Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 105: Hỏi kế




Hàm Dương, phủ Thái úy
Con dao khắc trong tay Lữ Bố thoắt ẩn thoắt hiện, khiến Tư Mã Hân đến bái kiến Lữ Bố vô cùng ngạc nhiên
Không phải vì Lữ Bố thành thạo tay nghề chạm trổ, mà là đường đường Thái úy đương triều, Lữ Bố nắm thực quyền Đại Tần, lại say mê những kỹ xảo của thợ mộc, thợ rèn
Tuy rằng vừa về triều, nhưng hắn trước đây cũng đã nghe nói Lữ Bố về triều một năm qua, ngoài việc vào triều xử lý quốc sự ra, thích nhất là nghiên cứu tài nghệ thợ thủ công, có lúc sẽ ở lỳ trong Thần Cơ doanh, cùng Tương Lý Dật nghiên cứu những thứ này
Tư Mã Hân không phải người nhà Nho, thật không cảm thấy việc này kỳ quặc, hơn nữa Lữ Bố cũng chưa từng bỏ bê quốc sự, nhưng thân là Thái úy đương triều, nắm thực quyền, lên ngựa có thể chinh chiến thiên hạ, xuống ngựa có thể thống trị thiên hạ, lẽ ra phải có ham muốn với những thứ như cầm kỳ thư họa hoặc giương cung bắn tên mới phải chứ
Lữ Bố hiện tại dính đầy mạt cưa gỗ, thực sự khó mà liên tưởng với vị Lữ Thái úy một năm trước dọc ngang chiến trường vô địch, điều này quá là không hợp nhau
Tuy nhiên Tư Mã Hân cũng không dám cắt ngang Lữ Bố, gạt bỏ lập trường thì việc Lữ Bố làm tượng gỗ cũng có chút vừa mắt, nghe nói chỉ học một năm đã đạt trình độ không thấp hơn đại sư, bây giờ xem ra quả không phải lời đồn thổi, vị Thái úy này đúng là hễ học cái gì là biết, một lát là có thể tinh thông, giống như võ nghệ, binh pháp vậy
Đôi khi thiên phú chính là như vậy không nói lý
"Đứng nãy giờ, xem ra là có chuyện quan trọng
Lữ Bố đột nhiên mở miệng, dùng búa gõ gọt lên khúc gỗ, thuận miệng hỏi
"Thấy Thái úy chăm chú quá, không dám cắt ngang
Tư Mã Hân nghe vậy cười khổ nói
"Việc chính sự đến phủ, ta vẫn phân biệt được
Lữ Bố lắc đầu, tàn nhẫn mà thở phào một hơi, cái cảm giác một mạch hoàn thành tác phẩm cũng khá, quay đầu nhìn về phía Tư Mã Hân nói: "Ta để ngươi Tổng đốc Tam Xuyên quận, phụ trách vận chuyển lương đạo, mới đến đây, xem ra chiến sự Hà Bắc đã kết thúc
"Thái úy mắt sáng
Đối mặt Lữ Bố, Tư Mã Hân luôn có cảm giác bị áp bức, dù cho Lữ Bố không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn mình, nhưng cái loại cảm giác uy nghiêm ngột ngạt vẫn khiến người rất khó chịu, không khỏi phải cẩn thận từng ly từng tí một
"Mắt sáng thì không phải, nhưng tính tính thời gian, gần đây cũng không có tin Hạng Vũ động binh, Hạng Vũ không động binh, chư hầu Hà Bắc không phải là đối thủ của Chương Hàm tướng quân
Lữ Bố thu dao khắc lại suy tư nói
Với tầm nhìn và mưu lược của Lữ Bố, Tư Mã Hân tâm phục khẩu phục, mỉm cười nói: "Chuyện gì cũng không giấu được Thái úy, lần này đến đây, là Chương Hàm tướng quân mong có thể dẫn quân về nghỉ ngơi
"Phải
Lữ Bố gật đầu nói: "Nói đến, Chương Hàm tướng quân suất quân chinh chiến cũng đã hơn hai năm, chưa có một giấc ngủ ngon, giờ chư hầu đã yên, cũng là lúc nên để Chương Hàm nghỉ ngơi một chút, tránh cho quân sinh oán
Tư Mã Hân vội vàng nói: "Thái úy quá lời, chỉ là tướng sĩ trong quân hai năm chưa được về nhà, quân sĩ tầm thường thì còn đỡ, nhưng những tội đồ kia..
"Yên tâm, ta đã phái người vào truyền chỉ, những tội đồ này vì nước chinh chiến, tội lớn mấy cũng nên miễn, ngoài ra, còn có công lao, thưởng ta đã sai người đưa ra tiền tuyến phát cho, triều đình sẽ không làm lạnh lòng tướng sĩ
Lữ Bố mỉm cười nói
Tư Mã Hân vốn tưởng việc này nói ra sẽ rất phiền phức, dù sao Đại Tần bên này tu dưỡng một năm, tiền lương của triều đình thực sự cũng không nhiều, Lữ Bố còn thường xuyên cho xây công trình thủy lợi, trợ cấp cho dân, khiến cho quốc khố một phen trống rỗng
Lần này nói để tướng sĩ đòi phong thưởng cũng là chuyện bất đắc dĩ, các tướng sĩ đánh hai năm trời, tuy rằng Lữ Bố khen ngợi tướng lĩnh không ít, nhưng đánh trận cũng phải nhờ vào quân chứ, những quân lính đó phải có lộc thì mới được
Chỉ là Tư Mã Hân không ngờ Lữ Bố đã sắp xếp xong xuôi
"Nói vậy, lần này đến Hàm Dương ngược lại là hạ quan tay không rồi
Tư Mã Hân cười khổ nói, tính tính thời gian, đây là vừa thu xong thuế má năm nay đã nhanh chóng phát xuống rồi à, việc này cũng không thể trách Lữ Bố, quốc khố bị Triệu Cao hại cho tàn phá, Lữ Bố chỉ có thể nhặt nhạnh từ từ, năm ngoái triều đình sống khổ quá, nhưng nhìn Lữ Bố thế này, năm nay sẽ thoải mái hơn không ít
"Ta nghe nói Tam Xuyên quận có vài nơi tạo phản
Lữ Bố nhìn về phía Tư Mã Hân nói
Tư Mã Hân nghe vậy, cười khổ gật gù, Lữ Bố năm ngoái cách tân chế độ thuế, thay đổi không lớn, nhưng ít nhiều đụng chạm tới quyền lợi quý tộc, dẫn đến không ít người bất mãn, triều đình bên này có Lữ Bố trấn áp thì không sao, nhưng Tam Xuyên quận thì không ổn, thêm vào lại giáp Quan Đông, bị người xúi giục tạo phản cũng không phải là chuyện lạ
"Thái úy yên tâm, tạo phản đã bị trấn áp rồi
Tư Mã Hân khom người nói
Tuy rằng hiện giờ làm quan văn, nhưng hắn cũng theo Chương Hàm nam chinh bắc chiến, lại cùng Lữ Bố quyết chiến với Sở quân, chỉ là mấy cuộc phản loạn hắn vẫn áp chế được
"Chưa diệt cỏ tận gốc mà
Lữ Bố đứng dậy, nhìn về phía Tư Mã Hân cười nói
Sao có thể diệt tận gốc
Những thế lực tạo phản đằng sau các gia tộc chính là gốc rễ, Lữ Bố muốn giết gà dọa khỉ
"Chuyện này..
Tư Mã Hân có chút do dự nói: "Thái úy, cái gọi là hình bất cập đại phu, hiện nay thiên hạ chưa thái bình, Đại Tần ta lại quốc lực suy yếu, nếu bây giờ tùy tiện động vào những gia tộc này, e rằng..
Vừa ổn định đã giết người, rất dễ gây thêm hỗn loạn
"Có lý có chứng cứ, sợ cái gì
Lữ Bố lắc đầu: "Nếu là trước kia, ta sẽ không động vào hắn, nhưng năm nay, động bọn chúng cũng không ảnh hưởng đại cục
Quan trọng nhất là có tiền, thời ở Đại Hán, Lữ Bố thống trị Quan Trung, Nam Dương, phần lớn tiền bạc thu được từ tịch biên nhà cửa, giờ tình hình, khám nhà diệt tộc quy mô lớn vậy chắc chắn không thích hợp, nhưng nếu từng bộ phận, chỉ cần có lý có chứng cứ, vấn đề không lớn
Một năm qua, Lữ Bố về cơ bản đã ổn định mọi việc triều Tần, hơn nữa Lữ Bố cũng vì thống trị một năm này, thu được không ít tiếng tăm ở Quan Trung, bây giờ xử lý vài gia tộc công khai phản loạn, coi như những gia tộc khác biết rồi thì cũng phải làm gì đây
Đây chính là tạo phản đấy
Nếu như tạo phản không nghiêm trị, uy nghiêm triều đình ở đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những người khác sẽ nghĩ sao
Quan trọng nhất là, Lữ Bố đã ổn định được địa bàn Quan Trung, Nam Dương, nền tảng cơ bản đã vững chắc, bây giờ giết những người này sẽ không lay động đến căn cơ, bằng không dù Lữ Bố biết là những người này, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn
Tư Mã Hân đã hiểu, năm ngoái chao đảo bất an, nhưng từ khi Lữ Bố đẩy lui liên quân Sở ở An Dương, ít nhất địa bàn hiện tại đã yên ổn, vì vậy Lữ Bố mới có đủ sức để thanh trừ những tai họa này
"Thái úy yên tâm, hạ quan nhất định sẽ làm cho xong chuyện này
Tư Mã Hân khom người nói
"Tư Mã sứ quân làm việc, ta rất yên tâm
Lữ Bố cười nói: "Gần đây có tin tức gì từ Trung Nguyên không
"Chúa công nói Lưu Bang vẫn ở Nãng quận, chiêu mộ không ít binh tướng chư hầu từ Hà Bắc chạy đến, một năm qua khôi phục được mấy phần khí thế, trước đó Hạng Vũ muốn xuất binh đến Hà Bắc cứu viện chư hầu, chúa công mưu tính hay, lôi kéo Điền Vinh, khiến Điền Vinh do dự không quyết định, cuối cùng tuy rằng Hạng Vũ có qua, nhưng cũng đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất, Hạng Vũ vì vậy trút giận lên Điền Vinh, không những giết Điền Vinh, mà còn đồ diệt vài thành ở Tể Bắc, hiện tại đã hồi sư về Bành thành rồi
Tư Mã Ý lắc đầu nói
Lời Lữ Bố nói trước đây gần như đều ứng nghiệm trong năm ấy, còn về Điền Vinh, đừng nói Hạng Vũ muốn chém, Lữ Bố cũng hận không thể băm hắn ra làm trăm mảnh, vì kéo Điền Vinh về, Lữ Bố đã đồng ý cho không ít đồ tốt, nhưng Điền Vinh trước sau vẫn là bộ mặt một mực nhận hết đồ tốt nhưng giả vờ khó xử
Người này tham lam vô độ, Lữ Bố bèn đơn giản cho người đưa hồi âm của Điền Vinh tới chỗ Hạng Vũ, để Hạng Vũ giúp mình giết Điền Vinh, tuy rằng triều đình bên này chỉ trích Hạng Vũ không nói đạo nghĩa, nhưng việc Điền Vinh chết, Lữ Bố trong lòng rất là sảng khoái
Chỉ là việc đồ thành sau đó khiến Lữ Bố rất khó hiểu, vì sao Hạng Vũ lại thích đồ thành đến vậy
Không hiểu nổi
"Hạng Vũ người này hiện tại tuy thế lớn, nhưng tính tình quá cương mãnh, không màng đến bách tính, lâu tất thành cái gai trong mắt bách tính, chính là Lưu Bang người này cần phải chú ý hơn
Lữ Bố suy tư nói
Hạng Vũ hiện giờ thế lực lớn mạnh, nhưng mối nguy lại rất nhỏ, với cách hành xử này của hắn, coi như không có Lưu Bang, thì cũng sẽ có người khác phản kháng hắn vì sự ủng hộ của dân chúng
"Thái úy..
Tư Mã Hân nghe vậy, do dự một chút rồi vẫn lên tiếng hỏi: "Hạ quan có một việc không rõ
"Cứ nói đừng ngại
Lữ Bố gật gù
"Lưu Bang người này cũng chẳng có gì đặc biệt, mà nhìn chung từ khi khởi binh đến nay, thua nhiều thắng ít, người như vậy, vì sao Thái úy lại vô cùng coi trọng
Tư Mã Hân rất không hiểu vì sao Lữ Bố lại coi trọng Lưu Bang đến thế
"Vì sao à
Lữ Bố nghe vậy suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu đổi lại là ngươi, gặp đại bại, còn có thể thản nhiên như chưa có gì xảy ra như hắn được sao
Tư Mã Hân hồi tưởng lại một lúc, cuối cùng lắc đầu, gặp đại bại, rất có khả năng phá hủy một người, giống như trận Cự Lộc trước kia, Chương Hàm sau khi bại dưới tay Hạng Vũ, đã suy sụp một thời gian, may là Lữ Bố đến kịp và đẩy lui Hạng Vũ, lúc này Chương Hàm mới đỡ hơn chút
Mặc dù đối với Lưu Bang có chút coi thường, nhưng nói thật, có thể như Lưu Bang đại bại như thế rồi mà vẫn như người bình thường không có chuyện gì, Tư Mã Hân tự hỏi mình không làm được, từ góc độ này mà nói, cái tên Lưu Bang vô liêm sỉ ngược lại cũng đúng là một ưu điểm
"Người này nguy hiểm, còn ở trên Hạng Vũ, đợi ta bên này tu sửa xong xuôi sau, đến lượt chiến đấu Trung Nguyên, người đầu tiên cần trừ khử chắc chắn là người này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lữ Bố nói xong câu cuối cùng, trong giọng nói đã tràn đầy sát khí
Đối với Hán Cao Tổ Lưu Bang, nếu nói có lòng kính nể, Lữ Bố cũng có một chút, dù sao cũng là vị hoàng đế khai quốc triều đại, nhưng đối với Lữ Bố đã trải qua mấy thời loạn lạc mà nói, kính nể hoàng đế khai quốc thì có chút vô nghĩa
Dù sao Lưu Bang tuy là hoàng đế khai quốc nhà Hán, nhưng năng lực của bản thân hoàn toàn không đủ để Lữ Bố kính nể, năng lực của hắn thể hiện nhiều hơn ở chỗ biết nhìn người, dùng người, còn nói riêng về năng lực thì Lưu Bang có nhưng cũng không nổi bật, còn đức hạnh thứ này..
vốn không phải thứ có ở người hoàng đế khai quốc
Tư Mã Hân cũng không cảm thấy Lưu Bang có gì đặc biệt, có điều có thể khiến Lữ Bố coi trọng như vậy, quả thật khiến Tư Mã Hân hoài nghi phán đoán của mình, hắn quyết định sau khi trở lại Tam Xuyên quận sẽ cố gắng tìm tòi nghiên cứu xem Lưu Bang rốt cuộc có bản lĩnh lớn đến mức nào, mà khiến Lữ Bố, người có thể trấn áp mọi thứ coi trọng đến vậy
"Hạ quan đã rõ, nếu không còn chuyện gì khác, hạ quan xin phép cáo lui trước
"Đi đi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.