Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 139: Trở nên gay gắt




Sứ giả Quý Sương cũng ở tại Vạn Bang Hiên
Quý Sương là một nước lớn ở Tây Vực, có lẽ còn đôi chút mơ hồ khi ở Đại Hán, nhưng trong nội bộ Tây Vực, Quý Sương không chỉ là nước lớn, mà những nước Ô Tôn, Khang Cư và Đại Uyên đi theo cạnh Quý Sương cũng đều là những nước lớn, uy lực không thể xem thường
Tôn Quyền vừa mới trở về đã thấy Y Ngô Vương đi cạnh sứ giả Quý Sương, bộ dạng thân thiết như quen, khác hẳn vẻ mặt từng biết mình trước đây
Dù biết đã bị lừa gạt, trong lòng lúc này vẫn không khỏi chút khó chịu
Bên kia bỗng vọng đến tiếng cười giễu cợt
Đã xảy ra chuyện gì vậy
Tôn Quyền có chút ngạc nhiên
Hắn nhớ Vương phi của Y Ngô Vương đã gả đến Quý Sương, hai bên hẳn phải có chút giao hảo, nhưng giờ thấy dáng vẻ đó, rõ ràng là đang bị đối phương giễu cợt
Sau đó, trước ánh mắt ngạc nhiên của Tôn Quyền, Y Ngô Vương thất thểu chạy về phía hắn
Tôn Quyền: “…”
Ngươi tốt nhất đừng đến đây
“Nghe nói Xorazm lại bị Quý Sương thu phục, Khang Cư, Đại Uyên, Ô Tôn bây giờ đi theo Quý Sương thân cận như vậy, chẳng lẽ cũng sắp quy về Quý Sương rồi sao?” Y Ngô Vương từ đâu đó mò ra, vốn muốn đến gần đám quý tộc Quý Sương để tìm cách hòa thân, lại bị đối phương nhục nhã một trận
Cái kiểu mà hắn dùng với Tôn Quyền rõ ràng không được đám quý tộc Quý Sương ưa chuộng, vì vậy Y Ngô Vương liền quay về chỗ Tôn Quyền, than thở kể một vài chuyện mà mình biết
Nếu Đại Hán và Quý Sương đánh nhau thì tốt quá
Y Ngô Vương nhìn Tôn Quyền, mong hắn sẽ đi bẩm với Lữ Bố, tốt nhất là nên xử trảm hết đám sứ giả Quý Sương đang sỉ nhục hắn này
“Nghe nói vương phi của hắn ở Quý Sương được Quý Sương vương ban thưởng cho một vị đại thần, mấy tháng sau lại bị đưa cho một đại thần khác, ở Quý Sương, rất nhiều quý tộc từng có quan hệ da thịt với Vương phi Y Ngô.” Trương Chiêu đi đến, thì thầm vào tai Tôn Quyền
Chuyện này mà cũng làm được sao!
Hắn bỗng có chút khâm phục độ nhẫn nhịn của Y Ngô Vương
Đổi lại là mình..
hay bất cứ người đàn ông nào khác, e rằng cũng không thể chấp nhận sự sỉ nhục này, vậy mà Y Ngô Vương vẫn nhẫn
Mà cũng là do hắn tự mình đưa phụ nữ đi, loại người này cũng không đáng thương cảm
Tôn Quyền không nói tiếp, chuyện của Quý Sương cách Giang Đông quá xa, người đau đầu hơn nên là Lữ Bố mới đúng, không liên quan đến hắn, hắn không muốn nhúng tay vào vụ này
“Ta thấy trong số cống phẩm bọn họ mang đến có mấy cái lồng sắt, trông như nhốt mãnh thú, không biết bên trong là mãnh thú gì?” Tôn Quyền đổi chủ đề, tò mò hỏi
Hôm nay khi đoàn sứ giả Tây Vực đi qua, hắn đã nghe thấy trong mấy lồng tre được phủ vải có tiếng thú rống mơ hồ
Đám sứ giả Tây Vực không quản đường xa ngàn dặm mang thứ này đến, ngày mai trong yến tiệc vạn quốc chắc sẽ có chuyện hay để xem
“Ai biết, chắc là kiểu mãnh hổ thôi.” Y Ngô Vương nói không chắc chắn
Tôn Quyền không nói thêm nữa, cùng Trương Chiêu chia nhau đi nghỉ, ngày mai khi tiệc vạn quốc qua đi, Lữ Bố hẳn cũng sẽ gặp mặt hắn
Nhưng nói về ngày mai, Tôn Quyền có chút mong chờ
Đám sứ giả Quý Sương này chẳng phải tốt lành gì, không biết ngày mai có gây gổ đánh nhau hay không
Nếu Lữ Bố bên này bị Tây Vực kiềm chân, đối với các chư hầu Trung Nguyên mà nói, đây tuyệt đối là một cơ hội tốt để tiến đánh Quan Trung
Cả đêm không có gì đáng nói, hôm sau trời vừa sáng, người dân trong thành Trường An đều đổ xô ra đường
Tuy phần lớn không thể tham gia yến tiệc vạn quốc, nhưng điều đó không cản trở sự hào hứng của mọi người, dù sao trong đoàn sứ giả Tây Vực còn có nhiều người dân thường, những người này đến đây chắc chắn đều có tiền
Ngươi vứt tiền trên mặt đất muốn chúng ta nhặt
Chuyện đó không thể, người Hán đường đường cớ gì phải cúi đầu trước các nước phiên bang nhỏ bé
Nhưng nếu là giao dịch làm ăn thì không vấn đề
Trong hoàng cung, để thể hiện sự coi trọng với các sứ giả, Mã Quân đã dẫn theo một nhóm thợ thủ công đến tạo một vài trang trí mang phong cách Quý Sương, ví dụ như bàn ghế kiểu Quý Sương, hoa văn vân vân
“Ôn Hầu, dù sao cũng là sứ thần của một nước lớn, chỉ cần để Điển tướng quân bồi tội là xong, hà tất phải làm lớn chuyện đến vậy?” Trong cung, Trịnh Thái tìm đến Lữ Bố, khuyên nhủ, hy vọng Điển Vi có thể bồi lễ với đoàn sứ giả Tây Vực vì chuyện hôm qua
“Sao lại phải bồi?” Lữ Bố hỏi lại: “Điển Vi đang giữ gìn pháp luật, có gì sai mà phải nhận lỗi?”
“Hắn giết lạc đà của người ta, lại còn ép sứ giả xuống ngựa, hơi quá rồi.” Trịnh Thái thở dài nói
“Đó là vấn đề của ngươi bên Hồng Lư tự.” Lữ Bố quay đầu nhìn Trịnh Thái: “Ngươi nên hiểu rõ quy tắc ở thành Trường An, chúng ta hoan nghênh các đoàn sứ giả phiên bang, nhưng muốn họ được hưởng đãi ngộ ngang hàng với thiên tử và tướng quân khải hoàn, Trịnh công nghiệp, ngươi thấy bọn họ xứng không?”
Lữ Bố không khải hoàn thì chắc chắn không cưỡi ngựa trong thành, đó là quy tắc do hắn đặt ra, hắn đương nhiên phải tuân thủ, nhưng lần này Trịnh Thái sắp xếp như vậy chẳng khác nào đã phá hỏng quy tắc của Lữ Bố
“Dù sao cũng là sứ giả Quý Sương, đại diện cho thiên tử Quý Sương!” Trịnh Thái cau mày nói, thiên tử của Quý Sương cũng có thể gọi là thiên tử đi
“Trịnh công nghiệp, ngươi là đại hồng lư, chấp chưởng Hồng Lư tự, xin ngươi hãy nhớ kỹ, thiên hạ này chỉ có một thiên tử, chính là thiên tử Đại Hán ta, quốc chủ các phiên bang khác chỉ có thể xưng vương
Đừng nói sứ giả Quý Sương, coi như là chính vương Quý Sương đến đây, cũng không được dùng nghi lễ thiên tử để đối đãi.” Lữ Bố nhìn Trịnh Thái, lạnh nhạt nói
“Chuyện này...” Trịnh Thái ngạc nhiên nhìn Lữ Bố, sao có thể bá đạo như vậy được
Nhưng Lữ Bố dường như vẫn luôn bá đạo như vậy
Trịnh Thái ngạc nhiên hồi lâu rồi bất đắc dĩ nói: “Nhưng nếu không giải quyết, lỡ hôm nay tên sứ giả Quý Sương kia gây sự trong tiệc yến thì sao?”
“Đó là bọn chúng vô lễ!” Lữ Bố nhìn Trịnh Thái, vỗ vai hắn: “Người Đại Hán ta lấy lễ đối đãi người ngoài, đó là đạo của một nước văn minh lễ nghĩa
Nhưng nếu kẻ nào đến mà vô lễ trước, thì đừng trách ta không nể mặt
Mặt mũi là do tự mình gây dựng nên, ta cho ngươi thì ngươi có, nếu ngươi không muốn, ta sẽ lột hết xương cốt của ngươi xuống!”
Đối diện với Lữ Bố bá khí bức người, Trịnh Thái theo bản năng lùi lại một bước, hít sâu một hơi rồi cúi người: “Hạ quan đã rõ.”
Bên ngoài vang lên tiếng nhạc lễ, Lữ Bố cùng Trịnh Thái lần lượt bước ra
Lữ Bố đi đến điện trên để hộ tống Lưu Hiệp, Trịnh Thái thì đi nghênh đón đoàn sứ giả Tây Vực
Sứ giả Quý Sương đêm qua đã gặp Trịnh Thái, lúc này thấy ông ta, nhưng không thấy Điển Vi, liền cau mày nói: “Đại hồng lư, vì sao cái kẻ vô lễ hôm qua lại không đến bồi tội
Đây có phải thái độ của quý quốc đối với Quý Sương ta?”
“Sứ giả thứ lỗi, Điển tướng quân tuy có chút lỗ mãng, nhưng cũng chỉ làm theo phận sự, không hề sai, nếu có chỗ nào mạo phạm, tại hạ xin thay hắn nói lời xin lỗi, còn chuyện bồi tội thì miễn đi.” Trịnh Thái hơi thi lễ, mỉm cười nói
Tuy ở trước mặt Lữ Bố cãi lý nảy lửa, nhưng nếu đã định hướng rồi, thì ông ta sẽ không do dự mà thi hành
“Ngươi có ý gì?” Sứ giả Quý Sương cau mày hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nếu sứ giả nghe không rõ, tại hạ có thể lặp lại lần nữa!” Trịnh Thái mỉm cười đáp
“Ngươi...” Sứ giả Quý Sương giận dữ nhìn Trịnh Thái: “Nếu quý quốc đã có thái độ như vậy, thì bữa tiệc rượu này coi như bỏ đi, ta là quý tộc Quý Sương, quyết không tham gia loại yến tiệc nhục nhã Quý Sương ta như thế.”
“Ồ?” Trịnh Thái hai tay chắp trong tay áo, ánh mắt nhìn về phía sứ thần ba nước Khang Cư, Ô Tôn, Đại Uyên, lạnh nhạt nói: “Ý của các sứ thần khác cũng như vậy?”
“Chuyện này…”
Ba nước kia chỉ thân cận với Quý Sương thôi, vì Quý Sương đánh hạ Xorazm nên đã tiếp giáp với bọn họ
Không muốn đắc tội với kẻ khổng lồ này nên mới nhận lời cùng đi
Nhưng bắt bọn họ vì thế mà đắc tội Đại Hán thì họ không cam lòng, trong lúc nhất thời có chút khó xử
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Bọn họ cùng ta đi đến, đương nhiên phải cùng tiến cùng lùi!” Sứ giả Quý Sương thấy vậy vội lớn tiếng quát
“Hình như hạ quan không hỏi ngươi.” Trịnh Thái nhìn sứ giả Quý Sương
Sứ giả Quý Sương nhất thời cảm thấy ngực nghẹn lại, trừng mắt nhìn viên ngoại giao người Hán hôm qua còn rất khiêm tốn, không hiểu sao thái độ của hắn lại thay đổi nhanh như vậy
“Nếu chư vị không nói gì, ta sẽ coi như chư vị vẫn muốn tham gia yến tiệc.” Trịnh Thái mỉm cười nói
Sao không nói là không tham gia!
Đám quý tộc Quý Sương không phải kẻ ngốc, một khi sứ thần ba nước kia nói không tham gia, vậy tức là đắc tội Đại Hán, nhưng nếu nói tham gia lại là đắc tội Quý Sương
Vì thế họ không lên tiếng
Trịnh Thái vừa nói vậy không phải là ép bọn họ lựa chọn sao
Mà sự lựa chọn này rõ ràng có lợi cho Đại Hán
Vả lại, hắn cũng không thể thực sự không tham gia, dù sao mục đích chính khi đến Đại Hán của bọn họ vẫn còn
Thấy ba người im lặng, sứ giả Quý Sương bèn lớn tiếng: “Không nên làm khó bạn hữu của ta, vì bọn họ, ta đồng ý chịu oan ức, tham gia yến tiệc của các ngươi.”
Trịnh Thái lặng lẽ lùi một bước, giơ tay mời: “Xin mời!”
“Hừ!” Sứ giả Quý Sương sai người khiêng những chiếc lồng sắt đi về phía trong cung
Có thị vệ muốn ngăn cản
Sứ giả Quý Sương nói: “Đây là lễ vật ta dâng lên hoàng đế của các ngươi!”
“Quá cồng kềnh, cứ để ở ngoài điện trước, đợi đến lúc hiến lễ thì mang vào cũng không muộn.” Trịnh Thái mỉm cười nói
Đến giờ phút này, Quý Sương sứ giả sao còn không rõ đối phương kỳ thực chẳng hề e ngại Quý Sương, thầm giận dữ trong lòng, cũng chỉ có thể tạm thời thu lại vẻ mặt, để thủ hạ tướng sĩ xem 'Lễ vật', còn hắn thì đi theo Trịnh Thái vào trong
Quý Sương sứ giả được xem như là khách quý, cùng với Khang Cư, Ô Tôn, Ðại Uyên sứ giả và Giang Đông sứ giả đều ngồi dự yến tiệc trong điện, các sứ giả nước khác, đều chỉ có thể tùy theo quốc lực mà ngồi từ trong đại điện kéo dài ra đến ngoài điện, vì lần này vạn quốc yến, toàn bộ hoàng cung đều đã được sửa sang, trở thành một chỗ yến tiệc lộ thiên khổng lồ, mặc dù là ở ngoài điện, những bàn tiệc kia, trang hoàng cũng vô cùng xa hoa, về phần thức ăn, đều giống nhau
Quý Sương sứ giả đi lên phía trên cung điện, liếc nhìn đại điện, ánh mắt rơi vào Y Ngô vương bên cạnh Tôn Quyền, đột nhiên cười lạnh một tiếng: "Đại Hán hoàng thượng, đây hẳn là vị trí dành cho sứ giả của các nước phải không
Lưu Hiệp đang tò mò đánh giá các sứ thần ngoại quốc này, nghe tiếng Hán khó chịu này một hồi mới phản ứng kịp, gật đầu nói: "Đúng vậy, sứ giả có gì nghi vấn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vậy ta không biết một nước nhỏ như Y Ngô quốc từ khi nào lại thành quốc gia lớn mạnh
Hơn nữa..
Quý Sương sứ giả bước tới trước mặt Y Ngô vương, cười lạnh nói: "Một kẻ vì ăn mà không tiếc bán cả Vương phi của mình, cũng có thể ngồi cùng chúng ta dùng bữa
Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào người Y Ngô vương, Lữ Bố hơi nhíu mày, hắn không hề nhớ rõ mình có sắp xếp cho Y Ngô vương
"Y Ngô vương giờ là gia thần của Tôn gia ta, đi theo Giang Đông sứ giả của ta mà đến, sứ giả có ý kiến gì không
Tôn Quyền đứng dậy, nhìn Quý Sương sứ giả hỏi ngược lại
Y Ngô vương nắm lấy tay Tôn Quyền, một mặt cảm động, nhưng bị Tôn Quyền ghét bỏ gạt đi
"Không có
Liếc nhìn Tôn Quyền một cái, Quý Sương sứ giả cười khẩy rồi ngồi xuống
Tiệc rượu bắt đầu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.