là kết giao thông thường, nhưng khi Trần Ngãi Dương thọ thương không thể vận công, hắn đã khẳng khái thay y tỉ võ với Trình Sơn Minh, dù ở thời nào đó cũng là chuyện hiếm có
Tỉ võ công khai là chuyện hết sức nghiêm trọng, không giống như luyện tập riêng tư
Những võ sư đã thành danh, trước con mắt đám đông, thua một lần là coi như bại cả đời
Cũng giống như một vận động viên ngôi sao, huấn luyện bình thường có thể sơ sót, nhưng khi thi đấu chỉ cần mắc một lỗi nhỏ là không xong
Cuộc giao tranh của Vương Siêu và Chu Bính Lâm trong Di Hòa Viên cũng vậy
Hai người vốn chỉ là tình cờ chạm trán, nhưng khi biết thân phận của nhau là không ai nhường ai, một lời bất hòa liền động thủ đến trọng thương
Vương Siêu công khai thay Trần Ngãi Dương tỉ võ, nghĩa là đã đem tính mạng và danh dự của bản thân ra đánh cuộc thay bạn, hiển nhiên sau đó phải là mối giao tình sinh tử
Đang từ từ nuốt khí cảm nhận nội tạng, bỗng nhiên cánh cửa bật mở, một làn hương như quen như lạ cùng tiếng nói dịu dàng vang lên: “Sư phụ
Nghe nói sư phụ bị thương, đệ tử đến thăm sư phụ đây!”
“Sư phụ
Mình đâu đã nhận đồ đệ?” Vương Siêu có chút giật mình, quay lại nhìn..
Chỉ thấy một thiếu nữ chừng mười tám tuổi, gương mặt xinh xắn trang điểm nhẹ nhàng, bộ quần áo nhẹ màu xanh nước biển rất dễ thương
“Cô là...
Hoắc…” Vương Siêu lúc bấy giờ mới nhớ ra Hoắc Linh Nhi, tam tiểu thư Hoắc gia hắn từng gặp ở Hương Cảng
“Sư phụ, đệ tử nghe tin Sư phụ ở Bắc Kinh rất uy phong nha!” Hoắc Linh Nhi hạ thấp giọng thì thầm, thái độ rất thân thiết: “Sư phụ, sư phụ xem!” Cô gái chẳng khác gì một đứa trẻ thích thể hiện, chưa nói xong đã đưa tay chém một nhát..
Lập tức những sợi lông tơ trên cánh tay đều dựng đứng cả lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Lĩnh ngộ nhanh như vậy?!” Vương Siêu không khỏi trợn mắt kinh ngạc
Thế tay vừa rồi của Hoắc Linh Nhi là đòn Không Thủ Đạo, nhưng cung cách phát lực thì đúng là Quốc thuật chính cống, kéo động được cả hai huyệt Đan Điền và Vĩ Chuy
Thậm chí Vương Siêu còn cảm nhận được, một nhát chặt xuống của Hoắc Linh Nhi, cột sống như một con rắn từng đốt nhấp nhô truyền lực
Thông qua cột sống, uy lực bàn tay tăng gấp bội
“Tam thể thức” sở dĩ là căn bản của võ công, chính là thuận theo cột sống vậy
“Sư phụ, sau khi sư phụ ra viện lại dạy cho đệ tử chiêu mới nhé
Từ đây đến lúc đó, đệ tử sẽ chăm sóc sư phụ!” Hoắc Linh Nhi xoa tay, miệng không ngừng liến thoắng
“Cái này… cô phải chính thức bái sư mới được!” Vương Siêu im lặng một lúc mới đáp lại
“Hả
Hôm đó đệ tử bái sư rồi mà?” Hai mắt Hoắc Linh Nhi tròn xoe ngạc nhiên
“Linh Nhi, bái sư không phải là trò đùa
Phải mời cha mẹ gia trưởng đến gặp mặt, mời cả bạn bè, bày yến tiệc, dập đầu đại lễ trước mặt họ!” Trần Ngãi Dương vừa đi vào vừa nói
Trần Ngãi Dương có sản nghiệp lớn ở Hương Cảng, đương nhiên có quen biết Hoắc gia
Lời y nói không sai, Vương Siêu đã là một võ sư danh tiếng, Hoắc Linh Nhi lại là con em đại thế gia, việc bái sư nhận đồ của hai người này hiển nhiên không thể làm ẩu được
Phải mời gia trưởng, bạn bè, cả đồng đạo trong giới võ thuật đến chứng kiến, bày tiệc bái nhận, thế mới là hợp lẽ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Về bản chất, đó không phải là hình thức vô bổ mà là một biện pháp phòng hờ
Sư phụ âm thầm nhận đồ đệ, nếu đồ đệ này học được võ công rồi không nhận thầy nữa, khi sư diệt tổ thì sao
Nhỡ đồ đệ có tâm không sáng, học võ công người này rồi lại bái người khác làm thầy thì sao
Đô đệ là người chống đỡ cho sư phụ, tranh giành danh tiếng, thay mặt đấu võ, những chuyện đó đều liên quan đến danh dự và tính mạng của sư phụ
Việc bái sư nhận đồ vì thế không thể sơ sài được
Dù là xã hội cũ hay xã hội hiện đại, muốn trở thành một đồ đệ thực sự của bậc võ sư, nhất thiết phải mời phụ huynh và bằng hữu đến, bày tiệc làm lễ, chính thức bái sư
Nếu không, võ sư ít nhất sẽ không nhận chân truyền
Mời phụ huynh, bày lễ, bái lạy, đó là những biện pháp ràng buộc
Sau này nếu muốn đổi sư phụ, không nhìn nhận hoặc không tôn trọng, tất cả đều phải xem xét lại
Cho nên nếu Hoắc Linh Nhi không mở lễ bái sư, Vương Siêu sẽ không dạy cho cô ta điều gì thêm
Lấy chuyện hắn và Đường Tử Trần làm ví dụ, những điều cô truyền dạy Vương Siêu đều là tinh túy hết mực của võ thuật, vậy mà cô chỉ cho hắn gọi là tỉ tỉ
Vương Siêu dạy Tào Tinh Tinh cũng chỉ là truyền một chiêu, không thể xem như đồ đệ
Quy củ trong võ lâm có chút bảo thủ, nhưng là sự bảo thủ cần thiết
“À đúng rồi, đệ tử sẽ nói với cha mẹ!” Hoắc Linh Nhi gật đầu không chút do dự
“Đợi đã, nửa tháng nửa ta xuất viện rồi hãy nói!” Vương Siêu còn muốn suy nghĩ thêm về trường hợp này
Đồ đệ thậm chí còn quan trọng hơn tình nhân, tình nhân chỉ cần lên giường là xong, còn đồ đệ là người chống đỡ sau này, người kế thừa danh tiếng, võ công và lý tưởng, không thể không cân nhắc thật kỹ
Khi đã thấy đồ đệ này đáng dạy, sư phụ sẽ dồn hết tâm huyết vào người đó
Theo lý mà nói, thân phận Hoắc Linh Nhi thực sự rất thích hợp làm đồ đệ chân truyền, tư chất cũng hết sức ưu tú
Hoắc gia có nhiều quan hệ với Trung ương, một đồ đệ quý tộc như vậy có thể giúp Vương Siêu chống đỡ nhiều việc
Đại sư hay tôn sư cũng là người, ai dám chắc cả đời không bao giờ gặp rắc rối
“Sư phụ, đệ tử giúp sư phụ đánh răng nhé
Đệ tử đã gọi thợ làm sữa đậu nành rồi, sư phụ muốn ăn mì hay bánh bao
Bánh bao nhân ngó sen mát lắm, đệ tử đã bảo...”
Mấy ngày nay Hoắc Linh Nhi chăm sóc Vương Siêu rất chu đáo, thậm chí quá chu đáo, không có chút kiêu căng của tiểu thư đại thế gia
Điều này khiến Vương Siêu cảm thấy khá kỳ quái
“Ở nhà đệ tử đã quen chăm ông nội thế này rồi, sau này có thể được chia nhiều thừa kế mà!” Câu giải thích của Hoắc Linh Nhi khiến Vương Siêu không khỏi dở khóc dở cười
Mấy ngày sau, Vương Siêu chỉ thêm cho Hoắc Linh Nhi một số Trang pháp và động tác Hình Ý Tích quyền và Băng quyền cơ bản
Đối với quyền pháp hắn có sự thông hiểu độc đáo, hơn nữa còn thường xuyên liên hệ với cuộc sống, ngộ ra nhiều nguyên lý tinh thâm
Những giảng giải của hắn cho Hoắc Linh Nhi đều dùng đạo lý đơn giản trong sinh hoạt thường ngày minh họa, khiến cô cảm thấy dễ hiểu hơn nhiều
Đã gọi là “võ sư” thì ngoài biết đánh còn phải biết dạy
“Cùng ta ra ngoài một chút, đến công viên đi dạo!” Trời vừa tảng sáng, Vương Siêu chợt có ý muốn ra ngoài hít thở, bèn nói với Hoắc Linh Nhi
“Được ạ!” Hoắc Linh Nhi gật đầu, nhanh chóng thu xếp rồi theo Vương Siêu ra ngoài
Trời mới mờ sáng, rất yên tĩnh, gần đó là một công viên lớn, lác đác mấy người tập thể dục
“Sư phụ, người xem, có người đang luyện quyền bên kia.”
Hai người đi đến một lối đi rậm rạp, Hoắc Linh Nhi chỉ tay, chàng thấy cách khong xa, có một người đàn ông trung niên đang dạy năm sáu người tập đứng tấn.”
“Thế đứng của họ hình như không chuẩn, so với cách sư phụ dạy đệ tử…” Hoắc Linh Nhi vừa mở miệng, thấy Vương Siêu trừng mắt liền vội vàng im bặt
“Đi thôi!” Vương Siêu quay người rảo bước, cách một quãng xa mới dừng lại, nghiêm nghị nhìn Hoắc Linh Nhi: “Người ta dạy đệ tử, cho dù dạy không tốt cô cũng không nên bình phẩm
Biết đâu người đó lấy dạy võ làm kế sinh nhai, cô nói như vậy không phải là vô duyên vô cớ đập vỡ chén cơm của người ta sao?”
“Người luyện võ trong xã hội rất nhiều, một số trong đó nhận vài đệ tử, thu ít tiền, hàng ngày dạy dỗ, dựa vào đó kiếm miếng cơm
Cô phải nhớ, sau này cho dù võ công cao đến đâu, gặp những chuyện như vậy cũng không được tùy tiện nói ra
Đập vỡ chén cơm người khác là chuyện đại kỵ của người luyện võ!”
Thảo luận về Long Xà Diễn Nghĩa: http://4vn/forum/showthread.php?p=283810#post283810

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.