Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 212: Trị thục




Sau đó, vào thời điểm chính giữa vụ xuân, Lữ Bố năm ngoái đã ban hành chính sách xuống, giờ phút này cũng không tiện quấy rầy dân chúng, nhưng việc Thành Đô bị đánh chiếm chỉ là Thục quận bị bắt, ba quận còn nằm trong tay Bàng Hi
Lưu Chương muốn nói chuyện hàng phục Bàng Hi, có điều bị Lữ Bố từ chối, hắn muốn không phải cái này, mà là phải đưa Sĩ Tộc Thục Trung đi, bởi vậy, sau khi ở Thành Đô nghỉ ngơi một thời gian, Lữ Bố lần thứ hai dẫn quân xuất chinh ba quận
So với Thục quận thì ba quận bên này có sức kháng cự yếu hơn nhiều, do Thục quận suy tàn
Tuy rằng ba quận cũng có Sĩ Tộc tập hợp binh mã chống lại, nhưng loại quân tư nhân này tự nhiên không thể so sánh với quân chính quy
Lần này Lữ Bố dẫn theo Bàng Đức, Cam Ninh, Trương Nhậm, Mạnh Đạt bốn tướng đi qua, Bàng Hi còn ở Lãng Trung dây dưa với Từ Hoảng, lại phát hiện phía sau đã bị Lữ Bố đánh úp, làm sao còn có tâm tư đánh nhau, hơn nữa Thục quận đã bị phá, Lưu Chương cũng hàng rồi, cuối cùng Bàng Hi cũng chỉ có thể lựa chọn nhân lúc Lữ Bố sắp tới mà bỏ quân chạy trốn
Trước đây hắn từ Trường An chạy trốn đến đây phò tá Lưu Yên, những kẻ sĩ khác bị Lữ Bố bắt thì cùng lắm cũng chỉ bị đưa ra khỏi bản địa, đến những nơi khác sinh sống, nhưng hắn như vậy, sợ là khó có kết quả gì tốt, đây cũng là lý do Bàng Hi đào tẩu
Lữ Bố nghe tin xong cũng không nói nhiều, Bàng Hi vừa đi, Ba Tây lập tức trở nên hỗn loạn, đến mùa gặt, ba quận cũng đều thuộc về Lữ Bố
Tháng chín năm Hưng Bình thứ năm, khi Lữ Bố mang quân trở lại Thành Đô thì mùa gặt đã qua, thuế má mới trải qua một năm, coi như là đã đứng vững chân ở đất Thục
Lữ Bố đem một ít nhân tài Thục Trung đã đầu hàng mình đưa tới, sau đó bàn chuyện phát triển Thục Trung
"Ta biết, đất Thục là nơi giàu tài nguyên thiên nhiên, trù phú phong tục, có điều nếu có thể làm cho các loại tài nguyên này lưu thông, do tiểu thương buôn bán thì lợi ích mang lại còn lớn hơn nữa
Lữ Bố nhìn Hoàng Quyền cùng những người khác nói
Không sai, cuối cùng Hoàng Quyền đã chọn chuyển cả nhà đến Trường An, bản thân thì đến làm thuộc hạ của Lữ Bố, giúp Lữ Bố, Lữ Bố chuẩn bị trở về sau thì để hắn chia sẻ công việc của Tuân Du
Hoàng Quyền nghe Lữ Bố nói như thế, suy nghĩ một lát nói: "Trước đây Thục Trung các nhà vốn có thông thương với Trường An, chúa công chỉ nói đến chuyện này thôi sao
"Không sai
Lữ Bố gật đầu nói: "Hiện tại Thục Trung và Quan Trung đã liên thông, việc thông thương đương nhiên sẽ không còn trở ngại, ngoài muối sắt ra thì gấm Tứ Xuyên và trà cũng cần cho vào sự quản lý của triều đình
Muối sắt là món hời lớn, ai cũng biết, còn gấm Tứ Xuyên quý giá thì ai cũng rõ, khi nhìn con đường tơ lụa bây giờ là biết liền, và việc rang trà bây giờ cũng là một nguồn thu nhập lớn để hấp dẫn những thương nhân trà Tây Vực, và còn đang tăng lên theo từng năm
"Nếu chư vị ủng hộ triều đình thì những thứ này triều đình sẽ chia một phần, để thương hội Thục Trung trực tiếp đi buôn bán, có thể đem bán ở Trường An, nếu chịu chút rủi ro, đem đến Tây Vực bán cũng không khó
Lữ Bố nhìn mọi người nói: "Hơn nữa triều đình sẽ đưa ra loại máy dệt mới nhất, có vật này, có thể làm ít mà hiệu quả nhiều
Nói xong, Lữ Bố nhìn Mã Quân đang ở một bên, Mã Quân gật gù, dẫn một tên tiểu lại tiến lên, trước ánh mắt nghi hoặc của mọi người, chỉ thấy Mã Quân múa bút thành văn, bên cạnh hắn tiểu lại thì nhanh chóng nói: "Các vị nhìn đây, đây chính là máy dệt mới nhất, nếu có thủy lợi thì tốt nhất, có thể mượn sức nước, tiết kiệm nhân lực, hiệu quả dệt so với máy dệt bình thường là hai mươi lăm lần
Chỉ thấy tiểu lại đưa cho mọi người một bức bản vẽ, trên đó là một chiếc máy dệt nhìn có vẻ rất phức tạp
"Hai mươi lăm lần
Một người phía dưới lộ vẻ khiếp sợ đứng dậy, khó mà tin nổi nhìn bức bản vẽ kia, sau đó cảm thấy có chút thất thố, lại quỳ xuống, hướng về Lữ Bố thi lễ nói: "Chúa công, vị này..
Nói là thật sao
"Vật này là do ta cùng Mã Quân và ba trăm thợ thủ công Thần Cơ doanh cùng thiết kế, đồng thời ở Trường An đã bắt đầu sử dụng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lữ Bố khẳng định gật đầu, có loại máy dệt này thì sản lượng gấm Tứ Xuyên sẽ nhanh chóng tăng lên
"Thật là kỳ tư diệu tưởng
Mọi người nhìn bản vẽ, tấm tắc lấy làm lạ, không nghĩ tới máy dệt lại có thể thay đổi đến mức này
"Chúa công thích những thứ này sao
Hoàng Quyền cười hỏi
Không ngờ, Lữ Bố đường đường là đệ nhất thiên hạ võ tướng, vậy mà lại thích mấy thứ này
"Công Hành, ngươi có biết hai mươi lăm lần này đại biểu cho cái gì không
Lữ Bố biết ý Hoàng Quyền, trên thực tế thời đại này rất không coi trọng việc công xưởng, hắn muốn thay đổi quan niệm này
Hoàng Quyền lắc đầu, hắn thật sự không hiểu
"Thục Trung chưa bắt đầu dùng nên khó mà tính được, nhưng lấy Quan Trung làm ví dụ, nó đại diện cho mỗi năm chỉ tính riêng lợi nhuận từ vải vóc đưa lên con đường tơ lụa đã đủ nuôi sống toàn bộ Quan Trung, đây còn chỉ là thuế phú, Quan Trung đã có rất nhiều người nhờ vào đó mà giàu có
Lữ Bố cười nói
Cái máy dệt này không phải là đồ vật gì mới mẻ, Lữ Bố đã thiết kế tốt từ hai năm trước và đã đưa vào sử dụng
Chỉ cần mạnh dạn một chút, dùng tiền mua mấy cái máy dệt của triều đình, sau đó tìm vài người phụ nữ lo dệt vải, là có thể thu được một lượng lớn vải vóc đưa lên con đường tơ lụa
Hoặc trực tiếp bán ở thành Trường An cho mấy thương nhân Tây Vực đến mua hàng
Đây còn chỉ là vải vóc, ngoài ra còn có lá trà, đồ sơn các thứ, hiện giờ Lữ Bố đã chiếm Thục Trung, trực tiếp nắm trong tay nguồn lá trà, điều này cũng có thể tạo cho bách tính có thêm một nghề để làm giàu
Mọi người lúc này ai nấy cũng có chút động tâm, nếu những gì Lữ Bố nói là sự thật, thì dù không có ruộng đất, họ cũng có thể thông qua các phương thức khác để làm giàu rồi
"Đương nhiên, nếu muốn làm được những việc này, còn có một thứ rất quan trọng
Lữ Bố nhìn mọi người nói
"Chúa công mời nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người vội vã nhìn về phía Lữ Bố, trong lúc bất giác, mâu thuẫn trong lòng họ đối với Lữ Bố đã giảm đi rất nhiều
Lữ Bố cười nói: "Sửa đường
Sửa đường
Vẻ mặt của mọi người có chút kỳ quái, cũng có chút do dự
Hoàng Quyền cười khổ nói: "Chúa công, ngài cũng đi một đoạn đường này rồi, biết rõ Thục đạo khó đi
"Đương nhiên biết
Lữ Bố gật gù, Thục đạo khó đi, hắn còn biết rõ hơn cả người Thục: "Có điều càng khó càng phải sửa, đây là sạn đạo mới mà ta cùng Đức Hành đã thiết kế, chư vị xem đi
Mã Quân lại lấy ra một bản vẽ thiết kế, khoảng thời gian này, hắn và Lữ Bố đã nghiên cứu thiết kế sạn đạo mới này nhiều hơn, sạn đạo mới không những rộng hơn, hơn nữa còn có đường ray bằng gỗ, cái này ở Quan Trung Lữ Bố vẫn chưa phổ cập, nhưng lần này vào Thục thì Lữ Bố đã nghĩ ra một loại đường ray có thể dùng sức người mà có thể di chuyển xe đi lại nhanh chóng
Vì thế sạn đạo này không chỉ có nơi người đi, mà còn có đường ray bằng gỗ
Trên bản vẽ chỉ có một đoạn, nhưng trên thực tế thì nó kéo dài từ Miên Trúc quan đến tận Trần Thương
"Chúa công, công trình to lớn như vậy, e là nhân thủ đầy đủ cũng phải mất mười năm trời
Hoàng Quyền không nhịn được nói
Thoạt nhìn rất tốt, nhưng để xây một con đường từ Miên Trúc quan thẳng đến Trần Thương thì cần nhân lực, vật lực phải nói là một con số không thể tưởng tượng nổi
Hắn không đồng ý sửa con đường này
"Tuy trước mắt có khó khăn, nhưng nếu con đường này thành công, thì lợi cho đời sau thiên thu vạn đại
Lữ Bố nhìn mọi người trầm giọng nói: "Mọi người có thể yên tâm, con đường này do triều đình bỏ vốn, nhưng sau khi đường hoàn thành, việc bảo trì con đường này sẽ do tiểu thương Thục Trung chịu trách nhiệm, nộp thêm nửa thành thương thuế, chư vị có đồng ý không
Lữ Bố nhìn mọi người hỏi
Triều đình bỏ vốn sao, vậy thì không thành vấn đề
Mọi người nghe vậy thì còn có vấn đề gì nữa, còn việc bảo trì con đường..
hắc, đến lúc đó lại tính sau
Sau đó ngoài Hoàng Quyền ra thì những người khác đều đồng loạt gật đầu tán thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tán thành là tốt rồi
Lữ Bố thấy mọi người gật đầu thì cũng rất hài lòng, việc vào Thục con đường này, hắn đã nghĩ đến cách xây từ hai năm trước, giờ coi như đã quyết định xong, vậy thì bước tiếp theo, nên thực thi thôi
"Ngoài ra, còn có một chuyện, lần trước Man tộc Nam Cương chiến bại, ta từng phái người đi vào mời họ đến đây bàn một số chuyện
Lữ Bố nhìn mọi người, nhíu mày nói: "Chỉ là đến nay chưa thấy hồi âm
"Chúa công, Nam Cương là nơi khỉ ho cò gáy, không biết chúa công tìm họ có chuyện gì mà bàn
Hoàng Quyền có chút không hiểu nhìn Lữ Bố, Man tộc Nam Cương, ngoài việc mang đến vô tận phiền phức ra thì hình như không có tác dụng gì khác
"Nam Cương có rất nhiều sản vật, chỉ là chưa ai khám phá, Nam Trung này nếu là đất Hán ta thì mặc kệ người ở đây có phải người Hán không, đều không nên bỏ mặc, cho nên ta muốn cùng họ khai thông mậu dịch, bù đắp lẫn nhau, đồng thời giúp đỡ họ xây dựng Nam Cương, xóa bỏ chướng khí, làm cho nơi đây thích hợp cho người sinh sống
Hắn nhớ chỗ này tài nguyên rất phong phú, hơn nữa Nam Man tồn tại cũng là mầm họa cho Ích Châu, trước khi rời đất Thục, hắn muốn tìm một cách thích hợp để trừ đi họa Nam Man này
Trong quan niệm của Lữ Bố, thật ra ngoài vũ lực ra, biện pháp tốt nhất chính là tìm được lợi ích chung, sau đó ân uy cùng thực hiện, dùng vũ lực khuất phục đối phương, rồi dùng lợi ích hòa vào mình
Còn tìm được cái gì lợi ích thì còn phải xem Nam Trung có cái gì
"E là rất khó
Hoàng Quyền lắc đầu than thở
"Vì sao
Lữ Bố không hiểu
"Nam Trung chướng khí khắp nơi, cũng không chỉ là vì ít dấu chân người, mà còn do Nam Trung nóng bức khó chịu, coi như không có chướng khí khắp nơi, người bình thường đến Nam Trung, cũng rất dễ vì nóng bức mà bị thương
Hoàng Quyền và Lữ Bố đơn giản giải thích đặc điểm hoàn cảnh Nam Trung
Thì ra là như vậy
Lữ Bố nghe vậy im lặng gật gù, chỗ này là hắn không nghĩ tới, thực chất chính là khí hậu Thục Trung, người phương bắc đều có chút không chịu được, đặc biệt là mùa đông năm ngoái, trong phòng còn lạnh hơn ngoài phòng, cũng là khiến người ta mở mang kiến thức
"Nói chung cứ thử trước đã, dù sao Nam Man bọn họ cũng là người, bọn họ nếu sinh sống ở đó, sẽ có nhu cầu, chúng ta bù đắp lẫn nhau, cũng tốt hơn là loạn chiến
Lữ Bố nhìn mọi người cười nói
"Chúa công
Một người khác đứng ra, hướng về Lữ Bố thi lễ nói: "Thực ra Nam Trung khó có thể quy phục, ngoài chuyện đánh nhau ra, còn có một nguyên do khác
"Ồ
Lữ Bố nhìn về phía người này: "Nguyện nghe rõ
"Tuy nhiên sĩ tộc địa phương, trong bóng tối liên lạc với Man tộc, xúi giục Man tộc xâm phạm bờ cõi, chuyện này thực ra không ít người biết, nhưng làm sao xúi giục thì chúng ta cũng không rõ, nói chung tuy gọi là họa Nam Man, nhưng người thực sự có tiếng nói ở Nam Trung, vẫn là sĩ tộc địa phương
Lữ Bố hầu như đã diệt trừ tận gốc sĩ tộc ba quận Thục, tuy rằng không giết người, nhưng cũng đã phế bỏ căn cơ của những người này, hơn nữa còn đưa người đi nơi khác, ngăn chặn những người này gây rối, nhưng ngoại trừ ba quận Thục ra, những nơi khác, Lữ Bố đều không nhúc nhích, không phải không muốn, mà là quá xa, bây giờ đánh hạ Ích châu, chủ yếu chỉ là ba quận Thục, còn như bốn quận Nam Trung, hiện tại cứ thần phục cũng không bằng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.