Lữ Bố Hệ Thống Nhân Sinh

Chương 240: Đến từ kẻ địch mời chào




"Muội muội ta còn nhỏ, mong hai vị tha thứ
Lữ Linh Khởi không thèm nhìn đám tráng hán đang lăn lóc rên rỉ dưới đất, mỉm cười nói
Tráng hán dìu đồng bọn đứng dậy, cau mày nhìn Lữ Linh Khởi nói: "Tiểu huynh đệ, không nên làm vậy
Hầu thị ở Trĩ Huyện ngươi từng nghe qua chưa
Tiểu huynh đệ mà không biết điều như vậy, ta sợ hai ngươi đừng nói mưu sinh, ngay cả sống mà ra khỏi cái Trĩ Huyện này cũng khó
"Ồ
Lữ Linh Khởi thu thương đứng thẳng, lạnh nhạt nói: "Ta ngược lại rất muốn xem thử
"Người trẻ tuổi thật không biết trời cao đất rộng
Tráng hán hung tợn trừng Lữ Linh Khởi một cái, cũng biết đây là kẻ khó nhằn, không dám động thủ, xoay người bỏ đi
Hầu thị
Lữ Linh Khởi ngồi xuống lần nữa, nắm chặt vạt áo, quay đầu nhìn Từ Vân bên cạnh
"Hầu thị ở Trĩ Huyện, cũng là công thần đi theo Quang Vũ đế năm đó, có điều danh tiếng không lớn, dù sao thời đó công thần ở Nam Dương nhiều như nấm, Hầu thị so với mấy công thần lớn kia thì chỉ tính là lao lực khổ sở, có điều vẫn được truyền lại
Trí nhớ của Từ Vân siêu phàm, nàng nắm rõ tình hình các Sĩ Tộc ở những nơi Lữ Bố cai quản
"Bây giờ ai làm chủ Hầu gia
Lữ Linh Khởi hỏi
"Hình như là Hầu Âm
Từ Vân nói: "A tỷ, chúng ta định nhờ cậy họ sao
Đồ ăn ở Nam Dương thật là khó ăn
So với vô vàn mỹ thực ở Trường An thì Nam Dương có cảm giác như trở về thời cổ đại, điều này khiến cho Từ Vân ham ăn ngon không thích nghi chút nào
"Không cần, chúng ta lần này đi học, cố gắng đừng để lộ thân phận, nếu không có ích gì
Lữ Linh Khởi lắc đầu, nàng đang nghĩ nếu Hầu gia thật sự truy cứu, thì phải giải quyết chuyện này như thế nào khi không được để lộ thân phận
Nghĩ ngợi một lát nàng nói: "Thu dọn đồ đạc đi, chúng ta đến Uyển Thành, hội ngộ cùng Trương Hổ bọn họ
"Vì sao
Từ Vân tay cầm miếng bánh thịt vừa mới ăn một miếng, nghe vậy không hiểu nhìn Lữ Linh Khởi
"Không nhớ nhung hổ ca của ngươi sao
Lữ Linh Khởi buồn cười nói
"Nhớ chứ, có điều đến đó cũng chưa chắc có thể gặp, hơn nữa mới vừa tới nơi này, lại phải chạy đi sao
Từ Vân có chút khổ sở nói: "A tỷ, mệt mỏi quá
"Hắn nói không sai, 'ác hổ không đấu địa long', Sĩ Tộc ở Nam Dương và triều đình vốn có mối quan hệ không tốt, dù không sợ họ, nhưng bây giờ vẫn nên tránh cho phiền phức thì hơn
Lữ Linh Khởi lắc đầu, nàng bây giờ chỉ nghĩ được cách tạm thời tránh đi mũi nhọn, nếu không rất dễ chịu thiệt
Từ Vân chu môi, ôm lấy túi tiền rồi bắt đầu thu dọn hành lý
Hai người bàn bạc xong liền chuẩn bị ra khỏi thành, nhưng không ngờ vừa ra khỏi thành liền bị một đám người chặn lại
"Tiểu huynh đệ, ta đã nói rồi, làm việc đừng quá đáng
Tráng hán vừa rời đi lúc nãy bây giờ đang dẫn một đám người xúm lại đến, cười lạnh nhìn Lữ Linh Khởi
"Xem ra hôm nay có một trận là không tránh khỏi
Lữ Linh Khởi cởi trường thương xuống, nhìn những người này, có đến hơn hai mươi người, đều là trai tráng tuổi trẻ, nếu không muốn bị bắt, nhất định phải lớn tiếng hăm doạ người khác
Trong lòng hạ quyết định, ánh mắt của Lữ Linh Khởi dần trở nên sắc bén
"Nhà ta gia chủ ở Nam Dương có một thanh lâu, nếu tiểu huynh đệ đồng ý giao cô muội muội này của ngươi ra đây, chúng ta có thể bỏ qua chuyện cũ…"
"Phụt ~"
Trong lúc hắn đang nói chuyện, Lữ Linh Khởi đột ngột phóng một chiếc phi đao, đâm vào cổ họng hắn trong ánh mắt ngạc nhiên của đối phương
Tất cả mọi người đều không ngờ được rằng trong tình huống này, đối phương lại dám ra tay trước, hơn nữa còn ra đòn s·á·t chiêu
Ngay khi bọn chúng ngây người ra, Lữ Linh Khởi đã ưỡn thương ra, thương p·h·áp của nàng học từ Lữ Bố, Lữ Bố trước đây truyền cho nàng hai bộ bản lĩnh là luyện p·h·áp và g·i·ế·t p·h·áp
Luyện p·h·áp là để rèn luyện khí lực, phối hợp với thương pháp, còn g·i·ế·t p·h·áp chính là s·á·t chiêu, là những tuyệt kỹ Lữ Bố đã trải qua vô vàn thử thách trên chiến trường mà đúc kết được
Lữ Linh Khởi hàng ngày biểu diễn chủ yếu là luyện p·h·áp, kết hợp một hai chiêu s·á·t chiêu cũng đủ làm người ngoài kinh hãi
Lúc này nàng sử dụng s·á·t chiêu, nhất thời có khí phách bách chiến ở t·ử sa trường, cộng thêm việc hai người các nàng kết bạn đi một đường, dọc đường cũng gặp không ít phiền phức, Lữ Linh Khởi là thật sự từng thấy máu, giờ khắc này đánh nhau, lớn tiếng hăm doạ người khác, lập tức liền đè bẹp sự kiêu ngạo của đối phương
Trường thương nhanh chóng s·á·t một người, sau đó quét ngang, hất những kẻ bao vây ra ngoài, tiếp đó lại đ·â·m một nhát, một người nữa ngã xuống đất
Nàng vung tay lên, mũi thương đâm vào yết hầu của một kẻ đánh lén, liền trong lúc này một kẻ nhào tới, lại bị Lữ Linh Khởi đánh một cùi chỏ gãy yết hầu, rút thương rồi lại đâm
Chỉ trong chốc lát đã có sáu người ngã xuống tắt thở
Những người này trông thì thân thể cường tráng, nhưng thực tế chỉ là bọn hộ viện, ngày thường giúp chủ nhà dương oai diễu võ, lén lút thu tiền lãi của người ngoài thôn, đến người địa phương cũng không dám bắt nạt
Nào ngờ gặp phải một chủ nhân s·á·t phạt quyết đoán như vậy, lập tức ch·ế·t mất sáu người, những người còn lại đã sớm bị khí thế giết người quả quyết của Lữ Linh Khởi dọa cho vỡ mật, từng người la thét thảm thiết chạy trối chết, chỉ sợ chạy chậm, thi thoảng còn lôi cả đồng bọn phía sau chạy cùng
Lữ Linh Khởi nhìn những kẻ này chạy về một hướng, lắc đầu, lại một lần nữa cảm nhận được thế nào là đám ô hợp
"Thật vô dụng
Từ Vân đá một cước vào tên tráng hán bị nàng đánh ngã, mặt đầy vẻ khinh thường
"Mau đi thôi
Lữ Linh Khởi nhìn đám bách tính chung quanh đang mặt mày kinh hãi, biết không nên ở lại đây nữa, lập tức kéo Từ Vân, xoay người bỏ đi, chuẩn bị tìm một chỗ tẩy sạch vết m·á·u trên người
Hai người đi về phía nam, chuẩn bị tới Uyển Thành hội ngộ với Trương Hổ
Phía bên kia, Hầu Âm vốn không muốn quản chuyện như vậy, thậm chí còn chẳng biết chuyện, gần đây hắn đang bận những việc khác, nào có thời gian để ý tới việc này
Đột nhiên nghe thủ hạ báo có người giết người nhà của mình, Hầu Âm nhất thời nổi trận lôi đình, lẽ nào không còn vương pháp nữa sao
Nhưng khi nghe tường tận sự việc xảy ra, Hầu Âm lại hơi nhíu mày: "Ngươi nói, đối phương chỉ có một người, đã đánh bại bọn ngươi
"Còn có một tiểu cô t·ử
Người hầu bổ sung thêm
Hầu Âm không để ý, mà cau mày nói: "Ngươi nói hắn là hậu duệ tướng môn
"Không sai
Lúc bọn họ biểu diễn xác thực tự xưng là hậu duệ tướng môn, hơn nữa nhìn sát tính kia, có lẽ là thật
Thủ hạ gật đầu xác định
"Nhanh, đuổi theo bọn họ
Hầu Âm nghe vậy thì mắt sáng lên, cũng không nói nhiều, vội vàng chọn người đuổi theo, đồng thời hét lên ra lệnh: "Gặp người thì không được vô lễ
Dù sao người đi bộ cũng không đuổi kịp ngựa, chưa đến một canh giờ Hầu Âm đã mang người đuổi kịp Lữ Linh Khởi
"A tỷ, làm sao bây giờ
Từ Vân thấy tình thế này có chút hoảng sợ, lần này có tới hơn trăm người, mà toàn là kỵ binh, trận thế này mạnh hơn so với trước kia đánh sơn tặc rất nhiều
Lữ Linh Khởi nhìn những người này, lại thầm suy nghĩ, Hầu gia này sao có nhiều chiến mã đến vậy
Phải biết rằng, chiến mã không phải là đồ tầm thường, thậm chí có thể nói còn quý hơn cả lương thực, một Hầu gia lại có đến hơn trăm chiến mã, chuyện này hiển nhiên là bất thường
Đây là Nam Dương, nơi Lữ Bố cai quản, bọn sĩ tộc cũng không có thế lực thông thiên như những nơi khác
Nhưng bây giờ không phải là lúc suy nghĩ những thứ này, nàng liếc nhìn xung quanh, kéo Từ Vân nhanh chóng đi vào một khu rừng, tay đã cầm sẵn ba chiếc phi đao, tùy thời chuẩn bị động thủ
Hầu Âm cho mọi người dừng lại, rồi thúc ngựa đi đến trước khu rừng, mỉm cười nói: "Tại hạ Hầu Âm, xin chào vị tiểu huynh đệ này, bọn gia tướng của ta ít được dạy bảo, đã đắc tội tiểu huynh đệ, mong rằng tiểu huynh đệ đừng trách
Vô sự mà lấy lòng, hẳn là có ý đồ khác
Từ Vân kéo Lữ Linh Khởi, thường thì sau khi xảy ra xung đột mà đột ngột thay đổi thái độ, đều không có ý tốt
Lữ Linh Khởi gật gù, tự nhiên hiểu rõ ý Từ Vân, bất quá hoàn cảnh lúc này muốn chạy cũng không dễ, liền vuốt cằm nói: "Trưởng giả không cần phải như vậy, tại hạ ra tay cũng có phần quá đáng, nếu trưởng giả không trách tội, huynh muội ta xin phép cáo từ
Hầu Âm xuống ngựa, cười nói với Lữ Linh Khởi: "Tiểu huynh đệ xin chờ chút
Lữ Linh Khởi tất nhiên không thể trốn, nhìn Hầu Âm nói: "Không biết trưởng giả còn có gì chỉ giáo
"Chỉ bảo thì không dám
Hầu Âm cười nói: "Tại hạ Hầu Âm, người ở Trĩ Huyện
Tiểu huynh đệ là hậu duệ tướng môn, còn chưa biết tiểu huynh đệ tên là gì
"Lữ Văn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lữ Linh Khởi thu bớt sự cảnh giác, thấy kỵ sĩ xung quanh không có bao vây đến, cũng thu hồi phi đao, thi lễ với Hầu Âm: "Xin chào Hầu tiên sinh
"Không dối gạt tiểu huynh đệ, nhà ta Hầu thị cũng là thế gia tướng môn, thấy tiểu huynh đệ gặp rủi ro nên đến giúp, trong lòng ta thật sự không đành lòng, ta thấy tiểu huynh đệ một thân bản lĩnh, không biết tiểu huynh đệ có nguyện ra sức vì nước không
Hầu Âm nhìn Lữ Linh Khởi, mỉm cười nói
"Vì nước xuất lực
Lữ Linh Khởi quái dị nhìn đối phương, gật đầu nói: "Ta sớm có ý này, chỉ hận không có cơ hội báo quốc
Không biết tiên sinh có tâm nguyện như thế nào để vì nước xuất lực
Hầu Âm nhìn xung quanh, mỉm cười nói: "Tiểu huynh đệ, nơi đây không phải chỗ để nói chuyện, không bằng theo ta về phủ, chúng ta lại nói chuyện thì sao
Hầu Âm thấy cử chỉ của Lữ Linh Khởi, xác thực không giống như kẻ giang hồ tầm thường, trong người có một cỗ khí chất thư hương và khí khái của tướng môn không thể che giấu được
"Cũng được
Lúc này, Lữ Linh Khởi cơ bản đã xác định, đám người này không có ý tốt, dù sao triều đình cùng Sĩ Tộc hoặc là nói Lữ Bố dưới trướng các nha thự cùng Sĩ Tộc trong lúc đó mâu thuẫn từ lâu không phải bí mật gì, Sĩ Tộc không thể để cho triều đình tiến mới, vì vậy tên Hầu âm này hơn phân nửa là muốn để cho mình giúp bọn họ phản cha mình
"Nhanh, cho tiểu huynh đệ hai con ngựa
Hầu âm mỉm cười nhìn về phía Từ Vân: "Không biết lệnh muội..
"Tướng môn con gái, tự nhiên cũng sẽ cưỡi ngựa
Lữ Linh Khởi biết hắn đang hỏi cái gì, gật đầu nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Vậy thì tốt
Hầu âm lập tức gọi người cho Lữ Linh Khởi quân đưa ra hai con ngựa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"A tỷ..
"Hiện tại lên, vô luận là ở đâu, cũng gọi huynh trưởng ta
Lữ Linh Khởi thấp giọng nói
"Hiểu
Từ Vân hiểu ý, quay về Lữ Linh Khởi thấp giọng nói: "Huynh trưởng, ta thấy cái tên Hầu âm kia như tên phản tặc vậy ~"
"Tự tin chút, đem như đổi thành vâng
Lữ Linh Khởi không chút biến sắc nói
"Người huynh trưởng kia ngươi..
Từ Vân một mặt kinh ngạc nhìn Lữ Linh Khởi, đây là muốn phản chính cha mình sao
Thật kích thích
"Tùy cơ ứng biến
Lữ Linh Khởi liếc Từ Vân một cái
"Hiểu rõ
Từ Vân nhíu nhíu mày: "Này Hầu gia nên có chút đồ ăn ngon chứ
Những ngày qua đều ăn lương khô, làm miệng kén chọn Từ gia tiểu thư bị dày vò hỏng rồi, Hầu gia tuy rằng không được coi là cái gì đại tộc, nhưng ăn uống nên vẫn được chứ
Lữ Linh Khởi không để ý đến nàng, chỉ là yên lặng quan sát bốn phía những kỵ binh này, lập tức đã lên ngựa, điều này không phải tin tức tốt gì, Hầu gia nếu muốn phản loạn, vậy cái bàn đạp sự này, có hay không cũng truyền tới Quan Đông
Nghĩ đến những điều này, Lữ Linh Khởi nhìn về phía Hầu âm trong ánh mắt không khỏi lóe qua sát cơ
"Tiểu huynh đệ có gì nghi vấn
Hầu âm hình như có cảm giác, nhìn về phía Lữ Linh Khởi nói
"Không có, chỉ là không biết tiên sinh vì sao tìm ta
Lữ Linh Khởi cười nói
"Trở về nói
Hầu âm cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.