"Hí luật luật ~"
Theo dây cương kéo căng, chiến mã đứng thẳng người lên, Mã Siêu không kịp phản ứng, trực tiếp từ trên lưng ngựa té xuống
Vốn đã mệt bở hơi tai, giờ phút này lại trực tiếp từ trên lưng ngựa rơi xuống, trong lúc nhất thời có chút ngã hôn mê
"Tướng quân
Có người chạy vội tới phụ cận, cũng không phải nói chuyện với Mã Siêu, mà là cùng người cứu hắn ôm quyền làm lễ
Mã Siêu nhìn về phía bốn phía, trước đó hắn cũng thấy bên này bụi mù tràn ngập, hình như có đại quân đến đây, nhưng giờ khắc này nhìn lại lại có chút há hốc mồm
Thì có cái đại quân nào đến, nhìn thấy chính là một đám người kéo cành cây qua lại chạy trốn, mang theo đầy trời bụi mù, từ xa nhìn lại, vừa vặn như đại quân đột kích
"Ngươi là người phương nào thuộc cấp
Giẫy giụa đứng dậy, Mã Siêu liếm môi một cái nói: "Có thể cho chút gì ăn uống không
Hắn tử chiến một ngày, trước ôm lòng quyết muốn chết tử chiến Thượng Vô cảm giác, giờ khắc này được cứu ra sau, hơi buông lỏng liền cảm thấy bụng đói không chịu nổi
"Ta chính là Lữ Văn
Thiếu niên tướng lĩnh tung người xuống ngựa, từ trên lưng ngựa lấy xuống một túi nước ném cho Mã Siêu: "Khi đến gặp hãm trận doanh, nghe nói Đổ Dương có chuyện, liền đi đầu tới rồi
Lữ Văn
Mã Siêu tiếp nhận túi nước, tham lam uống mấy ngụm, nhìn về phía thiếu niên, trong hàng tướng lãnh quân Nam Dương, hắn có thể chưa từng nghe tới cái tên này, nhìn Lữ Văn, luôn cảm thấy có chút quen mặt: "Ngươi và ta có từng gặp nhau
"Tướng quân trí nhớ tốt
Lữ Văn lấy ra một mặt lệnh kỳ, rung động lệnh kỳ nói: "Thật có từng thấy, có điều là khi tướng quân còn ở Trường An
"Trường An
Mã Siêu trên dưới đánh giá Lữ Văn vài lần, lắc đầu nói: "Ta ở Trường An là chuyện năm, sáu năm trước, khi đó ngươi mới vài tuổi
Lữ Văn liếc hắn một cái, không nói gì thêm nữa
Lữ Văn tự nhiên chính là Lữ Linh Khởi, còn việc vì sao ở đây, phải từ đầu nói tới, Mã Siêu tử thủ Đổ Dương khoảng thời gian này, thế cuộc Nam Dương tự nhiên không thể không thay đổi
Một tháng trước, Xa Trụ theo Vệ Khai trở lại Trĩ Huyện, đem Hầu Âm cùng Lữ Linh Khởi đưa tới
"Ngươi nói, để hắn thay ta thống binh
Lữ Linh Khởi nhìn về phía Vệ Khai, lông mày hơi nhíu, ngược lại cũng không nổi giận
"Ta biết Lữ huynh đệ không thích, có điều Xa tướng quân là đại tướng dưới trướng Tào công, theo Tào công nam chinh bắc chiến, kinh nghiệm phong phú, Lữ huynh đệ tạm thời cho Xa tướng quân làm phó tướng, chờ ngày khác khởi sự, chúng ta trong tay có càng nhiều người ngựa, còn sợ dưới trướng không người
Vệ Khai cười khuyên lơn
Trước là không người nào có thể dùng, vừa vặn Hầu Âm cảm thấy Lữ Linh Khởi bản lĩnh không kém, liền đem Lữ Linh Khởi đưa tới giúp bọn họ thống binh, bây giờ đã có người thích hợp hơn, Lữ Linh Khởi tự nhiên bị lui xuống hàng thứ hai
"Tám trăm tướng sĩ này, ta tốn tâm huyết huấn luyện, mới có được uy phong hôm nay, bây giờ vừa đến đã muốn đoạt binh quyền của ta, chư vị có phải khinh người quá đáng không
Lữ Linh Khởi nhìn Vệ Khai, lại nhìn một chút Hầu Âm trầm mặc không nói, giọng mang theo vài phần lãnh đạm
"Ngươi đây là ý gì
Đừng quên, tám trăm tướng sĩ này là của chúng ta
Vệ Khai nổi giận, trừng mắt Lữ Linh Khởi nói
Trên mặt Lữ Linh Khởi lộ ra vài phần ý cười: "Đã từng
"Không hiểu ra sao, hôm nay đến đây, có thể cũng không phải để thương lượng với ngươi
Vệ Khai hừ lạnh một tiếng, quay về một đám tướng sĩ trong doanh trại quát lên: "Bọn ngươi còn không mau tới tập kết!
Tiếng hét lớn vang vọng trong giáo trường, nhưng cũng không người trả lời
Vệ Khai cảm thấy có chút không ổn, lần thứ hai cao giọng hô một tiếng, vẫn cứ không người trả lời
Chuyện này..
Vệ Khai nhìn về phía Hầu Âm, Hầu Âm cũng không rõ vì sao
Lữ Linh Khởi nhìn hai người, giơ roi lên vung ba lần về phía không trung, trong nháy mắt, tám trăm người vừa còn mỗi người một việc cấp tốc tập kết lại đây
Lữ Linh Khởi tuy rằng chưa từng thực tế luyện binh, nhưng cũng tinh thông binh pháp, cũng từng thấy Quan Trung làm sao luyện binh, thậm chí cùng các tướng lĩnh quân sự hỏi qua những vấn đề này, những điều học được qua đến, từng cái thực tiễn ở đây, tám trăm tướng sĩ dưới sự huấn luyện của nàng, đã sớm là người của nàng, sao tiếp tục nghe Vệ Khai
"Có gì cứ nói
Lữ Linh Khởi chỉ tam quân tướng sĩ, nhìn Vệ Khai cười nói
Sắc mặt Vệ Khai hơi trắng bệch, chỉ vào Lữ Linh Khởi không nói được lời nào, chỉ xem hiệu quả này thôi, mình gào khản cả cổ họng cũng không ai phản ứng, đối phương lại vung một roi liền lập tức xếp thành hàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn dù có ngốc cũng biết Lữ Linh Khởi này đã đem đám người này thành người của nàng
Hầu Âm cũng chấn động nhìn tình cảnh này, sau đó nhìn về phía Lữ Linh Khởi nói: "Lữ huynh đệ, ta lấy thành đợi ngươi, ngươi vì sao phản ta
"Xin cho ta chỉnh sửa lại một chút
Lữ Linh Khởi đưa tay, nhìn hai người nói: "Thứ nhất, ban đầu ta nói là cho các ngươi đánh trận, chứ không nói phải trung thành với các ngươi, mà nếu đã không có chuyện đó, tại sao phải phản bội
Hơn nữa, thành ý các vị nói thì ta khó có thể cảm thụ được
Nói xong chỉ chỉ một bên Xa Trụ
Chuyện này cũng thật là họ đuối lý, có điều người này là của bọn họ, bây giờ lại thành người của Lữ Linh Khởi, dựa vào cái gì
"Nhưng tám trăm tên lính này là chúng ta bỏ tiền bạc ra nuôi dưỡng, bây giờ lại để ngươi cướp, Lữ huynh đệ, ngươi không sợ chúng ta cắt đứt lương thảo sao
Hầu Âm cau mày nhìn Lữ Linh Khởi nói
"Người chung quy phải ăn cơm
Lữ Linh Khởi nhìn ba người nói: "Nơi này ăn không đủ no, tự có những nơi khác để ăn
Hầu Âm cùng Vệ Khai biến sắc, những nơi khác là nơi nào, Lữ Linh Khởi không nói, nhưng họ tự nhiên biết, nếu thật sự làm như vậy, không phải chỉ là mất 800 người, mà có lẽ lập tức bị nha thự Nam Dương nhắm vào
Bây giờ các hào cường chưa liên lạc, nếu như việc bị phơi bày ra, vậy thì đừng mong làm gì nữa
Đạo lý này, dù Hầu Âm và Vệ Khai có ngớ ngẩn cũng hiểu, Lữ Linh Khởi đây là đang bóp lấy tử huyệt của bọn họ, những thứ lúc trước bọn họ cho rằng có thể hạn chế Lữ Linh Khởi, hóa ra là tự mình đa tình, có lẽ từ đầu người ta đã tính toán hết rồi
Hai người đang định thỏa hiệp, nói vài lời nhẹ nhàng thì kẻ còn lại lại động thủ
Xa Trụ cũng không biết song phương có ân oán gì, nhưng thiếu niên trước mắt làm Xa Trụ sinh sát tâm, cái gọi là bắn người thì bắn ngựa trước, bắt giặc bắt vua trước, trong mắt Xa Trụ, thiếu niên này có lẽ có chút bản lĩnh, nhưng hắn không nên lơ là chính mình, khoảng cách gần như vậy, giết chết hắn thì xong, tám trăm tướng sĩ không có lương thực tiếp tế, rất dễ bị thu phục
Vì thế, ngay lúc Lữ Linh Khởi mở miệng uy hiếp, Xa Trụ đã động thủ, rút bảo kiếm bên hông chém về phía cổ Lữ Linh Khởi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lữ Linh Khởi xem như không để ý, kỳ thực đây là cuộc tranh đoạt quyền lực, sao có thể không phòng bị, đặc biệt là Xa Trụ, tướng lĩnh quân Tào ở đây, lúc Xa Trụ động thủ, Lữ Linh Khởi đã nhận ra được, người ngửa ra sau, tránh bảo kiếm của đối phương, đồng thời, đùi phải đã như roi quất ra, thẳng mặt đối phương mà đến, Xa Trụ vội vã lùi về sau, cái chân kia tàn nhẫn đá vào ngực hắn
Ngực Xa Trụ đau xót, lảo đảo lùi về sau mấy bước, Lữ Linh Khởi trong nháy mắt đứng dậy, Xa Trụ hai tay cầm kiếm muốn chém, Lữ Linh Khởi đã một tay trái nắm hai tay cầm kiếm của hắn, tay phải nắm lấy khuỷu tay đối phương, tàn nhẫn vặn một cái
Chỗ khuỷu tay có gân cốt, nếu nhận đúng vị trí, vặn một cái có thể làm tê liệt, võ nghệ của Lữ Linh Khởi không chỉ do gia truyền, còn học được khi quan sát đánh nhau ở ngoài đường, bây giờ dùng đến, Xa Trụ bị Lữ Linh Khởi vặn như vậy, tay trái tê dại, làm sao còn có sức cầm kiếm
Lữ Linh Khởi nhân cơ hội tay trái phát lực, kiếm quay lại đâm về Xa Trụ
Xa Trụ thấy vậy, vội vàng dùng tay phải túm lấy
"Phốc ~"
Lữ Linh Khởi dùng tay phải trống không đột nhiên rút ra một đoản kiếm, khi Xa Trụ đang cố sức muốn đem bảo kiếm xoay lại thì một kiếm đâm vào ngực bụng, cơ thể Xa Trụ không khỏi cứng đờ
Muốn làm gì, tay nắm đoản kiếm của Lữ Linh Khởi tàn nhẫn vặn một cái, Xa Trụ đau đến buông tay cầm kiếm ra, Lữ Linh Khởi nhân cơ hội cướp lấy, một chiêu kiếm lau qua yết hầu Xa Trụ
Xa Trụ được Tào Tháo giao phó trọng trách, lại chưa làm được gì đã bị Lữ Linh Khởi chém giết
Hầu Âm và Vệ Khai lại bị hình ảnh trước mắt làm kinh ngạc đến ngây người, Vệ Khai run rẩy nhìn Lữ Linh Khởi không nhanh không chậm lau đoản kiếm, mở miệng nói: "Lữ huynh đệ..
Ngươi có biết đây là người phương nào
"Xa Trụ, thuộc hạ của Tào Tháo, các ngươi đã nói
Lữ Linh Khởi nhìn lưỡi kiếm sắc bén của đoản kiếm, sau đó cắm vào bao: "Ta biết các ngươi muốn nói gì, nhưng nếu đã động thủ thì phải có giác ngộ bị giết, đừng nói ta không phải là thuộc hạ của Tào Tháo, cho dù có là thì hắn muốn giết ta cũng phải xem hắn có bản lĩnh đó hay không
Vệ Khai còn muốn nói gì nữa thì đã thấy Hầu Âm bên cạnh kéo Vệ Khai lại, trầm giọng nói: "Xa Trụ tướng quân là bị quân Nam Dương ám hại mà chết, có quan hệ gì đến Lữ huynh đệ đâu
Thấy Vệ Khai nhìn, ra hiệu cho hắn
Xa Trụ đã chết rồi, mà bây giờ, hưởng ứng Tào Tháo đã gần kề, bọn họ không thể đắc tội Lữ Linh Khởi, đợi đến khi khởi sự, sẽ tính sổ với Lữ Linh Khởi không muộn
Lữ Linh Khởi liếc mắt nhìn họ, gật đầu nói: "Hai vị cứ yên tâm, chuyện Lữ mỗ đã đáp ứng, vẫn sẽ làm
"Việc này không nên chậm trễ, Nguyên Trác nhanh đi liên lạc các nhà, chúng ta từng người công chiếm thị trấn, sau đó đến thẳng Uyển Thành
Hầu Âm nhìn Vệ Khai nói
Sau đó lại cùng Lữ Linh Khởi bàn bạc một hồi, rồi xoay người rời đi
Lữ Linh Khởi nhìn bọn họ rời đi, khẽ nhíu mày, nàng tuy được tám trăm tướng sĩ này quyền chỉ huy, nhưng những thế gia khác nên xử lý thế nào
Ngay đêm đó, lúc Lữ Linh Khởi đang đăm chiêu suy tính kế sách, thì thấy một tướng sĩ đi vào, hướng về Lữ Linh Khởi thi lễ nói: "Tướng quân
"Chuyện gì
Lữ Linh Khởi nhìn người đến nói
"Muội muội của tướng quân đang ở ngoài doanh trại, nói là dẫn theo mấy vị cố nhân đến đây
Tướng sĩ kia khom người nói
"Ồ
Lữ Linh Khởi nghe vậy mắt sáng lên, trước đó nàng đã nhân lúc Vệ Khai không ở, để Từ Vân đi vào Uyển thành tìm Thái thú, nàng có thể nghĩ đến chính là trong ứng ngoài hợp, đem những thế gia Nam Dương ngấm ngầm mưu phản này một mẻ hốt gọn, bây giờ Từ Vân trở về, còn dẫn theo cố nhân đến, nghĩ là người giúp đỡ đến rồi
Lúc này đứng lên nói: "Đi
Chờ nàng đi tới ngoài doanh trại, nhìn người tới thì, ngoài Điển Mãn, Hoa An, Trương Hổ, Cao Nghĩa bốn người, còn có một người ngoài dự liệu, Lữ Linh Khởi nhìn thấy người đến mừng rỡ nói: "Thúc phụ, sao ngài lại ở đây
Chỉ thấy trước đại doanh, một nho nhã văn sĩ vuốt râu cười nhìn nàng, nghe vậy mỉm cười nói: "Biết ngươi đến Nam Dương rồi, chúng ta làm sao yên tâm được
Có điều đúng là không ngờ, công tử lại có bản lãnh như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thúc phụ nói quá lời, nhân duyên đưa đẩy thôi, không phải do ta mong muốn, thúc phụ mau mời vào
Lữ Linh Khởi nhìn người tới, cũng thở phào nhẹ nhõm, lập tức đón mọi người vào đại doanh, bảo người ta đề phòng kỹ hơn rồi mới mang theo mọi người trở lại lều của mình.