Ở Đôn Hoàng, Trương Liêu đang đứng trước bản đồ Tây Vực mà vạch tới vạch lui, thì có người đến báo tin, triều đình có sứ giả đến
Trương Liêu hơi ngạc nhiên, liền sai người mời người đó vào
"Mạt tướng Triệu Vân, tham kiến tướng quân
Triệu Vân lấy ra thư của Lữ Bố, hai tay dâng lên, mời Trương Liêu xem qua
Trương Liêu nhận thư xem lướt qua, trong thư Lữ Bố sắp xếp cho Triệu Vân đến đây, Lữ Bố tự nhiên có tính toán riêng của mình
Tây Vực tuy xa xôi, nhưng không phải nơi bỏ không, ngược lại là vị trí quan trọng để Lữ Bố khống chế con đường tơ lụa
Tây Vực Đô hộ, nói là nắm quân quyền một phương cũng không quá đáng
Trong tình huống bình thường, dù là tâm phúc của Lữ Bố, Lữ Bố cũng sẽ suy nghĩ kỹ càng, huống chi Triệu Vân rõ ràng là một tướng lĩnh không thân cận
Nhưng cuối cùng, Lữ Bố vẫn chọn Triệu Vân
Nguyên nhân là gì, một là vì quý trọng nhân tài, Triệu Vân bất luận phẩm đức hay năng lực đều rất tốt, ít nhất Lữ Bố thấy là vậy
Nhờ có được năng lực 'Cảm Tri' cấp thần, có thể biết được nội tâm của người khác, Lữ Bố càng thêm chắc chắn điểm này
Đây là người một khi đã quyết định phương hướng thì sẽ không quay đầu, đồng thời cũng có giới hạn đạo đức của mình
Đây chính là sự kinh khủng của 'Cảm Tri' cấp thần, bất cứ ai trước mặt Lữ Bố muốn nói dối đều không được
Đó cũng là nguyên nhân thứ hai Lữ Bố dùng hắn, cho dù hắn không bị Lữ Bố thu phục, cũng sẽ không tự lập hoặc dùng binh của Lữ Bố, một người được Lữ Bố trọng đãi thì sau này sẽ không quay lại đánh Lữ Bố, người như thế dù không phải người của mình, cũng có thể yên tâm sử dụng
Thứ ba là… mình cũng dùng người như thế, người ngoài sẽ tuyển người ra sao thì không liên quan tới Lữ Bố
Có lúc thu phục được hay không kỳ thực không cần bản thân đồng ý
Đương nhiên, trong thư gửi Trương Liêu không thể viết những điều linh tinh này
Lữ Bố chỉ báo với Trương Liêu, Triệu Vân làm việc dưới trướng của hắn một năm, nếu có tài năng, vậy thì tiếp nhận Triệu Vân thành người ứng cử chức Đô hộ Tây Vực
Nếu không có, thì năm đó hết hạn, để Triệu Vân trở về, Lữ Bố sẽ phái Hoa Hùng đến thay Trương Liêu làm Đô hộ mới
Nếu Lữ Bố đã nói như vậy, theo Trương Liêu, Triệu Vân đương nhiên là người của mình, vì vậy cũng không coi Triệu Vân là người ngoài
"Tử Long đến đúng lúc, gần đây thế cục Tây Vực không yên ổn, ta đang lo không có ai dùng, bây giờ Tử Long đến rồi, đúng là giúp ta một đại ân
Trương Liêu mời Triệu Vân ngồi xuống rồi than thở
"Vân từ khi ở Trường An đã nghe danh tướng quân uy vũ, ở Tây Vực này, còn có chuyện gì làm khó được tướng quân
Triệu Vân có chút không hiểu nhìn Trương Liêu
"Ngươi không hiểu
Trương Liêu lắc đầu, cười khổ nói: "Ban đầu nơi này đều là các quốc gia nhỏ, có nước lớn một chút thì như Sơ Lặc, Tiểu Uyển, Vu Điền, dân số cũng chỉ khoảng 3 vạn, quân đội chưa tới 5 nghìn, hơn nữa khó mà đánh lại quân ta
Tướng sĩ Hán quân của ta vũ trang tốt, kinh nghiệm chiến trận lâu năm, các nước nhỏ đương nhiên không phải đối thủ
Nhưng bây giờ con đường tơ lụa mở ra, thương nhân qua lại nhiều, chúa công cũng mấy lần phái sứ giả, thương nhân đến các quốc gia, thì một số nước lớn không còn dễ đối phó như vậy
"Các nước lớn ở Tây Vực..
Triệu Vân thật sự không có khái niệm gì về chuyện này, có chút ngạc nhiên nhìn Trương Liêu: "Xin hỏi tướng quân, các nước lớn ở Tây Vực lớn đến mức nào
"Lớn nhất là Ô Tôn, có gần sáu trăm ngàn dân, riêng nơi này nếu họ chịu, có thể xuất ra mười vạn đại quân
Trương Liêu kéo Triệu Vân đến trước bản đồ, chỉ vào núi Altay nói: "Nơi này gọi là núi Altay, đi về phía bắc là Ô Tôn, vốn cũng là nước phụ thuộc của đại Hán ta, nhưng mấy năm gần đây Đô hộ phủ Tây Vực hoang phế, liên lạc giữa đại Hán và Tây Vực cũng dần đứt đoạn
Bây giờ Đô hộ phủ Tây Vực mở lại, ta mấy lần phái người đến Ô Tôn, nhưng Ô Tôn vương vẫn thái độ mập mờ, chưa hề có ý muốn quy phục
Trương Liêu ngón tay trượt xuống, nhíu mày nói: "Dưới Ô Tôn là Quy Tư, tuy không bằng Ô Tôn, nhưng cũng có 10 vạn dân, có thể xuất 2 vạn quân, còn có Yên Kỳ và Cô Mặc, hai nước này đều có khoảng 3 vạn dân
Mấy nước này đối với đại Hán đều không có ý muốn quy phục, trước đây mâu thuẫn cũng xuất phát từ đây
Triệu Vân nhìn bản đồ nhíu mày nói: "Thưa tướng quân, hình như mấy nước này đều ở khu vực núi Altay, liệu họ có liên hợp với nhau
"Hẳn là vậy
Trương Liêu gật gù: "Đừng thấy chỉ có bốn nước, nhưng nếu so quốc lực, các nước nhỏ cộng lại cũng chưa chắc có thể chống lại bốn nước này, hơn nữa khi Đô hộ phủ Tây Vực chưa mở, các nước như Sơ Lặc, Di Quốc, Tinh Tuyệt, Vu Điền đều bị bốn nước này quản hạt
Bây giờ ta trước đánh bại Sơ Lặc, sau phá Vu Điền, mới khiến các nước Tây Vực một lần nữa vào tay quân ta, nhưng cũng vì vậy, vùng nam bắc Tây Vực ẩn chứa thế giằng co
"Xin hỏi tướng quân, tình thế đối lập như thế nào
Triệu Vân hiếu kỳ hỏi
Trương Liêu vẽ một đường trên bản đồ: "Lấy đường này làm giới, vùng núi Côn Luân đến Thông Lĩnh, các nước đều thần phục, nhưng từ Y Ngô về phía tây đến Ô Tôn, lại không muốn về với đại Hán
Bây giờ đường buôn bán đi theo đường núi Côn Luân, thương nhân nếu qua Thông Lĩnh, vào núi Altay hoặc từ đó vào Đại Uyên, đa số đều bị bắt giữ, tốt thì giữ được mạng, nếu vận xui, mất mạng như chơi
Gần đây Trương Liêu đang cân nhắc có nên tìm lý do đánh dẹp một trận không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao nếu cứ thường xuyên có thương nhân mất tích, đừng nói đến việc thông suốt con đường tơ lụa, mà còn ảnh hưởng lớn đến uy tín của đại Hán
Các nước mà Trương Liêu vất vả mới thu phục được, ai dám chắc sẽ không phản chiến
"Tướng quân muốn xuất binh
Triệu Vân nhìn Trương Liêu hỏi
"Không sai, đáng đánh thì phải đánh, ta đã phái người truyền tin báo cho chúa công rồi, nhưng không kịp chờ hồi âm
Ta luôn cảm thấy gần đây tình hình có chút không ổn, nghe nói Ô Tôn với Đại Uyên gần đây liên lạc rất mật thiết
Đô hộ phủ Tây Vực bây giờ tính đi tính lại cũng chỉ có 8 nghìn quân, nếu không thể liên kết các nước ở Tây Vực, rất khó chống lại ngoại địch
Trương Liêu gật đầu
"Nếu tướng quân có khí thế, mạt tướng nguyện làm người mở đường cho tướng quân
Triệu Vân nghiêm mặt nói
Giúp Lữ Bố đánh chư hầu trong lòng hắn có chút mâu thuẫn, nhưng nếu là chống ngoại xâm, đó là việc nghĩa không chối từ
Trương Liêu chính đang chờ câu này, gật đầu cười nói: "Trận chiến này khá then chốt, ta thực sự cần một người làm trinh sát
Có điều chuyến này..
hơi phiền phức
"Mời tướng quân dặn dò
Triệu Vân nghiêm mặt nói
"Tử Long có còn nhớ năm xưa Định Viễn hầu thu phục Tây Vực như thế nào không
Trương Liêu nhìn Triệu Vân hỏi
Triệu Vân gật đầu
Chuyện Ban Siêu 36 kỵ định Tây Vực hắn tự nhiên biết, hơn nữa trong thư Lữ Bố gần đây cũng nhắc tới, không biết Lữ Bố có ý gì, bên trong còn thêm chuyện tình yêu hận thù giữa Định Viễn hầu và một vị quý nữ Tây Vực nào đó, không biết có phải thật không
Trương Liêu vừa nói như thế, Triệu Vân đã hiểu: "Tướng quân muốn ta đi sứ một chuyến
Trương Liêu gật gù, lần nữa chỉ vào bản đồ nói: "Bốn nước Ô Tôn tuy là nước mạnh, nhưng trong ngày thường, cũng chỉ biết bóc lột các nước khác
Bây giờ đường núi Côn Luân các nước đều đã quy phục, nhưng vùng núi Thiên Sơn, cũng chỉ có Y Ngô cùng mấy nước nhỏ chịu về với đại Hán, vì vậy ta hy vọng Tử Long có thể thay ta đi một chuyến tới núi Thiên Sơn, nếu có thể liên kết các nước Tây Vực lại, quay sang gây áp lực lên bốn nước Ô Tôn, vậy thì tốt nhất
Ô Tôn có thể tập hợp được bao nhiêu binh lực, Trương Liêu không lo, dù hắn có thể tập hợp 10 vạn đại quân, thì tiếp tế bằng cái gì
Bằng ăn đất à
Nhưng nếu Ô Tôn liên kết các nước chặn đường tơ lụa, thì đúng là chuyện lớn
Trương Liêu cảm thấy cần đánh một trận lớn để dương oai đến Tây Vực, cho các nước thấy uy thế của đại Hán
Mà muốn đánh, đương nhiên phải đánh cái lớn nhất, vừa khéo Ô Tôn cũng không thật thà, nếu hắn thực sự dám phái 10 vạn quân ra đánh, Trương Liêu cũng không sợ, có thể đánh cho Ô Tôn tan tác
Triệu Vân nghe xong gật đầu, trong mắt lộ vẻ hưng phấn, không ngờ vừa mới tới Tây Vực, đã gặp phải đại chiến
Rồi anh chợt nhớ ra chuyện, quay sang nói với Trương Liêu: "Còn có một việc, có lẽ có ích với tướng quân
"Ồ
Trương Liêu nghe vậy, nhìn Triệu Vân: "Chuyện gì
"Mạt tướng khi đến, từng gặp đoàn sứ giả Tây Vực, trong đoàn sứ giả này có người của Ô Tôn, ngoài ra còn có sứ giả của Đại Uyên, Khang Cư và Quý Sương
Mạt tướng cùng họ đóng trại một đêm, những người này có vẻ không lấy Ô Tôn làm đầu mà lại do sứ giả Quý Sương dẫn đầu
Triệu Vân khom người nói
"Quý Sương
Trương Liêu có chút không hiểu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn đương nhiên biết đến sự tồn tại của Quý Sương, ở phương tây đó là một cường quốc tương đương với đại Hán
Nhưng cường quốc như vậy, muốn tới, vì sao không báo trước với mình mà lại trực tiếp âm thầm quá cảnh
Lúc đó Trương Liêu chỉ nghĩ rằng chỉ có người của Ô Tôn, cho nên trong thư báo với Lữ Bố cũng chỉ nói là đoàn sứ giả Tây Vực mà không có nhắc đến Quý Sương
Hắn cũng không lo những người này qua đó gây bất lợi cho Lữ Bố, chỉ vài người như vậy, nếu thật có ý đồ gì, Trương Liêu cũng chỉ có thể khâm phục lòng can đảm của đối phương
Có điều Ô Tôn, Đại Uyên còn có sứ giả Khang Cư cùng người Quý Sương trà trộn ở đây, liệu sẽ cùng thái độ của Ô Tôn đối với Đại Hán có quan hệ
Dù sao coi như Ô Tôn là một nước lớn ở Tây Vực, cũng không thể cứng đầu đối đầu với Đại Hán, nếu như liên minh với ba nước Quý Sương, Đại Uyên, Khang Cư thì có khả năng
Dù sao bốn nước này ở gần nhau, bọn họ xác thực dễ dàng đoàn kết lại với nhau
Còn về vì sao…
Trương Liêu không nghĩ ra, nhưng có khả năng này là được, trước tiên thu thập Ô Tôn một trận, cũng muốn xem Ô Tôn này có dám lập tức kéo mười vạn đại quân ra chiến trường hay không, mặc kệ dám hay không dám, Trương Liêu có thừa biện pháp đối phó
“Không ngờ Tử Long vừa tới, liền lập được một công lớn!” Suy nghĩ một lát, Trương Liêu quay sang Triệu Vân cười nói
“Nhân duyên đưa đẩy, có thể đến giúp tướng quân là tốt rồi.” Triệu Vân hơi thi lễ nói
Trương Liêu càng nhìn Triệu Vân càng vừa mắt, bản lĩnh không cần phải nói, nhưng thái độ này thì không chê vào đâu được, không hề kiêu ngạo
Ngay sau đó cùng Triệu Vân bắt đầu thương lượng việc đến các quốc gia ở vùng núi này nên bái phỏng những ai, nhà nào dễ thu phục, nhà nào không dễ thu phục, sau khi kết thành đồng minh, Triệu Vân tốt nhất có thể kéo được một đội nhân mã ở bên kia, cùng với Trương Liêu bên này nam bắc phối hợp, cuối cùng lấy Yên Kỳ làm điểm kết, nếu có thể thu phục Yên Kỳ thì tốt nhất, có thể tiết kiệm không ít sức, nếu không thể thì mọi người cứ lấy Yên Kỳ khai chiến, nếu có khả năng dẫn dụ được Ô Tôn ra thì tốt nhất, nếu không thể thì cứ thuận thế bắt Yên Kỳ, lấy Yên Kỳ làm căn cơ, giống như một cái đinh đóng ở vùng núi Altay này, nếu Ô Tôn dám mặc kệ Triệu Vân mà xuất binh thì Triệu Vân sẽ trực tiếp đánh vào đường lui của hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trương Liêu tự nhiên không thể chỉ cho Triệu Vân ba mươi sáu kỵ, có điều dù sao cũng là đi sứ, cũng không thể mang quá nhiều, cuối cùng hai người thương lượng số lượng, Triệu Vân dẫn một đội nhân mã đi qua, làm đại diện của Trương Liêu đi du thuyết các nước dựa vào.